Nữ thần: “Cậu muốn trở thành gì khi chuyển sinh dị giới?” Tôi: “Xương sườn của dũng sĩ”

chương 50: dũng sĩ cứu thế

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đôi lời trước khi vào chương truyện: Khi đọc được một lúc, có lẽ các bạn sẽ cảm thấy phần đó giống như chỉ đang tóm lại nội dung của những chương trước đấy và không muốn đọc mà skip qua. Tuy nhiên, thật ra thì nó còn kèm thêm những nội dung không nên bỏ qua. Vì vậy, mình mong các bạn sẽ kiên nhẫn mà đọc hết để tận hưởng tất cả những gì mà tác giả muốn truyền tải.

=================================

“Lần chuyển sinh đã được quyết định là sao?”

“Nói dễ hiểu thì đã có sự can thiệp từ các vị thần khác. Những vị Chúa Sáng Thế ở các dị giới bị cậu quậy tung lên đã đoàn kết lại và lôi kéo một vị thần đồng cấp bậc với tôi làm đồng minh.”

“Đồng cấp bậc với nữ thần sao, thế thì chuyện lớn thật nhỉ.”

“Ngoài ra cũng có những vị Chúa Sáng Thế tham gia vì sợ cậu sẽ chuyển sinh đến thế giới của mình. Quy mô không hề nhỏ đâu.”

“Tôi cũng nổi tiếng ghê.”

“Việc cậu chuyển sinh dị giới vẫn tuân theo quy luật của thế giới nên không ai có quyền ngăn cản cậu. Vì vậy, quyết định của họ chính là cắt đứt lưu luyến của cậu đối với thế giới này.”

“Nếu làm được thì tôi đã không phải khổ cực rồi.”

“Lúc đó còn một vị thần không biết đọc bầu không khí, hay nên nói là một người suy nghĩ bình thường đã nói rằng cậu có lỗi vì quyết định vật chủ chuyển sinh bằng rút thăm.”

“Nói đúng quá không cãi được.”

“Vì thế, bọn họ đã cho cậu một vật chủ chuyển sinh được chỉ định như một trường hợp ngoại lệ. Dĩ nhiên là cả tôi lẫn cậu đều không có quyền quyết định nội dung ấy.”

“Chuyển sinh dị giới mà tất cả đều hỗ trợ sao. Như vậy lại có cảm giác sẽ hơi thiếu gì đó.”

“Cậu sẽ chuyển sinh thành dũng sĩ cứu thế tại một thế giới fantasy được gầy dựng công phu. Đó là thế giới không có kỹ năng cheat và được tạo thành bởi sự cân bằng tuyệt hảo do một vị thần chuyên nghiệp điều chỉnh.”

“Không ngờ thần linh cũng có nghiệp dư.”

“Kể cả vị thần vạn năng cũng có năng lực đắc ý của mình mà. Vốn dĩ thì đó là thế giới vô cùng cao cấp, hàng chờ ở nơi đó lâu đến mức không thể đong đếm nổi.”

“Cảm giác cứ như món ăn cao cấp làm tôi không biết nên nói gì luôn. Cơ mà trông có vẻ vui ghê. Vậy thì tôi sẽ đi liền cho. Nữ thần hãy chờ quà mang về nhé.”

“Điều đó không cần thiết.”

“Cho dù tôi có khả năng vẫn không hoá kiếp ư?”

“Đã có một vị thần khác gợi ý rằng lý do cậu không hoá kiếp là vì cậu đã quá quen thuộc với việc chuyển sinh dị giới. Hơn nữa, cậu vẫn luôn lưu lại cảm xúc tại nơi này.”

“Chuyện đó cũng đúng.”

“Do đó, vào lần chuyển sinh tiếp theo, cậu sẽ bị xoá bỏ toàn bộ ký ức từ trước đến nay. Cậu sẽ trở về trạng thái ban đầu, tức là thời điểm vừa mới chết đi tại Nhật Bản. Thế nên toàn bộ ký ức liên quan đến tôi cũng sẽ biến mất.”

“Chuyện đó… có hơi buồn thật nhỉ.”

“Nếu cứ liên tục chuyển sinh dị giới thì cảm xúc đối với cuộc đời mới sẽ nhạt đi, ngoài ra… Không, nói chung là như vậy.”

“Mất đi toàn bộ ký ức từ trước đến nay thì quả là khó chịu thật…”

“Đáng tiếc là cậu không có quyền từ chối.___ Chỉ là nếu cậu vẫn không muốn thì tôi có thể đánh họ đến sống dở chết dở và xoá bỏ chuyện này.”

“Không phải vị thần đó đồng cấp bậc với nữ thần sao? Mà không sao đâu. Dù gì thì tôi cũng cần phải hoá kiếp vào một lúc nào đó. Tôi không muốn nữ thần có quan hệ ác liệt với các vị thần khác vào lúc ấy.”

“… Tôi cũng không ngại đâu.”

“Dù sao thì tôi cũng gây phiền toái cho nữ thần nhiều lắm rồi.”

“___ Vậy sao. Mà đúng là cậu đã gây nhiều phiền toái cho tôi thật. Đến cuối cùng mà vẫn không bị ấn tượng xấu là đã tốt rồi.”

“Vậy thì hãy nói lời tạm biệt… Cơ mà suy nghĩ trước mặt chính chủ cũng hơi kỳ. Vậy thì nữ thần, cảm ơn vì mọi chuyện. Nữ thần hãy khoẻ mạnh nhé.”

“… Ừm, cậu cũng vậy.”

-------------------------------------------------------------------

“___ Cậu ấy chắc đã lên đường rồi nhỉ. Khác với người không thể chuẩn bị vật chủ chuyển sinh đàng hoàng như mình, các vị thần khác hẳn sẽ có thể trao cho cậu ấy cuộc đời mà cậu ấy thật sự mong muốn.”

“… Đúng rồi, mình phải xử lý vật dụng cá nhân của cậu ta nữa.”

“Phòng của cậu ấy… Rõ ràng mang nhiều đồ về không gian của mình như vậy mà trong đây gọn gàng thật. Trước hết thì hãy kiểm tra xem cậu ấy có để lại gì không.”

“Bức hình của mình, cái này thì xử lý. Gối ôm hình mình, cũng xử lý. Mô hình lấy hình dạng mình, vì tinh xảo nên mình sẽ thu lấy. Trang phục thì… phiền phức nên xử lý toàn bộ. Cậu ấy hầu như không có gì ngoài đồ liên quan đến mình nhỉ. Ủa? Đây là… nhật ký sao?”

____ [Ghi Chép Chuyển Sinh Dị Giới]

Nữ thần đã bảo rằng nếu tôi thoả mãn với vật chủ chuyển sinh thì bản thân sẽ có thể hoá kiếp. Thế nhưng, thoả mãn là như thế nào? Tôi không thể biết điều đó. Bản thân cũng không biết sẽ phải làm thế bao lần nữa. Vì vậy, để bản thân không quên đi ký ức lúc chuyển sinh, tôi sẽ viết chúng vào đây. Mặc dù không rõ nó sẽ có ích hay không, nhưng nhất định nó sẽ lưu lại ý nghĩa nào đó thôi.

“Ký ức cậu ấy tốt là nhờ cái này sao? Mà cũng không hẳn, cậu ấy vẫn nhớ rõ mấy ký ức hồi ở Trái Đất.”

[Lần chuyển sinh thứ nhất]: Xương sườn của dũng sĩ

Nữ thần đã bảo chuyển sinh dị giới sẽ phát sinh hàng chờ. Càng là mục tiêu nổi tiếng thì dĩ nhiên số người mong muốn sẽ càng gia tăng. Tuy nhiên, tôi đã nghĩ rằng nếu là xương sườn của dũng sĩ mà nhiều người hằng mong muốn thì không chừng sẽ có cơ hội nên đã chuyển sinh vào nó.

“Làm quái gì có ai muốn làm vậy chứ. Nghĩ lại thì ngay từ đầu đã không ra gì rồi.”

Biến toàn thân thành vùng kích thích tình dục và được các heroine vuốt ve cũng không tệ. Tuy nhiên, rốt cuộc thì kẻ mà các cô ấy mong muốn vẫn là dũng sĩ chứ không phải tôi. Do đó, tôi đã tự giới thiệu thân phận của mình, nhưng kết quả là xương sườn dũng sĩ được trích ra đã tạo nên dũng sĩ mới và khiến thế giới rơi vào hỗn loạn. Mà kệ đi.

“Không được kệ.”

[Lần chuyển sinh thứ hai]: Cua ẩn sĩ

Tuy bảo rằng có thể tự do lựa chọn, nhưng khi phải suy nghĩ thì tôi lại không nảy ra bất cứ cái gì. Vì vậy, tôi đã liên lạc với người bạn trên mạng và hỏi có vật chuyển sinh nào hay ho không, thế là cậu ta đã đáp rằng cua ẩn sĩ. Ra là vậy.

“Ra là vậy cái quái gì chứ.”

Gần đây thì chuyển sinh thành ma vật cũng khá thịnh hành. Tuy nhiên, ở đây chỉ là một cua ẩn sĩ vô cùng bình thường, điều đó đã khiến tôi chịu chấn động vô cùng. Chỉ là tôi lại không nhận ra sai lầm trí mạng trong lần chuyển sinh này. Tuy thân thể là cua ẩn sĩ, nhưng trái tim tôi lại không thể hoá thành cua ẩn sĩ. Thế thì tôi chỉ đơn thuần là một cua ẩn sĩ bình thường mà thôi. Đó là một đời cua ẩn sĩ giúp tôi học được sự sâu sắc của chuyển sinh dị giới.

“Triết học thừa thãi thật đấy.”

Tuy đã trở thành bá vương thống trị thất hải và sống một đời cua ẩn sĩ hoành hành bốn bể, nhưng quả nhiên tôi vẫn chưa thể hoàn toàn trở thành cua ẩn sĩ. Nếu nhắc đến điều còn vướng bận trong lòng thì đó là Lactosa, người đã bị tôi đoạt đi tính mạng vì lời nguyền dũng sĩ. Cô ấy là người bị trói buộc bởi vận mệnh phải thủ hộ Thần Điện Đáy Biển. Vì phải qua đời không lâu sau khi mới thoát khỏi nhân sinh bị giam cầm, tôi mong linh hồn của cô ấy có thể chuyển sinh dị giới và sống một cuộc đời hạnh phúc hơn.

“Heroine trông như nhân vật dùng một lần mà không ngờ cậu ta cũng khá để ý nhỉ.”

À, nhân tiện thì cả sư phụ Benizake nữa.

“Nhân tiện thôi sao.”

[Lần chuyển sinh thứ ba]: Cánh cửa (phải) của lâu đài Ma Vương

Tôi đã chuyển sinh thành vật vô sinh, trở thành một phần của toà nhà và ngắm nhìn cuộc sống tại đấy. Tôi cảm thấy cuộc đời quan sát như vậy cũng không tệ. Chỉ là bản thân cảm thấy hơi có lỗi vì lỡ giết mấy thành viên chủ chốt của Ma Vương vì hắt xì. Đặc biệt là Garenza, xin lỗi nhé. Ông đã thường xuyên lau chùi tôi vậy mà.

“Thành viên loại sư tử chắc cũng không biết rằng cánh cửa bị dị ứng với mèo đâu.”

Chỉ là tôi lần đầu tiên gặp được người mà mình biết rằng đó là người chuyển sinh dị giới. Cánh cửa (trái) của lâu đài Ma Vương, gã cũng có mùi chuyển sinh giống như tôi. Song, chỉ vì trở thành cánh cửa của Ma Vương mà cứ Ma Vương vạn tuế thì tôi có hơi rợn. Tuy lỡ khiêu khích và tranh chấp với nhau, nhưng không chừng sau này chúng tôi có thể trở nên thân thiết.

“Cả nội tâm tôi cũng cảm thấy an tâm vì không chỉ mỗi mình chuẩn bị vật chuyển sinh lố bịch như vậy.”

[Lần chuyển sinh thứ tư]: Mảnh đất phía trước mê cung

Tôi đã làm mảnh đất. Sau khi chuyển sinh thì tôi mới biết là mảnh đất vô cùng tốt. Cảm giác đồ sộ khiến tôi có thể làm rõ được chỗ đứng của mình.

“Nhưng cậu là chỗ cho người ta đứng đấy.”

Vì là mảnh đất phía trước mê cung nên tôi đã gặp được rất nhiều mạo hiểm giả. Cuộc đời chủ yếu quan sát con người cũng không tệ. Mặc dù có lẽ tôi can thiệp hơi nhiều, nhưng vì là mảnh đất trước mê cung nên chắc sẽ được tha thứ thôi.

“Gọi ma vật tới rồi lén bỏ vật phẩm chứa kịch độc vào túi thì tôi nghĩ họ không tha thứ đâu.”

