“Không biết cậu ấy đã chuẩn bị bữa ăn xong chưa nhỉ.”
“Có vẻ còn cần một chút nữa.”
“Ở đây có đối tượng khả nghi này.”
“Tôi không phải đối tượng khả nghi gì đâu.”
“Một kẻ mà chủ hộ không biết xâm nhập trái phép, ngồi trong kotatsu mà lột vỏ cam thì rõ ràng là đối tượng khả nghi rồi.”
“Tôi đâu có xâm nhập trái phép. Tôi được người mời đến đây đó.”
“Tôi không nhớ mình đã mời người chuyển sinh mới nào cả.”
“À, người mời tôi là người đang nấu ăn cơ.”
“Rốt cuộc cậu ta lại dẫn cả người khác đến đây sao.”
“Hửm? Kiểu nói này tức là vẫn chưa được đồng ý ư?”
“Tôi không nghe cậu ta nói gì cả.”
“Thế thì thật thất lễ. Không được chủ nhà đồng ý mà lại ngồi ở đây thì đúng là khả nghi thật.”
“Người quen của cậu ta mà anh có vẻ cũng hiểu rõ thường thức nhỉ. Nhân tiện thì anh là ai vậy?”
“Cũng phải, trước tiên thì phải xưng tên nhỉ… Tôi nên tự xưng là gì đây…”
“Giờ lại suy nghĩ về chuyện đó ư?”
“Tôi đang chuyển sinh đi rất nhiều dị giới và chưa từng dùng chung một cái tên nào cả. Vì thế nên tôi không rõ mình nên xưng là gì.”
“Tôi cũng đoán anh là người chuyển sinh dị giới. Đúng là thế thì cũng khó xưng tên thật.”
“Có lẽ tôi nên dùng cái tên đầu tiên của mình. Tên của tôi là Spa___”
“Sư phụ Benizake ơi, tôi chuẩn bị xong rồi nên nhờ anh bày nồi ra nhé~”
“Là Benizake sao.”
“Ở đây lại dùng tên đó ư… Ừ thì cũng được.”
“Ủa? Nữ thần cũng về rồi à. Hôm nay là lẩu cá hồi đó.”
“Anh mang cả quà đến à. Trước hết thì bỏ qua chuyện cậu không nghe lời dù tôi bảo không được mời khách, nhưng nếu đã mời thì cũng phải báo cho tôi một tiếng chứ.”
“Ơ? Tôi có nói là Benizake (cá hồi đỏ) sẽ chuyển đến vào ngày mai mà.”
“Không ai bảo khách đến nhà là chuyển đến hết.”
“Nhưng sư phụ Benizake được chuyển chung với bưu kiện đông lạnh á.”
“Thật vậy sao?”
“Đông lạnh đúng là khổ thật.”
“Dĩ nhiên rồi.”
“Vì anh ấy bị đông cứng nên tôi mới rã đông bằng kotatsu đó.”
“Ra là vậy… Liệu mình có nên nghĩ vậy không nhỉ.”
“Tôi đang hối hận vì đáng lẽ nên chọn tủ lạnh thôi.”
“Đi mà hối hận chuyện bị vận chuyển như hàng hoá đi. Cơ mà trông anh chẳng có chút yếu tố cá hồi nào cả, chỉ đơn giản là một tên trai đẹp thôi.”
“Tôi đang miễn cưỡng ép buộc hình thái linh hồn bản thân thành con người. Với lại tôi nghĩ mình chỉ cân đối chứ không tới mức trai đẹp đâu.”
“Cái bản mặt y hệt như mấy nhân vật chính kiểu Visual kei xuất hiện trong Light Novel hiện giờ mà nói hay nhỉ.” [note54524]
“Lúc làm cá hồi đỏ thì sư phụ Benizake cũng thuộc dạng trai đẹp trong giới cá hồi đỏ đó.”
“Mấy chuyện vô nghĩa thật sự.”
“Với tôi thì bên đó mới quan trọng hơn.”
“Vô nghĩa.”
“A đúng rồi. Tôi cũng mang theo quà tặng kiêm tạ lễ từ vị thần đang chăm sóc tôi. Không chỉ hải sản mà còn có sản vật từ núi nên mong mọi người hãy dùng nó nhé.”
