“Tôi đang đợi người, Orphan-sama.”
“…Xin lỗi vì đã làm phiền cô.”
Khi Razé rời khỏi văn phòng của Welrian, cô ấy đã được dẫn đi bởi một người phụ nữ đang đợi sẵn bên ngoài để đưa cô đi lấy số đo cho bộ đồng phục.
Trong một căn phòng riêng biệt, Razé đứng lặng lẽ trong khi được quấn quanh bởi thước dây và cô bình tĩnh nhận ra rằng việc ghi danh vào Học viện Trung tâm của bản thân đã được xác nhận.
“Cô sẽ trở thành một học sinh ở Học Viện Trung tâm mùa xuân này, đúng chứ?”
“Phải. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình có thể tới trường.”
Razé cảm thấy có chút xấu hổ khi mà người phụ nữ đang lấy số đo cười với cô. Cô chưa từng mơ đến việc mình có thể tới trường và mặc những bộ đồng phục dễ thương. Cô cảm thấy mình như đang bước sang một thế giới khác vậy.
“Chúc mừng. Bộ đồng phục sẽ được chuyển tới văn phòng của cô sau một tuần. Cô có thể chọn những mẫu thiết kế ở đây. Xin hãy xem qua.”
Như kì vọng từ trường của những đứa trẻ quý tộc, có như thậm chí đồng phục của chúng cũng có thể điều chỉnh. Nhìn vào các mẫu được đưa cho, Razé cảm giác mình muốn chọn kiểu quần[note43933], nhưng cô không muốn trở nên quá nổi bật, vậy nên cô quyết định chọn loại một mảnh dễ mặc.
Sau cùng, bộ đồng phục mà cô ấy đã chọn về căn bản là một bộ đồ có thiết kế phòng thủ cao.
Người phụ nữ đã đề nghị cô ấy dùng ruy băng hoặc diềm xếp. Nhưng nếu cô mặc một thứ dễ thương như vậy, cô sẽ ngượng lắm, vậy nên cô ấy đã từ chối.
Sẽ tốt hơn nếu như cô không cao lên. Ngoài ra, không quan trọng cô ấy chọn gì, nó vẫn sẽ dễ thương hơn so với bộ quân phục.
“Nó sẽ được chuyển tới ngay sau khi hoàn thành.”
“Cảm ơn.”
Razé chào tạm biệt người phụ nữ. Cô quyết định sẽ chăm sóc mái tóc và làn da rám nắng của mình trước khi nhập học.
Vì không còn việc gì để làm ở đây nữa nên cô đã trở về văn phòng của mình. Cô ấy đi tay không, nhưng khi dịch chuyển trở lại, cô mang trên tay những tập phong bì chứa tài liệu.
Razé: “Tôi đã về.”
Bonalt: “Mừng ngài trở lại.”
Đại úy Bonalt, người đang làm việc trên chiếc bàn được xếp vuông góc với bàn của Razé, đẩy kính lên và quan sát biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy.
Để xem nào, loại nhiệm vụ gì sẽ được ủy thác lần này đây?
Cô gái trẻ hơn anh những 20 tuổi, lại gánh vác nhiều trách nhiệm hơn bản thân anh ta. Từ khi nào mà anh không còn cảm thấy kì lạ khi thấy một cô gái còn chưa phải người lớn đã được nhận nhiệm vụ trực tiếp từ Thủ tướng của đất nước?
Đại úy Bonalt cho rằng Razé sẽ bắt đầu giải thích sớm, vậy nên anh ta đã ngồi xuống một cách lặng lẽ, quan sát cô mở phong thư và đọc bản tài liệu.
“Đội trưởng?” Anh hỏi khi thấy ánh mắt Razé đã không còn đuổi theo những con chữ. Có lẽ cô ấy đã được giao cho một nhiệm vụ vô cùng khó nhằn.