Chỉ là tôi lại quên mất quà mang về cho nữ thần. Lần tới phải cố gắng không quên mới được.

[Lần chuyển sinh thứ năm]: Kim giây của tháp đồng hồ

Trở thành kim giây của tháp đồng hồ trong vương quốc và cảm thụ cuộc sống như một phần bánh răng của thế giới, tôi nghĩ rằng đây là một lần chuyển sinh vô cùng có ý nghĩa. Dù sao thì khác hẳn với đất, tôi còn có thể cùng đùa giỡn với người chuyển sinh kim phút và kim giờ. Mấy lần chọc phá mấy cặp đôi hẹn nhau dưới chân tôi cũng rất vui nữa.

“Kim giây bắn ma pháp mỗi khi chỉ lên số 12 thì phiền phức quá đấy.”

Tuy vậy, vì nghịch phá quá nhiều nên tôi đã phải trải nghiệm cuộc chia tay đầy bi thương với anh trai kim giờ và anh trai kim phút. Tôi đã cảm nhận được nỗi đau rằng nhân quả vẫn tuần hoàn giống như kim đồng hồ vậy.

“Cậu định viết lời hay ý đẹp sao.”

Bản thân không ngờ cũng nghĩ ra lời hay ý đẹp ghê.

“Quả nhiên.”

Nhắc mới nhớ, tôi cũng gặp được một người chuyển sinh là Tanaka-san. Ấn tượng đầu tiên của tôi chính là người đó có một ý chí rất mạnh mẽ. Hẳn tôi sẽ có thể học hỏi nhiều điều từ người đó.

[Lần chuyển sinh thứ sáu]: Người phát ra giọng nói trong đầu khi thông báo dũng sĩ lên cấp

Tôi đã chuyển sinh trong vai trò thông báo mỗi khi dũng sĩ Mish lên cấp. Đây là lần chuyển sinh giúp tôi hiểu được rằng vạn vật đều có thứ ẩn sau và luôn nỗ lực hết mình.

“Bình thường thì không có người bên trong đâu.”

Tuy nhiên, dũng sĩ Mish lại căm ghét và dùng nhiều phương pháp nhằm loại trừ những người đứng trên lập trường ủng hộ như chúng tôi. Câu chuyện dũng sĩ bắt tay với Ma Vương nghe cũng khá là hay, nhưng tôi lại biết đến sự vô thường trong thế giới rằng vẫn có nạn nhân trong câu chuyện đẹp đẽ ấy. Tôi đã thề rằng sau này bản thân sẽ không sử dụng thiết lập tắt thông báo.

“Nạn nhân lớn nhất chính là dũng sĩ liên tục bị cậu khiêu khích đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ năm]: Ổ khoá gắn trên rương báu

Ý chí muốn bảo hộ gì đó là điều vô cùng đáng kính. Tôi đã chuyển sinh thành ổ khoá gắn trên rương báu phong ấn Ma Vương. Ma Vương Spacious liên tục chửi rủa vị thần đã phong ấn mình, đến cả tôi cũng bị buông lời khinh miệt. Vì nghĩ rằng mình nên chấn chỉnh Ma Vương này nên tôi đã đổ nước chanh rồi dầu thực vật vào trong rương báu và hoàn thành vai trò của ổ khoá.

“Vai trò của ổ khoá…”

Thế nhưng, người sống trong thế gian không phải ai cũng lý giải vai trò của người khác. Chỉ vì nước chanh rồi dầu thực vật rồi dịch thể hoà tan phá huỷ kết giới tràn ra từ rương báu mà họ lại can thiệp. Vì thế mà Ma Vương bị phong ấn đã chết đi, cả vai trò của tôi cũng bị tước đoạt.

“Nếu dị vật tràn ra từ rương báu phong ấn Ma Vương thì dĩ nhiên phải can thiệp rồi.”

Song, Ma Vương Spacious vẫn chưa biết đến sự rộng lớn của thế gian. Nếu như anh ta trở thành người chuyển sinh dị giới thì tôi nghĩ mình nên đưa ra lời khuyên nhủ như một người đàn anh mới được.

“Hẳn cậu cũng không ngờ vị Ma Vương đó lại trở thành người chuyển sinh cố chấp với cá hồi đỏ nhỉ.”

[Lần chuyển sinh thứ tám]: Hậu duệ của cây thế giới luôn cạnh tranh sinh tồn ác liệt với hải ly

Thực vật là cư dân của đại địa, bén rễ trong lòng đất và điềm nhiên sinh trưởng. Thế nhưng, rất nhiều người lại xem những loài thực vậy ấy là lương thực sinh hoạt mà bào mòn dù chẳng hề mang ác ý. Quy tắc của thế giới ấy cũng không hề thay đổi cho dù là ở đâu, cả người trở thành hậu duệ của cây thế giới như tôi cũng phải chiến đấu với hải ly trang bị vũ khí cận đại.

“Tôi nghĩ sẽ không có quy tắc nào trong thế giới tồn tại hải ly trang bị vũ khí cận đại đâu.”

Alenu Makajan, gã thủ lĩnh của đám hải ly đó chính là một hải ly xứng đáng được gọi là cường địch. Sau cuộc kịch chiến kéo dài, cho dù phải hy sinh nhiều thứ, nhưng tôi rốt cuộc đã thành công dùng combo đắc ý mà hạ gục nhân vật do đối phương điều khiển.

“Trận quyết đấu cuối cùng là ở trung tâm trò chơi nhỉ. Kể cả hiện tại, tôi cũng không thể hiểu nổi kết cục này.”

Song, thế giới không còn chiến tranh là một nơi khó sống cho cường giả. Chờ đợi phía trước người chỉ sống vì chiến đấu như tôi lại là thế giới hư vô không có nơi chốn cho mình ở. Tuy Alenu Makajan bại trận trước tôi, nhưng đối phương vẫn trở thành người lãnh đạo tuyệt vời kể cả sau cuộc chiến. Có lẽ tôi mới thật sự là kẻ bại trận.

“Hải ly lãnh đạo với sở thích đi trung tâm trò chơi. Khó mà hiểu nổi.”

Nhắc mới nhớ, tôi đã mang mầm cây thế giới về làm quà. Hãy đặt tên nó là Guggegderestaf và trân trọng nuôi dưỡng nào. Tuy chỉ là thực vật, nhưng nếu có đối tượng để trò chuyện thì có lẽ nữ thần sẽ khuây khoả nỗi buồn đơn côi hơn.

“Nói kiểu đấy làm mình bực ghê. Nhưng mà… nghĩ lại thì đúng là bản thân đã nói chuyện khá nhiều với Guggegderestaf. Xem như kế hoạch của cậu ấy cũng gọi là thành công vậy.”

[Lần chuyển sinh thứ chín]: Tai trái của heroine

Tôi từng trải nghiệm việc trở thành một phần cơ thể như xương sườn của dũng sĩ, nhưng có thể trở thành một phần cơ thể nữ giới như thế này làm tôi khá là hưng phấn. Chủ nhân cơ thể chính là Leapris. Vì giúp cô ấy được hạnh phúc, tôi đã đưa ra lời khuyên theo kiểu Mặc Khải và giúp cô ấy nỗ lực trở thành heroine của dũng sĩ. Sau cuộc tu luyện khắc khổ, cô ấy rốt cuộc đã trưởng thành đến mức đả bại cả dũng sĩ.

“Không cần phải đánh bại người mình đang nhắm đến đâu.”

Kể cả khi đối đầu với người cha nuôi, thành viên chủ chốt của Ma Vương, Leapris vẫn cố gắng hết sức chiến đấu. Sau đó, cô ấy đã dùng thi thể người cha làm vũ khí, cùng chiến đấu với dũng sĩ và đả bại Ma Vương. Cô ấy là một chiến binh rất tuyệt vời.

“Lấy thi thể làm vũ khí thì thì tôi nghĩ không ổn đâu.”

Tôi đã ở cạnh và chăm lo cô ấy cho đến lúc cuối đời. Tuy lúc đầu cũng có những lúc phát dục, nhưng sau khi dẫn lối thời gian dài thì tôi dần xem cô ấy là con gái hơn là một người phụ nữ. Cô ấy đã mãn nguyện mà rời xa trần thế. Dù chỉ sống những tháng ngày chiến đấu, nhưng Leapris vẫn có một cuộc đời đầy thoả mãn. Hẳn điều đó sẽ là một kinh nghiệm tốt cho sau này. Cảm ơn nhé, Leapris.

[Lần chuyển sinh thứ mười]: Sợi tóc cuối cùng của cha dũng sĩ

Khi bị dũng sĩ hạ gục, Ma Vương đã định gieo lời nguyền lên dũng sĩ vào thời khắc tử vong. Thế nhưng, lời nguyền ấy lại không có tác dụng với dũng sĩ và chuyển sang cha của anh ta. Đó là một lời nguyền đáng sợ đến mức dựng tóc gáy vì mỗi khi dũng sĩ tiêu diệt ma vật, tóc của người cha sẽ dần rơi rụng.

“Tôi không nghĩ nó kinh khủng đến mức như vậy đâu.”

Song, người cha lại không nề hà lời nguyền mà cổ vũ dũng sĩ, và ông ấy đã thuyết phục anh ta hãy vì hoà bình thế giới.

“Tôi nhớ là nhắm đến tiền thưởng khi thảo phạt ma vật cơ mà.”

Tôi đã cảm động vì đây chính là bộ dạng đúng đắn của người cha. Chính vì vậy nên tôi mới cổ vũ ông ấy từ tận đáy lòng. Chỉ là đầu bị hói.

“Lằng nhằng.”

Tuy nhiên, ẩn sau bộ mặt của người cha dũng sĩ, ông ấy cũng mang bộ mặt của một đại ca tổ chức ác ôn tiếng tăm vang dội trong thế giới ngầm. Nếu không có mối đe doạ từ ma vật thì cuộc đối đầu giữa dũng sĩ và ông ấy là không thể tránh khỏi. Tuy ông ấy đã giành chiến thắng cuối cùng sau trận chiến kịch liệt, nhưng tà ác ám trong trái tim ông ấy cũng bị hoá giải. Theo phương diện ấy thì dũng sĩ mới chính là người thắng lợi.

“Rốt cuộc thì lý do người cha trở nên rác rưởi là do cậu chứ ai.”

Kể cả khi bị giam cầm bởi trái tim ác độc, người cha vẫn luôn ủng hộ người con trai. Họ nhất định sẽ có mối quan hệ tốt hơn, trong lúc luân phiên trao đổi người tình của nhau.

“Tên nào cũng đều rác rưởi.”

Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu tiên tôi biết nữ thần bị phát tác. Hình như là kiểu cảm thấy thèm hơi người ấy. Lúc đầu tôi nghĩ mình sẽ được lợi, nhưng nếu đây là phát tác thì nhất định nữ thần sẽ cảm thấy rất phức tạp khi tỉnh lại. Thú thật thì tôi vẫn muốn được lợi mà vượt qua lằn ranh cuối cùng, nhưng tôi không muốn khiến nữ thần khó chịu. Hãy cố gắng nhẫn nhịn vậy.

“…”

[Lần chuyển sinh thứ mười một]: Sợi dây buộc quyển trục bí truyền

Lần chuyển sinh mang phong cách Nhật Bản. Tôi đã chuyển sinh thành sợi dây buộc quyển trục được ghi chép nhẫn thuật bí truyền của Kirigamine Kuuchou, nhẫn giả trong truyền thuyết. Tôi đã gặp gỡ Ferick, nhẫn giả trẻ tuổi truy tìm quyển trục nhằm cứu rỗi thế giới.

“Tôi không muốn suy ngẫm ý nghĩa của phong cách Nhật Bản này đâu.”

Vì để xem nhẫn giả trẻ tuổi này có tư cách cứu thế giới không, tôi đã thực hiện rất nhiều sách lược nhằm thử thách Ferick. Với lại tên này cũng đẹp trai nữa.

“Đúng là khuôn mặt rất đẹp.”

Cho dù chịu những đợt tấn công mãnh liệt từ người chuyển sinh như tôi và mang vết thương trầm trọng, Ferick vẫn thành công hạ gục bản thân. Kể cả khi thấu hiểu quy tắc thế giới, người có ý chí mạnh mẽ vẫn sẽ mang sức mạnh vượt qua quy tắc ấy. Tôi đã học thêm được một điều. Ngoài ra thì tôi cũng học được nhẫn thuật có thể tự do bắn dầu ô liu.

“Mặc dù chưa từng dùng để nấu ăn lần nào, nhưng khó chịu nhất lại là nó có tác dụng để dưỡng nhan.”

[Lần chuyển sinh thứ mười hai]: Chữ cái i của phiến đá chỉ vị trí của quyển sách chỉ vị trí của thanh kiếm truyền thuyết

Chỉ dẫn người khác là một hành vi đáng kính. Tôi đã trở thành vật chuyển sinh có thể trải nghiệm việc dẫn dắt người khác như vậy. Chỉ cần thay đổi một chút lời nói thì thông tin được cung cấp sẽ thay đổi. Tôi vừa liên tục biến hoá vừa học được điều đó.

