Ekaterina lẻn vào trong lớp học ngay trước khi tiết học buổi chiều đầu tiên bắt đầu. Khi cô vội vã chuẩn bị cho tiết học, cô quay sang cười với bạn nữ ngồi bên cạnh mình.
“Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu nhé. Nhờ có cậu mà tớ có thể khiến anh trai trở nên hạnh phúc đó.”
“Thật may quá. Tớ rất vui khi có thể giúp đỡ.” Flora cười, nói.
Nhưng cũng ở đó, họ đã nghe được một cuộc bàn tán như thế này.
“Con ả đó đã bần hàn rồi lại còn hỗn xược, thật khó ưa.”
“Đúng, đúng.”
Đừng có tự thể hiện bản thân ở đây nữa!
Tức tối, Ekaterina định lườm đám con gái đó một phát. Nhưng trước khi có thể, cô nhận ra điều gì đó.
Flora cúi gằm mặt xuống. Thật kì lạ khi bình thường cậu ấy luôn bỏ ngoài tai những lời nói bẩn thỉu của bộ ba Đúng-Đúng rất tự nhiên.
Rồi, Ekaterina phát hiện ra một vệt bẩn trên đồng phục của Flora. Có vẻ như cậu ấy bị ngã xuống đất.
Điều đó càng khiến Ekaterina điên máu hơn.
Họ bạo lực thể chất cậu ấy sao?!
… Cũng thật không tốt khi mà giáo viên có thể xuất hiện ngay bây giờ. Bởi vì Ekaterina muốn choảng nhau với bộ ba Đúng-Đúng này lắm rồi đấy. Có thể nó chỉ như là một cuộc ẩu đả vặt vãnh thôi. Nhưng như vậy sẽ khiến cho Alexei mất thể diện, vì vậy cô phải nhịn.
Chết tiệt, mình phải trả thù kiểu gì đây?
***
Cả một tiết học trôi qua mà Ekaterina không thể tập chung được một chút nào cả. Ngay sau khi có tiếng chuông reo. Cô dịch sát về phía Flora.
“Flora, cho tớ mượn chút thời gian của cậu được không?”
“Đ-Được…”
Flora mở to mắt khiến cho Ekaterina cũng phải bối rối tự hỏi, nhưng rồi cô nhận ra cô vừa gọi cậu ấy bằng tên riêng của mình.
Phải dứt khoát hơn nào.
“Tớ không gọi tên cậu được à?”
“Không! Cứ tự nhiên gọi đi.”
“Nghe được vậy tớ thấy may quá! Vậy hãy gọi tớ là Ekaterina nhé.”
“Nhưng mà…”
“Cậu không thích sao… Tớ tưởng chúng mình đã thân với nhau sau khi kể chuyện về mẹ rồi mà…”
“Không, làm sao mà tớ không thích được chứ!”
Flora lắc đầu lia lịa khiến cho mái tóc bồng bềnh màu hoa anh đào của cậu ấy cũng rối lên đôi chút.
“Nhưng địa vị xã hội của chúng ta quá khác nhau. Tớ không xứng đáng.”
“Tớ không ép buộc cậu. Nhưng hãy hiểu rằng tớ sẽ rất vui nếu cậu có thể gọi tớ bằng tên.”
“Ư-Ừ. Ừm… Nghe được vậy tớ cũng rất vui.”
Flora cười, đó má trắng sữa ửng lên những vệt hồng hồng. Giống như cái tên, trông cậu ấy như tinh linh của những loài hoa vậy.
Quay trở lại, Ekaterina đột nhiên nhận ra tên của Flora có mang hơi hướng ngoại quốc ở thế giới này, khi mà hầu hết tên của mọi người đều là tên tiếng Nga. Cô chưa bao giờ nghĩ đến điều này ở kiếp trước. Có thể cũng giống như một số người Nhật đặt tên cho con gái mình là “Maria” ấy? Nó không kì cục tới mức đó, chỉ hơi khác thường một chút thôi.
“Flora. Nếu cậu không phiền, cậu có thể cho tớ xem bài vở một chút được không? Cậu luôn viết bài rất đầy đủ, nên tớ có hơi tò mò.”
