Nữ quân nhân được giao nhiệm vụ thâm nhập vào Học viện Phép thuật Hoàng gia

chương 04: ngày đến trường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 4 đã đến sau đúng 4 tuần :>

---------------------------------------------

Hai tháng trôi qua trong chớp mắt.

“Cuối cùng cũng xong.”

Vì sẽ phải đến trường vào ngày mốt nên cô đã cố gắng hoàn thành những công việc cuối cùng và thư giãn. Tuy không còn nhiều thời gian để làm những việc khác, nhưng ít nhất cô đã làm xong tất cả những việc phải làm. Theo cách nói thông thường thì đây là hoàn thành nốt công việc còn dang dở.

“Ngài đã làm việc rất chăm chỉ, Đội trưởng.” Đại úy Bonalt an ủi cô, mặc dù anh cũng rất bận rộn với chuyện bàn giao công việc. Anh thi triển phép dịch chuyển và một chiếc hộp lớn xuất hiện trên tay anh. Anh đưa chiếc hộp đó cho Razé.

Bonalt: “Đây là quà tặng từ Tiểu đoàn Đặc công số 537 như một lời tri ân. Chúng tôi mong rằng ngài sẽ thích nó.”

“Hả?!”

Razé chưa bao giờ nghĩ rằng những tên cuồng chiến đó có thể làm được điều gì chu đáo, mắt cô mở to không giấu nổi sự ngạc nhiên. Chắc hẳn nó đã được chuẩn bị bời người phụ tá xuất sắc của cô.

Razé: “Bất ngờ thật đó. Nhưng tại sao?”

Bonalt: “Ngài là người chỉ dạy, là ân nhân và cũng là gia đình của chúng tôi. Chúc mừng ngài đã nhập học. Do quy tắc nhiệm vụ nên chúng tôi không thể tham gia buổi lễ nhập học của ngài. Mong ngài thông cảm và chấp nhận cho. Nhưng hãy coi như chúng tôi đang tổ chức lễ kỷ niệm cho ngài tại đây.”

Có vẻ như bọn họ đã chuẩn bị quà để mừng cô nhập học. Razé vô cùng cảm động trước lòng tốt đó.

Razé: “Cảm ơn mọi người, tôi sẽ trân trọng nó. Vậy có gì ở bên trong thế?”

Bonalt: “Đó là một chiếc váy."

Razé : “Hả?”

Bonalt : “Là một chiếc váy.”

Váy? Tại sao? Razé nhìn Bonalt một ánh mắt trống rỗng.

Bonalt: “Ngài thật sự chưa chuẩn bị cái nào phải không? Ngài không biết rằng Học Viện Trung Tâm là một trường quý tộc sao? Tuy có thể mặc đồng phục vào lễ nhập học nhưng ngài vẫn phải mặc váy cho bữa tiệc chào mừng.”

“Woah” Razé mở to mắt. Cô ấy biết rằng phải mặc trang phục chính thức cho bữa tiệc chào mừng, nhưng vì họ còn là học sinh, nên cô nghĩ rằng trang phục được yêu cầu là đồng phục. Đại úy Bonalt, với tư cách là một phú tá, anh đã giúp đỡ Razé rất nhiều việc, kể cả những chuyện nhỏ.

Razé: “Tôi đã suýt mắc lỗi đó. Cảm ơn anh, Đại úy. Tôi có thể xem nó không?”

Bonalt: “Nếu ngài muốn.”

Razé dọn dẹp bàn của cô ấy và bắt đầu mở chiếc hộp.

Razé: “Wah. Nó thật tuyệt. Anh thật sự hiểu rõ về tôi đấy.”

Bonalt: “Số đo được lấy theo đồng phục của ngài, thế nên nó chắc chắn sẽ vừa.”

Cô ấy nâng chiếc váy lên. Nó là một chiếc váy chữ ‘A’ màu xanh nhạt. Tuy đơn giản, nhưng nó vẫn đem lại cảm giác thanh lịch. Cô vô cùng thích nó. Trong một khoảnh khắc cô ấy đã nghĩ về việc sẽ phải làm gì nếu như chiếc váy có màu hồng. Cô ấy rất vui vì họ đã chọn màu này.

