Nỗi phiền muộn của Amy

chương 12

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Tama07

____________________

Nhưng tớ bị cáu cái kiểu dù đang gặp nguy hiểm tính mạng nhưng cô ta vẫn do dự khi tấn công. Tớ nói: “Nếu em của tôi mà bị thương chỉ vì cô do dự thì cô cũng không vô sự được đâu” và đá đít Viola một cái thì cô ta mới chịu tỉnh táo lại. Nhờ thế mà tớ mới được tận mắt chứng kiến Tinh Linh cấp cao tài giỏi thế nào. Tớ nghĩ đổi lại bị ăn một tát của Olivia Rommel thì vẫn rẻ chán.

Mẹ tớ tức đỏ mặt tía tai luôn ý. Nếu mẹ tớ mà nóng tính hơn một chút thì có khi bà ấy đã túm tóc Olivia Rommel dù lũ đột nhập có ở đó đi nữa.

Nina hét lên với Olivia Rommel: “Cháu không muốn chết đâu, cô ơi!”, còn tớ thì bảo: “Bà không cần người che cho nhỉ” và chẳng thèm che chắn phía trước cho bà ta thì Olivia Rommel cũng có vẻ hơi hối cải. Hứ!

Về kết quả thì dù đã bị dồn vào tình thế rất nguy nan, nhưng tớ và những người khác đều được giải cứu lành lặn. Nói lành lặn nghe hơi buồn cười nhỉ? Cái phòng trở thành mớ hỗn độn, ai cũng bị thương chỗ này chỗ nọ. Bị thương nặng nhất là Olivia Rommel, nhờ cứu viện đến đúng lúc nên bà ta mới không chết đấy. Còn cảm nhận riêng của tớ là nếu cứu viện đến muộn đi một chút thôi thì tốt biết mấy.

Sau đó, khi nghe được mấy kỵ sĩ xì xào thì tớ mới biết nếu không có Cyril thì chắc cứu viện không tới được kịp lúc. Tớ cũng thấy thực lực của Cyril không phải hạng xoàng. Hồi nghe chuyện hắn cứu Viola thì tớ nghĩ hắn cũng biết chút đánh đấm đấy chứ, nhưng hôm nay mới biết hắn cũng phải cỡ Boris.

Các kỵ sĩ tập trung lực lượng lại để bắt lũ lạ mặt, nhưng chắc thấy tình hình không ổn nên lũ đấy đã nhanh chóng bỏ trốn. Một nửa kỵ sĩ ở lại bảo vệ dinh thự, nửa còn lại đang đuổi theo lũ lạ mặt. Tính tới giờ thì mới chỉ chắc được một điều là không có món đồ đặc biệt nào bị đánh cắp. Chỉ có bao nhiêu người bị thương thôi.

Đầu óc tớ vẫn còn ong ong.

Ngay khi sự việc kết thúc là tớ ngồi vào ghế để viết thư.

Tớ cũng không thích đứng giữa đám kỵ sĩ mà kể lể than phiền, trong nhà cũng chẳng có việc gì cần đến tớ. Nên tớ đã lén trốn về phòng.

Hiện giờ Công Tước và Boris đang trở về nhà với tốc độ nhanh hết mức có thể. Tớ đang trông chờ xem mình sẽ nhận được quà đáp lễ là gì vì đá mông Viloa đây. Nếu tớ bảo giờ tớ còn căng thẳng hơn khi đánh nhau với lũ lạ mặt thì chắc cậu sẽ cười mất nhỉ?

Tái bút 1:

Nói thêm là tớ từ chối cái gã tên gì đấy hẹn gặp tớ vào hôm nay rồi. Tại vì 3 phút trước tớ vừa được quản gia cho biết hắn đã lùi lịch hẹn lại ngay khi biết dinh thự bị tấn công.

Gì vậy chứ, đúng là không có khí phách gì cả.

Tiếc cho cái tước hiệu kỵ sĩ của hắn quá. Nếu mà là cha tớ thì chắc chắn sẽ gạt phăng tất cả để tới cứu mẹ tớ. Đàn ông giống như cha tớ không có nhiều nên cũng đành chịu thôi nhỉ? Dù không được như cha tớ nhưng nếu có gã nào được như Cyril tới xem mặt thì chắc tớ cũng không đá ngay tắp lự như này đâu.

