Nise Seijo Kuso of The Year

chương 64: thánh nữ sơ khai alfrea

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

------------------

Sau khi chiến đấu với con mực, chúng tôi hiện đang được bao trùm trong ánh sáng và bay ngang qua không phận Fuguten.

Về lí do tại sao thì là vì chúng tôi đang đi đến lăng mộ của Thánh Nữ Sơ Khai Alfrea.

Sau khi lời nhắn từ Thánh Nữ Đầu Tiên Alfrea bị ngắt, tôi đã kể lại mọi chuyện cho mọi người.

Tôi đã nghĩ nó quá đường đột nên sẽ không ai tin tôi, nhưng bất ngờ thay, mọi người đều dễ dàng tin. Thế nên bây giờ chúng tôi đang trên đường tìm kiếm Lăng Thánh Nữ Sơ Khai.

Bởi Alfrea là người đầu tiên nên không hề có động thái nào để bảo vệ Thánh Nữ khi đó.

Cô ấy đánh bại Phù Thủy, đó cũng là lần đầu tiên nhân loại biết đến sự tồn tại của Thánh Nữ..

Bởi vậy mà thông tin về ngày sinh hay nơi sinh của Alfrea đều vẫn còn là bí ẩn.

Vị Thánh Nữ Sơ Khai đầy bí ẩn ấy… thường thì ta sẽ không tin nếu tự dưng được bảo rằng mộ của cô ấy nằm phía bên kia thế giới. Nghi ngờ là một phản ứng rất bình thường.

Vậy mà không một ai nói gì và đều tin lời của tôi “bởi Elrise-sama đã bảo rằng ngài ấy đã nghe thấy.”

Lần này tôi không hề nói dối. Tôi thực sự nghe thấy giọng của cổ.

Nhưng để chuyện đó sang một bên, tôi cảm thấy lo vì họ chẳng hề nghi ngờ tôi.

Nếu mị mà là lừa đảo thì mị có khi đã cuỗm sạch tiền của họ rồi đấy.

“Propheter, chúng ta có đang đi đúng hướng không?”

“Không sai đâu, Alfrea đang ở phía bên kia.”

Tôi mừng vì đã mang theo Rùa đi bởi nó có thể quan sát được mọi nơi trên thế giới.

Nếu không thì chúng tôi đã phải đi tìm kiếm thông tin trước.

Dù gì thì cũng sẽ mất ít thời gian trước khi đến nơi nên hãy hỏi thêm một số chuyện nào.

“Làm sao Propheter lại biết mộ của Alfrea-sama ở quốc gia này?”

“Ta biết chứ. Cô thấy đó, nơi này… là quê nhà của Alfrea và Phù Thủy Sơ Khai. Tuy bây giờ chiến trường giữa Phù Thủy và Thánh Nữ chủ yếu xảy ra trên lục địa Giardino nhưng mọi chuyện đều bắt nguồn từ quốc đảo nhỏ bé này.”

Đây quả thật là một thông tin quan trọng, nó không phải là thứ mà tôi đã biết từ trước.

Trong game không hề nói gì về chuyện này cả.

Không ổn rồi… giờ tôi đang ở thời điểm mà những thông tin tôi có dần trở nên vô dụng.

Nhân tiện, “Phù Thủy Sơ Khai” và “Thánh Nữ Sơ Khai (Alfrea)” là hai người khác nhau.

Ban đầu Thế Giới đã chọn ra một đại diện gọi là Phù Thủy để cai quản nhân loại. Nhưng rồi ả đã trở nên điên loạn để rồi sau đó, Thánh Nữ đầu tiên (Alfrea) đã ra đời.

Thế nên người bị mất trí đầu tiên là Phù Thủy Sơ Khai chứ không phải Alfrea.

“Tới rồi. Cô hãy cho xuống đi.”

Tôi hạ cánh theo lời con rùa.

Nhìn quanh, nơi mà chúng tôi đến trông như một thung lũng nằm giữa các vách đá.

Con rùa chầm chậm bước đi rồi tiến vào trong một hang động gần đó.