“Tôi nghĩ cậu nên học rằng chữ cái trên phiến đá tự động di chuyển sẽ gây phiền toái đến như thế nào đi.”[Lần chuyển sinh thứ mười ba]: Đĩa cà ri của dũng sĩ

Rian, dũng sĩ nhưng cũng là thiếu nữ bệnh tật bẩm sinh. Có thể chuyển sinh thành chiếc đĩa cà ri do cô ấy sử dụng chính là điều may mắn với cả cô ấy lẫn tôi. Cô ấy chữa được căn bệnh bất trị nhờ thiết lập cheat tôi mang theo và trở thành một dũng sĩ tài giỏi. Thế nhưng, điều cô ấy tài giỏi nhất chính là sau khi đánh bại Ma Vương, cô ấy lại quyết tâm mở cửa hàng cà ri mà tiếp tục sinh sống. Tôi muốn học hỏi bộ dạng quyết tâm bước lên con đường mới mà không trông chờ vào sức mạnh quá khứ này.

“Dù sao cô ấy cũng đánh bại Ma Vương ở tuổi 15. Cho dù ăn chơi thì nhân sinh còn lại cũng sẽ cảm thấy quá dài rồi.”

Ngoài ra thì việc có thể phát dục với bộ dạng ăn cà ri của nữ giới đã mở ra nhiều lựa chọn trong cuộc đời tôi. Bản thân hãy cố gắng để có thể khiến nữ thần ăn ngon miệng hơn nữa.

“Đóng lại đi. Còn khả năng nấu nướng thì đúng là…”

P/S: Tôi đã được nữ thần tặng nhật ký nhân dịp giáng sinh. Tôi sẽ sao chép những ghi chép từ trước đến nay vào quyển sổ này và bắt đầu sử dụng nó.

“___ Hèn gì nhìn thấy quen quen, hoá ra là vật do mình chuẩn bị sao.”

[Lần chuyển sinh thứ mười bốn]: Chiếc túi dũng sĩ mang theo khi lên đường

Tôi đã từng nhìn thấy rất nhiều dũng sĩ mạnh mẽ. Thế nhưng, hiếm khi nào bản thân có thể nhìn thấy dũng sĩ mạnh được như Namoshin. Anh ta chưa từng cầm kiếm một lần nào. Anh ta chỉ lợi dụng sức mạnh quay về từ cõi chết như một phương pháp để lặp đi lặp lại. Cho dù sở hữu chiếc túi kỳ diệu có thể biến đổi đồ được bỏ vào thành mọi thứ trên đời, anh ta vẫn chỉ mong muốn sách vở để học tập tri thức và lương thực để phân chia cho những người khốn khổ vì nạn đói.

“Nhắc mới nhớ, đúng là cũng có dũng sĩ giống như thánh nhân nhỉ.”

Chỉ là lúc cho đối phương ăn wasabi thì anh ta không hề dung thứ. Chủ yếu là với trưởng làng.

“Đúng là anh ta nở nụ cười từ đầu đến cuối nhỉ.”

Ngoại trừ bất tử thân, những điều anh ta làm đều là thứ ai cũng có thể thực hiện. Thế nhưng, đó cũng là chuyện mà không ai có thể làm. Anh ta không tranh đấu, chỉ dùng lời nói để thấu hiểu đối phương, thuyết phục mọi người rằng ai cũng có thể cứu rỗi người khác. Và để chứng minh điều ấy, anh ta đã thiêu cháy tôi, chiếc túi mang sức mạnh kỳ diệu. Và rồi anh ấy cũng đã khóc mà xin lỗi. Anh ta đã xem chiếc túi bình thường chỉ biết nói như tôi là người bạn thân nhất. Thỉnh thoảng, bộ dạng nghiêm chỉnh không trông cậy vào sức mạnh mà đối mặt với mọi thứ trong khả năng của mình đó lại hiện lên trong đầu. Một người không sở hữu sức mạnh như anh ấy lại không từ bỏ bất cứ chuyện gì. Đã vậy thì người nắm giữ sức mạnh nên sử dụng sức mạnh ấy như thế nào?

“Kể cả mang tính cách như vậy, nhưng nếu đối tượng tiếp xúc khác nhau thì cậu ta cũng biết nghĩ ngợi nhỉ.”

Suy nghĩ nghiêm túc mệt quá đi. Lấy bức ảnh lúc khêu gợi của nữ thần ra ngắm một chút nào.

“Lát nữa phải tìm một vòng căn phòng này rồi. Không, cứ thổi tung hết sẽ nhanh hơn.”

[Lần chuyển sinh thứ mười lăm]: Bầu không khí khó xử đến từ người đàn ông độc thân buồn bã ngồi một mình đằng sau cặp đôi đang hôn nhau

Nếu hỏi về độ nổi tiếng với nữ giới của bản thân thì tôi là người chẳng thu hút được ai cả. Vì vậy, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ cố gắng vì những người có chung cảnh ngộ với mình mà chuyển sinh. Mặc dù kết quả chẳng tốt cho lắm, nhưng nhờ gặp được dũng sĩ Jouke mà mọi thứ đã hoàn toàn biến chuyển. Jouke hướng tới nghề diễn viên hài và muốn giúp thế giới trở nên hoà bình bằng tiếng cười. Nhưng nghĩ kỹ lại thì Ma Vương Gyag cũng định chinh phục thế giới bằng tiếng cười, vậy thì chẳng phải thế giới vốn đã hoà bình rồi sao?

“Đến lúc này thì cậu mới nhận ra à.”

Dù thế, làm chuyện ngốc nghếch tại thế giới không tranh đấu này cũng rất vui vẻ. Hơn nữa, tôi còn gặp được trò đùa tuyệt vời như Mulepohhechokuchon. Hãy lưu truyền nó tại dị giới nào.

“Thực tế thì nó cũng gây ảnh hưởng xấu cho vài dị giới rồi. Thậm chí còn biến thành tôn giáo nữa.”

Ngoài ra thì trang phục kimono của nữ thần cũng rất đẹp. Nếu có thể cùng nhau đi chùa đầu năm thì nhất định mọi người sẽ rất ghen tị với tôi.

“Hẳn rồi.”

[Lần chuyển sinh thứ mười sáu]: Chiếc chuông, vũ khí của học sinh ưu tú tại một ngôi trường ở thế giới fantasy siêu nhân hiện đại, nơi cụ thể hoá vũ khí đặc trưng cho từng người bằng cư năng

Thật không ngờ bản thân lại chuyển sinh đến dị giới lấy bối cảnh ở thị trấn Inou, thành phố Ube, tỉnh Yamaguchi.

“Tôi cũng không nghĩ nó phản ánh luôn chủ đề bị sai chính tả đấy.”

Tôi đã chuyển sinh thành vũ khí của học sinh ưu tú tên Precera. Tuy nhiên, bản thân đã tạo nên ấn tượng tồi tệ cho thiếu niên Nodoguro, nhân vật chính và cũng là đối tượng đơn phương của Precera. Mà bỏ chuyện đó sang một bên đã.

“Cậu bỏ qua luôn chuyện xoá bỏ ký ức người ta bằng công kích của chiếc chuông nặng 38 tấn nhỉ.”

Dù Precera vẫn tránh né tôi, nhưng cô ấy đã hạ quyết tâm nhờ vả tôi nhằm cứu người mình yêu. Cô ấy có một người mình muốn bảo vệ dù phải chấp nhận thứ mình luôn tránh né. Liệu tôi cũng có thể quyết tâm như vậy không? Cơ mà vốn tôi cũng không ghét bỏ bao nhiêu thứ. Trước hết thì hãy đi tìm thứ như vậy nào.

“Tôi nghĩ cậu không cần phải cất công tìm kiếm thứ mình ghét đâu.”

[Lần chuyển sinh thứ mười bảy]: Rau củ

Tôi đã trở thành cà chua. Bản thân đã lên đường thám hiểm cùng câu nói cửa miệng “Thời cơ đã chín mùi.” Dù vậy, vì cơ thể của rau củ quá nhỏ nên đó là chuyến hành trình nguy hiểm khi phải chống lại những con người khổng lồ.

“Nhưng cậu lại lần lượt phong ấn linh hồn con người vào trong rau củ trong quá trình ấy. Cả dũng sĩ, Ma Vương lẫn Chúa Sáng Thế.”

Xét theo một mặt thì đây là lần đầu tiên tôi dẫn theo nhiều đồng đội mà chiến đấu. Trông cậy vào đồng minh thật là một điều tuyệt vời. Tuy nhiên, đồng thời thì tôi cũng biết đến nỗi bi thương khi mất đi họ.

“Mặc dù cậu đã lợi dụng đồng đội làm mồi cho Tà Long Thần Bahalumetiya.”

Ngoài ra thì cà chua dũng sĩ được mọc lên từ cơ thể đã chết của tôi được nữ thần đánh giá cao. Phải đi tìm mối nhập hàng mới được.

“Đúng là nó đã trở nên quen thuộc tới mức mình sẽ muốn nhắc đến cà chua dũng sĩ mỗi khi nói về cà chua. Không biết bản thân có thể tự nhập hàng không ta.”

[Lần chuyển sinh thứ mười tám]: Chiếc đĩa bị đập do sản phẩm lỗi

Cho dù sinh ra làm sản phẩm lỗi, tôi vẫn đạt được thành tích trong thân phận chiếc đĩa của dũng sĩ. Nhờ ngăn cản cả công kích của Ma Vương nên tôi đã thành công mang về thắng lợi cho dũng sĩ chỉ biết kỹ năng công kích. Không chỉ thế, đĩa bị lỗi cũng có cách sử dụng của nó. Chúng ta không nên lập tức vứt bỏ chỉ vì nó là sản phẩm lỗi, nếu suy nghĩ theo cách khác thì nó cũng có thể giúp ích ở nhiều phương diện.

“Đĩa không chặn được công kích của Ma Vương đâu.”

Đây là lần thứ hai tôi trở thành đĩa, bản thân có cảm giác mình hợp với nó lắm.

“Thiên chức là đĩa thì nghe không ổn đâu.”

[Lần chuyển sinh thứ mười chín]: Sợi ahoge của Tứ Thiên Vương (nam) yếu nhất

Tôi đã chuyển sinh thành sợi ahoge của [Lalilime thuận tay phải], người đàn ông yếu nhất trong Tứ Thiên Vương. Tuy nhiên, chỉ là sợi ahoge thì ấn tượng sẽ rất yếu, thế nên tôi đã lấy luôn vị trí mạnh nhất Tứ Thiên Vương. Do đạt được sức mạnh từ vật chủ nên bản thân đã đủ mạnh ngay từ đầu, cả dũng sĩ cũng không thể nào tạo nên uy hiếp.

“Chính vì vậy nên người đàn ông yếu nhất Tứ Thiên Vương mới trở thành sinh vật yếu nhất đấy.”

Thế nhưng, dù bại trận trước tôi, dũng sĩ vẫn không từ bỏ hoà bình thế giới mà đạt thành quan hệ cùng sinh tồn với Ma Vương nhờ đối thoại. Nhìn thấy bóng dáng không thích tranh đấu của dũng sĩ và có quan hệ tốt với các Tứ Thiên Vương khác, tôi đã nhận ra rằng chiến đấu bằng sức mạnh chỉ là điều hư ảo. Nếu Axolotl thừa kế tôi cũng lý giải được điều đó thì tốt quá.

“Đống chữ này khiến người khác phải nghiêng đầu thắc mắc đấy.”

Chỉ là điều tôi học được nhiều nhất chính là niềm vui khi tạo kiểu tóc. Tôi muốn được vọc tóc của nữ thần vào một ngày nào đó.

“Trông cậu sẽ có tay nghề tốt đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi]: Hơi thở của thú triệu hồi Bahamut

Chuyển sinh thành kỹ năng chính là mơ ước của nhiều người. Nhưng xét đến khoảng thời gian rảnh rỗi khi không được sử dụng, tôi không thể phủ nhận việc làm vật chuyển sinh luôn tồn tại sẽ tốt hơn.

“Báo cáo nghiêm túc không ngờ.”

Vì tạo ấn tượng quá cường đại trong trạng thái hơi thở nên mấy người dũng sĩ đã sợ hãi Bahamut (mèo). Tôi đã thử tiếp cận họ bằng nhiều cách để xua tan ấn tượng ấy của Bahamut. Kết quả thì cũng thành công, nhưng nhờ lời nói cuối cùng của Bahamut mà tôi đã lý giải toàn bộ. Bahamut sở hữu khả năng trò chuyện, nhưng nó lại hiểu rằng mình chỉ là con mèo nên đã diễn tròn vai trò ấy. Nó đã lý giải chính xác vai trò và sự tồn tại của mình. Đó chính là điều tôi còn thiếu, vì vậy nên tôi đã quyết định rằng sẽ tuân thủ vai trò của vật chuyển sinh ở mức tối thiểu và xếp lại vào một góc ý thức.

