Nozomanu Fushi no Boukensha

chương 67: mạo hiểm giả rank đồng lento và chuột

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cách di chuyển của Chuột nhắt rất dễ đoán.

Người bình thường sẽ thấy nó nhanh nhẹn, khó mà bắt được, nhưng với mạo hiểm giả thì khác.

Trước một người có thể cường hóa cơ thể bằng ma lực hoặc nội khí, ma thú cỡ Chuột nhắt chỉ là bia tập bắn tập chém mà thôi.

Tôi vung nhẹ con dao chém con Chuột nhắt đang nhảy về phía này.

Một cú ấy là đủ uy lực tạo dư chấn thổi bay con chuột. Tất cả là nhờ ma lực và thể chất vượt xa con người của cơ thể này.

Con chuột không thể chống lại, dập người vào tường rồi tuột dần xuống mặt đất.

Dường như nó còn thở, nhưng hấp hối đến nơi rồi.

Chỉ cần đến xiên nó một cái là xong… là những gì tôi nghĩ, ấy nhưng khi tới gần giơ dao lên, con chuột như thể còn chút sức sống, bất thình lình nhảy bật thẳng vào tôi.

Tốc độ không nhanh, tôi dư sức né… nhưng ngay lúc định làm vậy, tôi sực nhớ hôm nay sau lưng mình có người.

Xem ra đi săn một mình lâu quá cũng không tốt. Vì bình thường chỉ nghĩ tới an toàn của bản thân, tôi không thể đưa ra phán đoán nhanh chóng được.

Tất nhiên tôi biết không thể để ma thú vượt qua mình khi Alize đang ở phía sau, nhưng tôi không đủ thời gian để thu con dao về.

Không còn cách nào khác, tôi dùng cánh tay không cầm dao đấm thẳng vào con chuột, nhưng do vội, tôi đã lỡ đấm trúng phần răng nhọn của nó.

Tay tôi có chút tê tê nhưng giờ cần chú ý con ma thú hơn.

Giữ khoảng cách với con Chuột nhắt bị đấm bay đi, tôi quyết tâm lần này phải hạ sát nó cho bằng được. Khi tôi nghĩ thế, con Chuột nhắt gục dưới mặt đất bỗng dưng bắt đầu quằn quại.

“...? Gì vậy?”

Thấy lạ, tôi lùi bước, bởi vì không thể xác định chuyện gì sắp xảy đến.

Con Chuột nhặt giãy đành đạch một lát rồi nằm yên trở lại, màu lông ban nãy còn xám màu của nó giờ đã nhuộm một màu đen.

Và đồng thời, tôi có một cảm giác gì đó rất lạ.

Khi tôi nhìn con Chuột nhắt đang từ từ đứng dậy, và khi nó nhìn về phía tôi, bầu không khí như chững lại.

Mắt chúng tôi chạm nhau… cũng là lúc tôi nhận ra.

Nó…và tôi… đã liên kết với nhau.

Tôi hạ dao, nhưng vẫn không buông lỏng cảnh giác, từ từ tiến lại gần.

Ấy thế, con Chuột nhắt vẫn đứng yên nghiêm chỉnh không hề nhảy về phía này.

“... Ơ, chuyện gì vậy? Sao vậy anh?”

Alize đứng phía sau tôi hỏi một cách đầy bối rối.

Tôi cũng không biết nữa… nhưng trước hết, tôi nói với con chuột đang đứng im ở đó rằng:

“... Đứng đó xoay, ba vòng đi.”

Ngay lập tức, con Chuột nhắt làm đúng y như mệnh lệnh tôi.

Thấy thế, Alize càng thêm bối rối.

“... Ơ? Ủa? Là sao?”

Còn tôi, bằng cách nào đó tôi đã hiểu ra.

Tôi nhìn vào bàn tay đã đấm con Chuột nhắt và phát hiện một vết rách nhỏ trên bao tay, từ đó có một chút chất dịch màu đen chảy ra.

Có thể xem đó là máu.

Phần lớn cơ thể của Thi Quỷ không có chất dịch, tuy nhiên cũng không ít chỗ giống con người.

Khác với hồi còn là Ghoul, một số chỗ trên cơ thể này có chảy máu.

Nơi con Chuột nhắt cắn trúng, trùng hợp là ngay bộ phận giống người sống của tôi.

Và máu chảy ra đã vào cơ thể con Chuột nhắt.

Kết quả là tình hình hiện tại.

Mặc dù Thi quỷ là ma thú bậc thấp nhưng cũng là một chủng Quỷ hút máu.

Quỷ hút máu có thể tạo ra quyến tộc của bản thân bằng cách truyền máu mình cho con người.

Một loại trong các quyến tộc đó chính là Thi quỷ, vậy Thi quỷ có thể tạo ra quyến tộc được không? Bình thường mà nói thì là không.

