"Lạc Thần Dật anh không biết hành động hiện tại của anh cực kỳ ngây thơ sao?" Hàn Mai Mai quát, tên Lạc Thần Dật này thật sự là làm cho người ta chán ghét. (em lại rất thích anh ấy đó chị)
Lạc Thần Dật từ từ đi lên phía trước, cười nói "Không phải vừa rồi tôi giúp em hay sao? Chẳng lẽ em muốn ở cùng một chỗ với Ngụy Nhất Minh?"
"Tôi muốn ở cùng một chỗ với ai thì liên quan gì tới anh!" Hàn Mai Mai hỏi ngược lại, "Có phải anh quản quá rộng rồi hay không?"
"Sao lại không liên quan gì tới tôi, em không nhìn ra tôi đang theo đuổi em hay sao?" Lạc Thần Dật hơi hất mày.
Hàn Mai Mai bị nghẹn, không nghĩ tới Lạc Thần Dật lại nói lời hào phóng như vậy, kỳ thật cảm giác của cô đối với Lạc Thần Dật có chút phức tạp, nhưng không thể không thừa nhận quả thật có chút thiện cảm, nhưng nghĩ đến anh là một trong số những nam chủ, cô liền có cảm giác không thể vượt qua ...
Lạc Thần Dật cũng lưu ý đến biểu tình trên mặt Hàn Mai Mai, không nghĩ muốn ép buộc, "Tôi cho em thời gian một tuần, em phải suy nghĩ thật kỹ đó."
Trong một tuần này quả thật Lạc Thần Dật không tới quấy rầy Hàn Mai Mai, cô coi như rất thoải mái, cũng không cần đến nấu cơm cho Lạc Thần Dật, thời gian còn lại không phải đi làm thì liền về nhà, liền đến thăm ông ngoại, tụ họp cùng nhóm Ôn Hân Nghiên, nhưng bởi vì lúc trước phát sinh chuyện Tiểu Duy, Hàn Mai Mai cũng để lại một cái gai trong lòng, cũng chỉ đi dạo phố ăn cơm với bọn họ, không tham gia các hoạt động khác.
Nhưng đối với Trình Chí Dũng lại không phải như thế. Mấy ngày này ông ta vẫn lo lắng đề phòng, vài ngày trước ông ta đến nhà Từ Mỹ Phụng tìm quyển sổ, lật tung lên cũng không tìm thấy.
Tuy Từ Mỹ Phụng đã chết, nhưng quyển sổ này vẫn không tìm thấy, trong lòng ông ta sẽ vẫn có cảm giác bất an.
Ông ta đã phái người đi điều tra quyển sổ đó, nhưng đều không có tin tức gì...
Sáng sớm, ở trong công ty, Hàn Mai Mai mở một cuộc họp.
Vừa mới bắt đầu không có bao lâu, thư ký sắc mặt khó coi mang theo mấy người cảnh sát đi vào, "Hàn tổng, mấy vị tiên sinh này nói là đến tìm Trình tổng."
Lúc ấy Trình Chí Dũng ngồi ở phía dưới, mặt liền trắng bệch, thân thể cứng còng, lần này ông ta có dự cảm không tốt.
"Đây là chuyện gì?"
"Cảnh sát đã đến đây khẳng định sẽ không phải chuyện tốt gì."
"Chí Dũng, ông nói đi. Đây là sao vậy?"
...
Cấp dưới huyên náo không yên, một số vị cấp trên có quan hệ với Trình Chí Dũng cũng đứng ngồi không yên,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, bọn họ ít nhiều cũng có quan hệ không rõ ràng với Trình Chí Dũng, bị cảnh sát tìm tới cửa nhất định không phải chuyện tốt, bọn họ chỉ sợ liên lụy đến họ, thần sắc khẩn trương nhìn Trình Chí Dũng.
"Trình tiên sinh, xin chào, hiện tại chúng ta hoài nghi ông rửa tiền, lấy trộm công khoản, hối lộ nhân viên chính phủ... Cùng nhiều tội danh khác, mời ông phối hợp điều tra với chúng tôi." Cảnh sát đi đến bên cạnh Trình Chí Dũng, mặt không chút thay đổi nói.
Hàn Mai Mai ít nhiều biết chút thu nhập đen của Trình Chí Dũng, cô cũng đặc biệt tìm người đi điều tra tình hình tài chính của Trình Chí Dũng, nhưng Trình Chí Dũng rất thông minh lanh lợi, đều không tóm được chứng cớ gì, cho nên hôm nay khi cô nghe thấy cũng ngoài ý muốn.
"Các anh hiểu lầm rồi. Việc này không liên quan gì đến tôi hết." Trình Chí Dũng tận lực muốn bản thân phải bình tĩnh, nhưng giọng nói vẫn run rẩy.
"Vẫn phải mời Trình tiên sinh phối hợp rồi." Sau đó liền có hai người cảnh sát đứng ở phía sau Trình Chí Dũng.
Trình Chí Dũng điên cuồng chạy đến trước mặt Hàn Mai Mai, vội vàng nói, "Mai Mai, con mau nói với bọn họ, ba làm sao có thể làm việc này. Con nhất định phải giúp ba. Ba thật sự không làm việc này,ba bị oan! Nhất định là có người vu hãm ba!"
