Ekaterina đã ngủ rất ngon.
Hôm nay là ngày nhập học định mệnh trong otome game. Hôm qua, Ekaterina đã nằm xuống với đầu óc đầy lo âu đến mức cô phải tự hỏi rằng bản thân có thể ngủ được không. Nhưng cuối cùng chỉ sau vài giây cô đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Mặc dù cô vẫn còn cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Ekaterina nhìn xung quanh căn phòng ở kí túc xá, cảm thấy lạ lẫm.
“Chào buổi sáng, tiểu thư.”
“Chào buổi sáng, Mina.”
Mina kéo rèm. Ánh nắng buổi sáng chiều vào căn phòng ngủ rộng rãi
“Căn phòng ngủ”. “Rộng rãi”.
Bạn có hiểu không?
Căn phòng được sắp xếp cho Ekaterina khác hẳn so với tưởng tượng của cô về kí túc xá học sinh. Căn phòng này bao gồm một phòng ngủ, một phòng khách rộng rãi và cũng là thư phòng, một phòng nhỏ cho hầu gái và một căn bếp nhỏ.
Học viện đã chuẩn bị cho ba mươi tòa nhà ký túc xá, mỗi tòa một căn phòng đặc biệt và có lịch sử lâu đời. Chỉ những con cái từ gia đình hoàng gia hay đến từ gia đình công tước thì mới được ở trong những căn phòng đó.
“Người có muốn ăn bữa sáng trên giường không? Hay để thần đem lên thư phòng nhé?”
“Ôi trời, chúng ta không ăn ở nhà ăn sao?”
“Bữa ăn ở các phòng đặc biệt sẽ được đem lên từ nhà bếp bằng thang máy.”
Bằng cách nào đó… Cách họ đối xử với những người có địa vị cao thật tuyệt? Làm sao họ có thể phân biệt điều đó giữa các học sinh ăn mặc giống nhau nhỉ? Ngôi trường có tiếng giống như học viện này ở kiếp trước của Ekaterina là trường Eton ở Anh, nhưng cô nghe nói họ cũng không phân biệt học sinh của mình dù rằng trong đó có cả thành viên gia đình hoàng gia hay có cả hoàng tử Nhật Bản theo học.
Tuy nhiên, những người sống trong những căn phòng đặc biệt có thể trở thành Hoàng đế và Hoàng phi trong tương lai, việc này có thể coi là việc phòng chống trường hợp bị đầu độc… phải vậy không nhỉ? Anh trai vẫn phải hoàn thành nghĩa vụ của một công tước kể cả ở học viện, vì vật có lẽ một căn phòng cỡ này sẽ phù hợp với anh ấy hơn.
Phòng của nữ chính trong game là một căn phòng đơn nhỏ. Hầu hết các học sinh theo học tại học viện phép thuật đều là quý tộc, vì vậy nên không cần phải ở chung phòng, mỗi người sẽ có một phòng riêng. Ekaterina nhớ rằng bản thân từng nghĩ việc đó đã quá là xa hoa rồi.
À thì, căn phòng như thế này rất tiện để lui xuống trong trường hợp khẩn cấp!
Ekaterina dùng bữa sáng trên giường, thay đồng phục (hay đúng hơn thì Mina đã mặc đồ vào cho cô. Kiểu dáng rất dễ thương, nhưng Ekaterina không chắc rằng nó có hợp với hình tượng nữ phản diện của cô không nữa), rồi cô đến tham dự lễ nhập học
Trong game, ‘lễ nhập học’ là ở trong phần hướng dẫn cách chơi, khi tầm nhìn thế giới mới hiện ra mà người dẫn truyện bắt đầu kể chuyện trong game.
Nhưng tất nhiên thế giới này sẽ không giống như vậy rồi. Có vẻ như sự kiện này cũng y hệ như lễ nhập học ở Nhật Bản. Học sinh mới tụ tập trước kí túc xá. Rồi những học sinh khóa trên sẽ vỗ tay chào đón họ. Sau khi tất cả các khách mời đã vào trong hội trường thì họ mới được phép ngồi.
Ekaterina, tiểu thư gia tộc công tước, tất nhiên sẽ được ngồi ở hàng ghế đầu. Nếu cô mà ngủ gật ra đây thì sẽ mất mặt lắm.
Sau khi các nhạc công trong dàn nhạc (có thứ như vậy trong hội trường sao!?) chơi một bản nhạc trang nghiêm (Quốc ca?) và hiệu trưởng gửi lời chúc mừng, đã đến lúc đại diện các khóa trên chưa ra trường làm bài phát biểu chào mừng.
Tuy nhiên,
“Đại diện của sinh viên các khóa trên chưa ra trường, công tước Alexei Yurinova.”
Cái gì cooooooooooơ!?