“Chuyện này thì đáng mừng thật, nhưng cậu ta chỉ cống hiến mỗi lần làm xe tải chuyển sinh thôi mà bên đó cảm tạ lâu thật đấy.”
“Thật ra là những người chuyển sinh trong sự kiện ấy đã đóng góp rất nhiều cho các thế giới. Vì vậy, vị thần đang chăm sóc tôi bắt đầu được tin tưởng và bước lên quỹ đạo ổn định đó.”
“Mặc dù cảm thấy phức tạp khi nghĩ đến những người bị liên luỵ bởi tên chuyển sinh nhảm nhí này, nhưng nếu đã được hồi báo thì cứ xem như là điều tốt vậy.”
“Vậy thì chúng ta hãy vừa nhúng lẩu vừa quyết định mục tiêu chuyển sinh tiếp theo thôi nào.”
“Cũng sắp đến lúc rồi nhỉ. Cậu lấy giúp tôi Yuzukoshou đi.” [note54525]
“Vâng, xin mời. Vậy thì gà rà xà. Từ bạn có bút danh Technical Shimezake, [Flag rõ ràng do dũng sĩ dựng lên].”
“Là khái niệm nhỉ.”
“Cậu thật sự rút thăm sao…”
“Phản ứng của Benizake vốn phải là điều tôi nên làm đấy.”
“Nhưng lần chuyển sinh này nghe không ổn tí nào thật. Có lẽ cậu sẽ cân bằng lại bằng thiết lập, nhưng cậu sẽ chọn gì đây?”
“Thiết lập à… Gần đây nó cứ như sushi băng chuyền nên tôi hết thứ muốn chọn rồi. Chỉ là flag thì chắc không cần cũng được.”
“Vậy thì quyết định thế đi.”
“Kh… không thiết lập cũng được sao…”
“Chỉ cần có nhẫn thật thì có thể làm được hầu hết mọi thứ đó.”
“Vốn dĩ đó cũng gần giống như thiết lập rồi.”
“Bóng dáng không quên đi việc nâng cao chính bản thân mình. Tôi cũng phải học hỏi mới được.”
“Nói thật thì tôi nghĩ anh sẽ tự huỷ bản thân nếu học theo đấy.”
“Đúng rồi, sư phụ Benizake muốn chuyển sinh cùng không?”
“Đừng rủ người khác chuyển sinh cứ như đi cửa hàng ăn nhanh gần nhà như vậy.”
“Dù sao thì tôi quay về cũng sẽ chuyển sinh luôn… Cũng được, thỉnh thoảng chuyển sinh cùng nhau không chừng lại có thể học hỏi được gì đó.”
“Thỉnh thoảng gì chứ, tôi thấy tỉ lệ gặp nhau của hai người không phải nhỏ đâu.”
“Dù sao cũng sẵn dịp rồi, nữ thần chuyển sinh anh ấy luôn được không?”
“Tôi không muốn cướp việc của vị thần khác đâu. Chư thần đều có lòng tự tôn với công việc của chính mình đấy.”
“Tôi vừa xác nhậc bằng mail và ngài ấy bảo không sao rồi.”
“Trả lại lập trường của người vừa mới ra vẻ chút đi.”
“Xin… xin lỗi. Nhưng tôi cũng không có gì để trả hết… Hay là trả bằng phần cá hồi đỏ của tôi được không?”
“Được thôi. Anh cũng biết điều đấy.”
-------------------------------------------------------------------
“Cơ mà khuôn mặt thật của Benizake cũng không thua kém gì mấy vị thần kiểu mỹ nam nhỉ. Nếu người phụ trách không phải vị thần ông già thì có khi không được cho chuyển sinh mà giữ lại rồi… Chỉ là với mình thì cậu ấy vẫn___”
“Tôi về rồi nè~”
“Ái chà, tôi tưởng có kẻ khả nghi nên thổi bay mất rồi.”
“Respawn. Ý thức phòng chống tội phạm cao đúng là cũng rất quan trọng.”
“…..”
“Ồ, có cả Benizake sao.”
