Đội quân Highserk khởi hành từ Thành phố Sarria và được chia thành ba đạo chính. Nguyên nhân chính là Thành phố Sarria, một điểm quan trọng trên đường biên giới, không đủ chỗ đóng quân cho tất cả. Do đó, cả ba tuyến đường dẫn vào lãnh thổ Myard đều nằm trong tầm ngắm. Và Walm nằm trong đơn vị nhận nhiệm vụ đánh chiếm một trong những pháo đài trên trục đường chính.
Myard có vẻ như đang chờ quân tiếp viện từ Vương quốc Ferrius. Ở phía ngược lại, đơn vị của Walm có nhiệm vụ giảm quân số Myard trước khi quân tiếp viện của Ferrius đến bằng cách đánh phá các lâu đài phụ nằm xung quanh lãnh thổ.
Pháo đài trấn thủ ở biên giới là một lâu đài nằm trên núi. Sườn núi bị chặn bởi một cổng lâu đài và những bức tường, và các thành lũy đã được xây dựng trên các ngọn núi hai phía trái phải. Nhìn từ xa cũng có thể thấy khoảng 3000 binh lính đang bảo vệ nó. Thậm chí từ vị trí ngoài tầm tấn công của cung tên và ma pháp, người ta có thể thấy những bức tường cao chót vót đầy vững chắc và đáng tin cậy như thế nào. Nó cao khoảng 3 mét và rộng khoảng 6 hoặc 7 mét.
Về cơ bản, một trận chiến vây hãm được chia thành hai loại. Không ai biết trước được đó sẽ là một trận chiến ngắn hạn hay dài hạn, nhưng Walm linh cảm rằng lần này nó phải là một trận chiến ngắn hạn cùng với một cuộc hành quân bắt buộc khiến cho binh lính di chuyển nhanh nhất có thể. Cổng chính sẽ bị tấn công bởi Tiểu đoàn Sarria, và Tiểu đoàn Liguria, nơi có đội Duwei, sẽ nhận nhiệm vụ chiếm thành lũy bên trái.
“Walm, Jose, mang theo những tấm khiên đứng. Và mang theo cả mấy tên tân binh, Noor và Barito, sử dụng chúng tốt vào đấy. Willart, bắn ma thuật lửa vào những bức tường. Còn những người khác, hãy tấn công như mọi khi.
Cùng với những mệnh lệnh, chỉ huy của đội Duwei đã đánh mạnh vào một tấm khiên to đủ để bảo vệ cho 2 người. Walm cũng đã từng được cứu bởi chiếc khiên khi họ tấn công một thành lũy trong quá khứ. Trong một thế giới mà hỏa lực cá nhân tuỳ thuộc nhiều vào ma thuật và kỹ năng, khiên được coi là món trang bị không thể thiếu để giảm sát thương. Vì ai cũng chỉ có một lượng mana hạn chế và sử dụng phép thuật làm hoả lực chính, nên đây chắc chắn là một chiến thuật hiệu quả để củng cố hàng phòng ngự và bắt kẻ địch phải bắn phép thuật từ xa để tiêu hao mana của chúng.
Trên xe chở hàng là những binh khí được tạo theo cùng quy chuẩn. Trên đó còn chuẩn bị sẵn một bó gậy tre được bện sẵn.
Walm nhấc thử và nhận thấy nó là một vật nặng kể cả khi dùng hai tay, nặng hơn anh tưởng tượng nhiều. Nếu nhìn từ phía trên thì có thể hiểu được lí do. Các thanh tre đều bị rỗng và được nhét đầy đất bên trong. Khiên tre được sử dụng rộng rãi trong thế giới tiền kiếp của Walm, và khả năng phòng thủ của nó đủ chắc chắn để ngăn chặn cả những viên đạn súng lục, thứ có thể xuyên qua áo giáp.
“Oke, lại đây nào.”
Những tân binh nghe tiếng Jose gọi, vội vã tiến tới.
Walm đã quen đá cặp với Jose nhưng đây là lần đầu tiên anh thi triển đội hình 4 người, bao gồm cả tân binh.
