Trans: Chí mạng
_______________________
Cuộc đảo chính của Dietrich là một sự kiện sẽ diễn ra trong tương lai chứ không phải hiện tại. Lẽ ra Rishe hiện tại không thể nào biết được điều này.
Tuy nhiên, thực sự đã có những dấu hiệu cho thấy điều đó đang xảy ra.
"Điều kỳ lạ ngay từ đầu chính là buổi dạ tiệc diễn ra trong đêm hủy bỏ hôn ước của em."
Rishe nhớ lại đêm mùng một háng năm, cách đây khoảng hai tháng.
Chính trong kiếp đầu tiên, khi Rishe nghe tin về cuộc đảo chính của Dietrich, cô đã nhận ra sự bất thường của buổi dạ tiệc đó.
(Buổi dạ tiệc ngày hôm đó vốn dĩ là một cuộc họp mặt xã giao giữa các quý tộc, một việc rất đỗi bình thường.)
Rishe và Dietrich đã tốt nghiệp học viện vào cuối tháng ba.
Kể từ tháng tư, Rishe đã bước vào giai đoạn học tập chính thức để trở thành Vương phi, và từ ngày tốt nghiệp cho đến hôm đó cô chưa gặp lại Dietrich.
Dù vậy, đêm hôm đó, khi được thông báo rằng "sẽ tổ chức một buổi dạ tiệc", cô đã vội vàng chuẩn bị.
Việc không có Dietrich hộ tống đã là chuyện quen thuộc đối với Rishe.
Nhưng vì quá vội vàng, cô đã không nhận ra rằng mình không được thông báo những thông tin mà lẽ ra cô phải biết.
"...Đêm đó, em không được thông báo về danh sách khách mời của buổi dạ tiệc."
Sau đó Arnold hơi nheo mắt lại và nói.
"Chẳng phải vì tên Vương tử đó định thông báo hủy bỏ hôn ước với em sao?… Đúng là một câu chuyện khó chịu."
"Dù vậy, vẫn có điều kỳ lạ. Vương tử Dietrich có tính cách như vậy, nhưng Quốc vương Hermiti, phụ thân của ngài ấy, luôn quan tâm đến em. Không thể nào có chuyện tại một buổi dạ tiệc do Quốc vương chủ trì mà em lại không được thông báo chi tiết, bất kể ý đồ của Vương tử Dietrich có là gì."
Khi nghe tin Dietrich tổ chức cuộc đảo chính, Rishe, người từng là một thương nhân, mới chợt nhận ra những điều không hợp lý mà mình mơ hồ cảm thấy.
"Chắc chắn buổi dạ tiệc đó là do Vương tử Dietrich tự mình chủ trì mà không có sự chấp thuận của Quốc vương. Nếu nghĩ rằng mục đích là để hủy bỏ hôn ước với em thì có thể là vậy, nhưng..."
Nhưng trong trường hợp đó.
"Điều kỳ lạ hơn là việc buộc tội em trong khi phụ thân của ngài ấy không có mặt."
Vì Rishe bị coi là kẻ xấu nên Dietrich muốn lấy đó làm lý do để hủy bỏ hôn ước và lên án cô. Nếu Quốc vương, người có quyền quyết định, không chứng kiến hoặc nghe thấy thì ông ấy sẽ không thể làm gì được.
Arnold vẫn cau mày tỏ vẻ không hài lòng.
"Tất cả tội lỗi của em chắc chắn là những lời buộc tội sai trái. Trước khi bị Quốc vương truy cứu, hắn ta đã cố tình làm bẽ mặt em trước công chúng để đẩy mọi chuyện đi quá xa."
"Không chỉ Quốc vương mà cả cha mẹ em cũng không được mời đến dự bữa dạ tiệc đó. Vì vậy, em nghĩ đó chỉ là một buổi gặp gỡ xã giao dành cho thế hệ trẻ, chủ yếu là con trai và con gái của các gia đình quý tộc. Nhưng thực tế thì, tất cả các trọng thần đều có mặt ở đó..."