“À ừ…”
“Mặt mày anh xanh xao thật nhỉ, có chuyện gì ư?”
“Kh… không phải… Đây là lần đầu tiên tôi thấy người không ngần ngại tước đoạt mạng sống như vậy…”
“Người từng là Ma Vương mà nói lời ấm áp thật nhỉ.”
“Tôi là Ma Vương nhưng cũng không làm trò tước đoạt mạng sống phi lý như vậy… Nhưng chắc là do tôi thiếu đi uy nghiêm kiểu này nhỉ… Đáng để học hỏi.”
“Tôi không rõ có đáng hay không, cơ mà hai người lại về cùng nhau sao.”
“Tuy đúng thật là có ý nghĩa, nhưng tôi vẫn cảm thấy lưu luyến vì nghĩ rằng phía trước còn dài.”
“Đúng là sau khi chuyển sinh nhiều lần thì việc ý thức rằng ‘vẫn còn lần kế’ sẽ cản trở khả năng hoá kiếp. Thật đau đầu nhỉ.”
“Tôi thì vẫn như mọi khi.”
“Ai chẳng biết. Vậy thì nhờ cậu báo cáo vậy, cậu là flag rõ ràng do dũng sĩ dựng lên nhỉ.”
“Vâng. Tôi đã chuyển sinh thành flag được dựng lên bởi dũng sĩ Flagger.”
“Một cái tên rõ ràng sẽ dựng flag đấy.”
“Nhân tiện thì đây là hình ảnh lúc đó.”
“Một dũng sĩ đang dựng lá cờ. Flag ở đây là theo nghĩa vật lý sao. Vậy thì Benizake đã chuyển sinh thành gì vậy? Vì tuỳ tiện làm nên tôi cũng không nắm rõ cho lắm.”
“Tôi cũng ở trong bức ảnh đó.”
“Vì anh chỉ ràng buộc mỗi cá hồi đỏ nên tôi nghĩ là sẽ dễ tìm, nhưng trong tấm hình này chỉ có mỗi dũng sĩ với lá cờ thôi. Tức anh là dũng sĩ___”
“Có huy hiệu cá hồi đỏ được vẽ trên lá cờ kìa.”
“Anh chuyển sinh thành huy hiệu trong cờ ư.”
“Lần này tôi cũng thử liều lĩnh hơn đó.”
“Phương hướng liều lĩnh hơi bị sai rồi.”
“Lúc đầu thì tôi còn định chuyển sinh vào vị trí liên quan đến quân đội Ma Vương, nhưng vì cậu ta ở bên phe dũng sĩ nên tôi nghĩ sẽ không thể thắng nổi.”
“Xét theo phương diện ấy thì cũng không sai lắm.”
“Vốn dĩ tôi cũng nên thách thức và nâng cao bản thân… Chỉ là lần này thì tôi xin được phép ở gần mà học hỏi cậu ấy.”
“Xét theo phương diện ấy thì cũng… Ưm…”
“Quay lại câu chuyện, Flagger sẽ dựng tôi lên một cách rõ ràng mỗi khi xảy ra chuyện gì đó.”
“Nói kiểu vậy thì nghe giống như dựng cờ tự mãn thật đấy.”
“Ừ thì cũng có một chút.”
“Nếu dựng lên một cách rõ ràng thì hẳn dũng sĩ có tự tin vào flag rồi.”
“Nhân tiện thì dũng sĩ cũng tự mãn về hoa văn của tôi. Vì cậu ấy khen cá hồi đỏ nhiều nên tôi cũng có hảo cảm với cậu ta.”
“Rốt cuộc thì đó là cờ gì vậy?”
“Đó là cờ làng cá, quê hương của Flagger. Cậu ta muốn phục hưng làng nhân lúc cứu thế giới đó.”
“Có nên nghĩ rằng đây là hợp lý không nhỉ. Nhân tiện thì flag theo nghĩa phục bút thì sao?”
“Chuyện đó thì đã xảy ra từ lâu rồi. Tôi thường hay nói ‘Kiểu gì đây cũng là lần cuối nên ta sẽ nói cho ngươi biết’ hoặc là ‘Rơi từ độ cao này thì hẳn không cứu được rồi’ đó.”