Tuy không run rẩy nhưng sắc mặt hai tân binh, cả nam và nữ, đều tái nhợt, đặc biệt là thanh niên có quả đầu chải ngược, vẻ mặt cậu ta như có thể nôn ra bất cứ lúc nào. Cô gái kia thì nhìn đầy căng thẳng ít nhất cũng cố kìm nén được biểu cảm của mình.
Jose đang cười bỗng đưa tay túm chặt lấy đũng quần của chàng trai trẻ.
“Uhiii, Anh đang làm quái gì vậy?”
Barito ré lên phản đối nhưng Jose cũng chẳng nương tay. Walm cười cay đắng đầy kinh ngạc.
“Oi, oi, nó đang teo lại này.”
Hẳn rồi, Jose vừa check hàng “thằng em” của Barito và thấy cả “anh lẫn em” đang đều sợ hãi.
Jose hướng ánh nhìn sang Noor.
"Em ổn mà. Ngay từ đầu, em không có cái đó.”
Jose, người vừa bị từ chối, trông hơi lạc lõng. À thì, hiển nhiên là chạm vào chỗ đó hoàn toàn là hành vi quấy rối tình dục. Chắc chắn là ngay cả Walm cũng sẽ ngăn cản một hành vi như vậy.
“Đây cũng là lần đầu tiên anh tham gia một trận công thành toàn diện như này. Nhưng lần này chúng ta đang chuẩn bị rất cẩn thận. Anh biết rằng chúng ta đang ở tuyến đầu, nhưng chúng ta vẫn phải hành động thông minh chút. Đội trưởng ra lệnh cho nhóm này lấp đầy những con hào trống. Anh ấy còn nói rằng chiều cao của bức tường phía luỹ này cần phải giảm xuống. Yên tâm đi, sẽ không đột nhiên phải đánh cận chiến đâu.”
Nghe những lời của Jose, cả hai tân binh quay sang nhìn nhau. Thần thái dường như đã được cải thiện một chút.
Kế hoạch lần này là lấp đầy con hào trống, giảm chiều cao của những bức tường bằng đắp đất và sử dụng nó như một bước đà để chiếm lấy lâu đài trên núi cùng một lúc. Sẽ rất tốn thời gian nếu mọi thứ được thực hiện bằng sức người, nhưng không giống như tiền kiếp của Walm, ở thế giới này có một thứ vô cùng tiện lợi gọi là “Phép thuật”, vì vậy họ có thể tấn công lâu đài một cách nhanh chóng.
“Nếu có kẻ thù đến, Walm sẽ đập tan bọn nó. Nhìn cậu ta cũng giống như bao người mà ta có thể thấy ở bất kỳ ngôi làng nào, nhưng anh ta là một chiến binh lão luyện đã giết hàng chục người đấy. Trang bị trên người cậu ta đang mặc bây giờ chủ yếu là những gì thu được từ địch thủ mà anh ta đã giết đấy.”
Nói xong, Jose đánh vào vai Walm.
Hai tân binh lại quay sang nhìn Walm, sắc mặt căng thẳng và lùi lại mấy bước. Rốt cuộc, kẻ mà họ từng tin là thực sự vô hại lại là một kẻ giết người hàng loạt, một tên tâm thần.
“Đừng có miêu tả tôi như một tên cuồng chiến đấu thế chứ. Nó không giúp ích gì đâu. Chẳng qua là mấy người đi nhập ngũ vì bắt buộc như tôi chẳng nhận được trang bị nào tử tế thôi. Mà dù sao thì, chủ cũ của mấy trang bị này cũng đâu có phản đối gì đâu. ”
Trớ trêu thay, Walm lại ăn mặc đẹp hơn và có nhiều tiền hơn sau khi nhập ngũ. Cuối cùng anh cũng hiểu lý do mà những người con trai thứ ba và thứ tư của một người sống ở vùng nông thôn nghèo khó và mơ ước trở nên giàu có lại thích ra chiến trường hơn.
Tuy nhiên, đời không như là mơ. Lúc đầu, nó trôi qua rất nhanh, nhưng khi trận chiến thực sự bắt đầu, nhiều người đã dồn hết can đảm của mình trong khi hét tên mẹ mình, và nhiều người đã bị đâm chết mà thậm chí không thể giáng một đòn trúng vào quân địch.