"..."
"Nếu chỉ nhằm mục đích hủy bỏ hôn ước, chẳng phải cha mẹ em cũng cần có mặt sao? Thế mà trong buổi dạ tiệc đó, chỉ có Quốc vương, hoàng hậu và cha mẹ em đều không có mặt, trong khi các vị trọng thần khác đều có mặt..."
Khi đang nói về điều này, một cảm giác bất an về kiếp làm thương nhân bắt đầu lay động trong Rishe.
(Mình đã gợi ý về cuộc đảo chính của Vương tử Dietrich để tiếp cận Arnold điện hạ.)
Nhưng khi nhìn lại, liệu có quá bất thường không?
(Có lẽ cảm giác này là đương nhiên? Cuộc cách mạng của Vương tử Dietrich chắc chắn sẽ thất bại. Những động thái đầy sơ hở như vậy cũng có thể hiểu được, nhưng...)
Dù vậy, cảm giác khó chịu này là gì?
"Điều gì sẽ xảy ra nếu mục đích của Vương tử Dietrich thực sự là tập hợp tất cả các quý tộc và trọng thần ở đó, ngoại trừ phụ thân mình và cha mẹ em?"
Đây là những gì Rishe đã tưởng tượng da được trong kiếp làm thương nhân.
"Ta không nghĩ hắn đủ thông minh đến vậy."
"Nếu em được phép lựa lời, thì đúng là Vương tử Dietrich không phù hợp với mưu mô thật. Nếu có ai đó đang bày mưu thì có lẽ là những người xung quanh đang đẩy ngài ấy lên."
Rishe không thể nói với Arnold, nhưng sự thật là cuộc đảo chính của Dietrich là do một số thuộc hạ của anh ta xúi giục.
(... Nhưng dù vậy, vẫn có gì đó không đúng.)
Cảm giác bất an bên trong Rishe ngày càng lớn hơn.
Như thể nhìn thấu điều đó, Arnold mỉm cười.
"Liệu có lý do gì để bất chấp nguy hiểm đến vậy để chiếm lấy ngai vàng một cách gấp gáp không?"
(Đúng như Arnold điện hạ nói.)
Vương quốc Hermiti từ trước đến nay không hề có xung đột.
Ngay cả trong chiến tranh vài năm trước, vì là nước nhỏ nên không bị các nước lớn chú ý và tránh được cuộc xâm lược.
(Liệu có cần thiết phải mưu phản khi quốc gia đang ổn định sau chiến tranh không? Hơn nữa, lại đặt Vương tử Dietrich, người không phù hợp với cách mạng, lên làm đầu, và cuối cùng cuộc đảo chính thất bại...)
Biết trước tương lai "cuộc cách mạng thất bại", Rishe cau mày trước sự thật rằng cho đến nay cô vẫn chưa từng đào sâu về nó.
Trên thực tế, cuộc cách mạng sẽ diễn ra.
Như Arnold đã nói, dù không tìm ra lý do để Dietrich vội vàng chiếm lấy ngai vàng, nhưng sự kiện đó vẫn sẽ xảy ra trong tương lai. Khi nghĩ từ kết luận đó, câu trả lời sẽ là gì?
"Người đã xúi giục Vương tử Dietrich là..."
Từ đây, một suy nghĩ mới, khác với kết luận của tương lai mà cô biết, đã nảy ra.
"Đó không phải là người muốn cải thiện đất nước Hermiti hay muốn đạt được điều gì đó. Mà là người muốn gây ra hỗn loạn cho Hermiti, một bên thứ ba...?"
Người đầu tiên cô nghĩ đến là đất nước Fablania, nơi đã âm mưu sản xuất tiền giả.