“Flag lại đi dựng flag sao, hơn nữa còn đóng vai ác. Cậu gia tăng flag thất bại cho dũng sĩ làm gì vậy hả.”
“Nhưng nói xong rồi bị dựng flag thì chẳng phải là do đương sự thiếu nhận thức sao?”
“Không cãi được. Vậy thực tế thì sao vậy?”
“Flagger đều kết liễu đối phương bằng Luyện Ngục Cương Viêm Lôi Minh Minh Giới Cước nên không có sai lầm nào cả.”
“Cậu lại dạy mấy kỹ năng khủng bố sao.”
“Cũng do cậu ta có tố chất nữa. Tuy vậy, có lẽ chỉ có mỗi đệ tử cua ẩn sĩ là người đạt đỉnh cao nhất trong những người tôi từng dạy dỗ.”
“Dù sao bản thân anh cũng hoá thành cát bụi luôn mà.”
“Vì lần này không có thiết lập nên tự mình nói chuyện cũng rất gian nan nữa.”
“Giờ cậu lại dùng thiết lập nói chuyện làm tiêu chuẩn à.”
“Tuy rất khó, nhưng nếu nắm giữ bí quyết thì cũng có thể làm được.”
“Có lẽ tôi phải thêm một lời xin lỗi cho vị thần quản lý Benizake rồi.”
“Flagger không có người yêu, vì vậy nên cậu ta muốn phục hưng ngôi làng, gia tăng nhân khẩu rồi đi tìm đối tượng kết hôn. Rất là dễ ủng hộ luôn.”
“Tôi thì muốn cậu ủng hộ dũng sĩ chiến đấu vì hoà bình thế giới hơn cơ.”
“Mấy cái mơ hồ như hoà bình thế giới thì nghe không có hứng cho lắm.”
“Dù sao mỗi người cũng có định nghĩa riêng về hoà bình nữa.”
“Tôi hiểu hai tên này không thèm suy nghĩ đến chuyện hoà bình gì rồi. Nhân tiện thì cậu ta sẽ dựng flag mỗi khi xảy ra chuyện, nhưng rốt cuộc là dựng trong trường hợp nào vậy?”
“Đầu tiên là trước khi chiến đấu, cậu ta sẽ dựng cờ kiểu ‘Tôi đến từ ngôi làng này sẽ biến mấy người thành bữa tiệc máu’”
“Cứ như gieo nỗi sợ hãi cho đối tượng chuẩn bị đánh bại nhỉ.”
“Lúc diện kiến đức vua thì sẽ dựng cờ kiểu ‘Tôi đến từ ngôi làng này sẽ cứu đất nước này cho’”
“Có tác dụng như tài trợ nhỉ.”
“Cậu ta cũng từng cắm trước nhà trọ trước khi ngủ. Kiểu như ‘Kẻ đến từ ngôi làng này đang ở trọ tại đây’”
“Cái đó là cản trở kinh doanh.”
“Ngoài ra còn có cắm vào đầu địch lúc chiến đấu kiểu ‘Đây là sức mạnh của ngôi làng bọn ta’”
“Cái này là độ cứng của flag rồi. Với lại flag là vũ khí à?”
“Luyện Ngục Cương Viêm Lôi Minh Minh Giới Cước phát ra từ flag thật sự là kiệt tác.”
“Đúng vậy, thật sự rất tuyệt vời.”
“Người sáng tạo ra chiêu đó lại không nghĩ gì về chữ cuối cùng sao?”
“Không… Tại vì không còn ai dùng nó bằng chân như tôi nên… chắc là khỏi…”
“Anh vẫn dùng bằng chân đàng hoàng thì tốt rồi.”
“Nỗ lực lén lút của Flagger đã thực sự đơm hoa kết trái, và ngôi làng cũng trở nên nổi tiếng kèm thành tích của dũng sĩ.”
“Nếu hoạt động như dũng sĩ thì dù không muốn cũng sẽ trở nên nổi bật thôi.”
“Tuy nhiên, có một vấn đề trí mạng. Dù ngôi làng trở nên nổi tiếng, nhưng không ai biết đến vị trí của nó.”
