Chap :
-Mẹ ơi mẹ..sao tối rồi mà ba vẫn chưa về vậy?
-Chắc ba bận công việc đột xuất thôi con gái..
-Nhưng nay là ngày quan trọng vơi mẹ...sao ba k về mừng sjh nhật với mẹ con mình??
Khẽ thở dài..mẹ nó vuốt gò mà hồng nó..nâng niu và an ủi nó..như chính bản thân bà vậy..
-công việc quan trọng mà con.
Đã giờ tối... mẹ con nó ngồi trước chiếc bánh sjh nhật..ngóng trông ra cửa..
như mong một điều kì diệu gì đó...
-Anh à...anh nghe k? bác sĩ nói con mình khỏe lắm..
-Ừ..em phải giữ gìn sức khỏe biết k?
-Vâng...
-À mà điện thoại anh bị sao mà mở nguồn k lên thế nhỉ?
-Chắc là hết pin rồi đó a.
-ừhmmm
Ba nó..đang sống với gđ nhỏ bé của riêng ông...đã suốt tháng trời...
Ông vẫn hỏi han nó..vẫn yêu nó nhưng trái tim k còn trọn vẹn...
~
-Mẹ ơi mẹ..dậy đi mẹ...
Nó lay lay mẹ nó đang ngủ gật trước chiếc bánh Kem đã tàn nến từ lâu..
-Chắc ba k về đâu con.. mẹ con mình ăn bánh đi..
-Happy birthday to you..Hapy birthday to you..Happy birthday to mami..happy birthday to you
"
Nó cất giọng hát...
-Mẹ ơi...cậu nguyện đi mẹ...
Mẹ nó chấp tay thì thầm rồi thổi nến...
-Tiểu Từ ăn bánh kem nhé..
-Mẹ ơi..sao mẹ khóc.?
-Mẹ vui vì có con nên mẹ khóc
-Mẹ nói dối..k có ba..mẹ khóc..mẹ buồn đúng k mẹ?
-....
-Mẹ ơi đừng ùn nữa Tiểu Từ sẽ luôn luôn ở bên cạnh mẹ..mà mẹ ước gì đó?
-Mẹ ước cho Tiểu Từ của mẹ mãi mãi được hạnh phúc và vui vẻ..
-Con yêu mẹ lắm mẹ ơi...con nhất định sẽ chăm sóc cho mẹ thật tốt...
Buổi sjh nhật đơn côi..chỉ có mẹ con nó...
buổi sjh nhật k trọn vẹn...mẹ nó nước mắt lăn dài...
thương mẹ...nó thương mẹ lắm..
Ba nó..giờ đang ở đâu?
~~
Lớp học A...
Nó thơ thẩn bước vào sân trường vánh tanh...lòng đứa bé ới lớn rất buồn...nó buồn tại sao tối wa ba nó k về? mà cũng k cuộc gọi.. tin nhắn...
cả câu chúc mừng sjh nhật tới mẹ nó ba nó cũng k có thời gian sao??
-Aaaa..thì ra là Từ Tiểu Thư của chúng ta sao??
-cậu là ai?-Nó vươn mắt hỏi.
-Mới đó đã qên rồi sao? Thái Tiểu Đan..nhớ chứ?
-Có việc gì thế? các cậu thíc kiếm chuyện với người khác lắm à?
-Đừng có lên giọng với tao..mày chỉ là con của đứa hầu gái..mày lấy tư cách gì lớn tiếng với tao hả? Tiểu Đan vừa nói xong thì thẳng tay tát cho nó bạt tay vào má.. dấu tay hằng học trên gò má hồng đang ửng đỏ
-Tụi bây...đánh nó cho tao.. vịt mà muốn làm phụng hoàng à.?
Tiểu Đan chỉ tay về phía nó...lập tức có đứa trạc tuổi xúm đến bên nó..đứa túm tóc..đứa đá...đứa tát...v.v..
rất khủng khiếp..
có bạn hỏi tôi tại sao Tiểu Từ k phản kháng..đc sao? nó là đứa con gái nghịch ngợm..nhưng thực chất rất yếu đuối..nó là công chúa..luôn nhận đc sự bảo về của mọi người..
hiện nay..Giao Giao k ở bên cạnh nó..
còn ba nó...