'Chẳng phải đây là việc mà hội trưởng hội học sinh sẽ làm sao!? Tại sao lại là anh chứ!? Bởi vì anh ấy ở bậc cao nhất của cao nhất sao!? Hay là vì hội trưởng hội học sinh bị cảm nên anh ấy lên thay!?
Và tại sao họ lại gọi anh ấy bằng tước vị chứ!?'
Alexei đi lên sân khấu
'Kyahhh! Anh tôi ngầu quá!!!'
Đây là lần đầu tiên Ekaterina thấy anh mình mặc đồng phục khiến cho cô không thể kiềm chế sự phấn khích.
Alexei mặc bộ đồng phục giống hình nền trong game, nhưng lần này thì khác vì cô được nhìn thấy anh ngoài đời. Đồng phục dành cho nam ở học viện phép thuật là áo khoác nỉ, nhưng lại là kiểu áo quân ngũ chắc chắn (và trông trang trọng hơn vì được trang trí bằng nhiều họa tiết hơn chăng?). Bộ đồng phục rất vừa và hợp với khí chất quyến rũ của Alexei.
Anh ấy rất cao, chân thì dài. So sánh với hiệu trưởng và những vị khách đã phát biểu trước đó thì phong cách của anh tuyệt hơn nhiều.
Có thể anh hơi gầy, nhưng anh vẫn rất nam tính!
Quý tộc nam giới ở thế giới này đều phải học cưỡi ngựa và kiếm thuật. Vào buổi tập buổi sáng, khi mà anh cắt gọn mục tiêu một cái xoẹt bằng thanh kiếm dài của mình, bộ ngực dày, đôi vai rộng và cơ bắp của anh tạo nên một hình thể tuyệt đẹp!
Tư thế khi dãn cơ lưng của anh cũng rất tuyệt nữa!
Alexei tự tin đi lên bục. Khuôn mặt không biểu cảm với làn trắng toát lên một vẻ ngoài không giống như một học sinh chút nào. Chuyển động của anh thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong hội trường.
Khi đứng trên bục, Alexei nhìn xuống chậm rãi lướt một lượt quanh khán phòng. Kể cả khi nhìn từ xa, đôi mắt xanh dương của anh vẫn sáng bừng lên như những viên đá Paraiba Tourmaline. Các học sinh ban đầu vẫn còn ồn ào nhưng sau đó lại im lặng như thể bị áp lực trước sự xuất hiện của anh. Khoảnh khắc yên ắng nhất trong ngày xảy ra ngay tại khán phòng này đây.
Alexei bắt đầu mở miệng. “Gửi đến các học sinh mới…”
Giọng nói trầm ấm của anh lan rộng khắp khán phòng, lời nói của anh thì vẫn là những lời mà ai cũng nói trong những tình huống như thế này; chào mừng các học sinh mới trở thành thành viên của học viện phép thuật hoàng gia danh giá. Nhưng cách nói của anh khiến cho nó nghe như là một điều gì đó rất quan trọng.
Giỏi quá. Anh mình đúng là một người tài năng.
Alexei xuống bục giữa những tràng vỗ tay, kết thúc bài phát biểu của mình không quá nhanh hay quá chậm.
Lúc đó, anh liếc nhìn về phía Ekaterina, và cô ẩn ý vẫy tay chào lại.
Alexei mỉm cười trong giây lát, nó rồi lại lập tức biến mất, nhưng dù sao thì khuôn mặt vô cảm của anh vẫn có chút ý cười.
Kyaaa!! Gap Moe là đây chứ đâu!!!
“Kyaaa!”
'Mình nên… ah!'
Cô lỡ miệng rồi!
À không. Đó không phải giọng của cô. Cô nghe thấy nó từ đằng sau mà. Rồi cô lại nghe thấy, một tiếng rít. Có chuyện gì xảy ra sao?
Và đúng như cô nghĩa, giọng của người điều phối vang lên.
“Xin mời đại diện tân học sinh, hoàng tử điện hạ Mikhail Yurigrand.”
Hiiih!?
Đại diện học sinh khóa trên chưa ra trường là công tước, còn đại diện tân học sinh thì lại là hoàng tử! Thật là một cuộc đối đầu bất ngờ giữa quý tộc và hoàng gia. Lễ nhập học cũng bắt đầu bằng quý tộc với hoàng gia nữa.
“Kyaaa!!!”
Lần này, tất cả mọi người hò reo rất lớn. Giữa những tiếng hò reo, hoàng tử Mikhail xuất hiện trên sân khấu.
Cậu ta có mái tóc xanh và đôi mắt xanh như bầu trời những ngày hè. Gương mặt dịu dàng và nghiêm túc, nhưng cũng toát lên một phần nào đó cá tính tươi vui. Cậu cũng rất cao, nhưng cơ thể của cậu vẫn chưa phát triển hết và vẫn đang trong quá trình dậy thì.