Sự thật trớ trêu là Walm, người đã sống một cuộc sống đầy văn hóa và học hỏi về quyền con người ở tiền kiếp, về điều tốt và điều xấu, đã trải qua một nghi thức chào mừng và cuối cùng trở nên thích nghi với thế giới mới này.
“Chú xong phần giới thiệu đầy tao nhã của mình chưa? Đến lúc rồi. Đi thôi…"
Một tiếng kèn nhẹ vang lên trước khi Đội trưởng Duwei kịp nói xong.
"Đã đến lúc bắt đầu trận chiến. May mắn nhé mọi người."
Sau tiếng kèn, một tiếng trống vang lên từ phía sau. Đây là hiệu lệnh tiến quân
Walm nâng tấm khiên lên bằng cả hai tay và tiến về phía trước. Theo sau là những người lính khiêng chiếc chiếu rơm, không, cái túi rơm, thứ dùng để đựng muối và ngũ cốc, nhưng lần này chỉ đựng đất.
Tấm khiên được gia cố trở nên nặng khủng khiếp và cả cơ thể như đang từ chối đem theo, nhưng nó không thể và không nên bị bỏ lại. Kinh nghiệm sống còn của Walm cho thấy tác dụng chiếc khiên sẽ được thể hiện sau khi đi thêm 200 mét nữa.
Phát bắn đầu tiên là một mũi tên chứ không phải ma thuật.
Từng mũi tên một được bắn ra khỏi núi để kéo dài khoảng cách bay. Sức va chạm cũng thay đổi do sự khác biệt về sức mạnh và kỹ năng của từng cá nhân, nhưng độ chính xác tăng dần lên khi đội quan Highserk tiến đến gần hơn.
“Ư ư――”
Một mũi tên với ánh sáng yếu ớt nổi bật những mũi tên khác bay theo một đường thẳng. Ngay sau đó, một người lính của đội nào đó rên lên một tiếng rồi gục xuống.
“Đừng để lộ sơ hở! Hãy cảnh giác! Phe địch có tên sở hữu kỹ năng《Hard Shoot》!!!”
Một người chỉ huy giàu kinh nghiệm hét lên. Đó là một 《Kỹ năng》, tài năng thiên bẩm hoặc kết quả của quá trình luyện tập chăm chỉ.
Hóa ra, cũng có những người như Đội trưởng Duwei.
Walm miễn cưỡng suy nghĩ, vì anh biết sẽ có một số người có sức mạnh vượt xa con người, không kể những người có Phép thuật.
Một mũi tên khác găm vào vai và cánh tay của một người lính gần đó, và anh ta phun ra câu chửi thề.
Walm nghiến răng. Theo kinh nghiệm của anh, mọi thứ vẫn đang quá chậm, mới chỉ là một chút chào hỏi mà thôi, rất nhanh sau đó thôi, đủ các chiêu thức khác sẽ ập tới. Chắc chắn, vài phút nữa thôi, hết ma thuật này đến ma thuật khác đã được bắn ra. Hoả cầu, Băng thương, Thổ Đạn, v.v.
“Nó đang đếnnnnnnn!!”
Vài giây sau khi Jose hét lên cảnh báo, một quả cầu nước đập thẳng vào tấm khiên, va chạm thẳng vào bên tay đỡ phụ. Walm hét lên với tân binh Noor vì đã làm rơi chiếc khiên.
“Đừng buông tay khỏi khiên!! Ngay cả khi cánh tay cậu bị xé nát thì vẫn tốt hơn là chết.”
Nước lạnh bắn ra tung toé, gột rửa những bộ giáp ướt đẫm mồ hôi. Kể ra, cũng sảng khoái đấy chứ.
“Bên kia tốt bụng đấy chứ. Có vẻ như chúng muốn ta chơi với nước như một sự chào mừng.”
Những lời đùa của Walm dường như được đón nhận chút xíu và tiếng cười phát ra từ ba bộ ngốc và những người lính xung quanh anh qua kẽ răng nghiến chặt. Các tân binh, Noor và Barito cũng chỉ dám cười nhẹ.