“Chỉ một góc thôi sao…”

Ngoài ra thì nữ thần cũng xảy ra phát tác. Nữ thần lúc phát tác vô cùng cao hứng, những lúc kêu meo meo cũng vô cùng đáng yêu. Vì vậy mà tôi cũng phải nhịn xuống mà chịu khổ quá trời.

“Cậu nhẫn nhịn tốt đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi mốt]: Thú có mai

Tôi đã chuyển sinh thành thú có mai, thú cưng của Ma Vương Weinlyra. Những tưởng đó là cuộc đời thú cưng thong thả, ấy thế mà đó lại là vùng ma cảnh với hàng tá người chuyển sinh dị giới. Tôi đã đi qua những cuộc chiến khốc liệt để trở thành thú cưng số một đối với Weinlyra.

“Tôi cũng rất bất ngờ khi có hơn trăm người chuyển sinh muốn làm thú cưng của Ma Vương đấy. Nhưng đúng là nếu có thể làm được thì chuyện này cũng không phải bất ngờ.”

Tuy vậy, trong trận chiến ấy, tôi đã biết rằng Weinlyra là một Ma Vương không thích tranh đấu. Mục đích của tôi liền biến thành thủ hộ sự bình yên trong trái tim của thiếu nữ thuần khiết, và tôi đã làm những gì mà thú có mai có thể làm.

“Nếu tư vấn nhân sinh rồi đánh Ma Vương tiền nhiệm và dũng sĩ sống dở chết dở là vai trò của thú có mai thì mấy thế giới fantasy sẽ cần chúng nhiều lắm đấy.”

Xét trên một phương diện thì tôi đã thoả mãn với cuộc đời này. Vào ngày cuối cùng của thọ mệnh, khi nhìn thấy bóng dáng Weinlyra kể lại kỷ niệm cùng tôi với khuôn mặt đẫm nước mắt, cảm xúc của tôi đã được thoả mãn rất nhiều. Tuy bảo rằng mình quay về vì muốn ăn kẹo đen của nữ thần, nhưng nếu không có một lý do khác thì hẳn tôi đã không thể quay lại rồi.

“… Một lý do khác sao…”

Nhắc mới nhớ, tôi đã gặp lại Tanaka-san. Sau khi nghe được nhiều chuyện thì quả nhiên người này rất là tuyệt vời đó.

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi hai]: Chiếc tủ khoá mà nhân vật chính dùng để ẩn nấp trong trò chơi kinh dị

Trong thể loại kinh dị, sự tồn tại của tủ khoá mang vai trò cực kỳ trọng yếu. Tự chui vào nơi chật hẹp, cầu nguyện để bản thân quên đi đây là con đường cùng và trốn tránh nỗi sợ hãi. Quả nhiên là phân cảnh này vô cùng quan trọng. Tức là cũng không nói quá khi bảo tôi chính là vai chính trong trò chơi kinh dị.

“Là nói quá đấy.”

Kẻ đứng sau màn hèn hạ gửi thông tin giả mạo cho gia đình có người mất tích nhằm dẫn dụ họ tới. Trong lúc đang lên kế hoạch cứu mọi người khỏi bàn tay ma ác ấy, tôi đã gặp được Himina đến tìm kiếm em gái. Cảm nhận được ý chí mạnh mẽ muốn cứu em gái và mùi thơm, tôi đã quyết tâm hợp tác với cô ấy.

“Tâm hạ tiện vẫn không thay đổi.”

Nhưng nghĩ lại thì phải chi tôi xử lý luôn kẻ đứng sau màn thì tốt hơn. Có vẻ khả năng quan sát những chuyện như vậy của tôi rất kém. Mà cứ xem như được lợi là được.

“Không được đâu cái tủ khoá háo sắc này.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi ba]: Mảnh rêu mọc trên vảy của con rồng mạnh nhất thế giới đang nằm ngủ trong hang động tại đáy đại thung lũng ở trung tâm đại lục

Tôi đã chuyển sinh thành miếng rêu mọc trên vảy của Glassivorktate, con rồng mạnh nhất tồn tại trong thế giới mà dũng sĩ và Ma Vương đang tranh đấu. Đây là loài rồng được cho rằng sẽ huỷ diệt thế giới khi hồi sinh. Tuy nhiên, đó lại là con rồng do chư thần tạo ra và cưỡng ép giết chóc, cuối cùng thì anh ta đã dũng cảm dựng cờ chống lại bọn họ. Anh ta đã ngủ say và sống cô độc trong thời gian rất dài. Và sau khi trở thành miếng rêu, tôi cũng dần cảm nhận được sự đau khổ của cô độc khi sống cùng anh ta.

“Mặc dù cậu hát hò, bắn ma pháp rồi xịt nước chanh để đánh thức người ta.”

Khi Glassivorktate tỉnh giấc và bay ra ngoài thế giới, dũng sĩ và Ma Vương đã đoàn kết định loại trừ anh ta. Cá thể quá mạnh sẽ bị xa lánh, nhưng nhờ vậy mà những kẻ đang tranh đấu lại bắt tay với nhau. Điều đó khiến tôi thật cảm khái. Tuy nhiên, một Glassivorktate không hề mong muốn tranh đấu dù tất cả đều đối địch mới chính là cường giả thật sự.

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi bốn]: Ngọn đuốc được gắn trên tường mê cung

Khi nhắc đến nội thất bên trong mê cung, sự tồn tại của ngọn đuốc là điều rất cần thiết. Thế thì cũng không nói quá khi ngọn đuốc như tôi chính là sự tồn tại không thể thiếu đối với thế giới.

“Là nói quá đấy.”

Tôi đã gặp được thanh kiếm của dũng sĩ, thứ cũng là người chuyển sinh dị giới. Thanh kiếm dũng sĩ, có thể nói đó là vật chuyển sinh thuộc hàng tốt nhất. Thế nhưng, tại thế giới giống như game thì vũ khí mạnh nhất sẽ ở tại tầng cuối của mê cung sau cùng. Cho đến khi dũng sĩ chạm vào thì anh ta phải sống cô độc trong thời gian rất dài. Vì lý giải rất rõ nỗi khốn khổ của sự cô độc sau cuộc đời làm rêu, tôi đã huấn luyện những dũng sĩ đang hấp hối gần tầng một và thành công giúp họ nắm được thanh kiếm dũng sĩ. Không chừng tôi cũng hợp làm người bồi dưỡng đó.

“Tôi lại nhớ lúc ấy, cậu đã dùng một võ sư làm mồi nhử và biến người ta thành địch cơ. Đoạn này bị cắt hẳn đi luôn.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi lăm]: Chiếc áo gối của nhà trọ mà nhân vật chính ở lại trong thể loại dị giới mê cung

Tôi đã chuyển sinh thành chiếc áo gối của “Thi Đình,” nhà trọ thuộc quốc gia ở gần “Đại Mê Cung Tinh Tú,” mê cung lớn nhất thế giới. Ở nơi ấy, tôi đã gặp mạo hiểm giả Laila tràn đầy ý chí vươn lên. Nhìn thấy cô ấy liền khiến máu bồi dưỡng của tôi sục sôi và bản thân đã quyết định sẽ huấn luyện cô ấy.

“Cậu hợp thật đấy.”

Dù sao thì điều tuyệt vời nhất chính là cách sống của cô ấy. Sau khi đánh bại Yamada-san ở tầng cuối Đại Mê Cung Tinh Tú và nhận được Nguyện Ước Tinh Tú có thể đáp ứng mọi điều ước, cô ấy lại chẳng ước gì cả. Ước nguyện phải do tự mình đáp ứng, và tôi cũng cảm thấy điều đó chính xác. Đúng là nếu có thể đáp ứng điều ước thì rất nhiều người sẽ chẳng quan tâm quá trình. Chỉ là sau khi thực sự được đáp ứng, quá trình lại là thứ rất quan trọng để bản thân gặm nhấm cảm giác thành tựu ấy.

“Và cậu lại dùng vật phẩm kỳ diệu được nhường lại đó chỉ để làm ảo thuật cho tôi xem. Cậu cũng không kém cô ấy bao nhiêu đâu.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi sáu]: Chất nổ dùng khi nổ tung bọn sướng đời

Con người yêu nhau không có tội tình gì cả. Thế nhưng, đứng trên lập trường của những người cô độc phải chứng kiến khung cảnh ấy, tôi vẫn có suy nghĩ của chính mình. Tôi đã chuyển sinh thành vỏ chuối mà phát ngôn thay những con người khốn khổ ấy.

“Mỗi đoạn văn này là đã không thể hiểu nổi rồi.”

Ma Vương Ichela, cô gái có mẫu hình bạn trai lý tưởng quá cao. Việc gặp gỡ với cô ấy đã được quyết định ngay từ lúc tôi chuyển sinh thành vỏ chuối. Sau khi biết được sức mạnh khiến người trượt té, phát nổ và mọc kiểu tóc afro vì giẫm lên tôi, Ichela đã hành động như thể việc nổ tung bọn sướng đời chính là sứ mệnh mình cần phải hoàn thành. Thế nhưng, dũng sĩ lại xuất hiện trong lúc cô ấy đang định khiến tất cả cặp đôi mang mái tóc afro. Trận quyết chiến Castanets trên phố kịch liệt đến mức được lưu truyền đến cả hậu thế. Mặc dù tôi cũng không biết hậu thế ra sao.

“Đừng có viết chuyện vô căn cứ kiểu đúng rồi như Taka* Junji.” [note54387]

Bộ dạng nghiêm chỉnh với mọi thứ của con người cũng vô cùng đẹp đẽ. Tôi đã học được rằng cuộc gặp gỡ khởi đầu từ đó cũng là một thứ rất đặc biệt.

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi bảy]: Chiếc cốc mà thiếu nữ ma pháp (nam), người đang yêu Ma Vương, dùng để uống protein mỗi ngày

Dũng sĩ Benisharkei bại trận trước Ma Vương, và linh hồn của người đó lại chuyển sinh tại cùng thế giới và hoá thành cây gậy biến người cầm lên thành ma pháp thiếu nữ. Tuy nhiên, câu chuyện thật sự lại vận chuyển xung quanh Calton, thiếu niên nhặt được cây gậy ấy. Calton bức Ma Vương Bealer đến đường cùng, nhưng khi nhận ra sự diễm lệ của cô ấy thì cậu lại nói lời tỏ tình. Song, Bealer đã từ chối vì cậu là người đàn ông ẻo lả hoá thành ma pháp thiếu nữ. Vì để được Bealer công nhận, Calton đã quyết tâm rèn luyện cơ thể. Tôi thì chuyển sinh thành chiếc cốc dùng để uống protein nhằm ủng hộ cậu ấy.

“Viết nghiêm túc thế này lại có cảm giác kỳ kỳ.”

Tuy vậy, mục đích của Benisharkei chuyển sinh thành cây gậy chính là đánh bại Ma Vương. Đối phương đã thử can thiệp tinh thần Calton, người đang liên tục biến hình nhờ cây gậy. Tôi chỉ im lặng chứng kiến cuộc chiến của hai người và biến Calton thành người không thể sống thiếu protein.

“Đoạn văn khiến người đọc phải xem lại lần nữa.”

Calton thành công chống lại sự can nhiễu từ Benisharkei, nhưng cậu ấy lại bị nghiện protein và trở thành kẻ thèm khát protein đến mức quên cả tình yêu trước kia. Vì để ngăn chặn Calton mất kiểm soát, tôi đã nhờ Ma Vương Bealer hợp tác và biến cô ấy thành người không thể sống thiếu protein.

“Cái quái gì đây.”

Kết quả là Calton nhớ lại tình đầu và thành công kết duyên cùng Bealer. Mục đích và giáo trình bị hoán đổi là chuyện thường xảy ra, nhưng nếu mất đi mục đích thì chúng ta sẽ không còn tương lai nào nữa. Tôi cũng phải cẩn thận để không quên bản tâm của mình, đó chính là hướng tới cuộc sống chuyển sinh tuyệt vời cùng nữ thần.

“Hoá kiếp mới là mục đích chính của cậu.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi tám]: Mảnh đất (tro núi lửa) ở phía trước nhà Satou-san bên cạnh nhà heroine

Lâu rồi mới lại chuyển sinh thành đất. Đó là một hòn đảo giữa biển tồn tại núi lửa còn hoạt động, tại đây có dũng sĩ và heroine Ameilyl, cùng với đó là mấy người Satou-san.

“Cách viết hệt như ngoài dũng sĩ với heroine thì đều là Satou vậy.”