Màu của bầu trời xanh đầy nắng là màu yêu thích của Razé. Chiếc giày màu bạc trông cũng rất hợp với chiếc váy. Cô ấy rất mong chờ cho đến khi được mặc chiếc váy này.

“Và đây là quà của tôi” Đại úy Bonalt cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ.

Razé: “Từ anh? Anh đâu cần phải làm vậy, anh biết mà.”

Bonalt: “Đó là món quà thay cho lời cảm ơn.”

Dù cô có là sếp của anh, nhưng đối với Bonalt, thì Razé vẫn luôn là một người đặc biệt. [note44530] Anh đã bị cuốn vào cuộc chiến và mất đi người em gái. Mặc dù họ trông không giống nhau, nhưng Razé đã khiến cho anh nhớ về người em gái của mình.[note44531] Vì thế, anh thường mềm lòng với Razé.

Razé cất chiếc váy đi và hào hừng mở chiếc hộp nhận từ Đại úy. Cô chưa bao giờ nhận được nhiều quà đến vậy nên cô đã không thể giấu nổi sự hạnh phúc trong lòng. Cô cẩn thận mở chiếc hộp xinh xắn.

Razé: “Một chiếc kẹp tóc?”

Bonalt: “Đúng vậy. Tôi hi vọng ngài sẽ thích nó.”

Đó là một chiếc kẹp tóc màu bạc lấp lánh. Nó khá nhỏ, và có thể dùng để kẹp phần tóc mái dài của cô.

Razé : “Tôi thích nó. Cảm ơn anh. Tôi sẽ mang về cho anh thứ gì đó vào lần kế.”

Bonalt: “Không sao. Tôi mong được nghe kể về những câu chuyện về cuộc sống học đường của ngài.”

Razé: “Thật chứ? Tôi chắc chắn sẽ có rất nhiều điều thú vị. Anh chắc chắn sẽ thích nó.”

Bonalt: “Dĩ nhiên rồi”

Sau khi nhìn những món quà một hồi lâu, Razé gom chúng lại để chuẩn bị đi.

Razé: “Tôi đã nói lời tạm biệt với mọi người vào ngày hôm trước rồi. Thật đáng tiếc khi không thể trực tiếp cảm ơn bọn họ. Anh có thể giúp tôi nói với họ rằng tôi rất thích món quà được không?”

Bonalt: “Rõ, tôi sẽ chuyển lời.”

Razé: “Un… Vậy thì, phần còn lại giao cho anh”.

Bonalt: “Cầu chúa phù hộ ngài.”

Razé: “Cầu chúa phù hộ anh.”

Một vòng tròn phép thuật xuất hiện dưới chân cô ấy. Đây là thời điểm tốt để nói lời tạm biệt. Cô chào thật nhanh và biến mất.

***

“Woah, giờ mình thực sự đã là một học sinh.”

Đó là ngày diễn ra buổi lễ nhập học.

Razé mặc lên người bộ đồng phục mới tinh, cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của mình ở trong gương như thể nhìn thấy một người xa lạ. Mái tóc thường được buộc lên của cô ấy giờ đã được chải chuốt rất đẹp. Cô đã tết tóc mái và ghim lại gọn gàng bằng chiếc kẹp tóc được Bonalt tặng.

Vì trường không cấm trang điểm, vậy nên cô đã dùng son bóng thật nhẹ để nước da trông đẹp hơn [note44532]. Dù nhìn ở góc độ nào, cô ấy vẫn trông như một học sinh ở lứa tuổi của mình. Không ai có thể đoán được cô là một người lính nếu cô không nói ra.

“À, sắp đến giờ gửi hành lý rồi.” Cô để ý tới chiếc đồng hồ phản chiếu trong gương và ngay lập tức kiểm tra lại hành lý đang để ở trên sàn.

Học viện Trung tâm Ma thuật Hoàng gia [note44533] là một ngôi trường nơi mà tập trung những đưa trẻ đã vượt qua được bài kiểm tra đầu vào khó nhằn. Nơi biểu trưng cho nền giáo dục tiên tiến nhất và đồng thời cũng là một bí mật của chính phủ đối với Đế chế Shian.

Cô đặt hành lí vào trong vòng tròn ma thuật cùng với thư nhập học. Vòng tròn ma thuật này sẽ gửi hành lí của cô đến kí túc xá vào đúng thời gian đã định.