Chúng tôi đi vào theo sau cô ta. Sau một lúc, chúng tôi đã tới một nơi mà chỉ có thể miêu tả là kì ảo.

Là sỏi… chăng? Trần nhà được xây từ loại đá trắng nào đó. Với ánh sáng chiếu vào từ lối ra; nó làm rực sáng cả mặt nước bên trong hang bằng một màu xanh nhợt, tạo nên một cảnh quan siêu thực.

Nằm ở phía đằng xa là một bộ giáp cũ kĩ, mục nát.

Bên trong nó không có gì… nhưng nó mang một thanh kiếm rỉ sét, gây ra những âm thanh cọt kẹt khi di chuyển.

…Giờ mà tôi đụng vào có khi nó sụp luôn quá.

“Đó…”

“…Anh ta từng là kỵ sĩ của Alfrea. Trong quá khứ không hề có khái niệm kỵ sĩ bảo vệ Thánh Nữ. Thế nhưng linh hồn của anh ta vẫn ở đây để bảo vệ Alfrea, kể cả sau khi chết.”

Khi chúng tôi lại gần, bộ giáp để tôi đi qua rồi đưa kiếm lên chặn Leila và những người khác.

“…Có vẻ chỉ có Thánh Nữ mới được phép đi qua.”

Rùa vừa nói vừa để lộ vẻ mặt phức tạp nhìn tôi và Eterna.

Ê nè. Cái bộ giáp kia! Mi không có mắt à?!

Err, nó làm gì có nhỉ? Ở trỏng có cái gì đâu.

Nói chung bộ ngươi không nhận ra ngươi đang chặn Thánh Nữ thật đó sao?

Nhưng đó không phải là thứ mà tôi có thể nói bây giờ nên tôi đành miễn cưỡng đi tiếp.

Um, thế này có được không vậy? Mị là giả đó.

Tiếp tục tiến vào hang, tôi cuối cùng đã đi đến nơi sâu nhất. Một viên pha lê khổng lồ hiện ra trước mắt tôi.

Bên trong viên pha lê là một người phụ nữ… ấy, khỏa thân! Khỏa Thân! KHỎA☆THÂN!

YAHOOOO!

Tuổi của cổ khoảng bằng Leila.

Cô có một mái tóc màu bạc tuyệt đẹp dài ngang vai giống như Eterna.

Một số phần trên tóc cô chẻ ra. Chẳng hiểu sao chỉ ở những nơi đó mà phần ngọn tóc mới có màu đen; nó trông tựa đôi tai chó.

Những đường nét trên khuôn mặt của cô hiện ra rất rõ ràng. Bất cứ ai nhìn vào cũng phải thừa nhận cô là một mĩ nhân.

Bộ có luật là danh Thánh Nữ chỉ dành riêng cho mĩ nữ thôi à?

Chưa kể… tâm hồn của cổ như trái dưa ấy! Là người siêu tốt luôn!

Có khi nó còn to hơn cả Fara-sensei…?

Nói cái này không liên quan nhưng tôi khá là thích bể chứa…

Mấy bạn biết cảnh trong manga hay anime mà có em gái khỏa thân nằm bất động trong bể chứa không?

Mị hứng vì mấy cái đó đó!

Đây không hẳn là bể chứa; nó là pha lê nhưng nó vẫn nằm trong khẩu vị của tôi.

Tốt, tốt lắm!

Mà, để chuyện sở thích của tôi sang một bên.

Tôi đã đến đây rồi nhưng lại không biết phải làm gì tiếp.

Chắc sẽ có gì đó nếu tôi chạm vào tay cổ nhỉ?

Khi tôi vừa chạm vào, không gian xung quanh tôi lập tức thay đổi và chẳng hiểu sao tôi đang lơ lửng trong ánh sáng.

Rồi lại còn không mặc quần áo nữa chứ.

Ủa rồi sao mị lại phải khỏa thân? Ai đời lại muốn thấy cảnh đó chứ?