“Đúng là dù có quốc kỳ thì cũng không thể biết quốc gia đó ở đâu nếu không tìm hiểu nhỉ.”
“Vì vậy, Flagger đã dựng bảng niêm yết bản đồ được vẽ một cách rõ ràng.”
“Tôi công nhận nỗ lực của cậu ta.”
“Nhân tiện thì đây là bức ảnh lúc ấy.”
“Vị trí ngôi làng được tô một đống đường tập trung nhỉ.”
“Luyện Ngục Cương Viêm Lôi Minh Minh Giới Cước phát ra từ bảng niêm yết thật sự là kiệt tác.”
“Tôi chỉ thấy dũng sĩ vung vẩy thứ gì đó ra xung quanh thôi.”
“Hiếm khi có thể thấy người bản địa phát huy kỹ năng của tôi đến mức như vậy.”
“Ít nhất thì hãy đổi tên nó đi chứ?”
“… Ồ.”
“Giờ mới nhận ra sao?”
“Cho dù chỉ một chữ đi nữa, nhưng cứ đổi tên hoài thì nó sẽ mất đi hình thái vốn có trong tương lai đó.”
“Nhưng hình thái kỹ năng thì sắp mất đi rồi.”
“Nguyên lý giống nhau nên không sao đâu.”
“Với tôi thì nó không ổn tí nào.”
“Tuy có hơi ngứa ngáy, nhưng kỹ năng tôi tạo ra lại được thể hiện tại nhiều dị giới cũng là điều đáng vui mừng… Kể cả khi hình thái của nó có thay đổi một chút đi nữa.”
“Anh chỉ đang quay lưng lại với sự thật rằng nó đang bị cải biến đấy.”
“Flagger là dũng sĩ cô độc cao ngạo, nhưng vì có bọn tôi nên có vẻ cậu ta không còn buồn nữa.”
“Không phải liên tục dựng cờ của quê nhà một cách rõ ràng rồi nói chuyện với lá cờ là nguyên nhân cô độc ư?”
“… A.”
“Giờ mới nhận ra sao?”
“Kể cả khi nói chuyện với đồ vật, nhưng nếu sở hữu năng lực xã giao thì người ta cũng sẽ có đồng đội chớ.”
“Sỉ vả dũng sĩ một cách gián tiếp.”
“Nhưng cậu ta là người tốt lắm đó. Cậu ấy lập tức tiếp nhận người đến từ dị giới như bọn tôi và cùng nhau đồng hành đấy.”
“Thế cũng đủ năng lực xã giao rồi.”
“Thật ra cậu ta bị chứng sợ hãi đối thoại với người.”
“Chỉ giới hạn trong đồ vật à. Nhưng trong trạng thái đó mà vẫn tận lực phục hưng làng thì cũng đáng để đánh giá cao.”
“Và Flagger đánh bại Ma Vương bằng kiểu gì đấy.”
“Ma Vương bị đánh bại bằng kiểu gì đấy nghe đáng thương quá đó.”
“Nhưng thực tế cũng giống như vậy. Cậu ta đã chuẩn bị lễ hội mô phỏng hành vi truyền thống nhằm quảng bá cho ngôi làng. Trong lúc đang đốn gỗ cần cho lễ hội, vì cậu ta đốn cây quá nhiều nên gây ra sạt lở, và Ma Vương tình cờ đến thám thính dũng sĩ cũng bị liên luỵ bởi tai nạn ấy.”
“Kiểu gì đấy nghe còn tốt hơn.”
“Có lẽ để cậu ta đốn cây bằng Luyện Ngục Cương Viêm Lôi Minh Minh Giới Cước là không tốt rồi.”
“Không phải cây gỗ cũng bị biến mất đấy chứ.”
“Nếu nương tay thì nó sẽ chỉ có uy lực chém nát vạn vật thôi.”
“Không phải đó là kỹ năng khác luôn rồi à.”
“Flagger được xưng tụng là dũng sĩ cứu thế, ngôi làng của cậu ta cũng trở nên nổi tiếng nên việc quảng bá đã thành công trọn vẹn.”
“Nhưng nếu không chữa chứng sợ đối thoại với người thì không tìm đối tượng kết hôn được đâu.”