Họ đã tạo ra tiền giả của Garkhain và sử dụng công chúa Harriet của Sigwel để lưu hành nó.
Tuy nhiên, Arnold và Rishe đã cho rằng vụ việc này không phải là hành động độc lập của Fablania mà là âm mưu của một bên thứ ba muốn hãm hại Garkhain.
(Tại sao từ trước đến giờ mình lại bỏ qua điều này?)
Rishe hắng giọng.
(Tại buổi dạ tiệc hôm đó, khách mời gây bất ngờ nhất...)
Rishe nhận ra điều này và lập tức cảm thấy lo lắng.
(Mình không hề được thông báo về sự hiện diện của khách mời quan trọng nhất đêm đó...!!)
Sau đó, cô nhìn thẳng vào Arnold.
"――――Arnold điện hạ..."
"...Ha..."
Hoàng tử của Đế quốc Garkhain, người không có lý do gì để tham dự một buổi dạ tiệc nhỏ bé của một quốc gia yếu kém, đã mỉm cười mờ ám, như thể đã nhìn thấu được kết luận của Rishe.
"…Ngay từ đầu, ngài đã đến để điều tra sự tồn tại của người đó sao?"
Arnold nheo mắt thích thú và nhìn Rishe.
"Không biết nữa."
"Điện hạ...!"
"Đúng là ta đã chấp nhận lời mời. –Nếu nhận được một lời mời không đặc biệt từ một quốc gia không có quan hệ ngoại giao đáng kể, ta sẽ dễ dàng nhận ra đó là một sự khiêu khích vụng về."
Tại sao ngay từ đầu mình lại không thấy điều này kỳ lạ nhỉ?
Không đời nào Arnold lại đến tham dự một bữa dạ tiệc nhỏ bé như vậy. Cho dù không phải như vậy thì kể từ đó, Rishe đã luôn theo dõi hành động của Arnold với tư cách là hôn thê của anh.
(Khi đi mua nhẫn cho mình, là để thăm dò Hoàng tử Kyle, còn khi đi cùng mình đến ngôi đền là để thực hiện công vụ và đề phòng giáo đoàn. Khi đến Vinrys không chỉ chào đón Hoàng tử Curtis và Harriet-sama mà còn để điều tra việc đúc tiền...)
Hành động của Arnold luôn mang nhiều ý nghĩa.
(Sự có mặt của điện hạ tại buổi dạ tiệc hôm đó không chỉ để thiết lập quan hệ ngoại giao. Ngay từ đầu, ngài ấy đã theo dõi những kẻ muốn nhắm vào Gảkhain từ bên ngoài...)
Và đằng sau cuộc cách mạng do Dietrich khởi xướng, lại có những kết nối bất ngờ.
(Có khả năng cao rằng "trong bóng tối của Vương quốc Hermiti có sự tham gia của những kẻ muốn hãm hại Garkhain". Ít nhất là từ khi nhận được lời mời tham dự buổi dạ tiệc, Arnold điện hạ có lẽ đã nghĩ như vậy.)
Arnold là người duy nhất đến từ nước khác tham dự bữa dạ tiệc đó.
Dĩ nhiên, trước đó chưa từng có lời mời nào được gửi đến Galkhein, và đó là lần duy nhất.
Dietrich đã bí mật tổ chức buổi dạ tiệc mà không cho nhà vua biết, và mời các trọng thần của quốc gia, cũng như Arnold đến dự.
Không còn nghi ngờ gì nữa rằng có ai đó đang lên kế hoạch cho một cuộc cách mạng trong tương lai.
Rishe nhắm mắt lại và thở ra.
"…Cho dù thời gian có trôi qua bao lâu đi nữa, em cũng không thể bắt kịp Arnold điện hạ…"
"...Vậy sao?"
Arnold đưa tay ra, vuốt nhẹ mái tóc của Rishe. Điều này khiến cô ngạc nhiên và chớp mắt liên tục.