Lăng Trĩ được Thái tử phi lưu lại, còn ba người trở về Thọ Khang Hầu phủ.
Vào trong cung còn được ban thưởng không ít Lăng Hầu gia rất là vui vẻ, lại biết Thái tử phi muốn cho Lăng Tiêu làm thư đồng cho Tứ Hoàng tôn lại càng là cao hứng, hướng mọi người tán thưởng một phen.
Nguyên bản tại Đông Cung Thái tử phi đối với Lăng Tiêu và Lăng Trĩ rất thiên vị cũng làm cho Lăng Hiên và Lăng Y trong lòng rất là tức giận. Đặc biệt là Lăng Y, Thái tử phi đối Lăng Trĩ thiên vị rất rõ ràng để Lăng Trĩ ở lại trong cung, vậy thì về sau Lăng Trĩ với mình xuất thân sẽ có sự khác biệt lớn.
Bởi vì tuổi nhỏ mẫu thân mất sớm Lăng Trĩ so với Lăng Y cũng chịu rất nhiều thiệt thòi, mà Hạ thị lại không có xem nàng như nhi nữ của mình nên cũng không có dạy dỗ? Hạ thị tự nhiên không tính là đích mẫu thân. Lăng Trĩ thấy Lăng Hiên và Lăng Y đều phải kêu một tiếng Đại thiếu gia Đại tiểu thư. Không có mẫu thân ruột cũng không có kế mẫu chỉ dạy e là sau này có mai mối cũng khó ăn nói với bên chồng.
Hạ thị mỗi ngày ở trong phòng Lăng Y nhắc tới điều này Lăng Y tự nhiên rõ ràng. Hiện tại Lăng Trĩ được ở lại trong cung sẽ do Thái tử phi dạy, về sau có này thể nói là do một tay Hoàng hậu dạy bảo, giá trị con người lập tức cao hơn sẽ không còn giống như bây giờ.
Lăng Y thầm hận mình không có thân thế tốt đẹp, vừa hận Thái tử phi thiên vị, lúc này lại nghe gia gia liên tiếp khen ngợi Lăng Tiêu càng thêm khó chịu, nhịn không được nên cao giọng nói:” Con xem chuyện này cũng không có cái gì hay! Đại ca hiện giờ đã có chức quan tất nhiên là hơn Nhị ca. Lại nói Nhị ca chỉ là thư đồng cho Tứ Hoàng tôn mà Tứ Hoàng tôn lại còn rất nhỏ cũng không có tiền đồ cái gì đâu.”
Lăng Y tự cố tự nói đến thống khoái, không thấy Lăng Hầu gia mặt đã muốn đen. Lăng Hiên liên tục kéo tay áo của nàng nhưng nàng không biết, vẫn cố nói rằng:” Con nói Nhị ca cũng là do Thái tử phi nâng đỡ, có thể Tứ Hoàng tôn rất vô dụng nên mới cần thư đồng bên cạnh, con xem…”
“Ngươi câm miệng cho ta!” Lăng lão Hầu gia một tiếng gầm lên, nếu không coi Lăng Y là một nữ hài hẳn là đã bị đánh chết rồi. Ông lớn tiếng giận dữ nói:”Ngươi có thân phận gì mà dám nói lời dị nghị Hoàng tôn, lời này nếu truyền ra Lăng thị cả nhà ta đều bị ngươi liên lụy!”
Lăng Hầu gia tức đến hít thở không thông, cả giận nói: “Đi, thỉnh cô nãi nãi đến! Gọi giáo mẫu ma ma của Lăng Y đến cho ta! Ta hỏi các nàng bình thường dạy dỗ nữ nhi như thế nào? Hỗn trướng!”
