Nozomanu Fushi no Boukensha

chương 24: trận chiến của ghoul trong mê cung thủy nguyệt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có vẻ mong chờ của tôi đã tan tành.

Vì sau khi bị cuốn vào trong ánh sáng từ Ma trận dịch chuyển, không gian rộng rãi lại trải dài trước mắt.

Nơi đây là một căn phòng bằng đá có trần nhà cao.

Tôi đoán trong này vẫn là Mê cung do khung cảnh thân thuộc.

Không gian có đặc trưng là sẽ nhanh chóng tự phục hồi dù đập bằng Ma lực.

Khu vực chưa khai phá của Mê cung Thủy nguyệt, và tiếp theo là gì đây?

Ai biết, nhưng giờ có chuyện quan trọng hơn là ngồi suy nghĩ.

Trước mặt tôi hiện giờ là bóng dáng người đàn ông, cùng con ma vật khổng lồ.

Người đó chắc chắn là người đàn ông đã đi theo tôi vì kiểu tóc và trang bị rất dễ nhận ra mặc dù bị gục dưới mặt đất.

Có hơi xa nhưng ít ra vẫn còn thở.

Chân tay ông ta đang lờ đờ cử động.

Phải cứu ổng thôi…

Thế nhưng có thứ đang cản đường tôi.

Ma vật.

Khổng lồ, nhưng đối với tôi lại có sự thân quen sâu sắc.

Được cấu thành từ những khúc xương, không có sức sống, lang thang trong dòng thời gian vô tận.Skeleton -- nhưng là dạng cao cấp hơn, một con Skeleton Cự nhân đang ở đó.

Từng bước chân làm chấn động mặt đất tưởng chừng cơ thể đó không chỉ là xương, nếu cười lên, hẳn tiếng vang sẽ làm cả căn phòng run rẩy.

Gặp thứ ấy trong mê cung ắt phải vắt chân lên mà chạy.

Skeleton Cự nhân không chỉ là Skeleton cỡ bự.

Không giống như Skeleton, loại ma vật gắn thêm yếu tố Cự nhân này có tốc độ và độ cứng đều gấp hai, ba lần Skeleton bình thường.

Tất nhiên khỏi bàn đến sức mạnh, ăn một vả là dính vách.

Phải đánh, với thứ đó sao?

Dù đã mạnh lên nhưng đấy vẫn là lựa chọn ngu xuẩn.

Thế nhưng dưới chân con ma vật đó là người đàn ông.

Đã quyết không bỏ mặc nên lựa chọn giờ chỉ có một.

Ngoài ra, căn phòng này không có đường đi.

Không gian như thế này, tôi đã từng đọc được.

-- Phòng Boss.

Khi đã vào, hoặc là đánh bại chủ phòng, hoặc là bị chủ phòng đánh bại, còn không sẽ không thể mở được cửa.

Câu chuyện đó khá nổi tiếng.

Nhưng thông thường làm gì chuyện lại thành ra thế này.

Tại vì Phòng boss bình thường luôn đóng cửa trừ khi có nhóm nào đó nhắm đánh bại được mở cửa xông vào.

Nếu không như vậy thì tỉ lệ tử vong của Mạo hiểm giả sẽ cực kỳ cao và từ ban đầu sẽ không có mấy ai theo nghề này.

Điều quan trọng là có thể rút lui, thế nên Mạo hiểm giả mới có thể học hỏi trong khi tiến đến tương lai.

Nhưng Phòng boss loại không thể thoát ra như thế này chính là thử thách to lớn của Mạo hiểm giả.

Có rất nhiều Phòng boss chưa được chinh phục trở thành mục tiêu thử sức.

Cho dù không như vậy, người ta bảo từ tầng 40 trở đi, số lượng Phòng boss sẽ tăng lên rõ rệt.

Nói tóm lại, những thành phần tiến đánh Phòng boss như thế này thường chỉ có những nhóm đứng Top thách đấu, còn Hạng thấp, Hạng vừa và cả hạng cao cấp cũng hiếm ai lấn quá tầng 40 để kiếm tiền.

Thế mà, lại thế này.

Nơi đây e rằng là Phòng boss ấy.

Chỉ còn cách chuẩn bị tinh thần thôi.

Chỉ còn cách đó.

Tôi rút kiếm, chĩa về phía Skeleton Cự nhân.

May thay, nó đã chú ý đến tôi ngay lúc tôi xuất hiện.

Người đàn ông hấp hối dưới chân có lẽ không đáng để nó bận tâm nữa.

Phải nhanh tới đó và cứu ông ta.

Thắt chặt quyết tâm, tôi dồn lực đạp mạnh mặt đất.

Với tốc độ vượt trội hơn hẳn so với lúc còn sống, tôi nhanh chóng chạm đến chỗ Skeleton Cự nhân.

Nhân lúc ấy, tôi vung kiếm chém vào chân nó.

Nhưng,

-- Coang!

m thanh đó vang lên cùng lúc thanh kiếm bị bật ngược lại.

Không ổn, tôi hoảng loạn nhanh chóng giữ khoảng cách.

