Bằng cách nào đó, Mina lại biết phòng của Flora trong ký túc xá. Lúc đó Ekaterina đã nghĩ rằng cô hầu gái xinh đẹp của mình thật ra là một nhà ngoại cảm...
"Thần biết tất cả các học sinh sống cùng kí túc xá với người, thưa tiểu thư. Thần biết hết tên, mặt, và phòng của họ." Mina nói. Nhưng điều đó càng khiến cho Ekaterina cảm thấy khó hiểu về phạm vi công việc của cô hầu này.
Khi họ gõ cửa phòng của Flora, Flora đã trả lời sau một khoảng dừng rồi mở cửa ra. Khi đôi mắt màu tím của cô bạn bắt gặp Ekaterina, chúng trợn tròn lên đầy ngạc nhiên.
"...Tiểu thư Yurinova."
"Tiểu thư Flora, xin lỗi vì làm phiền cậu lúc tối muộn như vậy."
Ngay cả sau khi Ekaterina đã chào hỏi với cô bằng một nụ cười, Flora vẫn đứng im bất động.
...Nhưng như vậy có nghĩa cô bạn không ghét cô phải không nhỉ?
"Cậu đã nói điều này vào lúc trưa. Cậu muốn anh trai tớ quyết định. Quyết định của anh trai tớ đã thay đổi rồi. Vừa nãy anh ấy đã nói với tớ rằng tớ nên nâng cao hiểu biết của mình. Tớ tới đây để nói với cậu điều đó."
"Nhưng mà..."
Flora nhìn xuống đất. Nhìn thấy hàng mi của cô bạn run rẩy, Ekaterina biết rằng đây chính là cơ hội của cô.
"Này, Flora. Cậu nói rằng thế giới của chúng ta khác biệt, nhưng cậu có nhận ra rằng chúng ta giống nhau hơn bất kỳ ai khác không?"
"Cái đó... cậu đang nói về mẹ của chúng ta sao?"
"Phải, đó là điều đầu tiên. Và còn một điều nữa chính là..." Ekaterina giơ một ngón tay lên rồi cười. "Chúng ta đều cô đơn. Một người có địa vị cao nhất còn người kia thì thấp nhất, nhưng chúng ta giống nhau."
Tiểu thư nhà công tước Yurinova, người đã bị giam lỏng cho đến khi bảy tháng trước. Tiểu thư nhà Nam tước, một thường dân chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ trở thành quý tộc cho tới bảy tháng trước. Họ đột nhiên bị đẩy tới một thế giới khác, bị môi trường xung quanh xa lánh. Dù lí do khác nhau, nhưng lại giống nhau không ngờ.
"Nhưng... tớ chắc chắn rằng rất nhiều người muốn trở thành bạn của tiểu thư Yurinova."
"Có lẽ cậu nói đúng. Cũng phải thôi, Công tước Yurinova rất giàu và có quyền lực. Nhiều người sẽ tiếp cận tớ để nhắm tới điều đó. Tớ tin rằng con người có thể xảo quyệt như vậy, và tớ sẽ phải học cách đối phó với họ. Nhưng thành thật mà nói, nó phiền phức lắm. Cậu không nghĩ rằng tớ thật đáng thương sao?" Ekaterina nhẹ nghiêng đầu và nói một câu bông đùa. "Và đó cũng là lí do đầu tiên tớ muốn tiếp tục nói chuyện với Flora. Tớ nghĩ rằng tớ có thể trở nên thân thiết với cậu khi chúng ta cùng nấu ăn và cùng trò chuyện. Tớ tin rằng đây là lí do chính đáng nhất cho niềm móng muốn trở thành bạn với một ai đó."
Đó là sự thật không thể chối cãi, tôi không quan tâm nếu như cậu ấy nghĩ nó thật ngây thơ. Bởi vì đó là cảm xúc thực sự của tôi.
Tôi muốn trở thành bạn của Flora không chỉ vì muốn phá bỏ flag hủy diệt do cậu ấy là nữ chính.
Mà còn vì được nói chuyện với cậu ấy rất vui.
"Nếu như Flora không thích tớ, vậy thì không còn cách nào khác rồi..."
"Không phải như vậy!" Flora hét lên, lắc đầu lia lịa. Rồi cô dùng tay ôm mặt và nói lí nhí, "Không phải như vậy... Ư..."
Ekaterina ôm lấy Flora, người đang cố kìm nén không phát ra những tiếng thút thít. Thật chặt.