Lăng Y lần đầu thấy Lăng Hầu gia tức giận như vậy, tự mình hồi tưởng những lời mới vừa nói cũng sợ hãi, vội vàng quỳ xuống khóc ròng nói:” Gia gia…tôn nhi nói sai rồi, tha cho tôn nhi …”
“Tha cho ngươi?” Lăng Hầu gia thực sợ lời nói mới rồi bị truyền ra ngoài, cả giận nói:”Năm Thiên thọ, Vĩnh Ninh Công phủ Nhị thái thái nói lời thị phi vọng ngữ chuyện triều chính, nói là Tứ Hoàng tử tài cán không bằng Thất Hoàng tử. Tuy là không có chỉ trích Hoàng tử, chỉ nói câu này mà bị Tuyền trưởng Công chúa biết sau đó báo cho Hoàng thượng. Cùng ngày Nhị thái thái đã bị biếm làm thứ dân làm cho Thiệu Công bị liên quan tước hết phẩm vị! Bởi vì lúc trước hắn có công lớn trong việc phò tá Hoàng Thượng nếu không đã bị xử trãm! Vọng nghị Hoàng tử là điều Hoàng Đế rất tối kỵ, ngươi là nha đầu hiểu biết nông cạn dám ở đây nói bừa!”
Lăng Y sắc mặt trắng bệch, khóc ròng nói:” Tôn nhi về sau không dám nói bừa nữa…” Lăng Hiên cũng sợ đến sắc mặt trắng bệt. Hắn không như Lăng Y vô tri không biết gì, năm đó chuyện Vĩnh Ninh Công phủ hắn cũng biết đến, trong lòng cả kinh cũng quỳ xuống nói:” Gia gia yên tâm! Chúng ta trong phòng mới vừa nói chỉ có vài người nghe thấy, tuyệt đối không ai sẽ truyền lời ra ngoài”
Lăng Tiêu cười lạnh, trên mặt bất động thấp giọng nói:” Gia gia không cần nổi giận, lời này đại bất kính, truyền đi khắp cả nhà mọi người biết rõ cũng không tốt”
Lăng Y lần đầu cảm thấy Lăng Tiêu tốt như vậy, vội vàng gật đầu nói:” Gia gia… Van cầu ngài, tôn nhi nhất định không dám nữa”
Lúc này thì Thi phu nhân đã đến đây, giáo mẫu ma ma của Lăng Y cũng đã đến. Lăng Hầu gia cũng biết lời nói của Lăng Y mới rồi không thể nhắc lại, nhìn giáo mẫu của Lăng Y tức giận nói:” Bình thường các ngươi dạy Đại tiểu thư như thế nào? Miệng toàn là nói những lời bậy bạ. Không có một chút lễ nghi giáo dưỡng”
Giáo mẫu ma ma liếc mắt một cái không biết nói cái gì. Lão Hầu gia vội vã kêu các nàng đến cũng không nói là vì cái gì. Đại tiểu thư này bình thường không thích nghe các nàng chỉ dạy, đối với các nàng cũng không có một chút tôn trọng, lúc này lại nói những lời khó lường nào đây?
Thi phu nhân liếc mắt nhìn Lăng Y run rẩy quỳ trên mặt đất. Bà trên mặt bất động nhưng trong lòng đã biết đại khái, trầm giọng nói:” Đại tiểu thư nói năng lỗ mãng, cũng do ta giáo dưỡng không tốt ta cũng có trách nhiệm, giao cho ta đi, ta tự nhiên cấp mọi người một cái công đạo”
Lăng Hầu gia hơi thở bình ổn trở lại, gật gật đầu nói:” Đi thôi!”
Giáo mẫu ma ma mang theo Lăng Y quay về phạt nàng ta quì hương tạ lỗi. Thi phu nhân giương mắt nhìn Lăng Tiêu liếc mắt một cái, Lăng Tiêu biết ý, đi đến trước mặt Thi phu nhân nhẹ giọng đem chuyện vừa rồi nói ra. Thi phu nhân sắc mặt càng chìm, cười lạnh nói:” Đây là ăn nói lỗ mãng, lại phạm đại kị đúng là tật xấu khó bỏ!”
Lăng Hiên còn đứng ở một bên, nghe vậy sắc mặt trắng bệt, Thi phu nhân không muốn nhiều lời, xoay người quay về hậu viện.
Mà Lăng Y bởi vì một lần nhất thời nhanh miệng bị phạt sao tụng nữ thì, một tháng không cho phép xuất môn.
Lại nói đến chuyện Thái tử phi vào lúc ban đêm cùng Thái tử nói muốn Lăng Tiêu làm thư đồng cho Chử Dịch Diễm. Thái tử cùng Thái tử phi phu thê tình thâm nhiều năm tình cảm phi thường tốt, việc nhỏ như vậy Thái tử vẫn bằng lòng thỏa mãn ý nguyện của Thái tử phi.