Tất nhiên không quên hốt người đàn ông dưới chân Skeleton Cự nhân.

Cứ kệ để yên như vậy, trước sau gì cũng bị giẫm trúng.

May thay, mặc dù Skeleton Cự nhân có sức tấn công đáng ngại nhưng ngược lại tốc độ lại thấp hơn tôi chút xíu.

Do đây là lần đối mặt đầu tiên nên tôi không thể xác định rõ ràng chênh lệch, nhưng tôi nghĩ mình có thể xoay sở được trong tình thế này.

Nghĩ vậy, tôi ôm người đàn ông đặt xuống một góc phòng rồi trở lại đối mặt với Skeleton Cự nhân.

Vấn đề là xương nó quá cứng nên đành không có sát thương.

Đòn đánh vừa rồi đã được dồn Khí vào nên có thể xem là đòn mạnh nhất của tôi.

Nhưng lại không gây được vết thương nào, cứ thế này thì khó thắng lắm.

Thường, thế này là chiếu bí.

Dù có nhanh hơn trên diện tốc độ nhưng không có cách nào gây sát thương thì cũng coi như xong.

Trước sau gì bên mình sẽ kiệt sức, sau đó ăn một vả đo ván.

Ma vật trong Mê cung rất lạ lùng, những ma vật trong Phòng boss được cho là không bị kiệt sức.

Rất nhiều giả thuyết được đưa ra để giải thích cho điều đó, ví dụ như chúng nhận sức mạnh trực tiếp từ Mê cung hay vốn từ ban đầu chúng đã có nguồn thể lực vô hạn, nhưng phần lớn đều là sự thật được tích lũy qua nhiều năm kinh nghiệm của Mạo hiểm giả.

Nói cách khác, không thể chờ cho ma vật trong Phòng boss cạn sức.

Thế nên không đủ sức tấn công đồng nghĩa với kết thúc.

Sau khi nghĩ nhiều điều khác nhau, tình trạng hiện tại xem ra sẽ khiến tôi tuyệt vọng.

Nhưng khác với Mạo hiểm giả bình thường, tôi có thể làm một điều.

Tôi, dù không phải Tu sĩ nhưng vẫn mang một sức mạnh đặc trưng, Thánh khí.

Đối thủ rất to lớn nhưng nguyên chỉ là Undead nên sức mạnh Thanh tẩy của Thánh khí chắc chắn có thể gây sát thương.

Đáng ra tôi phải dùng ngay con ác chủ bài đó từ đầu luôn nhưng có lý do khiến tôi không làm vậy.

Tất nhiên tôi không vận dụng tốt Thánh khí là một chuyện, thêm vào đó là vấn đề về trang bị.

Thanh kiếm Clope cho mượn đúng là hàng tốt nhưng không phải món đồ dùng vào mục đích rót Thánh khí.

Vả lại tôi còn không biết mình có bao nhiêu Thánh khí để đưa vào thực chiến.

Nhưng…

Nếu không sử dụng tại đây, tôi và người đàn ông có thể phải chết.

Miễn có xác xuất thành công là phải làm.

Đó, chính là Mạo hiểm giả.

Không bỏ cuộc, chiến đấu đến cuối cùng, là Mạo hiểm giả.

Tôi hạ quyết tâm và dồn Thánh khí vào kiếm.

Những lúc dùng Khí, thanh kiếm phát ra hào quang màu vàng mờ nhạt nhưng hiện giờ thanh kiếm phát ra hào quang thanh tịnh mang màu xanh thủy của Thánh khí.

Nhìn thấy vậy, Skeleton Cự nhân hình như cảm thấy gì đó nên hơi lùi về sau.

Sức mạnh Thanh tẩy là thiên địch của Undead.

Tại sao Thánh khí tồn đọng trong tôi mà không gây ra vấn đề gì là một điều lạ lùng, nhưng ngay từ đầu tôi bị biến thành Skeleton đã quái dị rồi.

Giờ lo cũng chẳng giúp được gì, cứ cảm ơn vì mình đã dùng được.

Tiếp đến, tôi dồn hết sức phóng về phía trước để tiếp cận, dự chém Skeleton Cự nhân.

Lực chân đã được cường hóa bằng Khí nên khoảng cách giữa tôi và Skeleton Cự nhân nhanh chóng bị rút ngắn, chẳng mấy chốc đã đặt chân đến nơi cần đứng.

Khi Skeleton Cự nhân chú ý đến thì đã quá muộn.

Thanh kiếm được nâng lên, giáng vào cái chân của Skeleton Cự nhân như một cây rìu muốn chẻ đôi khúc củi khô

Khoảnh khắc tôi nghĩ đã trúng, chân của Skeleton Cự nhân bị cắt đôi như phần bị chém trúng đã tan biến.

Sau khi bị chém trúng, Skeleton Cự nhân mất đi một chân nên không thể giữ thăng bằng cho cái cơ thể khổng lồ nên đổ ngã.

Một cơ hội cực tốt được mở ra, tôi lướt lên phần đầu của Skeleton Cự nhân và không nghĩ ngợi gì, chém vỡ đầu nó.

Truyện Chữ Hay