Mãi đến khi cô nhận được tin nhắn của Lạc Thần Dật mới nhớ tới, "Một tuần đã hết, em đã suy nghĩ kĩ chưa?"
Cô còn đang suy nghĩ có trả lời hay không thì trợ lý Triệu sốt ruột chạy vào, "Hàn tổng, công ty Hoa Lam gọi điện nói muốn rút tiền."
"Cái gì!" Hàn Mai Mai lập tức đứng lên, công ty Hoa Lam này là đối tác lâu năm, hạng mục lớn nhỏ đều tham gia đầu tư, hiện tại tập đoàn Hàn thị bị thương nặng, nếu Hoa Lam cũng không hợp tác nữa thì rất nhiều hạng mục thật sự phải ngừng lại.
Hàn Mai Mai lập tức gọi điện cho bên công ty Hoa Lam, nhưng tất cả các cuộc gọi đều là thư ký nghe, sau đó khách khí bảo cô gọi lại sau. Hàn Mai Mai cảm thấy rất phiền não, đồng thời cũng quên luôn tin nhắn vừa nhận được.
Cô hơi trầm tư, nói với trợ lý Triệu, "Chú điều tra cho tôi lịch trình ngày hôm nay của Hà tổng."
Trợ lý Triệu gật đầu, hiện tại không có biện pháp khác, cũng chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống.
Hàn Mai Mai nhìn Hà tổng và vài vị lãnh đạo của các công ty khác đang đánh golf trên sân cỏ.
Cô hít một hơi, sau đó từ từ đi qua.
"Hà tổng, thật khéo, lại gặp ông ở đây.” Hàn Mai Mai tươi cười nói.
"Hàn tổng, tôi thấy cũng không phải trùng hợp gì. Buổi sáng cô tới công ty tìm tôi, giữa trưa lại chờ tôi ở khách sạn, hiện tại lại chạy đến đây. Cô như vậy là có ý gì? Tôi cũng đã nói rồi, tôi sẽ không hợp tác với tập đoàn Hàn thị nữa. Việc ba cô làm khiến tôi quá thất vọng, cô cũng không nên trách tôi, trước kia tôi cực kỳ tín nhiệm công ty của cô. Hiện tại cô đừng nói gì thêm nữa, mau đi đi. Tôi nhìn thấy cô sẽ càng thêm phiền lòng." Hà tổng cau mày nói.
Người bên cạnh cũng không nói chuyện đều đứng xem kịch vui.
Hàn Mai Mai cũng bất chấp mặt mũi, mềm giọng nói, "Hà tổng, công ty chúng tôi xảy ra chuyện này, thật có lỗi, là chúng tôi quản lý không nghiêm, chúng tôi sẽ chỉnh đốn lại công ty, nhưng lần này dự án làng du lịch, đã được chuẩn bị nhiều năm, cũng rất triển vọng. Hiện tại ông đột nhiên rút tiền thì..."
"Được rồi, cô không cần nói nữa, tôi không muốn nghe, công ty các người như thế nào giờ đã không còn liên quan đến chúng tôi. Cô mau đi đi." Hà tổng phất phất tay, không kiên nhẫn nói.
"Hà tổng, nói như thế nào thì ông và Hàn thị cũng đã hợp tác nhiều năm như vậy. Cô nên biết, hạng mục này..."
Hàn Mai Mai còn chưa nói xong đã bị Hà tổng ngắt lời, "Hàn tổng, cô cứ làm phiền như vậy cũng không thay đổi được gì. Việc buôn bán vốn là như thế này. Hợp thì tới, không hợp thì tán. Cô mau đi đi."
Hàn Mai Mai vẫn tiếp tục thuyết phục Hà tổng, nhưng Hà tổng căn bản không nhìn cô. Trong lòng Hàn Mai Mai có chút nhụt chí, nhưng lại không muốn buông tha như vậy, một mình đứng ở một bên nhìn Hà tổng chơi bóng.
Trái lại khí Hà tổng thấy một người đến, rất nhiệt tình tới nghênh tiếp, "Thần Dật, cuối cùng cháu cũng đến. Chú còn tưởng hôm nay cháu sẽ không đến nữa?"
"Làm sao có thể? Chú Hà mời, cháu nhất định sẽ đến." Lạc Thần Dật cười nói, xoay người, cười tít mắt nhìn Hàn Mai Mai nói, "Oa, không nghĩ tới hôm nay Hàn tổng cũng ở đây."
Hàn Mai Mai nhìn Lạc Thần Dật, bọn họ đã vài ngày không gặp mặt, Lạc Thần Dật nhìn qua không có gì thay đổi, chỉ là băng gạc đã dỡ xuống, người cũng có sức sống hơn.
"A..., vừa vặn gặp phải. Nhưng Hàn tổng có chuyện, sẽ đi ngay." Hà tổng cũng không thèm nhìn Hàn Mai Mai một cái, muốn dẫn Lạc Thần Dật đi nơi khác. (Mai tỷ mà k đến đây thì còn lu Dật ca mới thèm tới nha)
Dù da mặt Hàn Mai Mai có dày đến mấy, lúc này cũng đỏ mặt, chuẩn bị rời đi.