Hơn nữa Tứ Hoàng tôn năm nay mới sáu tuổi, Thái tử cũng cùng Thái tử phi đều đối nhi tử nhỏ nhất này rất mực yêu thương lại không có kỳ vọng nhiều nên ai là thư đồng của Tứ Hoàng tôn cũng sẽ không trọng yếu như vậy.
Thái tử phi nhớ tới chuyện hồi chiều liền cười, nói: “Hôm nay thiếp kêu Diễm nhi đến, Phong nhi cũng đến cùng, nghe gia nhân nói có thân thích đến liền qua xem. Thái tử cũng biết Phong nhi từ trước đến nay thích cung tiễn biết Tiêu nhi chính là người chế tạo lại cung tiễn, thấy Tiêu nhi lớn lên đẹp lại tài giỏi đệ nhất, nên thay Phụ vương tặng đồng tâm ngọc bội cho hắn làm mọi người cũng rất hoan hỷ trêu chọc nó.”
Thái tử cùng Thái tử phi làm bạn nhiều năm, đã sớm đối với cách Thái tử phi gọi Phong nhi Diễm nhi miễn dịch buồn nôn rồi, nhưng nhớ tới Chử Dịch Phong cũng nhịn không được nhíu mày: “Lão Nhị này vài năm đều ở trong quân, về mặt quân sự tiến bộ không ít, đáng tiếc tâm nhãn thiếu một chút. Nhân sự không biết, học vấn cũng không được.”
Thư đồng của Nhị hoàng tôn chính là Vi Thanh Lam là con của Vi Trang đại tướng quân, mà Vi Tranh lại là huynh trưởng của Thái tử phi. Vi Thanh Lam giỏi văn không giỏi võ lắm, cưỡi ngựa bắn cung cũng ở mức độ khá lại cùng tuổi với Chử Dịch Phong. Bởi vậy Nhị Hoàng tôn được Đại tướng quân Vi Tranh yêu thích, trong quân nhiều việc tốt xấu đều để Nhị Hoàng tôn từ từ học hỏi. Giỏi về tập võ đương nhiên cũng không có gì xấu nhưng do Thái tử lòng dạ thâm sâu, thân là người Hoàng gia tự nhiên vẫn là sẽ có chút thiên vị do đã biết rõ từng tính cách của các nhi tử.
Thái tử sủng ái Đại Hoàng tôn, đối Nhị Hoàng tôn vô cảm Thái tử phi cũng biết, cũng không nói thêm nữa.
“Phong nhi còn nhỏ mà.” Thái tử phi tưởng tượng mình vì mấy hài tử kia trong lòng liền cao hứng, còn muốn đem hai hài tử của muội muội cùng nâng đỡ. Lăng Trĩ tất nhiên là không cần phải nói, vừa thấy chính là tình hình ôn nhu hiền lương. Khó có được chính là Lăng Tiêu nhỏ như vậy mà lại rất thông minh, hơn nữa diện mạo anh tuấn, giơ tay nhấc chân đều rất có khí chất vương giả… Thái tử phi cười:” Thái tử không chê thiếp tự chủ trương là được, khi trở về ngài thấy hài tử kia cũng phải phán một câu tốt. Mới mười bốn tuổi tướng mạo, tài hoa…đều đệ nhất. Muội muội của thiếp dưới suối vàng linh thiêng nhất định có thể an tâm.”
Thái tử gật gật đầu, nhìn ánh đèn cung đình chiếu lên gương mặt mềm mại tinh xảo của Thái tử phi cười kéo Thái tử phi vào vòng tay của mình ôm ấp nói:” Khó được Thái tử phi nghĩ chu toàn, ta biết nàng xem trọng thương yêu bọn chúng.”
Thái tử phi mặt thoáng hồng, ôn nhu cúi đầu, lộ ra cần cổ có một làn da trắng nõn..
—
Lăng Tiêu dựa vào cái bàn răng rắc răng rắc lấy cây búa nhỏ đập quả hạch ra ăn, trong phòng hắn đại nha hoàn Nghi Trượng đang thu thập giường, Liêu Đinh đi vào nhìn thấy cười:” Nhị thiếu gia tại sao không nói nô tỳ giúp cho, tự mình lại động thủ làm những việc này.”