Tính ra thì có 150 học sinh mỗi cấp học, để vận chuyển tất cả số hành lý sẽ cần có một thiết bị dịch chuyển cùng với đá ma thuật cấp A trở lên.

Thiết bị dịch chuyển chỉ có thể được sản xuất và sử dụng khi đã có sự cấp phép từ chính phủ. Đó là một thiết bị thiết yếu đối với quân đội. Nhưng để mà nhìn thấy nó có sẵn ở học viện khiến Razé cảm thấy thật kỳ lạ.

Chà, dù sao thì đó là ngôi trường mà các VIP [note44534] theo học.

“Mình có để quên cái gì không nhỉ?”

Vài phút sau khi cô đã kiểm tra xong hành lý, ma thuật được kích hoạt và hành lí thì biến mất. Tiếp theo đó, cô sẽ cần phải đứng vào trong vòng tròn ma thuật, và cô sẽ được đưa tới trường khi thời khắc đến.

“Đến lúc rồi.”

Razé nhận ra rằng bản thân đang rất phấn khích, điều này không giống như cô chút nào. Điều cô sắp phải làm là một nhiệm vụ, nhưng nó lại cũng chẳng phải là một nhiệm vụ.

Cô ấy có thể hành động và trải qua cuộc sống ở trường theo bất kỳ cách nào cô muốn. Đây là một nhiệm vụ có rất ít hạn chế.

“Mình sẽ nhập học với tư cách là một người bình thường, tốt hơn hết là mình nên quan tâm đến địa vị xã hội của bản thân. Cẩn tắc vô ưu. Phải chắc chắn mình sẽ không trở thành mục tiêu bị bắt nạt của đám trẻ quý tộc trong tương lai…”

Cô ấy được xác nhận sẽ trở lại quân đội sau ba năm. Điều gì sẽ xảy ra nếu một trong những đứa trẻ đó trở thành cấp trên của cô ấy trong tương lai? Cô cần trở nên thật vô hại để tránh việc bị những cấp trên tương lai chèn ép. Hoặc chuyện này sẽ trở thành một vấn đề sống còn nếu cô không cẩn trọng ngay từ bây giờ.

“Hmm? Giờ nghĩ về điều đó, tên và khuôn mặt của mình đều là thật. Vậy điểu gì sẽ xảy ra trong tương lai sau khi mình tốt nghiệp?”

Cô đã đăng kí vào trường này với cái tên Razé Granoli.Tên họ là giả, nhưng mà tên thì lại là thật.

Việc này là do Thủ tướng và Hiệu trưởng quyết định, nên cô không thể làm gì khác được. Cô cảm giác cái tên giả này như đang bỏ dở một việc vì lí do nào đó, nhưng cô không suy nghĩ về điều đó quá nhiều.

“Chà. Mình có thể nghĩ về nó sau khi đã tốt nghiệp. Như thế không có nghĩa là mình sẽ kết bạn với những đứa trẻ quý tộc có thể có chức vụ cao hơn mình.”

Ít nhất thì sẽ không có tình huống mà ai đó gọi mình bằng cái tên giả và mình phản ứng chậm với cái tên đó.

---Cô ấy không hề nhận ra rằng đấy là thứ người ta gọi là ‘flag’ ở kiếp trước

Razé kiểm tra lại để chắc chắn rằng cửa đã được khóa, rồi cô đứng lên vòng tròn ma thuật.

Một cuộc sống mới sẽ được bắt đầu từ ngày hôm nay.

Cô đã quyết định sẽ sống một cuộc đời học sinh đầy viên mãn, một cuộc sống mà sau này cô có thể khoe với cấp dưới của mình, rồi cô chạm vào viên đá ma thuật màu đen trên khuyên tai.

“Tôi sẽ trở lại.”

Razé biến mất vào trong luồng ánh sáng yếu ớt.

Căn phòng cô vừa ở giờ đây đã rất yên tĩnh.

--------------------

Thuyền chưa chìm và mọi chuyện vẫn ổn, các thuyền viên hãy bình tĩnh. Hãy thư giãn đi, con thuyền này có phải tên là Titanic đâu mà lo :))) -Lời nhắn của Fish tới ae-

Shin: Goliath trùm siege đục tàu go br br br br :))P/s: Ae thi suốt 1 tháng :p

Truyện Chữ Hay