Nói chung tôi đành dùng đến một tuyệt kĩ ma pháp phòng thủ mang tên ánh sáng bí ẩn để che đi những phần tuyệt đối không ai được thấy, nhưng tôi vẫn chẳng thể bình tĩnh lại.

Đây hẳn là thứ đó rồi. Cái mà gọi là thế giới trong tâm trí đó.

Tôi vẫn có thể cảm nhận được cơ thể của mình, nếu tập trung thì tôi còn có thể cử động cánh tay.

“Xin chào mừng, hỡi Thánh Nữ Của Thời Đại Này. Ta đang đợi cô đây.”

Tôi quay đầu lại khi nghe thấy giọng nói và trước mặt tôi là một người phụ nữ khỏa thân. Cô ấy đang lơ lửng ngay trước tôi từ khi nào không hay.

Uhoh — cảnh tượng bổ mắt thiệt.

Một cô gái không chút phòng bị để lộ mình ngay trước mặt tôi, đây là quyền lợi tuyệt vời nhất của TS.

Bởi chúng tôi đều cùng giới nên cổ có thể thoải mái show bản thân mà không hề xấu hổ.

Nói sao nhỉ… err… nghe thì dơ nhưng… fufu… nó làm mị hứng đến nỗi cứng luôn rồi…

“Ngài phải chăng là Thánh Nữ Sơ Khai, Alfrea-sama?”

Trước hết là xác nhận cái đã.

Tuy biết hơn 90% khả năng là thật nhưng cứ đề phòng thì hơn.

“Phải. Còn cô là Thánh Nữ Elrise của thời đại này phải chứ?”

“…Vâng. Đúng vậy, tôi hiện được xem là Thánh Nữ của thời đại này.”

“Được xem… sao?”

À, người này thật sự không biết rồi.

OK, mị đảm bảo luôn. Cái cô Thánh Nữ Sơ Khai này chỉ đang cố tỏ ra trang nghiêm mà thôi, trên thực tế đầu óc cổ chắc chắn không bình thường.

Nói chung cứ tiếp tục bắt nạt cổ thì xấu lắm nên nói thẳng ra luôn nào.

“Tôi không phải Thánh Nữ. Tôi chỉ trùng hợp được ra ở chung một ngôi làng với Thánh Nữ. Chỉ là một người vô tình có ma lực mạnh mà thôi.”

“Ueh!?”

Alfrea sốc đến mức tròn cả mắt.

Ok, tôn nghiêm của cổ thành mây khói hết rồi.

Mà, cảm giác khiến một cô gái đang cố hết sức để giữ tôn nghiêm sụp đổ và để lộ bộ mặt thật của mình đúng là phê thiệt.

Tôi mà để lộ con người thật của mình thì không ổn nên tôi không bao giờ ngưng diễn cả, nhưng với những người mà tâm hồn bên trong cũng đáng yêu, họ sẽ càng nổi tiếng hơn khi bộc lộ bản thân.

“Ể, cô nói dối thôi đúng không… cô được gọi là Thánh Nữ vĩ đại nhất mọi thời đại, là người đã đạt được biết bao thành tựu mà những Thánh Nữ đời trước chẳng bao giờ mơ làm được… vậy mà tất cả đều là giả sao? Bị nhầm lẫn sao? Cô chắc chắn đang nói dối… vậy ý cô chẳng phải người bình thường chỉ cần cố hết sức thì họ có thể làm được cả những điều mà bao đời Thánh Nữ không làm được… vậy sự tồn của Thánh Nữ sẽ trở nên vô, vô, vô… thế rốt cục sự tồn tại của Thánh Nữ trong hơn 1000 năm qua là để làm gì? Bộ bọn họ, kể cả tui đều là đồ vô dụng hết sao? Không ai trong bọn tui làm được điều mà một người siêu bình thường có thể làm ư? Cô nói dối đúng không? Nhưng, nhưng cô nói tui mới để ý, dù có ma lực mạnh đến vô lí nhưng sức mạnh Thánh Nữ của cô lại yếu nhất trong các đời Thánh Nữ. Tui phải cực khổ lắm mới nói chuyện được với cô… còn cô gái Eterna kia thì lại tự nhiên phản ứng dù rằng không phải Thánh Nữ… ủa? Vậy cổ mới là Thánh Nữ thật á…?”