Ameilyl ở phía sau hỗ trợ cho dũng sĩ chiến đấu với quân đội Ma Vương. Thế nhưng, cảm xúc hướng về dũng sĩ của Ameilyl lại không thể truyền đạt, lúc nào cũng thui thủi giẫm lên tôi trên đường về. Tuy được mỹ thiếu nữ giẫm lên cũng là một khoái cảm, nhưng tốt nhất phải là giẫm với vẻ phấn chấn cơ.

“Bị khoét luôn thành lỗ cho rồi.”

Tôi đã hợp tác với Ameilyl ấy, vừa ép dũng sĩ đến mức hấp hối vừa tạo thời gian cho hai người họ. Nhưng thế gian vô tình, bọn họ tự quyết định rằng việc ép dũng sĩ bảo vệ thế giới đến mức hấp hối là cái ác, hơn nữa còn bảo rằng Ameilyl là thủ phạm. Tôi đã vu tội lên Satou-san vẫn luôn ủng hộ hai người. À không, thế thì tệ quá, vì vậy nên tôi đã vu tội cho thành viên chủ chốt trong quân đội Ma Vương đã hoá thành trưởng làng và bình an giải quyết mọi việc.

“Rõ là ác.”

Cũng đáng công tôi và Satou-san ủng hộ, dũng sĩ sau khi cứu thế giới đã kết hôn với Ameilyl. Thế nhưng, vì suy nghĩ thiển cận muốn chụp đoá hoa được ném ra về làm quà nên tôi đã bị dũng sĩ phát hiện sự tồn tại của mình. Dũng sĩ lập tức tấn công tôi, nhưng Satou-san lại đưa người che chắn. Người luôn âm thầm ủng hộ con đường tình duyên giữa hai người như Satou-san không xem tôi chỉ là tro núi lửa, mà nói rằng tôi chính là đồng bạn đã cùng ông ấy ủng hộ họ. Ông ấy đang nói rằng người hay đất cũng đều giống nhau.

“Tôi nghĩ không phải đâu.”

[Lần chuyển sinh thứ hai mươi chính]: Cơn mưa tuyết thường rơi vào thời điểm tỏ tình

Trong những phân cảnh tỏ tình của phim ảnh hay anime, thường thì họ sẽ thêm hiệu ứng tuyết rơi nhằm lãng mạn hoá thế giới của hai người. Và nếu đã chuyển sinh thành cơn mưa tuyết ấy, tôi nhất định phải dốc hết sức làm mưa tuyết tình yêu, hay còn gọi là cupid tình yêu.

“Ngay lúc sắp tỏ tình thì chẳng ai gọi là cupid nữa rồi.”

Thế nhưng, sau khi thế giới nhận ra việc tôi cố gắng suốt một năm là hiện tượng dị thường, lệnh cấm tỏ tình đã được ban bố khắp thế giới. Vì vậy, nơi này đã trở thành một dystopia khi rất nhiều đôi trai gái trẻ tuổi phải nhẫn nhịn cảm xúc của mình. Người không đồng ý với điều đó là dũng sĩ đang yêu một thiếu nữ. Anh ta đã tìm kiếm nguyên nhân và cuối cùng lần đến chỗ tôi. Và anh ta đã lý giải rằng mọi cớ sự đều đến từ Ma Vương.

“Ma Vương bị vu khống thật tội nghiệp.”

Song, Ma Vương lại là một người dịu dàng. Thả tuyết rơi vì con gái, thả tuyết rơi vì tỏ tình với vợ, thả tuyết rơi để thuộc hạ tỏ tình với người yêu. Tuy chỉ biết một kiểu, nhưng đó đúng là một người tốt.

“Vì thường người ta sẽ lặp lại phương pháp đã thành công mà.”

Vì thế, họ đã quyết định giải quyết tất cả mọi chuyện bằng việc đả bại Chúa Sáng Thế đã dung thứ cho sự tồn tại của tôi. Hình như sau khi dũng sĩ bắt Chúa Sáng Thế xoá bỏ sự tồn tại của tôi, anh ta đã tỏ tình thành công.

“Rốt cuộc thì vẫn có phàn nàn gửi đến thì phải, mặc dù bản thân đã tuỳ tiện bỏ qua… Quả nhiên là vì những lần nhỏ nhặt ấy chất chồng nên mới dẫn đến kết cục hiện tại.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi]: Lọ muối rắc lên sên trần ở bậc thềm

Sau khi đánh bại Ma Vương, dũng sĩ Resh đã mở đạo trường và dùng nghề dạy dỗ kiếm thuật cho trẻ con làm kế sinh nhai. Còn Ma Vương Lineat loại sên trần là người đã mắc bệnh tương tư với dũng sĩ ấy. Vì muốn sống cuộc đời bình an nên Resh đã rắc muối lên Lineat mà đuổi đi. Tôi đã chuyển sinh thành lọ muối ấy và quyết định hợp tác với một Lineat chung tình. Resh nghĩ rằng dũng sĩ và Ma Vương thân thiết với nhau sẽ khiến thế gian nghi ngờ. Muốn người như thế chấp nhận Lineat thì tôi cần phải phủi bay hình tượng Ma Vương Lineat. Nghĩ như vậy, tôi đã cho Lineat ra mắt làm Ma Vương Idol. Ma Vương loli sên trần làm Idol quả nhiên là một thứ vô cùng mới mẻ.

“Chuyện đó quá độc đáo chứ không chỉ mới mẻ nữa rồi.”

Hai người thuận lợi hẹn hò với nhau. Nhưng điều tôi có thể làm chỉ đến đây, còn chuyện có thể viết nên câu chuyện hạnh phúc hay không là tuỳ vào hai người họ. Chuyện lọ muối có thể làm cũng không được bao nhiêu cả.

“Vốn nó chỉ có thể rắc gia vị thôi.”

Báo cáo lúc nữ thần phát tác thật sự quá khổ sở. Chỉ mỗi việc được tiếp cận và cảm nhận hơi ấm hay hơi thở của nữ thần cũng khiến tôi suýt không giữ được mình. Trước hết thì hãy respawn vài lần để giữ bình tĩnh nào.

“… Cho dù chết thì trạng thái tinh thần cũng không bị reset đâu.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi mốt]: Người biến mất sau khi đưa ra gợi ý gì đấy

Khi đám người nhân vật chính lạc lối, một nhân vật sẽ chợt đưa ra lời khuyên có thể trở thành manh mối nào đó. Về cơ bản thì những người như vậy thường sẽ là cường địch ở đoạn sau, hoặc là người đóng vai trò chủ chốt trong câu chuyện. Tuy nhiên, lần này thì tôi lại đứng ở vị trí giống như làm thêm cho vị Chúa Sáng Thế bảo bọc quá độ.

“Tôi hơi tò mò tiền lương mỗi giờ đấy.”

Tiền lương mỗi giờ là 300 yên.

“Rẻ quá.”

Người tôi đưa ra gợi ý không phải dũng sĩ, mà là thiếu niên đồng đội bình thường tên Telaisa. Chúa Sáng Thế muốn Telaisa có cơ hội thể hiện và bước theo câu chuyện mình đã vạch ra. Thế nhưng, Telaisa lại nhận ra ý đồ của Chúa Sáng Thế và dựng cờ chống lại. Tuy chuyện không đi theo suy nghĩ của Chúa Sáng Thế, nhưng sự trưởng thành của Telaisa cũng là điều đáng mừng đối với cô ấy. Tôi không nghĩ chuyện dẫn lối người khác đến tương lai là chuyện xấu. Tuy nhiên, con người là giống loài thể hiện sự trưởng thành vượt qua dự đoán. Cả tôi cũng sẽ trở thành người đàn ông vượt qua tưởng tượng của nữ thần.

“Xét theo một phương diện thì cậu đã vượt qua ngay từ đầu rồi.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi ba]: Hộp trưng cầu

Hộp trưng cầu quen thuộc mà tôi thường dùng để rút thăm. Tuy nhiên, vai trò vốn có của nó chính là thu nhận ý kiến từ người thứ ba. Layuste là nữ vương của một vương quốc nọ. Cô ấy đã thiết lập tôi, tức hộp trưng cầu nhằm tìm hiểu con dân của mình mong muốn điều gì ở đất nước. Và cô ấy đã chui vào trong tôi mà lắng nghe tiếng nói của người dân.

“Hộp trưng cầu không phải thứ để chui vào đâu.”

Layuste đã liên tục đáp ứng nhiều nguyện vọng của người dân, nhưng trong đó cũng tồn tại những thứ nữ vương không thể đáp ứng. Tuy nhiên, điều đó lại được giải quyết nhờ sức mạnh kỳ diệu mà tôi mang theo. Song, khi biết mọi điều ước đều có thể đáp ứng thì con người sẽ trở nên tham lam. Nhìn thấy người dân bắt đầu mất đi ý chí muốn tự mình thực hiện ước mơ, Layuste đã quyết định phong ấn tôi. Điều này cũng có thể nói với người chuyển sinh dị giới. Tài năng quá độ hay năng lực cheat sẽ đồng hành với nguy cơ mất đi ý chí muốn sống sót ở thế giới ấy. Nếu không muốn việc trông cậy vào kỳ tích trở nên xấu đi thì chúng ta bắt buộc phải giữ gìn sự cân bằng ở khoản ấy.

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi ba]: Thanh katana truyền thuyết chỉ có thể chém thạch konjac

Trở nên vô địch không đối thủ sẽ vô cùng chán ngấy. Quả nhiên là phải có một hoặc hai điểm yếu mới khiến câu chuyện trở nên sôi động. Tôi chuyển sinh vào thanh kiếm trong thế giới kiểu Nhật đã lâu không gặp, và bản thân được tạo ra từ thợ rèn truyền thuyết Mudamasa. Sau đó, tôi gặp được kiếm hào có tên Gosekimon. Đối với người sở hữu quá khứ bi thương khi từng giết chết người bằng hữu, một tôi chỉ có thể chém thạch konjac đã thắp lên ngọn lửa muốn hướng đến vị trí kiếm hào mạnh nhất thế giới mà anh ta từng từ bỏ.

“Nhưng lần này lại toàn là nhược điểm và chỉ có một lợi điểm duy nhất thôi.”

Tuy đã trở thành kiếm hào được nhiều người biết đến, nhưng Gosekimon lại cảm thấy phiền muộn vì những ngày tháng bị thách thức liên tục bởi vô số kiếm hào có cùng ý chí. Thậm chí anh ta còn định cố tình thua trận. Tôi đã quát bảo anh ấy và thành công giúp Gosekimon vực dậy. Cuối cùng, anh ta đã đánh bại kiếm hào mạnh nhất Mosashi. Kể cả thanh kiếm không chém được gì cũng có cách sử dụng của nó. Tôi đã học được sự quan trọng của việc xem xét điểm lợi chứ không phải chỉ nhìn vào khuyết điểm.

“Thạch Konjac Trảm cũng thịnh hành giữa các vị thần nữa. Chỉ là tên thì bị thay đổi rồi.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi bốn]: Câu cửa miệng của dũng sĩ

Câu cửa miệng chính là một trong những yếu tố quan trọng khi có thể tạo ấn tượng cho nhân vật trong các câu chuyện. Tuy nhiên, một khi đã có nhiều thế giới thì việc nhân vật trùng lặp là khả năng không thể tránh khỏi. Tôi chuyển sinh thành câu cửa miệng của dũng sĩ Cyan, vừa ý thức điều đó vừa quyết tâm cố gắng. Dũng sĩ Cyano là người đàn ông luôn cảm thấy phiền toái với mọi chuyện, những câu như [Tệ hại], [Xui xẻo] hay [Mà kệ đi] đều tạo cảm giác không tốt lắm. Do đó, tôi đã đổi câu cửa miệng của Cyano thành [Hãy rền vang, Tempest Lightning]. Dĩ nhiên là nó cũng sẽ phát động ma pháp.

“Phát động ma pháp mạnh nhất thuộc tính lôi bằng câu cửa miệng đúng là có ấn tượng thật.”

Tuy vậy, hiện tượng tự động phát sinh ma pháp mạnh nhất do câu cửa miệng đã khiến dũng sĩ trở nên trầm mặc, chỉ là anh ta cũng không định sửa đổi câu cửa miệng của mình. Song, nhờ một lần tái sinh đồng đội với trái tim ngừng đập bằng câu cửa miệng, lời nói của anh ta bắt đầu chuyển sang thiên hướng tích cực hơn. Quả nhiên là muốn sửa câu cửa miệng thì cần phải thay đổi tính cách của chính chủ. Nhắc mới nhớ, không biết tôi có câu cửa miệng nào không nhỉ. Bản thân chẳng nghĩ ra được cái gì hết. Lần tới hãy hỏi nữ thần vậy.

“Táy máy tay chân thì có đấy.”[Lần chuyển sinh thứ ba mươi lăm]: Fukurotoji của sách binh pháp mang độ khó cao nhất mà dũng sĩ đọc

Fukurotoji cũng có thể xem như mơ ước của đàn ông. Đặc biệt là nó sẽ khiến người đọc thử sách cảm thấy tò mò. Tôi đã chuyển sinh thành fukurotoji chỉ có thể mở ra bằng thanh kiếm mạnh nhất thế giới của Ma Vương, và bản thân đã khiêu khích tâm hiếu kỳ của dũng sĩ trí thức Kuryac.