Razé: “Ah,hmm. Xin lỗi nhé. Tôi có chút bối rối.”
Đội trưởng cảm thấy bối rối vì nhiệm vụ?
Bonalt bắt đầu lo lắng hơn về nhiệm vụ của Razé.
Để ý thấy ánh nhìn của anh, cô bẽn lẽn cười, “Lần này là một nhiệm vụ cá nhân dài hạn.”
Bonalt: “Cá nhân, dài hạn?”
“Un” Razé gật đầu. Học viện trung tâm là trường nội trú và một khóa học thì gồm 3 năm. Cô có thể trở lại quân đội vào kì nghỉ lễ, nhưng ngoài những dịp đó ra, cô sẽ phải đi trong hầu hết thời gian.
Razé: “Trong lúc đó, anh sẽ chịu trách nhiệm dẫn dắt Tiểu đoàn. Tôi trông cậy vào anh đó.
Bonalt: “Cái gì! Đội trưởng, ý cô là gì khi nói dài hạn?”
Razé: “Nó có thể lên tới 3 năm.”
Bonalt: “3 năm?!”
Đại úy Bonalt bị sốc. Lãnh đạo Tiểu đoàn Tiến công Đặc biệt thứ 537, nơi chứa đầy những tên cuồng chiến, khiến anh ấy cảm thấy vô cùng bất an. Trên hết, đó là cho 3 năm. Anh đang rất lo lắng về tương lai …
“Độ- Đội trưởng. Ngài đã được giao cho loại nhiệm vụ nào vậy? Tôi không đủ tự tin để có thể dẫn dắt đơn vị trong 3 năm đâu.” Bonalt đã không thể kiềm được bản thân, nên anh ta đã đứng dậy và bước đến trước Razé.
Những huy hiệu trên ngực bộ quân phục gây ra những tiếng động nhỏ.
Razé: “Chà, tôi dự định sẽ vào Học viện Trung tâm Ma thuật Hoàng gia bắt đầu từ mùa xuân này.”
Bonalt: “….Gì cơ?”
Câu trả lời của Đại úy Bonalt y hệt như phản ứng của Razé trước Welrian.
Razé: “Ồ, tôi đã vượt qua bài kiểm tra đàng hoàng, vậy nên đừng lo lắng về chuyện đó. Tôi sẽ làm một học sinh trong ngôi trường nơi mà Hoàng tử và con cái quý tộc học để quan sát họ. Thậm chí ông ấy còn bảo tôi hãy tận hưởng cuộc sống học đường.”
Bonalt: “Chà. Tôi hiểu rồi. Nghĩ lại thì ngài cũng sinh vào năm Seira.”
Bất ngờ thay, Đại úy Bonalt chấp nhận nhiệm vụ của cô một cách dễ dàng. Anh cho rằng Đức vua và ngài Thủ tướng sẽ cảm thấy an tâm nếu như một Tinh anh của quân đội nhập học.
Razé: “…un”
Bonalt phân vân nhìn Razé, người có vẻ đang không có tâm trạng tốt vì lí do nào đó.
Bonalt: “Sao vậy? Trông cô có vẻ lo lắng?”
Razé: “Không có gì đâu, tôi chưa từng tưởng tượng mình có thể tới trường với những đứa trẻ cùng tuổi. Không phải tôi coi nhẹ nhiệm vụ đâu, nhưng tôi có chút lo lắng vì đã được nhận một nhiệm vụ thuận lợi như vậy.”
Raze lấy phong bì của trường[note43935] từ trong bì thư ra và nhìn chằm chằm vào nó. Đại úy Bonalt liếc nhìn phần tài liệu lộ ra bên dưới.
Bonalt: “Thư chấp nhận… Đội trưởng! Ngài nhận được học bổng!
Razé: “À, phải. Có vẻ vậy. Tiền học và ký túc xá đều được miễn hoàn toàn. Chà, dân thường nào mà vào được thì đều sẽ được nhận học bổng. Thế nên, đó chẳng phải chuyện gì lớn.”