Ngay cả khi đứng trước tất cả các học sinh của trường, cậu vẫn không hề nao núng.
Ekaterina mỉm cười.
'Không phải gu của mình… Ahhh, may quá.'
Hoàng tử quả thật là một mỹ nam. Cậu ấy cực kỳ đẹp trai. Hầu hết các cô gái đều sẽ chọn Mikhail hơn là vẻ ngoài lạnh lùng của Alexei.
Nhưng! Với kiếp trước là một người phụ nữ ở độ tuổi ba mươi, cô không thể thích một cậu nhóc mười lăm tuổi được!
Gu của cô là một người đàn ông chững chạc cơ!
Mặc dù hiện tại cô mới mười lăm tuổi, cô chẳng thể cảm nhận được tí tình cảm nào dành cho những cậu thiếu niên với vẻ ngoài đáng yêu!
Anh trai trông như đã ở độ tuổi hai mươi với tính tình rất điềm tĩnh, vì vậy nên cô cũng chẳng tiếc hú hét vì anh. Nhưng một cuộc tình với một thiếu niên bằng tuổi thì… cũng chìm hết thôi. Thuyền sẽ chìm và lạc trôi đâu đó thôi.
Ekaterina lúc đầu có hơi lo liệu cô sẽ yêu hoàng tử khi gặp mặt và trở nên bất cẩn, nhưng giờ thì cô có thể chắc chắn rằng việc đó sẽ chẳng thể xảy ra. Tuyệt.
Khán phòng, khi Alexei phát biểu thì im lặng, bây giờ thì lại bắt đầu ồn ào. Như thể các cô gái cùng chung một fandom cùng như hú hét vậy. Thậm chí còn có cả những tiếng reo hò trước khi hoàng tử xuất hiện nữa.
Nhưng phần thời gian có phần hơi kì lạ phải không? Sao họ không thể phản ứng cho anh một chút nhỉ? Có khi anh ấy có fan ẩn không? Anh tôi cũng rất đẹp trai mà, lại còn có địa vị cao nữa. Anh rất xứng đáng có một fanbase!
Phải rồi. Anh ấy là một người siêu đẹp trai với kết quả học vấn thuộc hạng top. Không chỉ vậy lại còn rất giàu nữa.
Hơn nữa… anh ấy còn không có bố mẹ (có nghĩa là sẽ không có bố mẹ chồng) hay một bà nội khó ưa (bà nội bên thông gia), vì vậy nên anh là ứng cử viên sáng giá để trở thành bạn đời…
Mặc dù địa vị xã hội của anh thua hoàng tử, nhưng nhiều cô gái sẽ nghĩ công tước phu nhân là vị trí tuyệt vời hơn hoàng phi với nhiều áp lực, đúng không…?
Ô-Ôi trời.
Anh ơi… anh đúng là một món hàng đắt giá mà! (Ý là đang nói trên thị trường hôn nhân)
Không còn nghi ngờ gì nữa. Nhiều cô gái hẳn phải nhắm đến anh rồi!
Không được, tôi phải bảo vệ anh ấy!
…Chờ đã. Dừng lại đi tôi ơi.
Tôi chỉ là em gái của anh ấy.
Anh trai tôi không sớm thì muộn cũng sẽ kết hôn thôi.
Nếu như tôi mù quáng xua đuổi hết tất cả các cô gái định tiếp cận anh, thì tôi sẽ trở nên khó ưa không?
Haa! Công tước phu nhân tương lai sẽ không có bố chồng hay mẹ chồng, nhưng tôi sẽ là em chồng!
Nếu như tôi đối xử với chị dâu tương lai như một chướng ngại vật, tôi sẽ trở thành một thành viên trong gia đình chuyên bắt nạt thông gia mất!
Uwaaahhh. Khó quá, nhưng tôi phải canh chừng anh ấy. Tôi chỉ muốn ủng hộ anh ấy cưới một người có tính tình dịu dàng và có thể khiến anh hạnh phúc… Nhưng kiểu gì anh ấy cũng sẽ kết hôn vì gia tộc thôi, vì vậy nên em gái anh cũng không có quyền nói về vấn đề này đúng không?
… Chờ đã tôi ơi.
Cũng chẳng lạ gì nếu như anh trai đã có hôn thê rồi.
Tôi chưa bao giờ hỏi anh và anh cũng chẳng bao giờ nói với tôi, nhưng có khả năng là anh ấy đã quyết định cưới ai rồi! Phải, rất có thể!
Vậy thì tôi nên làm gì đây? Tôi phải kiểm chứng mới được…
Sau khi nghe thấy tràng pháo tay rộ lên xung quay, Ekaterina bị kéo về thực tại.
Bài phát biểu của hoàng tử đã kết thúc
'Ah… Mình chẳng nghe được câu nào của hoàng tử. Rất xin lỗi vì điều đó, thưa điện hạ.'