"Thì ra là như vậy, tôi còn đang muốn bàn bạc việc howpj tác với Hàn tổng. Nếu Hàn tổng không rảnh thì lần sau tôi tự mình đến công ty cũng được." Lạc Thần Dật cười nhạt, không nhanh không chậm nói.
Nhưng lại khiến mọi người chung quanh hoảng sợ, ai chẳng biếthiện tại tập đoàn Hàn thị là đối tượng mà mọi người tránh còn không kịp, cho dù là xí nghiệp lớn, nhưng việc lớn đến nỗi con rể cũng bị bắt đi rồi, thật sự có chút khó coi, sự tín nhiệm cũng bị mất rồi.
Mà Lạc Thần Dật lại khác, hiện tại anh có thể nói là người quyết định chính thức của nhà họ Lạc, Lạc Vĩ Kỳ đã giao tất cả công việc của cả hắc bạch đạo cho anh, gần đây thế chính đang vượng, mấy hạng mục cực kỳ nóng, nghe nói đã kiếm được không ít rồi. Mỗi người đều muốn hợp tác với anh, để được chia một phần. Nghe thấy ý muốn hợp tác với Hàn thị của Lạc Thần Dật, lại cực kỳ xem trọng Hàn thị, như vậy xem ra Hàn thị thật sự có thể phát triển lại.
Trong lòng Hàn Mai Mai vừa động, có chút ngoài ý muốn, thật không ngờ Lạc Thần Dật sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói những lời này.
Biểu tình của Hà tổng liền trở nên ý vị sâu xa rất nhiều, qua một lúc lâu sau nói, "Không nghĩ tới ánh mắt Thần Dật lại độc đáo như vậy, chú và tập đoàn Hàn thị cũng đã hợp tác nhiều năm. Hạng mục bào chú cũng đều tham dự."
Hàn Mai Mai vừa nghe lời này, ánh mắt sáng lên, "Tất nhiên, chúng tôi và Hà tổng hợp tác rất vui vẻ. Hi vọng lần này hạng mục làng du lịch cũng sẽ như vậy."
Hà tổng gật gật đầu.
Hàn Mai Mai nhìn thấy vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, không nghĩ tới Lạc Thần Dật vừa xuất hiện, sự tình lại giải quyết đơn giản như vậy, đồng thời cô cũng biết hiện tại không thể chậm trễ, lấy cớ liền rời đi.
Nhưng chưa đi được mấy bước liền nhận được một tin nhắn, là mới Lạc Thần Dật vừa rồi mới gặp gửi đến, "Em đứng ở cửa lớn. Không được đi đâu, tôi sẽ tới đó."
Hàn Mai Mai do dự một hồi, vẫn đứng ở cửa không đi.
Cô đợi phút, Lạc Thần Dật vẫn không xuất hiện.
"Mai Mai, sao em lại ở đây?" Một giọng nói quen thuộc truyện tới.
Hàn Mai Mai ngẩng đầu liền thấy Lục Giai Duệ, trên mặt anh ta vẫn là nụ cười tẩm gió xuân đó.
"Anh Giai Duệ, xin chào, thật sự là đã lâu không gặp." Hàn Mai Mai cười nói.
"Quả thật đã lâu không gặp rồi. Gần đây chuyện của em anh cũng nghe nói, nếu em có khó khắn gì, có thể tới tìm anh." Lục Giai Duệ cười nói.
Có lẽ là bởi vì bộ dáng Lục Giai Duệ rất giống Hàn tiện, Hàn Mai Mai nghe thế thì cực kỳ thư thái, không khách khí với anh ta, cô gật đầu.
Hai người còn chưa nói được hai câu, Lạc Thần Dật đã tới rồi.
"Mai Mai." Lạc Thần Dật thở hồng hộc chạy tới, sau đó dừng một chút nhìn Lục Giai Duệ nói, “Thì ra là Lục thiếu, xin chào."
Lục Giai Duệ vẫn là thái độ tươi cười gật gật đầu.
Lạc Thần Dật cực kỳ tự nhiên để tay ở trên vai Hàn Mai Mai, "Tôi và Mai Mai còn có chuyện, không làm phiền Lục thiếu nữa."
Lục Giai Duệ đưa ánh mắt đặt ở trên tay Lạc Thần Dật, lại rất nhanh dời đi, cười gật đầu, nói lời từ biệt với bọn họ.
Lục Giai Duệ vừa đi, Hàn Mai Mai lập tức đẩy tay Lạc Thần Dật ra.
Lạc Thần Dật trái lại không có phản ứng gì, chỉ là giọng điệu hơi lạnh nói, "Xem ra tình địch của tôi cũng rất nhiều."
"Anh nói luyên thuyên cái gì đó!"
"Hàn Mai Mai, thời gian một tuần đã hết. Em sẽ không bỏ trốn đó chứ." Biểu tình Lạc Thần Dật nghiêm túc hiếm thấy hỏi han.