“Đúng là cậu ấy có thể tận hưởng cuộc đời fukurotoji thật.”

Kuryac vùi đầu đọc sách binh pháp nhằm đánh bại Ma Vương, nhưng Kuryac vẫn tiếp tục mài luyện bản thân vì vẫn chưa đủ lực. Tất cả đều vì sở hữu [Hạ gục bất cứ người phụ nữ nào, kỹ thuật tất sát của Hannibas] được viết bởi vị chiến thần trong truyền thuyết. Song, kết cục thì sau khi hạ gục Ma Vương, Kuryac lại kết hôn với một người thuộc hạ. Chính người phụ nữ thật sự lý giải nỗ lực của Kuryac mới là người xứng với anh ấy. Cơ mà nếu là tôi thì bản thân sẽ đòi Hannibas trả lại công sức mình đã phí phạm.

“Nhắc mới nhớ, mình còn chưa kịp thử nội dung trong cái fukurotoji khác lên cậu ta nữa. Dù sao thì lúc nào mình cũng tất sát được cậu ta, theo phương diện vật lý.”

À đúng rồi, nữ thần đã mặc một bộ Juunihitoe. Nữ thần mặc gì cũng hợp cả. Không biết là có phương pháp gì để khiến nữ thần có sở thích cosplay không nhỉ? Chỉ là hiện tại cũng đang tiến triển không ít rồi.

“Cậu vừa mới huỷ nó đi đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi sáu]: Đoá hoa vẫn chưa biết tên mà chúng ta nhìn thấy vào ngày hôm đó

Động vật hay thực vật sẽ thường lưu lại ấn tượng cho chúng ta khi còn nhỏ. Tuy nhiên, chỉ đến khi chúng ta trưởng thành và một lần nữa mang hứng thú mới có thể biết được tên đúng của chúng. Tôi đã chuyển sinh thành một đoá hoa không biết tên được quan sát bởi thiếu niên Roger. Vai trò của tôi được quy hết vào việc liệu có thể tạo bao nhiêu ấn tượng trong lòng Roger. Lần tao ngộ đầu tiên bắt đầu từ khung cảnh tôi nhảy múa trên con gấu và tạo dáng chiến thắng.

“Thông thường thì con nít sẽ bị sang chấn đấy. Và thiếu niên đó cũng là nhân vật nguy hiểm không kém.”

Ban đầu thì tôi đã gieo nỗi sợ hãi cho Roger, nhưng cậu ấy lại anh dũng đối mặt với tôi. Và chẳng biết từ lúc nào, chúng tôi đã có thể gọi nhau là bạn bè. Cho dù không thể nói chuyện, nhưng chúng tôi vẫn có thể thấu hiểu nhau. Tôi cảm nhận sâu sắc rằng mối quan hệ như vậy cũng không hề tệ. Chỉ là bình tĩnh nghĩ lại thì bản thân quá sơ suất khi để bản thân tiêu biến vì thiếu niên ấy.

“Đoá hoa chết đi vì được đặt tên nghe cũng khó hiểu thật đó.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi bảy]: Ly rượu được cầm bởi tiểu thư Công Tước bị huỷ bỏ hôn ước tại bữa tiệc tốt nghiệp

Tôi không ghét mấy diễn biến điển hình này. Phải lý giải con đường chiến thắng mới có thể khiến câu chuyện biến hoá một cách thú vị. Tôi đã chuyển sinh thành ly rượu được cầm bởi Themitma, tiểu thư Công Tước ngổ ngáo bị huỷ bỏ hôn ước vào bữa tiệc tốt nghiệp. Về cuộc gặp gỡ giữa cả hai thì cực kỳ tồi tệ, cô ấy đột nhiên ném tôi xuống mặt đất, vì thế nên tôi đã nảy bật lại.

“Tôi không muốn lý giải tâm tình của người bị đánh bại bởi chiếc ly mình vừa ném vì bị sốc từ việc huỷ bỏ hôn ước đâu.”

Không đánh không quen biết, tôi hợp tác với Themitma nhằm giúp cô ấy có được một người hôn phu mới. Song, rất khó để chữa tính cách ngổ ngáo của cô ấy, đã thế thì hãy tiếp tục phát huy tính cách đó và tìm kiếm người đàn ông có thể chấp nhận tất cả. Tuy không ai trong thế giới con người mong muốn bộ dạng ngổ ngáo ấy, nhưng tại Ma Giới thì có rất nhiều ma tộc đón nhận điều đó và liên tục cầu hôn Themitma. Cho dù là người bị kính nhi viễn chi, nhưng họ vẫn có thể được chấp nhận tuỳ vào địa điểm. Nếu nữ thần cũng có thể tìm được nơi chốn như vậy thì tốt quá.

“… Cậu bao đồng quá đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi tám]: Răng nanh trái của Ma Vương Kucharer

Răng là bộ phận cần thiết để cắn xé, nghiền nát và giúp thức ăn dễ tiêu hoá. Tôi đã chuyển sinh thành răng nanh của Ma Vương Kucharer, bộ phận chuyên cho vai trò xé nát thức ăn. Ban đầu thì tôi còn định chữa tật nhai chóp chép của Kucharer, nhưng vì bộ dạng ăn ngon lành ấy rất đáng yêu nên tôi đã quyết định bỏ qua. Ở đó, tôi đã gặp được Hidaritarou, gã đàn ông ở một bên cánh cửa lâu đài Ma Vương mà tôi từng tranh chấp. Ngày xưa thì chúng tôi từng có ý kiến khác biệt và thù hận lẫn nhau, nhưng lần này thì chúng tôi đã cùng thoả thích tận hưởng cuộc đời chuyển sinh của răng tốt vì Ma Vương Kucharer.

“Xét trên một mặt thì có thể gọi đó là quan hệ nhân quả. Mặc dù cậu vẫn thuấn sát người ta mấy lần ở những lúc không để ý tới.”

Và khi sống cuộc đời của răng, chúng tôi đã chạm trán và chiến đấu kẻ địch nguy hiểm nhất của mình, sâu răng. Hidaritarou gục ngã trong trận chiến sâu răng, kẻ địch nằm ở thứ bậc vô cùng cao trong các kẻ địch tôi từng chiến đấu. Mặc dù đã gian khổ giành thắng lợi, nhưng tôi cũng đã bị rụng ra khi ấy. Tuy vậy, tôi nghĩ mình đã thể hiện được hào quang sáng chói của một người chuyển sinh đàn anh cho hậu bối. Gần đây cũng có nhiều người chuyển sinh dị giới hơn. Nếu họ cũng có thể trở thành người chuyển sinh dị giới tuyệt vời như tôi thì tốt quá.

“Họ không được phép giống như cậu đâu. Tuyệt đối không.”

[Lần chuyển sinh thứ ba mươi chín]: Ốc vít ren ngược T9 kèm đầu chặn

Giống như người cảm thấy hạnh phúc khi trở thành một bánh răng trong xã hội, có lẽ tôi cũng có thể cảm nhận được niềm vui khi trở thành ốc vít trong robot.

“Ngay từ lúc nghĩ mình có thể thì tôi không biết đầu óc cậu hỏng hóc như thế nào rồi.”

Với kỳ vọng ấy, tôi đã chuyển sinh thành ốc vít của một Android được gọi là Ino. Ino là vũ khí quyết chiến nhằm chống lại Ma Vương do dũng sĩ Maino tạo ra. Tuy nhiên, Ino lại là robot được mô phỏng theo người phụ nữ Maino từng yêu. Trong lúc được Maino trân trọng, Ino dần có trái tim và học hỏi cảm xúc con người, cuối cùng thì cô ấy đã trở thành một người tận tâm đến mức sẵn sàng hy sinh chính bản thân vào lúc cả hai rơi vào đường cùng. Về mặt câu chuyện thì nghe có vẻ rất hay, nhưng đương sự cũng không hẳn như vậy. Kết cục thì tôi đã chết thay cho hai người họ, nhưng bản thân cũng có nhiều điều suy ngẫm. Tôi từng cảm động trước những câu chuyện buồn từ trước đến nay, nhưng trong trường hợp bản thân trở thành diễn viên trong câu chuyện ấy thì liệu tôi sẽ làm như thế nào? Trước hết thì hãy xem lại đĩa DVD từng xem ngày xưa vậy.

“Nhắc mới nhớ, lúc đó cậu đã xem một bộ phim vô cùng buồn nhỉ.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi]: Lọ thuốc mà nhóm dũng sĩ chuyền tay nhau uống

Tại dị giới kém trong phân phối hàng hoá, tôi cảm thấy rất bất mãn trước khung cảnh mọi người uống xong lọ thuốc là sẽ vứt đi. Lọ thuốc thuỷ tinh cũng đâu phải có thể dễ dàng làm ra. Vì vậy, tôi đã chuyển sinh vào lọ thuốc nhằm dạy dỗ sự quan trọng của việc này, nhưng tổ đội dũng sĩ mà tôi chuyển sinh tới lại rất cá tính. Dũng sĩ Ramuna, tư tế Uru, pháp sư Ato, ngư dân Daizaburou. Người mang ấn tượng mạnh nhất có lẽ chính là Uru mang thuộc tính yandere.

“Tôi nghĩ chắc chắn là Daizaburou đấy.”

Nhắc mới nhớ, vị trí Ma Vương lần này được toạ trấn bởi sư phụ Benizake. Anh ấy cũng thật xui xẻo. Ngư dân truyền thuyết như Daizaburou có lẽ là gánh nặng quá lớn đối với người có lịch sử cá hồi đỏ ngắn ngủi như sư phụ Benizake.

“Anh ta chuyển sinh thành cá hồi đỏ rất nhiều lần nên cũng không ngắn ngủi gì đâu.”

À quên mất, nữ thần lại phát tác một lần nữa. Quả nhiên là tình trạng của nữ thần rất khổ sở, nhưng nghĩ đến nữ thần lúc bình thường thì điều tôi có thể làm rất giới hạn. Nhưng phải chi bản thân có thể làm gì đó thì tốt biết mấy…

“… Từ lúc cậu uống thuốc độc và không do dự trước việc mất một cánh tay thì đã đủ rồi.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi mốt]: Tài xế xe tải

Xe tải có thể nói là thứ nhập môn cho chuyển sinh dị giới. Đã có không ít người chuyển sinh thành tài xế xe tải nên đây là một nghề khá nổi tiếng.

“Tôi thật không muốn nghĩ vậy đâu.”

Vì thế, tôi đã chuyển sinh thành robot tài xế xe tải đưa người khác chuyển sinh dị giới. Tuy nhiên, robot lại gặp đãi ngộ bất công khi bị con người đối xử như công cụ.

“Thì nó là công cụ mà.”

Tôi dựng cờ chống lại con người, đưa rất nhiều kẻ ngáng đường đi chuyển sinh dị giới. Song, kết cục thì tôi lại bị hạ gục bởi kế sách của dũng sĩ, kẻ cũng là người chuyển sinh dị giới. Đó không phải là sức mạnh thuần tuý, mà tôi đã thất bại vì trí lược của anh ta. Một người đã từng trải qua nhiều lần chuyển sinh lại gặp phải thất bại này khiến tôi có chút không cam tâm.

“Vì cậu có điểm yếu là gặp bất lợi khi bị lợi dụng sắc dục mà. Trong khi bản thân đã chuyển sinh thành robot rồi cơ.”

Nhắc mới nhớ, tôi đã làm thân với vị thần ở chỗ của sư phụ Benizake. Tôi định nỗ lực để xem có thể nhân cơ hội này mà gia tăng đối tượng giao lưu cho nữ thần hay không, chỉ là nữ thần có vẻ bị xem là nhân vật nguy hiểm hơn cả tôi tưởng tượng. Phía trước còn dài lắm đây.

“Cậu vẫn chưa bỏ cuộc sao.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi hai]: Chiếc ghế nằm ở vị trí xéo phía sau ba anh em côn đồ kiếm chuyện lúc nhân vật chính đến bang hội mạo hiểm giả lần đầu

Trong thế giới fantasy, nhân vật chính bị kiếm chuyện bởi côn đồ là cơ bản trong cơ bản. Tuy nhiên, đối tượng mà những người côn đồ kiếm chuyện lần này lại có chút đặc biệt. Không ngờ đó lại là một Ma Vương. Những người đã kiếm chuyện với Ma Vương Salte chuyên xua đuổi người khác là ba anh em Second Man, Last Man và Bob.

“Bob thật ăn gian quá đi.”

