Chap :
-Sao các cậu còn ở đây-cậu nhóc im lặng lúc giờ lên tiếng...
-Ơ..thôi bọn tớ về đây..cậu cũng về đi nhé...-Bọn nhóc nói rồi lườm nó những cú nhìn sắc bén...chột dạ..
-k sao chứ?-vẫn lạnh lùng
-cậu đang giúp tớ đấy à?
-k giống sao?
-Ùm...k giống..
-Thế có sao k?
-Này...cậu có thể hỏi lịch sự tí đc k? k có đâu đuôi gì hết..tôi có tên đấy..
-tôi đang giúp cậu đấy...đừng hằm học thế chứ!!
quay nhìn nó đang cố gắng lết thân hình bị thương...cậu bé đó chau mài:
-có đi đc k?
-Có lẽ...
cậu bé thụm xuống...trước sự ngạc nhiên của nó..giọng lạnh tanh
-Còn k lên...
vừa mừng vừa vui..nó leo lên k chút do dự...
-Cảm ơn nhé...
-s cậu nặng thế?
-hừmmmmm
Ra tới cổng..nó móc chiếc đt nhỏ xjh ra gọi cho Quản Gia Kim...
quay nhìn cậu nhóc mồ hôi nhễ nhại..nó phì cười
-Sao mà cậu yếu thế?
-Thế cậu thử đi cõng bao cát nặng cân như cậu xem có mệt k...
-Hứ!!!
Cậu nhóc nhìn nó xăm soi mãi..:
-Này..cậu bất lịch sự vừa thôi nhé
-Tôi chỉ muốn biết cậu có gì đặc biệt mà bọn họ đố kị thế?
Khẽ cười chua chát..nó cười
-Vì tôi là đứa bé bất hạnh...
Rồi như chợt nhớ ra điều gì..nó
"A
" lên tiếng rồi nhìn cậu nhóc:
-Tớ có thể gặp lại cậu ở đâu?
-Tớ sẽ k ở lại đây..và k học ở đây nữa.
-Tại sao?
-....
-Thế cậu có trở về đây nữa k?
-Có lẽ...
-Khi nào???
-Tớ k biết...chẳng hạn như vào ngày cậu cần tớ giúp đỡ.. ngày cậu bị người khác ăn hiếp và cần sự có mặt của tớ..
-Thật chứ??
-Đương nhiên
-Tớ xem như đây là lời hứa nhé!!
-Tùy cậu thôi..
Chìa ra cái móc khóa có chữ
" Tiểu Từ
"..nó đưa cho cậu nhóc..nhoe mắt tinh nghịch
-Cho cậu đấy...coi như là quà cảm ơn vì cậu đã giúp tớ...
Cậu nhóc cười trẻ con...
-Sao mà cấu thế??
-Hừm..tuy là có hơi xấu nhưng là tớ tự làm...độc nhất vô nhị đấy..
Nó cười tươi rồi dúi vào tay cậu nhóc...
leo lên chiếc Limo trần..nó vẫy vẫy tay chào tạm biệt....
Cậu nhóc bật cười..nụ cười ấm áp khác hẳn với giọng nói lạnh lùng đến lạnh người...
Chìa móc khóa..cậu bé thích thú:
"Tiểu Từ
"..
Sân trường quốc tế Royal:
-Thái Tiểu Đan..mày thật liều lĩnh khi đụng đến Tiểu Từ của tao.-Giao Giao tức giận như phún ra lửa..quát nhìn Tiểu Đan.
chưa đợi người khác lên tiếng,con bé típ:
-Đứa nào nhào vô tao xử!
Chỉ vẻn vẹn như thế...Giao Giao nhà ta bay vào tấp Tiểu Đan tơi tã..những trận đòn ác liệt dù chỉ là của đứa bé t...
Giao Giao đã trả lại những gì tụi nó nợ của Tiểu Từ:
-Đứa nào đụng tới Tiểu Từ..thì đừng trách Lại Giao Giao này....
cô bé lôi Tiểu Từ đi trước sự sợ hãi của đám nhóc...
Chỉ t thôi nhưng cô bé ấy đã cư xử giống như người lớn..
cô bé ấy luôn bảo vệ và chăm sóc nó...để nó k bị người khác ức hiếp
-Tiểu Từ...cậu hết giận chưa?
-cảm ơn cậu..Giao Giao..-Nó ôm cô bé..cảm động khóc
-Tiểu Từ ngốc..tớ mãi mãi bảo vệ cậu..chúng ta là bạn thân rất thân mà
đứa nhóc ngồi tâm sự..lúc khóc..lúc cười khúc khích..