Đó là một bí ẩn đối với Đại úy Bonalt rằng có phần nào trong đó không phải là một chuyện gì lớn. Có vẻ như cô ấy không hề có thời gian để học, nhưng cô ấy thực sự là một thiên tài. So với một người bình thường, cô là người văn võ song toàn xứng đáng được tôn trọng hơn cả.
Thực ra, cô ấy giỏi đến nỗi ai ai cũng săn đón cô ấy. Ngay sau khi trở về từ chuyến thám hiểm, cô sẽ tới Bộ phận phát triển vũ khí để cho lời khuyên, hoặc cô ấy sẽ tranh cãi với Ủy ban An toàn để phàn nàn[note43947]. Vì danh tính của cô ấy chưa bị lộ, đôi khi cô ấy sẽ được gửi ra nước ngoài để làm gián điệp. Hoặc là cô sẽ phải gấp rút thực hiện một nhiệm vụ siêu khó với tư cách là một Shadow Eyes.
Trong hai năm gần đây, Đại úy Bonalt chưa từng thấy cô ấy có một kì nghỉ dài hơn 3 ngày.
Bonalt: “Đội trưởng, để việc đó cho tôi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm dẫn dắt đơn vị.”
Razé: “Un… ?”
Razé nghiêng đầu khi nhìn vào Đại úy, người đang trở nên cực kì nghiêm túc khác hẳn với vẻ mặt khó chịu của anh ta mới một lúc trước.
Bonalt: “Vậy nên, hãy tận hưởng cuộc sống học đường của mình. Tôi dám chắc đây là phần thưởng giành cho ngài nhờ những cống hiến của ngài cho Shian từ trước tới giờ đấy.”
Razé: “Huh?”
Bonalt: “Ngay cả ngài Thủ tướng cũng bảo ngài hãy đi và tận hưởng, đúng chứ?”
Razé: “Ah… Phải.”
Bonalt: “Vậy thì Đội trưởng, ngài nên tận hưởng cuộc sống học đường như ông ấy bảo.”
Razé nháy mắt.
Chà, liệu nó có đơn giản như vậy không?
Chưa biết liệu nó thực sự là một phần thưởng hay không, nhưng ông ấy đã nói rằng hãy tận hưởng.
Vậy thì, mình nên tận hưởng cuộc sống học đường như lời ông ấy nói.
Razé: “Cảm ơn anh, Đại úy. Tôi rất an tâm. Tôi trông cậy vào anh trong khi tôi đi vắng. Tôi sẽ quay lại vào những kì nghì dài. Chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Và đừng cố gắng quá sức đó.”
“Tôi sẽ”, Bonalt trả lời với một cái chào nghiêm. Mặc dù anh ấy có chút thận trọng, nhưng anh đích thực là một phụ tá tốt. [note43936]
Razé: “Vẫn còn những 2 tháng nữa trước khi bắt đầu nhập học. Có vẻ mọi chuyện sắp trở nên bận rộn rồi đây.”
Bonalt: “Tôi sẽ làm chút cà phê.”
Razé: “Un. Cảm ơn anh.”
Vì mọi chuyện đều đã được quyết định, cô sẽ phải bắt đầu chuẩn bị cho việc bàn giao càng sớm càng tốt. Đống tài liệu chồng chất khiến cô có chút lo lắng về tương lai, nhưng cô không thể bỏ sót bất cứ việc gì, và thế chuỗi ngày làm việc của cô chậm rãi bắt đầu.
-------------------------------------------
Dịch xong chương 3, tôi đã đóng thuyền lúc nào không hay. Hãy chúc cho thuyền này sẽ thành chiến hạm vô địch (đừng spoil vì trans cũng chưa đọc hết truyện đâu)
-Fish-
Mod: còn tôi thì không ủng hộ cái thuyền này tí nào :v