"Ba, ba không làm, thì sẽ không ai có thể làm gì ba, ba đừng lo lắng." Hàn Mai Mai nghiêm trang nói.
Người phía sau lập tức đi tới giữ chặt Trình Chí Dũng.
"Mai Mai, con phải giúp ba, nhất định phải mời luật sư tốt nhất cho ba..." Trình Chí Dũng vặn vẹo thân thể, tuyệt vọng hô.
Sau khi Hàn Mai Mai biết có người nặc danh tố cáo Trình Chí Dũng, cung cấp một quyển sổ, cảnh sát theo đó mà điều tra, sau đó quyển sổ được chứng mình là thật,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, hiện tại Trình Chí Dũng muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.
Hàn Mai Mai vốn đối với người ba này không có bao nhiêu cảm tình, ông ta đi đến một bước này đều là ông ta gieo gió gặt bảo, chỉ là khi Hàn Mai Mai biết người tố cáo Trình Chí Dũng là Trình Khả Hinh, tâm tình có chút vi diệu...
"Trình Chí Dũng, có người đến thăm ông." Cảnh vệ viên đối noi với Trình Chí Dũng, sau đó liền dẫn ông ta ra ngoài.
"Là mày?" Trình Chí Dũng mở to hai mắt nhìn người trước mặt.
Chính là đứa con gái mà ông ta đã nuối thay người khác bao nhiêu năm qua - Trình Khả Hinh, hiện tại bộ dáng Trình Khả Hinh hoàn toàn khác với trước kia, trang điểm diễm lệ, quần áo xa xỉ, ngay cả biểu tình cũng ít trúc trắc (không lưu loát) hơn trước kia, nhiều hơn một phần mùi vị phụ nữ, ngắn ngủn vài ngày mà cô ta lại thay đổi kinh thiên động địa như vậy.
"Cực kỳ ngoài ý muốn sao? Ta nên là gọi ông là gì? Ba, Trình tổng? Trình tiên sinh, hay là hung thủ giết người?" Trình Khả Hinh ôm lấy khóe miệng nói, nhìn Trình Chí Dũng nghèo túng trước mắt, tâm tình thật tốt, hôm nay thật đúng là tới đúng rồi.
"Mày đang nói lung tung cái gì đó?" Trình Chí Dũng đen mặt.
"Ông yên tâm, hiện tại tội danh của ông đã đủ để cho ông ngồi ngốc cả đời trong tù rồi, tôi muốn ông ở lại đây cả đời, từ từ trả lại những gì ông nợ mẹ tôi." Biểu tình của Trình Khả Hinh có trong nháy mắt vặn vẹo, xuất hiện ở trên mặt của cô ta, còn tưởng là người khác.
"Là mày làm đúng hay không?" Trình Chí Dũng nghiến răng nghiến lợi nói.
Trình Khả Hinh nhìn ông ta cười nhạt không nói.
"Tao biết là con ranh mày làm mà. Quyển sổ đó ở trong tay màycó phải hay không. Tao biết tao không nên tha cho mày! Tao còn nuôi mày nhiều năm như vậy, mày là con rắn độc! Mày nên đi chết cùng với mẹ mày đi!" Trình Chí Dũng kích động đứng lên, muốn xông lên đánh Trình Khả Hinh.
Còn chưa đụng tới Trình Khả Hinh đã bị cảnh vệ viên bên cạnh kéo lại.
Trình Khả Hinh bình tĩnh ngồi ở đằng kia, nhìn Trình Chí Dũng tựa như một con tôm tép nhãi nhép, "Kỳ thật chuyện này tôi còn phải cám ơn ông. Ngày đó ông hỏi chuyện quyển sổ, tôi liền lật tung nhà lên, thì ra mẹ tôi để ở trong hộp trang sức, cùng ngày đó tôi liền mang tất cả những thứ đó giấu ở chỗ khác."
"Con tiện nhân mày! Mày chết đi cho tao! Khi mày sinh ra tao nên bóp chết mày..." Trình Chí Dũng kêu gào bị lôi đi.
Bởi vì cảm xúc Trình Chí Dũng quá kích động, nhân viên cảnh sát không thể không vận dụng cảnh côn.
Trình Khả Hinh nhìn Trình Chí Dũng bị kéo đi, ý cười càng sâu, thì ra trả thù so với trong tưởng tượng của cô ta còn vui vẻ hơn...
Hàn Mai Mai bên này gần đây gặp một vấn đề rất khó giải quyết, bởi vì chuyện Trình Chí Dũng, công ty cũng bị liên lụy, đối công ty ảnh hưởng rất lớn, mà ngày hôm sau khi Trình Chí Dũng bị bắt đi, trên báo cũng đã có đưa tin, tin tức còn tường tận hơn so với Hàn Mai Mai biết, vừa thấy liền biết là có người cô tình để lộ ra, nhưng Hàn Mai Mai đã không rảnh bận tâm chuyện này rồi.
Bởi vì chuyện gièm pha này ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của công ty, cổ phiếu giảm nhanh chóng, ngay cả những công ty hợp tác với Hàn thị lâu năm, cũng nhao nhao đòi hủy bỏ hợp tác...
Hàn Mai Mai vì thu thập cục diện rối rắm này có thể nói là bận đến sứt đầu mẻ trán, một tuần đã hết, nhưng cô căn bản không có nhớ tới lời Lạc Thần Dật nói...