Ngây thơ và trong sáng
Ngày tháng cứ thế trôi wa..gđ nó vẫn thế...ba nó vẫn wuan tâm và chăm sóc cho nó tỉ mỉ..
Nhưng nó k còn cảm giác ấm áp như trước nữa......
Bệnh việc thành phố Nha Trang:
-Mẫn Mẫn...em cố lên..em và con sẽ k sao đâu.-xiết chặt bàn tay người phụ nữ đó..ba nó cố động viên
-Em đau lắm..anh ơi.....
Bác sĩ kéo tới...ngay lập tức bà ấy được cách li với thế giới bên ngoài.
Bà ta phải sjh!
~~
Oa!!!!oaaa...oa!!!!!
Cánh cửa phòng sản khoa bật mở...ông vội vàng bước vào.. đứa bé đã chào đời,,,nó là con của ông.
-chúc mừng ông bà..là bé gái....
là bé gái..nó sẽ k còn là công chúa của ba nó nữa...
sẽ có công chúa khác thay thế cho nó..và nó sẽ phải là lọ lem.. lọ lem đáng thương Chap :(Tiếp)
-Anh..là bé gái đó..con chúng ta là con gái-bà Mẫn vui mừng
-Ừ..con bé rất giống em...rất đẹp.
-nó sẽ tên gì anh nhỉ? anh đặt cho nó đi
Sẽ ngượng ngùng..ông ấp úng
-Mẫn Mẫn à..chúng ta chưa chính thức kết hôn..con k thể lấy họ anh đc..hay tạm thời lấy họ em nhé?
Thoáng chút k hài lòng.,.nhưng k muốn mất lòng ông hạ..bà ta khẽ gật đầu
-Vậy hãy gọi con bé là Triệu Bối Bối nhé anh...
-cái tên rất hay...ở nhà anh sẽ gọi con mình là RyA.. thiên thần bé nhỏ..
-Cảm ơn anh đã đối xử tốt với mẹ con em..
rồi quay sang Mẫn Quân-con gái riêng của bà..bà tiếp
-Mẫn Quân..con xem..từ nay con có em rồi...
gia đình trọn vẹn..
cứ thế..ông vẫn lòng..
người đáng thương nhất chỉ là mẹ nó..
Vì thương nó..bà hi sjh ca cuộc đời..
Bà lấy ông chỉ vì muốn nó là đứa bé có cha..muốn nó có cuộc sống tốt..
Bà chưa hi vọng mình sẽ trở phu nhân hoàng gia cao quý..
chỉ muốn cuộc sống bình an..
thế nhưng???
Bất công là thế....
Trường học Royal:
-Tiểu Từ..sao cậu thoát đc bọn yêu tinh đó thế?-Giao Giao tròn xoe mắt ngạc nhiên
-Có ..à k..là người giúp tớ?
-Aj thế??
-Tớ k biết..tên cậu ấy..
-Sao thế? sao lại k hỏi tên người ta?
-Nhưng cậu ấy sẽ k về đây nữa...
-Có duyên sẽ gặp mà...
~
Cuộc sống của nó vẫn thế..cứ thế trôi wa..ngày wa ngày cũng đã năm rồi
Nó giờ đây đã là Tiểu Từ t..
nét đẹp chết người..
nụ cười có thể khiến người khác chảy máu mũi..
nét đẹp giết người k dao..
chính là nó..Tiểu Từ..
-con gái yêu...mai là sjh nhật của con rồi...-ba nó nói
-Con biết mà..ba có về mừng sjh nhật với con k?
-Dĩ nhiên rồi..công chúa của ba hỏi gì kì thế?
-Ba lại bận công tác nữa....
-k có đâu..ba đặt tiệc ở nhà hàng r..tối nay con sẽ là công chúa đẹp nhất thế giới..
-Cảm ơn ba..hihiiii
Nó cười mãn nguyện..
Ngày mai..
nó sẽ là nàng công chúa thực thụ..
có biết đâu bao âm mưu đang rình rập nó...
-Mẫn Quân..ngày mai sẽ có kịch để xem đấy-bà Mẫn cười nham hiểm..mặt đầy mưu mô
-Mẹ định làm gì?-Mẫn Quân dò xét..
-Mai sẽ biết...
mẹ con nhìn nhau...lòng hiện những âm mưu khó aj lường trước...
từ trong gian phòng nhỏ..cô bé khoảng t chạy ra..cong môi với mẹ:
-Mẹ ơi..ba đâu rồi??
-Rya ngoan..mai mình sẽ lên tìm ba nhé..
-Vâng ạ..hihi
Ngày mai... cơn ác mộng sẽ bắt đầu...
đeo đẵng mãi theo đời nó..
Thỉnh thoảng bật khóc..
kêu lên :Tiểu Từ Đau lắm!!!!