Oi~ oi~ Cổ hoảng loạn rồi kìa.

Alfrea vừa ôm đầu vừa lầm bầm rồi ngẩng đầu lên và bắt đầu nhìn tôi từ đầu đến chân.

À mà với lại, tên của Alfrea nghe gần giống Alexia nên có hơi dễ nhầm lẫn.

Từ chữ đầu và chữ cuối, cả số lượng chữ cái trong tên cũng giống hệt nhau nên làm tôi hơi dễ lầm.

Kể cả Elrise với Eterna đã đủ dễ nhầm lẫn rồi. Tôi có khi sẽ vô tình lộn hai người họ đấy.

“Không thể có chuyện cô là người thường được! Gì hả!? Ngay cả trong các thế hệ Thánh Nữ xuyên suốt lịch sử, cô là người giống Thánh Nữ nhất trong các Thánh Nữ đó! Cô là Thánh Nữ của Thánh Nữ! Vậy mà giờ cô bảo cô chỉ là một người bình thường vô tình bị nhầm lẫn thôi sao!? Cô chắc chắc là đang lừa tui!”

“Hah… vậy thì tôi phải làm gì đây? Tôi có nên gọi Eterna-san đến không? Cô ấy mới là Thánh Nữ thật sự.”

“Đồ ngốc! Nếu làm vậy thì tui chẳng khác nào con ngốc chả thể phân biệt được thật giả! Tui không thể mắc sai lầm như thế được! Cô là Thánh Nữ, ok, tui ban cho cô danh hiệu đó đó! Ta, với tư cách là Thánh Nữ Sơ Khai, đã ban cho cô rồi đó! Xong, tui thắng! Tui hoàn toàn đúng! Không tranh cãi gì nữa! Tui không chấp nhận câu hỏi nào hết! Tui không hề saiiii!”

Không ổn, cổ dở hơi hơn tôi nghĩ.

Tôi đã dự đoán trước cổ sẽ không bình thường khi gọi tôi, đứa Thánh Nữ giả mạo thay vì hàng thật. Nhưng cái này thì quá sức tưởng tượng của tôi luôn rồi.

Để minh họa thì tôi cứ nghĩ độ dở hơi của cổ là 950,000; nhưng rồi nó lại thành ra là 100,000,000.

Đúng hơn thì tôi thấy cái người này là không Thánh Nữ nhất trong các Thánh Nữ đấy.

Nhưng nếu cứ nói về chuyện này thì chúng tôi sẽ chẳng đi đến đâu cả, tôi thử hỏi cổ một số chuyện xem.

“Alfrea-sama, tôi có hai điều muốn hỏi. Đầu tiên… là tại sao cơ thể của cô lại ở đây, và tại sao tâm trí của cô không bị sa ngã như Phù Thủy. Có một giả thuyết mà tôi suy đoán được từ hai việc đó, nhưng cho phép tôi xác nhận… cô không hề đánh bại Phù Thủy. Tôi nói có đúng không?”

“…”

Alfrea thẳng thừng tránh ánh mắt của tôi khi bị hỏi.

A… quả nhiên.

Nếu cô ta thực sự đã tiêu diệt Phù Thủy thì không đời nào lăng mộ của cổ lại có thể tồn tại.

Bởi vì đánh bại Phù Thủy = trở thành Phù Thủy kế tiếp.

Cho dù đó chỉ là cái xác sau khi bị Thánh Nữ đời sau đánh bại, nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc cô ấy đã thực hiện rất nhiều tội ác. Khi đó cổ chắc chắn đã bị căm ghét trong thân phận Phù Thủy.

Không đời nào một người bị căm ghét đến thế lại có lăng mộ, chưa nói đến việc được mai táng cẩn thận như này.