Tuy nhiên, đó là vì Thi quỷ vốn là giống loài không có tư duy, chúng chỉ biết hành động theo bản năng. Có lẽ nào vì không nhận thức được hành động tạo quyến tộc, thế nên chúng mới không thể sử dụng năng lực đó?

Hoặc là chúng có thể, nhưng không biết đưa ra mệnh lệnh nên chung quy lại là không thể?

Cho giả thuyết đó đúng đi, nếu như Thi quỷ có tư duy minh mẫn thì sẽ thế nào? Chẳng phải sẽ có thể tạo quyến tộc và ra lệnh như một Quỷ hút máu sao?

Và phương pháp rất có thể là cho đối phương nhận máu của mình giống như Quỷ hút máu.

Bằng cách cho đối phương máu, Quỷ hút máu có thể tạo quyến tộc, đồng thời tăng cường thể chất của quyến tộc đó nữa. Bởi vì quá trình chuyển hóa sẽ cưỡng chế tái cấu trúc lại cơ thể.

Con Chuột nhắt này vừa mới uống máu của tôi, rất có thể nó quằn quại như vậy là bởi vì cơ thể của nó được tái cấu trúc.

Cộng thêm, tôi nhận thức được liên kết giữa bản thân và con Chuột nhắt ấy.

Cảm giác khó nói lắm, một loại thân thiết đến kỳ lạ, giống như tôi vừa tách từ thân mình ra một mảnh bản thân nhỏ vậy. Kiểu kiểu vậy.

Từ những điều đó, tôi suy racon Chuột nhắt này đã trở thành quyến tộc của tôi. Chắc hẳn là thế rồi.

Tuy nhiên, tôi không nên kể cho Alize biết chuyện này.

Bởi vì chỉ một số giống loài đặc thù tiêu biểu là Quỷ hút máu mới có khả năng tạo quyến tộc.

Ấy nhưng, tôi cần một lời giản thích cho tình huống này, cũng bởi Alize đã nhận ra điểm kỳ lạ rồi.

Cơ mà, không phải tôi không có lời giải thích nào nghe hợp lý.

Tôi bảo:

“Dường như con ma, thú này vừa kết nối Thông, Lộ với tôi.”

‘Thông lộ’.

Nhân tiện, đây là từ chuyên ngành trong nghề Luyện thú sư.

Khi Luyện thú sư muốn ma thú phục tùng mình, họ sẽ dùng một ma thuật đặc biệt để tạo ra liên kết được gọi là ‘Thông lộ’ giữa mình với ma thú và kiểm soát chúng.

Có nghĩa là thay vì tôi tiết lộ mình vừa quyến tộc hóa con chuột, tôi bảo rằng đã thuần hóa nó.

“Hả… nghĩa là sao?”

Tuy nhiên, dường như Alize không có kiến thức về Luyện thú sư.

Cô bé không thể hiểu được thông qua từ vừa rồi.

Tôi gật đầu và nói chi tiết hơn:

“Có nghĩa, là tôi đã biến con ma, thú đó thành tùy tùng của mình.”

“... Anh, là Luyện thú sư sao?

Xem ra Alize đã hiểu.

Tôi không phải Luyện thú sư, nhưng tôi mong cô bé sẽ tự hiểu nhầm như vậy.

Tuy nhiên chỉ cần điều tra một chút là nhận ra tôi không phải Luyện thú sư ngay.

Thế nên tôi cần lấp liếm cho thật tốt.

“Không tôi là kiếm, sĩ nhưng hồi trước từng học, qua cách tạo ma thú tùy tùng. Thế nên ban, nãy đã thử một chút.”

“Ồ… quả nhiên mạo hiểm giả biết nhiều thứ thật nhỉ? Tuyệt quá.”

Về cơ bản, ma thuật đặc biệt của Luyện thú sư không được phép truyền cho người ngoài nên thường không thể học, nhưng tôi không đính chính cho Alize.

Trong tương lai lỡ cô bé có điều tra về tôi thì tôi cũng chỉ cần trả lời rằng cái gì cũng có ngoại lệ là được.

Alize nói:

“Vậy, con ma thú này sẽ không gây hại nữa à?”

Câu hỏi này thì tôi có thể trả lời sự thật.

Tôi đáp:

“Ừ. Không những thế, nó còn nghe lời tôi nữa… hay sẵn đây, tôi sai nó bảo vệ tầng hầm này nhé. Đôi khi sẽ có ma thú lẻn vào đây đúng không?”

Thế nên Lillian mới phải dùng thánh khí để đánh đuổi chúng dẫn đến tình trạng sức khỏe hiện tại.

Nhân lúc kiếm được thằng tay sai ngon lành, sao không tận dụng cho tốt.

“Nếu nó không tấn công tụi em nữa thì tốt, nhưng liệu thật sự ổn chứ?”

Alize vẫn hoài nghi sâu sắc, nhưng sau khi thử chọc ghẹo con Chuột nhắt đủ điều mà không bị cắn trả, cô bé đã chấp nhậnđề xuất của tôi.

Truyện Chữ Hay