“Không có việc gì.” Lăng Tiêu tinh tế nhai hạnh đào thơm giòn trong lòng mưu tính. Sau một lúc lâu mới kêu Liêu Đinh đến bên người, nhỏ giọng nói vài cái tên mà sau này có thể nương tựa rồi vỗ vỗ tay làm rớt những mảnh vụn còn dính, nói: “Ngươi lưu ý làm bất cứ việc gì cũng cẩn trọng, không quá khoa trương, cứ ẩn nhẫn hiểu rõ không, có việc gì chứ nhờ những người ta vừa nói.”
Liêu Đinh theo Lăng Tiêu nhiều năm việc này tự nhiên có thể hiểu được, nhẹ giọng cười:” Nhị thiếu gia yên tâm đi, từ đây đều nghe theo chủ ý của thiếu gia.”
Lăng Tiêu gật đầu cười, hắn sẽ vào cung trong nhà không an bài trao quyền cho cấp dưới tâm cũng không yên, Lăng Tiêu gương mặt tinh xảo lộ vẻ hoan hỉ tăng thêm vài phần phong vận.
Làm thư đồng cho Tứ Hoàng tử việc đã định rồi, không mấy ngày nữa Thọ Khang Hầu phủ liền nhận được Thánh chỉ. Cùng ngày Lăng Tiêu thu thập một vài thứ dọn vào Đông Cung.
Lăng Tiêu lại đi Sấu Ngọc Hiên tìm muội muội Lăng Trĩ một chuyến, Lăng Trĩ vừa thấy Lăng Tiêu ánh mắt đã đỏ khóc: “Nhị ca…”
“Khóc cái gì!” Lăng Tiêu cười:” Ca đây là đi làm thư đồng, mỗi mười ngày có thể trở về một chuyến, lại nói Di mẫu rất yêu thương muội, thường cho đòi muội vào cung lúc đó huynh muội ta cũng có thể gặp nhau.”
Lăng Trĩ lau nước mắt gật gật đầu: “Trong cung có nhiều quy củ Nhị ca hãy cố gắng để tâm, nói là đọc sách, cũng không cần quá dụng công thân mình quan trọng hơn.”
Không có mẫu thân, lại không được phụ thân yêu thích, nên hai huynh muội tình cảm rất thân thiết, luôn quan tâm chăm sóc lẫn nhau. Lăng Tiêu cười, gật gật đầu: “Huynh từ trước đến nay yêu nhàn hạ, chỉ lo học hành, muội ở lại nhà một mình phải để ý tới mấy người ở Tây viện, như vậy mới có thể sống được an.”
“Ân.” Lăng Trĩ nhu thuận đáp ứng, đưa Lăng Tiêu ra viện môn.
Chuẩn bị xuất phát đến Hoàng cung.
Xe ngựa đến đón Lăng Tiêu, Lăng Hầu gia đưa cho những người đến đón vài cái hà bao, mong họ chiếu cố tốt cho Lăng Tiêu.
Vào Đông Cung Thái tử phi đã sớm chờ, vừa lúc vào buổi tối các Hoàng tôn theo lệ đến thỉnh an, Thái tử phi cười nói:” Phong nhi cùng Diễm nhi con đã gặp qua, đây là Đại Hoàng tôn Chử Dịch Cẩn, đây là Tam Hoàng tôn Chử Dịch Kỳ.” Vừa cười lôi kéo tay Lăng Tiêu đến trước hai đứa nhi tử nói:” Đây là trưởng tử của Di mẫu các con tên Lăng Tiêu.”
Lăng Tiêu nhìn thấy đại Hoàng tôn đã mười tám tuổi đã sắp xuất cung lập một phủ riêng. Người này ánh mắt sắc bén, thâm trầm, diện mạo cử chỉ cùng Thái tử rất giống. Lăng Tiêu trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên danh bất hư truyền, Đại Hoàng tôn rất giống Thái tử nên được coi trọng, lời nói và việc làm thần sắc cũng giống Thái tử năm đó.