Tiếng ồn phát ra từ tấm khiên rất lớn và liên hồi kể từ khi trận chiến bắt đầu. Không chỉ mũi tên và đá, mà cả ma thuật và thậm chí cả phân cũng được đem ra làm vũ khí.
Cái đám bẩn thỉu chết tiệt.
Walm bực mình.
Khoảng cách ngày càng được thu hẹp tới mức Walm có thể nhìn thấy mặt quân địch. Sớm thôi, quân đội Highserk sẽ lao lên tấn công chúng thôi.
Những mũi tên và ma pháp được bắn xuyên qua những khoảng trống giữa những tấm khiên. Walm sung sướng khi thấy những tên địch bị nuốt chửng bởi Hoả Cầu và lao xuống từ đỉnh bức tường.
"Tuyện!! Willart, làm tốt lắm!!!”
Khi Walm khen ngợi ma pháp sư, Willart, người đã tung Hoả Cầu, mỉm cười đáp lại mà không nói lời nào.
Vì muốn tiêu diệt nguồn hoả lực chính, các cuộc tấn công bắt đầu dồn về phía Willart.
"À, chúng mày nhập cuộc rồi đấy hả?"
Đội trường Duwei tức giận ném một hòn đá to bằng nắm đấm vào mặt tên quăng đá phe địch khiến hắn gục xuống.
“Đợi đó đi, thằng khốn!! Tao sẽ xoắn tất cả ruột gan mày lại rồi trộn lẫn nó với mấy thứ rác rưởi!!!
Đội trưởng Duwei gầm lên và tạo ra hiệu ứng thật tuyệt vời. Hỏa lực lập tức tập trung vào anh ta như thể anh ta là một kẻ thù định mệnh.
"Ngay bây giờ, lấp đầy chúng mau lên!
Bất chấp hàng loạt đòn thế, Đội trưởng đã hạ lệnh. Bình thường anh ta là tay thô bạo, não cơ bắp, nhưng khi lâm trận, đầu anh ta nhảy số nhanh ghê gớm.
Con hào trống sẽ được lấp đầy bằng thổ ma pháp và đất do những người lính mang theo, dâng lên đến khoảng một nửa bức tường. Đó là kế hoạch.
Bộ binh đặt khiên xuống và đổ đất từ bao rơm vào hào trống như đang chạy tiếp sức.
Gần đó là một đội có thổ ma pháp sư. Người này múc đất từ dưới chân bức tường và lấp đầy những con hào.
Phe địch tuyệt vọng phòng ngự để giữ vững mạng lưới phòng thủ. Nhưng một quả cầu lửa xuyên qua khe hở giữa những tấm khiên đã nuốt chửng hai người lính đang cố gắng phòng thủ. Máu và thịt bị vụ nổ cuốn thổi tung và chạm vào những người lính xung quanh, cơ thể chúng chìm trong biển lửa và lăn lộn dưới đất.
Một người lính thiện chiến đang cố dùng đất để dập lửa, nhưng những mũi tên và đá cũng đang dồn vào lỗ hổng nơi hàng phòng thủ đã mở. Có thể nói “chủ động gây hấn” là một trong những chân lý trên chiến trường. Walm nhớ rằng giáo viên lịch sử của anh ấy lúc tiền kiếp vẫn thường nói với anh ấy điều này.
Sau đó, Walm nhìn thấy một tên địch đang chuẩn bị ném thứ gì đó qua lỗ hổng trên tấm khiên. Mục tiêu chắc chắn là Noor, người đang lấm lem bùn đất và mồ hôi trong khi làm việc. Không chút do dự, hòn đá được ném thẳng về phía Noor.
"Eck, ah!?"
Ngay lập tức, Walm nắm lấy cổ Noor và kéo lại, tảng đá xuyên qua vị trí mà vài giây trước là đầu của Noor.
“C-cảm ơn anh nhiều”
Noor mở mắt ra và cảm ơn Walm.
Walm trấn an cô ấy.
"Đừng lo lắng quá. Hơn nữa, đừng chỉ tập trung vào việc em đang làm. Nhớ là, chú ý kẻ thù là trên hết.”
Noor gật đầu đáp lại lia lịa.