“Về khoản ấy thì không hề gì. Đúng là có rất ít người thuận lợi giao tiếp với Flagger, nhưng sau khi nhân khẩu trong làng tăng lên thì cũng xuất hiện cô gái đồng ý chấp nhận cậu ta.”
“Phục hưng làng xong và mời được đối tượng hiếm có chấp nhận bản thân luôn sao.”
“Mỗi người đều sở hữu điểm khác biệt với người khác. Thế thì cũng sẽ tồn tại người đồng ý chấp nhận mình ở một nơi nào đó.”
“Không cần kết thúc bằng lời hay ý đẹp đâu. Vậy thời điểm cuối cùng của các cậu như thế nào?”
“Vì tôi bị bẩn do máu ma vật nên đã bị xử lý.”
“Nhưng đó là đối tượng duy nhất mà dũng sĩ cô độc nói chuyện mà.”
“Tại vì người xử lý là dân làng đó. Kiểu như ‘Cảm ơn vì đã cố gắng cho ngôi làng, bọn tôi đã chuẩn bị một lá cờ mới cho cậu này’”
“Một cách kết thúc tệ hại nhỉ.”
“Đến cuối cùng, Flagger rơi nước mắt trước thi thể bọn tôi và nói lời cảm tạ rất nhiều lần. Lâu lắm rồi tôi mới được cảm tạ nhiều như vậy bởi một cá nhân. Tôi cảm thấy đây là một cờ sinh rất tốt.”
“Nếu anh đã nói thế thì tôi cũng không nói gì thêm.”
“Nhân tiện thì quà mang về là các loại cá đã bắt tại làng như cá hồi đỏ. Tôi sẽ đi nấu ăn luôn đây.”
“Cậu đi vui vẻ… Nhưng mà Benizake bị cậu ta xoay chuyển như thế cũng mệt mỏi nhỉ.”
“Cũng phải. Tôi cũng bị xoay theo phương diện vật lý nữa.”
“Ừ thì anh cũng là huy hiệu trên cờ thật.”
“Tuy vậy, cậu ấy vẫn luôn sống hết mình trong cuộc đời lúc đó, kể cả khi những cảm xúc đối với cuộc sống thường sẽ dần nhạt đi sau khi chuyển sinh quá nhiều lần. Có lẽ lý do tôi luôn thua kém cậu ta là vì bản thân không đủ nhiệt huyết đối với một cuộc đời như vậy. Sau khi ở bên cạnh chứng kiến thì rốt cuộc tôi cũng hiểu ra điều đó.”
“Hành động thì đúng là nhảm nhí, nhưng đương sự có vẻ lúc nào cũng dùng toàn lực cả.”
“Tôi rất ghen tị với cậu ấy. Cậu ấy có thể sống một cách rực rỡ cho dù đó có là cuộc đời gì. Nhìn thấy bộ dạng đó khiến tôi cũng cảm thấy trái tim cũng trở nên sôi sục.”
“Hừm, tiếp tục đi.”
“Vậ… vậy sao… Tôi đã học được ý nghĩa của việc sống từ cậu ấy. Tôi nghĩ rằng mình rất may mắn khi có thể gặp được cậu ta và thoát khỏi quãng đời tù túng của mình. Tôi ước rằng mình có thể sống một cuộc đời đầy ấn tượng khiến cậu ấy cũng phải ghen tị.”
“Mà… cũng phải. Tôi cũng không phải không hiểu điều đó. Tài năng sống của cậu ấy cũng là điều mà tôi cảm thấy ghen tị.”
“… Có vẻ cậu ấy cũng đã gặp được một nữ thần tốt. Được rồi, cứ tiếp tục lưu lại cũng chỉ cản trở hai người. Tôi sẽ đi về vậy.”
“Chờ chút đã. Bọn tôi không phải như vậy.”
“Nhưng mà___”
“Không phải như vậy.”
“Nếu có tôi thì___”
“Không phải như vậy.”
“Chẳng phải nhịp độ câu chuyện sẽ bị sai lệch và khiến nữ thần khó chịu sao?”
“… Đúng là cũng có thật.”