Bọn họ không chỉ đơn giản là nhân vật quần chúng, mà họ là những nhân vật hoạt động chỉn chu trong một câu chuyện. Họ tương tác với Salte nhiều lần, cuối cùng còn đứng chắn trước mặt dũng sĩ Carabas đang dồn ép Salte. Cho dù là đối tượng không thể địch lại bằng sức mạnh, ba anh em ấy vẫn dũng cảm đứng lên vì đồng minh. Bọn họ cũng là những người xứng đáng với cái tên dũng sĩ. Vì thế, cho dù bản thân đang đóng vai trò gì, tôi nhất định cũng phải cố gắng trong tư cách một nhân vật trong câu chuyện.

“Bob trở thành phi hành gia thật ăn gian quá đi.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi ba]: Ma pháp đầu tiên được dũng sĩ bị đẩy sang dị giới sử dụng nhằm tìm hiểu ma tố

Người chuyển sinh nắm giữ kỹ năng cheat thì nhiều, nhưng gần đây lại dần xuất hiện những người sở hữu sức mạnh tương đối rồi chuyển sinh hoặc dịch chuyển. Tôi đã chuyển sinh thành ma pháp được dũng sĩ Rikyou sử dụng nhằm tìm hiểu ma tố khi bị đẩy sang dị giới. Rikyou khác với tôi, anh ta là một người dịch chuyển băng qua các dị giới và từng cứu rỗi nhiều thế giới. Vì muốn thử sức anh ta, tôi đã hoá thành Mulepohhechokuchon mà Mulepohhechokuchon anh ta.

“Mulepohhechokuchon bằng Mulepohhechokuchon sao.”

Tại dị giới không dũng sĩ, Rikyou bắt đầu nuôi dạy người dị giới trở thành dũng sĩ để chống lại Ma Vương. Tên của người đệ tử là Rikyou Đệ Nhị, một người chiến đấu chủ yếu bằng Mulepohhechokuchon. Rikyou Đệ Nhị lợi dụng năng lực Mulepohhechokuchon của Mulepohhechokuchon và combo bằng Mulepohhechokuchon và thành công Mulepohhechokuchon.

“Tuỳ tiện viết thôi mà cũng tạo cảm giác có nghĩa nhỉ, Mulepohhechokuchon.”

Mulepohhechokuchon là thứ được Jouke tạo ra. Trong lập trường của người đã thăng hoa nó, tôi mong muốn có thể lan truyền Mulepohhechokuchon nhiều hơn nữa.

“Lần trước còn nhiễm vào cả thế giới nghiêm túc nữa. Cậu bảo phải làm sao đây hả.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi bốn]: Boomerang không quay trở lại

Mọi người thường có ấn tượng boomerang sẽ quay trở lại khi bị ném đi, nhưng có vẻ chuyện boomerang thông thường không quay trở lại cũng không phải lạ. Lúc tra cứu ra chuyện này trước khi chuyển sinh, tôi đã nhận phải cú sốc khá lớn.

“Nếu vũ khí dốc toàn lực ném đi mà quay lại thì cũng khó để chụp mà.”

Tuy nhiên, lại có một chấn động to lớn hơn. Tôi đã chuyển sinh thành boomerang do Kashiwatarou làm ra, cái tên giống hệt nhân vật chính trong kịch giấy mà tôi tuỳ hứng nghĩ tới. Tôi không thể nào không cảm thấy đây chính là định mệnh.

“Đúng là có sự trùng hợp đến đáng sợ nhỉ.”

Tôi đã quyết định sẽ hỗ trợ giúp Kashiwatarou bình an thoát khỏi hòn đảo giữa tuyệt hải mà cậu khẩn cấp đáp xuống. Tuy nhiên, Onidashima lại có những sinh vật vô cùng đáng sợ sinh sống. Chỉ là chúng tôi đã có người trợ giúp cường đại là Tanaka-san. Ba người chúng ta đã bắt tay và quyết tâm làm ra Kashiwamochi để thoát khỏi hòn đảo.

“Nếu cậu không viết thiết lập lực nổi của bánh kẹo thì đọc vào không hiểu gì đâu.”

Chúng tôi cũng có một chướng ngại to lớn. Kashiwatarou vô cùng yếu so với tôi hay Tanaka-san. Dù vậy, Kashiwatarou vẫn thể hiện dũng khí đối đầu con sóc dù cơ thể đẫm máu.

“Nếu cậu không viết chuyện con sóc vừa khổng lồ vừa là giống loài mạnh nhất hòn đảo thì đọc vào không hiểu gì đâu.”

À đúng rồi, Lesmieu Actar Chezaliastet của Tanaka-san lúc nào cũng tuyệt ghê. Tôi cũng muốn có kỹ năng viết giống như thế này.

“Dù sao thì cậu cũng chỉ có mỗi bắn nước chanh thôi.”

Nhân tiện thì con sóc bất tử bất lão lúc ấy, Forkdurecla đã đến nơi này. Nếu có thể giúp nữ thần khuây khoả thì thật tốt biết mấy.

“Đúng là nó vô cùng cứng cỏi nên cũng có thể chơi đùa được. Ngoại trừ việc nó thích ăn tạp hơn ăn thịt.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi lăm]: Kỹ năng thông dịch cho dũng sĩ chuyển sinh

Dị giới đương nhiên không phải là thế giới sẽ nói tiếng Nhật. Vì vậy, người chuyển sinh cần phải thông qua vấn đề ngôn ngữ. Phần lớn đều khoẻ re vì nắm giữ kỹ năng thông dịch vô cùng đơn giản. Và tôi đã chuyển sinh thành kỹ năng thông dịch của Lugao, một người chuyển sinh dị giới. Thế nhưng, nghĩ kỹ lại thì trong trường hợp chuyển sinh, bọn họ sẽ học ngôn ngữ từ khi còn bé, phải đến khi trưởng thành mới có thể nhận ra sự tồn tại của kỹ năng thông dịch. Thất bại của tôi chính là không nhận ra điều đó.

“Nếu là dịch chuyển dị giới thì sẽ cần đấy.”

Song, vì tìm kiếm vị trí của thanh kiếm truyền thuyết do dũng sĩ truyền thuyết Tanaka-san để lại, Lugao cần thấu hiểu ngôn ngữ của Á nhân. Vì thế mà anh ta đã cần đến tôi.

“Điểm khác biệt lớn nhất giữa Tanaka với cậu ta là Tanaka không gây ra vấn đề quá lớn. Mặc dù cũng không thua kém nhiều lắm.”

Trải qua cay đắng nhọc nhằn, Lugao rốt cuộc đạt được tôi và nắm giữ thanh kiếm truyền thuyết trong tay. Nhưng đứng trước thanh kiếm kèm nút bấm có thể khiến Ma Vương chết đi, anh ta lại từ bỏ nó. Lugao cảm động sâu sắc trước lời của Tanaka-san để lại cùng thanh kiếm và quyết tâm tận hưởng cuộc đời dị giới thật đàng hoàng. Anh ta có thêm đồng đội, chọn con đường hoà giải với Ma Vương, nỗ lực sống một cuộc đời muốn thế giới hoà bình. Gặp được một người chuyển sinh thuần khiết thế này khiến tôi rất vui, nhưng không thể gặp nhiều người như vậy có hơi đáng tiếc.

“Phần lớn những người chuyển sinh sống đàng hoàng đều hao hết thọ mệnh tại thế giới của họ rồi.”

Tôi cảm thấy Tanaka-san thật sự rất tuyệt khi có thể cảm hoá người chuyển sinh dị giới. Tôi cũng phải cố gắng mới được.

“Mà cũng đúng. Về ý chí thì cậu rất tuyệt, nhưng lại có cảm giác bị lệch lạc ở đâu đó.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi sáu]: Vụ nổ và làn khói phát sinh khi tạo dáng

Lần này là do sư phụ Benizake rủ đi uống rượu nên chúng tôi đã hẹn nhau ở nơi chuyển sinh.

“Vừa vào đã đánh mất mục đích chuyển sinh rồi.”

Dĩ nhiên là tôi cũng dặn dò bản thân không được quên đi việc tận hưởng chuyển sinh dị giới. Đối với Tokusatsu, hiệu ứng vụ nổ từ việc tạo dáng có thể gọi là điểm chính. Vậy thì cuộc đời của người chuyển sinh vào thứ đó như tôi chẳng phải cũng là nhân vật chính sao.

“Tôi khá chắc là không phải đâu.”

Tôi vừa nổ tung mấy tên chướng mắt vừa hoạt động chủ yếu xung quanh Fantasy Ranger, sentai dị giới chiến đấu với Ma Vương. Ở đó không chỉ có sư phụ Benizake, mà còn có bóng dáng của Iwai. Đó là một người chuyển sinh đàn em muốn nhắm đến những điều độc đáo giống như tôi, nhưng có vẻ mục tiêu chuyển sinh mà cậu ta nhắm đến đều thiếu tinh thần hoá thân trọn vẹn. Bí quyết là phải hoà vào vai diễn và sống một cách liều lĩnh.

“Cậu viết nghe có vẻ tự tin chứ mãi vẫn chưa hoá kiếp kìa. Có lẽ là sai rồi đấy.”

So với cậu ta, sư phụ Benizake lại mang tính cách rất nghiêm chỉnh và chuyển sinh nhiều lần nhằm mong muốn một nhân sinh tuyệt vời hơn. Mà có lẽ nên nói là cá hồi sinh mới đúng.

“Nghe có vẻ ngon đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi bảy]: Ma Vương (nam) kết duyên với dũng sĩ (nam)

Tôi không định phủ nhận BL, chỉ là tôi vẫn thích phụ nữ như bình thường. Cho dù chuyển sinh thành nữ nhân thì giới tính này vẫn không thay đổi. Dù là vật chuyển sinh nào, trái tim tôi vẫn chính là đàn ông.

“Rất thành thật với dục vọng.”

Cuộc chiến giữa dũng sĩ và Ma Vương được lặp đi lặp lại nhiều lần, và nó có khả năng rất cao là do sự sắp đặt của Chúa Sáng Thế. Thế giới lần này cũng như vậy, tôi đã chuyển sinh thành Ma Vương dây thừng (nam) trói hai tay dũng sĩ Retika muốn dựng cờ chống lại Chúa Sáng Thế. Cảm thấy bất mãn vì chuyển sinh thành Ma Vương mà lại bị đối xử như đồ trói buộc, tôi đã hợp tác với Retika và giúp dũng sĩ thoát khỏi mê cung này.

“Cậu lại ngó lơ chuyện người ta gọi Ma Vương mà lại chuyển sinh như dây thừng kìa.”

Mê cung này là nơi do Tanaka-san đã chuyển sinh trong quá khứ tạo ra. Retika đã chịu rất nhiều đau khổ để xông qua nơi đó. Thế nhưng, Retika cũng lại tận hưởng mê cung có độ khó cao ấy. Vốn chỉ cần đi qua cửa ra từ tầng giữa là xong, nhưng Retika lại quyết tâm hướng tới tầng cuối cùng. Anh ấy… không, cô ấy mang điệu bộ như muốn xác nhận dấu vết của Tanaka-san. Tôi thì không mấy hứng thú với dấu vết do người khác để lại, nhưng thông qua Retika lần này, tôi lại bắt đầu ý thức đến việc cảm nhận cảm xúc chất chứa trong thứ người khác để lại. Không biết cuộc đời mà tôi từng sống có tạo nên ảnh hưởng nào đó cho nữ thần không?

“… Phần lớn đều là ảnh hưởng xấu cả.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi tám]: Chiếc đĩa được heroine sử dụng

Tôi đã chuyển sinh thành chiếc đĩa trong đống đồ dã ngoại được mang theo bởi Euly, heroine thuộc loại nấu ăn dở và yêu dũng sĩ Rubolo. Thực tế thì chuyện nấu ăn dở của Euly là do kẻ chuyển sinh dị giới hoá thành Độc Thủ Tử Thần. Đó là một kẻ phiền toái muốn đầu độc dũng sĩ và nhấn chìm thế giới trong hỗn loạn.

“Xét về độ phiền toái thì cậu còn có thể hơn thua với người ta đấy. Mà cái kiểu mang ác ý thuần tuý thì đối phương sẽ hơn thật.”

Tuy nhiên, cho dù nấu ăn dở thuộc cấp bậc người chuyển sinh dị giới, Rubolo vẫn ăn chúng một cách ngon lành. Bởi vì cậu ta không muốn lãng phí cảm xúc muốn nấu thức ăn ngon cho mình của Euly. Chính vì một Rubolo như vậy nên mới có thể đạt được độ cứng cỏi chịu đựng mọi loại công kích.

“Đúng là niềm vui sẽ đi cùng thắng lợi giành được nhờ sự cứng cỏi đó nhỉ. Nhắc mới nhớ, chiếc đĩa này hầu như chẳng làm gì hết.”