Flora đã cố gắng rất nhiều. Cậu ấy luôn làm hết sức mình.
Flora là một cô gái tốt. Cho đến khi chỉ vài tháng trước, việc nhập học vào một Học viện Pháp thuật chỉ toàn con nhà quý tộc hoàn toàn không nằm trong dự định của cậu ấy. Cậu ấy mất mẹ bảy tháng trước rồi đột ngột trở thành tiểu thư nhà Nam tước, rồi phát hiện ra cậu ấy có sức mạnh pháp thuật rất lớn. Không còn lựa chọn nào khác, cậu ấy buộc phải ghi danh vào học viện này.
Sự thay đổi môi trường đối với Flora quá nhanh chóng. Cậu ấy không muốn điều đó. Tệ hơn nữa, cậu ấy phải đối mặt với những điều tiếng bẩn thỉu và bị bắt nạt. Cuộc sống có thể phi lý tới mức nào? Vậy nhưng, cậu ấy vẫn âm thầm cố gắng, không bỏ cuộc hay trở nên nổi loạn. Cậu ấy mạnh mẽ - quả là một con người tuyệt vời.
Có thể mọi người sẽ nghĩ rằng nữ chính thì phải vậy thôi, nhưng không phải. Đây là thế giới của một trò Otome Game, và Flora là nữ chính, nhưng Flora được sinh ra và lớn lên ở đây. Cậu ấy có nội tâm và trái tim vẫn đang phát triển. Cậu ấy đang sống cuộc sống của mình, chứ không phải chơi một trò chơi.
Với trái tim của một đứa trẻ mới sống được mười lăm năm, cậu ấy đã phải chịu đựng nỗi cô đơn do mất mẹ và sự đau đớn vì bị bắt nạt vô cớ, một mình ở học viện này.
Flora không hề biết tới vai trò của mình là nữ chính đã được ấn định cho cậu ấy.
Nhưng khi Flora nói rằng cậu ấy không muốn gây phiền cho tôi, nó không còn ổn nữa. Flora rất thông minh, nhưng cậu ấy mới mười lăm tuổi thôi. Ý nghĩ rằng cậu ấy có thể chịu đựng mọi thứ một mình thật ngớ ngẩn.
Chị gái ba mươi tuổi này sẽ không để em một mình đâu! Vậy nên hãy cùng nhau không cô đơn nhé.
Sau khi xoa đầu và vỗ lưng cho tới khi cậu ấy nín khóc, tôi đã mời cậu ấy tới phòng của mình.
Tôi không nghĩ rằng Mina đã bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho chúng tôi ngay khi vừa tới phòng, nhưng hóa ra là Flora cũng chưa ăn tối và đã ở trong phòng. Vậy là Flora đã thấy chản nản ngay cả khi cậu ấy tự đề nghị không làm bạn với tôi sao? Cô gái này đáng yêu quá đi!
Và cả Mina nữa, có thể nhìn thấu được điều đó chỉ bằng cách nhìn sắc mặt của Flora, có thể đây đúng là bằng chứng chứng mình cô hầu xinh đẹp của tôi là nhà ngoại cảm rồi.
Trong bữa ăn, chúng tôi đã nói chuyện về món sẽ làm vào buổi trưa hôm sau, về chuyện không ai trong chúng tôi nhớ tí gì kiến thức ở lớp học buổi chiều, và nhiều hơn nữa. Đó là một cuộc trò chuyện thân thiện, nhưng nó bắt đầu đi theo hướng kể về hoàn cảnh của tôi với Flora sau bữa ăn. Tôi bắt đầu từ việc bà tôi đã ngược đãi mẹ tôi thế nào tới chi tiết về cái chết của mẹ. Tôi kể cho cậu ấy mọi thứ, dù chỉ ngắn gọn.
Flora đã rất bất ngờ và đã khóc vài lần. Cậu ấy nói rằng cậu ấy không có kinh nghiệm tiếp xúc với các tiểu thư quý tộc, vì vậy nên những người khác có thể sẽ chế giễu chúng tôi nếu cậu ấy cư xử không đúng. Đó là lí do vì sao cậu ấy muốn suy nghĩ về cách trở thành bạn của tôi ổn định hơn, tôi đã gật đầu.
Với điều đó, tôi tin rằng Flora sẽ không giữ khoảng cách với tôi vì cảm thấy bản thân kém cỏi nữa.
Nữ phản diện chinh phục nữ chính... Tôi đã thành công chưa nhỉ? Tôi đã... trở thành bạn cậu ấy chưa?