Ba đang ở đâu?? có nghe Tiểu Từ đang kêu lên đau đớn??
Nó muốn mẹ nó bị xỉ nhục sao? bô nó muốn bị những trận đòn đố kị như thế này sao?
bộ nó k muốn có cha có mẹ bảo vệ sao??
Có..nó muốn..nó rất muốn
Ba nó rất yêu nó...
Nhưng sao giờ ba nó lại qên nó..
công tác..công tác...công tác..ba chỉ biết công việc...và ba..qên nó rồi...
Dằn xé với cơn đau...nó mím môi thật chặt..
đừng xỉ nhục mẹ nó nữa..xin đừng...
mẹ nó..rất đáng thương...tại sao những trái tim nhỏ bé kia luôn châm chọc...luôn đố kị...? đó là trái tim thiên thần..hay là những con ác quỷ...
mẹ..nó yêu mẹ..và cả ba nữa...
Ba ơi? Ba đang ở đâu? Tiểu Từ đau lắm
nhắm nghiền mắt lại chờ đợi con đau tê tái dán xuống từ những bàn tay hằn học cơn bực tức...
- con hầu gái..mày cũng chỉ là con hầu gái....hahaha
-Mẹ tôi...là người mẹ cao quý nhất..tôi yêu mẹ..các cậu k có tư cách xỉ nhục mẹ tôi..k có tư cách..nghe kkkkkkkkkk??
Nó hét lên mặt Tiểu Đan...giọt máu lăn từ khóe môi dài xuống cổ....
Bốp!!!!!!!
cái tát đau đớn...
-k có tư cách à? mày muốn bị ăn đòn nữa thì tiếp tục lên tiếng đi.. con hầu gái...
tiếng cười chế giễu của lũ bạn..
tiếng xỉ vả..ô nhục mẹ nó..
Dùng chút lực tàn...nó đẩy mạnh Tiểu Đan ngả xuống đất...tát thật mạnh vào mặt cô bé...lớn tiêng:
-k ai đc phép xỉ nhục mẹ tôi...nghe k? nghe k?
Nó tát liên tục vào mặt cô bé đó...nước mắt lăn dài
Ngay lập tức những đồng minh của Tiểu Đan túm nó lại...
Thái Tiểu Đan đứng dậy..tức tối bước đến bên nó..
xô nó ngã nhào và đạp lên bàn tay bé bỏng..
bàn tay trắng nõn đang rỉ máu...
những vết xước thi nhau đổ máu tươi....
-các..các người k đc xỉ nhục mẹ tôi...nghe k hả??
Nó thều thào...Con yêu mẹ..Tiểu Từ yêu mẹ...
Bọn nhóc hung hăng đá những cú thật mạnh vào nó..
Tiểu Đan giơ chân thật cao..tưởng chừng nó sẽ tàn phế nều lãnh nhận cú daopp đó
nhắm nghiền mắt lại chờ cơn đau kéo tới
s
s
....s
vẫn k có hiện tượng..nó mở mắt ra..thấy bọn nhóc đang co rúc người trước bạn nam sjnh
-các người k thấy mất xỉ diện lắm khi lấy đông hiếp ít à?- nam sjh trong số đó lên tiếng
-các cậu làm gì ở đây sao giờ này chưa về?-Tiểu Đan hơi ngượng
-Về sớm thì s coi đc cãnh hay thế này? bạn nam đó típ lời
-Ờ..thì tụi nay chỉ muốn dạy cho con đó bài học thôi....- trong số nữ sjh lên tiếng
-Con nào thế?? Tò mò nhé....-cậu nam sjh đó tiếp tục..
-Kia kìa...bọn họ chỉ về phía nó đang nằm...
Đột nhiên cậu nam sjh nói liên tục nãy giờ bỏ về sau khi nghe cuộc điện thoại..
Lạ thật!! Lạ..nãy h` người con trai đó chưa nói gì cả...cứ im lặng như thế.. cách im lặng đáng sợ...
Cậu ta đang giúp nó à?
phải k? hay đang châm chọc nó đây??