Tái bút 2:

Giáo sư hướng dẫn của cậu tệ thật đấy. Tớ tới đó đá đít ông ta hộ cậu nhé?

Amy Ellis

***

Reslie này,

Trước đây bảo không thích tớ gửi thư liên tục trước khi cậu kịp trả lời đúng không? Tớ biết rồi nhưng tin này cực kỳ nóng luôn nên tớ không kiềm chế nổi mà phải viết tiếp đấy. Đổi lại, tớ sẽ viết ngắn.

Biết được lũ lạ mặt nhắm vào cái gì rồi.

Quyển văn tự cổ của Viola đã biến mất đấy.

Rốt cuộc quyển sách đấy là gì vậy trời?

Hiếu kỳ quá đi!

Amy đang tò mò về đáp án gửi Thám tử lừng danh

***

Chúa tò mò, Amy

Tớ cũng nghe được tin dinh thự Humphrey bị tấn công rồi.

Xin lỗi vì trả lời muộn nhé. Để tớ nói cho cậu biết trước nhé. Tớ chỉ bận thôi chứ rất khỏe mạnh. Tớ đã tích trữ rất nhiều bánh mì và nước để không phải chết đói vì viết luận văn. Thế nên cậu đừng có nhặng xị lên mua hoa trắng, vải đen như lần trước đấy. Thời gian tới tớ không liên lạc thường xuyên được nhưng thế không có nghĩa là tớ chết rồi. Chỉ là tớ bận quá mức thôi!

Cậu bảo sẽ đá đít giáo sư hướng dẫn hộ tớ à, cảm ơn nhé. Nếu tới độ tớ không thể chịu được nữa thì sẽ nhờ cậu.

Cậu bảo sau khi bị tấn công thì thứ duy nhất biến mất trong dinh thự là quyển văn tự cổ của Công nương Viola hả? Hay còn có thứ gì khác mất nữa?

Mà thôi, có mất thêm gì nữa thì nó vẫn là thứ đáng ngờ. Amy, dạo trước cậu có nói rồi đấy. Cyril đã bám theo Công nương Viola vì muốn có được quyển văn tự cổ, còn có cả lũ xấu muốn lấy quyển sách ấy dù có phải giết người.

Và sau khi những kẻ tấn công dinh thự Humphrey biến mất thì quyển sách ấy cũng biến mất đúng không?

Tớ cũng thấy tò mò quyển sách ấy là gì đấy.

Muốn có quyển sách dù có phải trộm nó, chuyện này thì có thể hiểu được phần nào. Muốn có quyển sách dù có phải giết chết 3 con người không phòng bị thì nghe hơi kỳ quái, nhưng nếu nghĩ nó là báu vật nào đấy thì không có gì khó hiểu. Nhưng chỉ vì một cuốn sách mà tấn công dinh thự Humphrey sao? Lại còn giữa ban ngày ban mặt?

Lũ lạ mặt ấy bị ngu hả? Nếu chúng có năng lực như vậy thì tớ không nghĩ chúng bị ngu, chết tiệt, tò mò thật. Hiếu kỳ mấy chuyện như thế này là không tốt kia mà. Dù tớ không nói thì chắc cậu đã đang bí mật điều tra rồi chứ gì, tớ cũng không có ý ngăn cản đâu.

Mà Amy, cậu còn gì chưa nói với tớ đúng không?

Amy, cậu dùng kiếm giỏi. Tớ chưa từng tận mắt thấy cậu vung kiếm. Nhưng chắc hẳn thực lực của rất khá, trong trường hợp cậu không bóc phét đều đặn trong đống thư cậu đã gửi. Dù cậu là chúa nói dối nhưng cậu không thông minh đến độ có thể nói dối đều đặn trong khoảng thời gian dài. Với lại tính cậu thì rất nóng vội. Chắc chắn cậu không chịu ở yên trong phòng khi lũ lạ mặt tấn công đâu. Cái cảnh cậu mặt váy rườm rà vung kiếm giữa lũ lạ mặt sinh động trước mắt tớ đây này.

Dĩ nhiên bên cạnh cậu có Tinh Linh Thuật Sư cấp cao cùng với các kỵ sĩ tinh nhuệ. Thế nhưng liệu quý cô nhào vào lũ xấu với bộ váy thắt chặt eo có lành lặn được không? Tớ thì nghĩ là không. Cậu thì sao?

Reslie Fox có đôi mắt diều hâu

Truyện Chữ Hay