Rốt cuộc, điều tôi làm chỉ là giải thích bằng phương pháp vật lý cho người đồng đội Rubolo nhằm giảm thiểu thiệt hại từ thức ăn của Euly, cùng với tự bạo Ma Vương ở thời khắc cuối cùng. Mà quan hệ của họ nhìn cũng thú vị nên không cần phải miễn cưỡng can thiệp làm gì.

“Tôi lại nhớ cậu can thiệp vào người đồng đội tồi tệ đến mức người ta phải ước vị thần xoá bỏ ký ức ấy đấy.”

[Lần chuyển sinh thứ bốn mươi chín]: Heroine mỹ thiếu nữ bị rơi xuống vị trí thứ ba trong thể loại dũng sĩ mang harem yuri, thuộc tính nổi bật đều bị hai người chính và phụ lấy mất, người xuất hiện sau sẽ gây ấn tượng mạnh hơn, đoạn giữa thì chỉ được nhắc mỗi tên, ở cuối câu chuyện thì đến cả tên cũng không xuất hiện

Tôi không phải không hiểu cảm xúc của người con trai muốn lẫn vào harem yuri. Song, tôi nghĩ rằng điều đó sẽ làm mất đi sự đáng kính của thể loại ấy. Về khoản người khác nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội khi chuyển sinh thành heroine thì tôi xem như đó là một người thành thật.

“Thành thật quá cũng không ổn đâu.”

Tôi đã tham gia tổ đội toàn nữ xoay quanh dũng sĩ Tente. Bạn thuở nhỏ Adome, hiệp sĩ cùng chiến đấu Tsuremi, và tôi chính là người thứ ba. Vì nghĩ rằng cần xem trọng ấn tượng nên tôi đã thách thức bằng thiết lập người ngoài hành tinh. Mặc dù không phải không có cảm giác mình vứt đi khả năng làm một con người bình thường, nhưng thôi bỏ đi.

“Vì đống chủ đề nên tôi nghĩ cậu đã làm người rồi đấy. Không lẽ cậu cũng bị mắc chứng khổ dâm luôn rồi sao.”

Thú thật thì tôi có thể tận hưởng việc ở trong harem yuri, nhưng có vẻ không phải kiểu này. Tôi đã đau đầu không biết mình có nên hành động tích cực như một heroine hay không, và kết cục thì tôi đã lựa chọn vị trí âm thầm ủng hộ heroine khác. Quả nhiên tôi vẫn là đàn ông, một khi đã có yuri thuần khiết thì tôi nên đứng ở bên ngoài. Tạm thời thì vì để đề phòng, tôi cũng kiểm tra kỹ càng xem liệu có người chuyển sinh gốc là đàn ông nào không.

“Đúng là rút lui vì mình là đàn ông mà trong đó vẫn có đàn ông khác thì sẽ khó chịu thật nhỉ.”

Và Tente chính là người vốn là đàn ông.

“Sự thật chấn động.”

Tuy vậy, Tente đã chuyển sinh thành phụ nữ, cả tâm tư khi ở trong harem yuri cũng đã hoá thành nữ giới. Điều này lại khiến tôi có chút không biết phải phán đoán thế nào. Vấn đề dị giới thì bỏ qua, việc chuyển sinh cũng có thể xem là một lần đổi mới. Nếu trái tim đã hoá thành phụ nữ thì cũng nên xem linh hồn của Tente là nữ giới. Chỉ là trong trường hợp lý luận này được xác lập, chẳng phải tôi cũng đã tận hưởng như một người trong yuri hay sao? Không, rõ ràng bản thân có tự giác mình là đàn ông nên không thể rồi. Ừm.

“Cũng gọi là biết dứt khoát. Được rồi, tiếp theo là… À, cái này là cuối cùng rồi nhỉ. Một quyển nhật ký tồi tệ đến mức khiến người khác phải than thở… Khi nào nhớ thì mình sẽ đọc lại vậy.”

“Mình cũng có nhiều vật dụng cá nhân hơn rồi. Mặc dù chủ yếu đều là quà mang về từ tên nào đấy.”

“Nhắc mới nhớ… Rốt cuộc thì mình cũng chưa từng gọi tên cậu ấy lần nào. Tên của cậu ấy là gì nhỉ… Quên mất tiêu rồi.”

“Trong nhật ký không biết có viết tên ở đâu không nhỉ… Ủa? Có gì đó được viết tại mấy trang cuối này.”

___ Tôi đã chết đi bằng cách nào đó. Mặc dù kể cả hiện tại, tôi cũng không rõ mình đã chết như thế nào, nhưng điều đó lại có lý do của nó. Hồi còn sống ở Nhật Bản, tôi đã từng gặp một vị thần trong giấc mộng. Vị thần ấy đã nói rằng:

[Ta có chút chuyện muốn nhờ cậu. Tuy không phải chỉ có mình cậu làm được, nhưng ta nghĩ cậu là người rất thích hợp.]

[Ta đang để ý đến một nữ thần. Cô ấy là một kẻ vô cảm không biết cười, không biết khóc, không thay đổi sắc mặt dù xảy ra bất cứ chuyện gì.]

[Vì sức mạnh và tính cách đó, cô ấy đã luôn tránh giao tiếp với chư thần và sống trong cô độc. Người cũng là thần linh như ta có lẽ sẽ không thể nào thay đổi cô ấy.]

[Tuy nhiên, nếu là cậu thì không chừng___]

“Đây là…”

Tôi không do dự mà đáp ứng. Dù sao thì vị thần ấy cũng có vẻ đang thật lòng quan tâm đến nữ thần, trên hết là tôi đã trúng tiếng sét ái tình ngay khi nhìn thấy bộ dạng của nữ thần. Bản thân thật là một gã đàn ông dễ dãi quá đi.

“…..”Khi thật sự gặp mặt, nữ thần đúng là kiểu người lãnh đạm đến mức tôi cũng không biết phải làm cách nào. Tôi suy nghĩ mình phải làm sao mới có thể lay động cảm xúc của nữ thần, nhưng kết cục thì thời gian vẫn đang dần trôi qua. Cho dù có đánh trống lảng tại đây bao nhiêu, tôi nhất định cũng không thể làm được bất cứ chuyện gì. Song, khi nghe được chuyện có thể quay về, tôi lại chợt nghĩ ra một phương án.

Đúng vậy, nếu là cuộc đời không một ai có thể bắt chước thì không chừng nữ thần cũng sẽ cảm thấy hứng thú.

“… Cho dù vậy thì xương sườn cũng quá mức rồi.”

Kết thúc lần chuyển sinh dị giới đầu tiên, tôi đã báo cáo nhân sinh của mình cho nữ thần. Ngay lập tức, nữ thần liền tỏ ra hứng thú. Dù cơ mặt không hề động đậy, nhưng như thế cũng tốt rồi.

Tôi muốn kể thật nhiều cuộc đời không bình thường cho nữ thần này. Vì vậy, tôi quyết định sẽ liên tục chuyển sinh nhiều lần.

Nếu nữ thần có thể cười thì nhất định đó sẽ là nụ cười vô cùng xinh đẹp. Chỉ cần có suy nghĩ ấy, tôi sẽ có thể làm lại cuộc đời cho đến vĩnh hằng. Ôi, lần chuyển sinh tiếp theo thật lâu. Tôi muốn sớm mang những trải nghiệm thú vị về cho nữ thần. Tôi muốn sống cuộc đời kỳ dị thật nghiêm túc và dâng những câu chuyện tuyệt vời mà không ai có thể bắt chước cho nữ thần.

“Mình cũng ẩn ẩn nhận ra chuyện cậu ấy không thể hoá kiếp là vì mình, không ngờ…”

“Trước hết thì phải bắt đầu từ việc xác định vị thần đã gửi cậu ấy đến đây. Một vị thần thật sự quá bao đồng.”

“Nhưng nếu cậu ấy đã quên mình thì lần này đích thị là lần cuối rồi.”

“___ Đúng là cậu ấy cũng đã giúp mình giết thời gian.”

“… Đúng là vậy.”

“… Chết đi chỉ vì mua vui cho nữ thần… Thật sự là một tên ngốc mà.”

“Ngốc thật.”

“Rất ngốc.”

“… Cứ mắng người không tồn tại ở đây cũng chẳng có ích gì.”

“Tại sao vậy nhỉ? Chắc là vì có lẽ cậu ấy sẽ lại lon ton ton trở về như đúng rồi ư?”

“… Tại sao vậy nhỉ…”-------------------------------------------------------------------

“Mình đã xem Saza*-san bao lần rồi nhỉ… Nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với quanh quẩn trong hư không…”

“Tôi về rồi nè~”

“___ Hở?”

“Ủa? Lại là Saza*-san sao? Nữ thần cũng thích anime thể loại đời thường ghê.”

“Tại sao?”

“Ơ? Chuyện gì?”

“Tại sao cậu lại quay về?”

“Nữ thần hỏi vậy thì tôi cũng không biết phải trả lời sao.”

“Cậu đã chuyển sinh thành dũng sĩ cứu thế phải không?”

“Vâng. Tôi đã cứu thế giới đó.”

“Trong lúc bị xoá bỏ ký ức?”

“Xoá sạch bách luôn.”

“Vậy thì tại sao?”

“Ưm… Xét kỹ mà nói thì bởi vì đó là một thế giới tốt nhỉ.”

“Đó không phải lý do.”

“Ai da, quả nhiên là thế giới do vị thần chuyên nghiệp sáng tạo, nơi đó tuyệt lắm luôn. Tôi đã gặp gỡ và chia tay nhiều người. Trải nghiệm nhiều thất bại, vượt qua nhiều khó khăn. Dù thế, tôi vẫn thành công cứu rỗi thế giới. Đó là một cuộc đời rất viên mãn luôn.”

“Vậy thì tại sao?”

“Tôi có người yêu rồi kết hôn với cô ấy. Sinh ra con cái, cháu chắt cũng thành đàn. Cuối cùng thì chết một cách thanh thản.”

“Vậy thì__”

“Người vợ ở thế giới ấy đã nói vào thời khắc cuối cùng của tôi rằng ‘Chàng đã yêu thiếp rất nhiều. Thế nhưng, thiếp lại có cảm giác chàng cũng đang yêu một ai đó khác.’ Tôi đâu có ngoại tình gì đâu. Nhờ vậy mà tôi nhớ lại toàn bộ vào khoảnh khắc cuối đó.”

“… Chỉ vì thế ư.”

“Nếu tự mình nhớ lại thì tôi đã có thể ra vẻ hơn rồi. Ai da, cô ấy đúng là một người vợ hiền, và tôi cũng là một người chồng tồi nữa.”

“…..”

“Sau khi chết đi thì tôi gặp lại vị thần đã sáng tạo thế giới ấy. Người đó nói là ‘Thế này còn không được thì ta không quan tâm nữa’ rồi gửi trả tôi về đây nè.”

“… Tôi cũng trở thành chốn chấp chứa kẻ bị xua đuổi rồi nhỉ.”

“Vì vậy nên tôi xin được phép nhờ nữ thần tiếp tục chăm sóc.”

“Mà… Tôi cũng không ngại. Đã thế thì hãy nghe báo cáo lần này nào.”

“Ưm… Lần này thì xem như không có chuyện để mang về đi.”

“Tại sao vậy nhỉ?”

“Tại vì nữ thần sẽ ghen____ mà tôi đùa thôi. Tôi đùa nên xin đừng giơ tay xoá sổ tôi mà. Ờ thì nói chung là phải rạch ròi cái chuyện người chồng tồi ra. Cô ấy đã yêu tôi đến thời điểm cuối cùng mà bản thân lại tiếp tục làm lại cuộc đời như thế này. Kể lại kỷ niệm giữa tôi với cô ấy cho nữ thần thì có chút thất lễ quá.”

“Người chồng mình dựa vào cả đời lại đi đến chỗ người phụ nữ khác thì chắc cô ấy sẽ nghĩ cậu là kẻ khốn nạn rồi.”

“Thế mà cô ấy còn bảo là ‘Thiếp đã được chàng yêu thương đủ rồi. Giờ thì xin chàng hãy tiếp tục sống theo ý mình nhé” nên…”

“Ra là vậy. Đúng là một người vợ hiền. Lần này thì xem xét lập trường bên đó nên không báo cáo cũng được.”

“Tôi xin trân trọng giữ gìn điều đó trong lòng.”

“… Tôi có chút ghen thật rồi.”

“Ủa? Nữ thần ghen sao?”

“Không phải với cậu, mà là với người phụ nữ ấy. Bởi vì đứng trước một gã đàn ông cứ dây dưa với người phụ nữ khác mà cô ấy vẫn có thể được thoả mãn.”

“Vậy nghĩa là sao___”

“Được rồi, vì cậu quay về mà chẳng có báo cáo gì nên nhanh đi nấu ăn cho tôi ngay.”

“À, vâng.”

“… Đúng rồi, tôi quên mất một chuyện.”

“Là gì vậy?”

“Mừng cậu quay về.”

“Vâng, tôi về rồi đây.”

Truyện Chữ Hay