“Tất nhiên rồi. Đây.”
“Cảm ơn cậu. Với lại, tớ viết bài như thế này này.”
“Ôi trời! Cách cậu viết bài khoa học quá.”
Thật ra, Ekaterina viết bài sử dụng ‘kỹ thuật ghi chép của doanh nhân’ mà cô đã học được ở kì thực tập nhân viên mới.
Tuy nhiên, bút dạ và bút màu không tồn tại ở thế giới này, vậy nên Ekaterina không quá hài lòng về nó. Với lại dụng cụ để viết của cô chỉ có một cái bút lông mà thôi. Trong nó có vẻ tao nhã, nhưng lại rất khó để viết những nét mảnh. Thêm nữa, nó chỉ giữ được một lượng mực nhỏ thôi, vì vật cô luôn phải những đầu bút vào lọ mực trước khi có thể viết xong một dòng trong vở. Khi mà đầu bút cùn xuống thì đồng nghĩa với việc cô không thể sử dụng nó được nữa, vì vậy cô lại phải dùng dao để mài cho sắc… Làm ơn ai đó nhanh sáng chế ra một thứ gì đó hữu dụng hơn đi?
Trang vở của Flora được lấp đầy bởi những nét chữ gọn gàng, dễ đọc. Cậu ấy còn tóm tắt lại những gì mà giáo viên giải thích qua loa nữa.
“Cậu giỏi tóm tắt lời giải thích thật đấy. Cái này dùng làm tham khảo rất tốt. Tớ vẫn chưa viết xong chỗ này. Cho tớ chép của cậu được không?”
“Tất nhiên rồi.”
Ở đó, họ lại nghe được một lời nói khó nghe khác.
“Xem con ả đó tiếp nhận lòng tốt bằng bộ mặt rẻ tiền đó kìa. Thật khó ưa.”
“Đúng, đúng.”
……
Ekaterina bịt tai lại, hơi ngửa cổ ra đằng sau rồi cười.
“Trời cũng bắt đầu ấm hơn rồi, cũng vì thế mà mấy con bọ cũng bắt đầu ồn ào hơn rồi đấy. Nhiều khi mấy tiếng vo ve của chúng thật làm người ta khó chịu.”
Flora tròn mắt, rồi bật cười.
“Nếu như phiền phức quá, sau chúng ta không tiêu diệt chúng nhỉ… Ôi trời. Xin thứ lỗi nhé, tớ lại tự nói một mình rồi.” Rồi Flora chỉ lắc đầu.
Ekaterina muốn hét lên thật to rằng cô đồng tình với điều đó, nhưng làm như vậy thì thật chẳng giống tính cách của cô chút nào.
Như vậy, bộ ba Đúng-Đúng sẽ biết rằng tiểu thư nhà công tước Yurinova đứng về phe của Flora. Ekaterina cũng chẳng muốn dính dáng tới mấy cô gái đó làm gì. Nhưng nếu họ lại gây sự với cô thì cô sẽ không để yên đâu.
“Flora, ngày mai cậu lại dạy tớ nấu ăn nhé.”
“Nếu cậu thấy được, thì tất nhiên rồi.”
Trước mắt, Ekaterina quyết định sẽ dính lấy Flora để cậu ấy không bị bắt nạt. Nhưng cô sẽ chỉ bảo vệ cậu ấy cho đến khi hoàng tử xuất hiện thôi. Dù sao thì cô cũng chỉ bảo vệ được nữ chính vì điều đó mà.
Cứ như vậy, hãy nấu ăn và học bài cùng nhau để tăng sự thân thiết nào.
… Tuy nhiên, nghe có vẻ như Ekaterina đang muốn phát triển tình cảm để dành được đối tượng hẹn hò vậy.
Nữ phản diện chinh phục được tình cảm nữ chính sao… Trò đùa quái quỷ gì vậy? Làm gì có route GL trong game chứ.
Nhưng mà Ekaterina cũng chưa chơi hết các route trong game mà, cho nên…
Không, điều đó không thể xảy ra đâu.