“Đại Hoàng tôn.” Lăng Tiêu hành lễ, Chử Dịch Cẩn vội vàng nâng dậy, cười nói:” Ta và đệ
vốn là chí thân hiện tại đệ lại làm thư đồng cho lão Tứ, về sau cũng giống lão Tứ có việc gì cứ gọi ta một tiếng Đại ca thì tốt rồi, như vậy xa lạ làm cái gì”
“Không dám không dám” Lăng Tiêu hơi hơi mang ý cười, ngoài miệng khiêm tốn đồng thời trong lòng âm thầm đánh giá người này không thể thâm giao.
“Tam Hoàng tôn” Lăng Tiêu nhìn thiếu niên nhỏ tuổi, ánh mắt hướng về mình đầy vẻ tò mò. Tam Hoàng tôn chẳng qua cũng khoảng tuổi, đuôi lông mày khóe mắt lộ vẻ thông minh, học Đại ca của hắn vội vàng nâng Lăng Tiêu đứng dậy, cười nói:” Về sau thông thường cũng không nên khách khí như vậy, luôn nghe mẫu thân nói biểu huynh là người rất tài giỏi hôm nay thấy ta mới biết được mẫu thân không vì thiên vị mới nói như vậy, trong sách nói ‘Long chương phượng tư, phong lưu thiên thành’, chính biểu huynh là người như vậy”
Lăng Tiêu từ nhỏ thích thoải mái lời nịnh hót vốn không thích nghe. Nghe Tam Hoàng tôn khen ngợi khích lệ cao như vậy, sắc mặt không đổi, không mừng không vui ánh mắt nhìn xuống mỉm cười:” Tam Hoàng tôn khen trật rồi, thần không đảm đương nổi”
Nhị Hoàng tôn Chử Dịch Phong mấy ngày hôm trước náo loạn đem một trận cười đến cho mọi người khi trở về mới biết được ngày đó hắn cho Lăng Tiêu ngọc bội là thể hiện lòng ngưỡng mộ đối với nữ tử nên hiện tại thấy Lăng Tiêu thực thẹn thùng. Đại ca cùng Tam đệ khen Lăng Tiêu những lời kia đều rất êm tai, miệng y ngu lại không hiểu văn chương tảo thượng gì đó nên có chút ngượng ngùng đứng ở phía sau không có tiến lên.
Thái tử phi hoan hỷ khi bọn họ huynh đệ gặp mặt hòa thuận, thấy con thứ hai ngượng ngùng đứng một bên, chỉ cảm thấy buồn cười, cười nói:” Phong nhi, gặp Tiêu nhi cũng không một nói câu, như thế nào lại nhăn nhó?”
Chử Dịch Phong mặt đỏ lên, hướng về Lăng Tiêu vừa chắp tay vừa nói:” Mấy ngày hôm trước là ta không hiểu chuyện đường đột, biểu huynh… ngọc bội kia nếu huynh không thích về sau liền cho nữ tử mà huynh ngưỡng mộ trong lòng đi”
Mọi người đều cười, Thái tử phi lôi kéo Lăng Tiêu cười nói: “Được rồi, về sau ở chung một chỗ học tập, mọi chuyện đừng ngại, Di mẫu chuẩn bị tốt phòng ở cho con rồi, theo ta đi xem đi không hợp ý thì sửa lại” Nói xong mang theo Lăng Tiêu đi cùng Tứ Hoàng tôn Chử Dịch Diễm trở lại Thính Phong Các.
Thái tử phi ở Thính Phong Các cấp cho Lăng Tiêu mấy gian phòng có hướng tốt, đã sớm tinh tế bố trí. Lăng Tiêu vừa thấy chỉ biết Thái tử phi bỏ nhiều tâm sức, lập tức tạ ơn rồi cho các tiểu thái giám mang đồ đạc của mình dọn vào.
Tuy nói là một thư đồng Thái tử phi cũng cấp cho không ít cung nữ thái giám vì Lăng Tiêu chuẩn bị chu đáo, so với cháu ruột của mình hiện là thư đồng của Nhị Hoàng tôn Vi Thanh Lam còn chu đáo cẩn thận hơn.
Lăng Tiêu biết là do mẫu thân mình mất sớm nên được Thái tử phi thương xót chăm lo, đối với người càng thêm cung kính.
“Được rồi.” Thái tử phi nhìn một vòng trong viện, cười nói:” Nếu thiếu cái gì cùng Di mẫu nói không cần e ngại”
Lăng Tiêu đáp ứng, khom người đưa Thái tử phi đi ra ngoài.