Nhưng Alfrea rõ ràng được bảo vệ.

Chẳng những thế cổ còn không trở thành Phù Thủy.

Từ đó chỉ có một kết luận.

Cô ta… không hề đánh bại phù thủy.

“…Cô, cô sai rồi. Tui có tiêu diệt cô ta… nhưng cổ thật ra chỉ giả chết… mấy năm sau đó tui cứ nghĩ là đã hòa bình và đang uống rượu… à không, không có. Khi tui đang không phòng bị thì cổ xuất hiện và tấn công tui. Cổ đẩy tui tới đây rồi đưa tôi vào trạng thái chết giả, kể từ đó tui đã bị bỏ lại đây một mình.”

Nghĩa là cô không tiêu diệt ả.

Nhưng Phù Thủy giả chết à… nghe đơn giản nhưng đó thật sự là cách hay đó.

Nói chung là ả giả vờ bị thua rồi lẩn trốn và từ từ tăng quân số để đánh bại Thánh Nữ.

Chắc tôi cũng phải vậy quá, phải đề phòng Alexia dùng kế này mới được.

“Còn về câu hỏi thứ hai… cô đã phần nào trả lời được nó rồi. Cô bị giam trong viên pha lê này, nhưng đồng thời cô cũng được bảo vệ. Chỉ có một số ít người mới làm được điều đó… tôi muốn hỏi về danh tính người đã giam giữ cô, nhưng giờ tôi đã biết đó là do Phù Thủy Sơ Khai. Thế nên tôi sẽ thay đổi câu hỏi… tại sao Phù Thủy Sơ Khai lại không giết cô mà lại giam cô một cách quan tâm thế này? Chưa kể còn đưa cô vào trạng thái chết giả để cho Thánh Nữ đời kế tiếp được sinh ra… tôi hoàn toàn không hiểu.”

“Uh…”

Thánh Nữ bị đưa vào trạng thái chết giả. Đây rõ ràng là một cách rất hiệu quả.

Xét cho cùng thì nó rất đơn giản. Đúng hơn là sao không ai nghĩ đến cách cũ rích đó nhỉ? Cái mà “ai cũng nghĩ ra được” lại trở thành điểm mù.

Nó như cái bóng dưới ngọn hải đăng đấy; con người dễ dàng quên đi thứ nằm ngay dưới chân mình.

Thánh Nữ đời kế tiếp được sinh ra là do Thánh Nữ đời này đã trở thành Phù Thủy; hoặc thế giới đã xác nhận rằng Thánh Nữ đã chết.

Điều đó có nghĩa sau khi Thánh Nữ đời sau chào đời, ta chỉ cần hồi sinh lại Thánh Nữ đã chết. Vậy ta sẽ có hai Thánh Nữ trong cùng một thế hệ.

Nhưng điều này sẽ chỉ có lợi cho phía Thánh Nữ và rõ ràng là bất lợi cho Phù Thủy..

Tôi thực sự không hiểu tại sao Phù Thủy lại phải tốn sức đi làm chuyện đó.

Nếu ả không giết cổ mà chỉ giam lại để Thánh Nữ đời sau không được sinh ra thì còn hiểu được.

Nhưng nó lại không như vậy. Ả tốn công sức để đưa cô ta vào trạng thái chết giả để cho Thánh Nữ đời sau được sinh ra.

Chuyện đó thật sự rất kì lạ.

“Cái, cái, cái gì thế này… đáng lẽ ra phải là tui tiết lộ sự thật bất ngờ chứ! Cô lẽ ra phải sốc chứ, sao mà cô lại biết hết dù cho tui chưa nói gì thế này… cô cũng mau chóng nhận ra ý định của Okaa-sama khi bà ấy đưa tui vào trạng thái chết giả.”

“Khoan đã.”

Khoan nào.

Tôi vừa nghe được từ gì đó không thể bỏ qua.

Okaa-sama… cô mới nói Okaa-sama sao?

Phù Thủy Sơ Khai là mama của Alfrea. Ả ta nhọc công giả vờ bị thua là để Alfrea có được tiếng tăm vì đã đánh bại ả. Sau đó thì đột kích cô và cho dù có thể giết cô, ả lại không làm thế và đưa cô vào trạng thái chết giả…

À — ra vậy… mị hiểu rồi.

Về lí do, thì chỉ có một.

Cơ bản thì ả không muốn con gái mình trở thành Phù Thủy.

Nghĩ lại thì hồi trước Ijuuin-san cũng đã từng nhắc qua về chuyện này.

“Nhưng vì lí do nào đó mà Phù Thủy lại mất kiểm soát và muốn tiêu diệt nhân loại rồi hủy diệt tự nhiên, thế nên thế giới đã tạo ra một hiện thân khác. Đó chính là Thánh Nữ đầu tiên Alfrea chỉ xuất hiện qua lời kể. Nhưng kể cả sau khi Phù Thủy bị đánh bại, oán hận và sức mạnh của ả lại di chuyển sang Thánh Nữ và biến họ trở thành Phù Thủy.”

Tôi cuối cũng cũng hiểu ra khi nhớ lại những lời đó. Quả thật không hề có ghi chép nào về việc Alfrea trở thành Phù Thủy.

Anh ta chỉ bảo rằng Thánh Nữ trở thành Phù Thủy.

Ijuuin-san có vẻ chỉ được nghe kể về cốt truyện từ biên tập viên thế nên anh ta hẳn không có ý “Phù Thủy đời 2 ≠ Alfrea.” Vậy là đã có gợi ý ở trong đó.

“… Tôi hiểu rồi. Nói cách khác, Phù Thủy Sơ Khai là mẫu thân của Alfrea… có lẽ vì lí do đó nên ả mới ban đầu nhọc công giả vờ thua để sau đó có thể đưa cô vào trạng thái chết giả, tất cả là bởi tình yêu của ả dành cho cô với thân phận một người mẹ… bằng chút nhân tính còn sót lại, ả mong cô không phải bước chân vào vòng lặp Phù Thủy này. Thế nên ả mới đi đừng vòng như thế. Trong trường hợp rằng ả bị Thánh Nữ tiêu diệt, ít nhất cô vẫn sẽ không trở thành Phù Thủy và có thể đợi cho Thánh Nữ đời sau sa ngã thành Phù Thủy… theo tôi là vậy.”

“Uuhh…”

Nghe xong giả thuyết của tôi, Alfrea bắt đầu lắp bắp.

Phản ứng đó là quá đủ; thật sự rất dễ hiểu.

Chắc là tôi đã nói đúng rồi.

Rồi Alfrea bỗng nhiên run rẩy,

ứa nước mắt.

“Cái gì vậy, cái gì vậy nè — ! Để tui giải thích một chút đi chứ — ! Sao cô lại tự nhiên tự mình phát hiện ra hết rồi dễ dàng chấp nhận nó thế! Mà cô đúng rồi đó! Nhưng để tui nói nữa chứ! Ít nhất thì cũng phải tỏ vẻ ngạc nhiên sau khi biết sự thật đó đi chớ!”

Không ổn. Giờ tôi phải làm gì đây?

Cái con người này phiền phức thật.

Mà, nếu tôi đã đoán ra hết và chấp nhận sự thật một cách đơn giản như vậy thì sẽ làm cổ buồn mất, nên hãy hỏi đại thêm câu nào đó đi.

“Alfrea-sama. Cô có thể nói cho tôi lí do vì sao cô lại gọi tôi đến đây không?”

“Hm? Nfu~ cô muốn biết sao? Cô muốn biết lắm sao? Muốn biết bằng mọi giá luôn sao?”

…Quả nhiên, cổ phiền thật.

Mị đi về đây.

“Khoan, khoan — ! Tui nói mà, chờ đã — !”

Ngay khi tôi vừa chuẩn bị quay về, cổ liền dàn dụa nước mắt cản tôi nên tôi không còn cách nào ngoài ở lại.

Truyện Chữ Hay