Trong trận chiến này, Walm sẽ lo cho Noor và Jose, người luôn đánh cặp với anh, chăm sóc cho Barito. Barito được giao cho Jose, người có thể giải quyết mọi việc suôn sẻ, nên chắc sẽ an toàn thôi. Ngược lại, Walm đã cố gắng hết sức để đàn em đầu tiên của mình được toàn mạng.
Trận chiến vẫn tiếp diễn, và hai giờ sau khi bắt đầu, con hào trống đã được lấp đầy đến một phần ba bức tường. Các thành viên trong đội Duwei cũng đã kiệt sức. Chỉ có Đội trưởng Duwei là vẫn có vẻ ổn. Walm thấy vậy nên có chút nghi ngờ rằng anh ta thực sự có những kỹ năng khác.
“Đơn vị đột kích, họ đến rồi”
Khi Đội trưởng Duwei lẩm bẩm, Walm quay sang rìa tầm nhìn của mình, một tiểu đoàn mới đang tiến tới từ phía hậu quân. Không giống như các tiểu đoàn khác, đây là một tiểu đoàn có xuất thân đặc biệt.
“Đó là một tiểu đoàn bộ binh của thành phố Sarria.”
Jose nheo mắt xác định xem đó là tiểu đoàn nào.
“Đưa những đồng hương cũ ra làm đơn vị đột kích, có vẻ như Chỉ huy Berger lại nổi máu xấu tính rồi đây.”
Những người lính xung quanh cũng đồng tình.
“Bức tường vẫn nằm ngoài tầm với, chúng ta sẽ dựng thêm một cái thang chứ?”
Noor đưa ra một câu hỏi.
Câu trả lời ngay lập tức được đưa ra trước cả khi Walm kịp trả lời.
Một nhóm người mặc áo giáp nhảy vào chân tường.
"Chúng đến rồi!!"
Những tên lính trên thành lũy hét lớn để cảnh báo những đồng đội về sự nguy hiểm, nhưng đã quá muộn rồi. Vì đất đã nhanh chóng được chất thành đống cao ngang bức tường bởi thổ ma pháp, và tiểu đoàn bộ binh Sarria dùng nó như bước đệm để lao lên tấn công. Hơn thế nữa, bức tường ở lâu đài liền kề đã sụp đổ vài chục mét do phần nền móng dưới chân tường đã bị thổ ma pháp đục rỗng.
Walm như hét lên từ trong lòng. Rốt cuộc thì màn trình diễn này thực sự quá ấn tượng.
“Hãy cho những kẻ phản bội nếm thử lưỡi kiếm của chúng ta!!… Đội lính giáo đầu tiên sẽ được Chỉ huy Berger khen thưởng.”
Như thể đáp lại mệnh lệnh của Chỉ huy tiểu đoàn Sarria, những người lính của tiểu đoàn Sarria nhào lên tấn công như quỷ dữ. Đội lính giáo đầu tiên xiên rất nhiều lính canh trên thành lũy và ném họ xuống từ trên đỉnh tường thành. Tất nhiên, đánh đổi cho điều đó là rất nhiều hi sinh. Hơn một nửa đội lính giáo đầu tiên đã bị đánh bại, nhưng đoàn quân vẫn không hề dừng lại.
Một người lính truyền tin chạy đến chỗ Walm và những người lính vẫn đang tiếp tục công việc khác.
“Mệnh lệnh từ Chỉ huy Tiểu đoàn Liguria. Đừng tụt lại phía sau tiểu đoàn Sarria. Hãy thực hiện một cuộc tấn công tổng lực và phá vỡ các bức tường.”
Walm đồng ý rằng bây giờ sẽ là một cơ hội tuyệt vời, vì nhiều lính canh trên thành luỹ đã thiệt mạng rồi
“Toàn quân, tấn công!!”
Khi giọng nói của Chỉ huy Tiểu đoàn Liguria vang lên trên chiến trường, tín hiệu cho một cuộc tấn công tổng lực đã bắt đầu.
Nhiều người nắm lấy cái thang, giấu nó trong cái bóng của những người lính khác và họ cùng nhau lao thẳng vào những bức tường. Kẻ thù cũng ngay lập tức phản công nhưng vô cùng thưa thớt.
“Noor, giữ vị trí ở phía sau anh.”
Walm cũng lao vào trận chiến với chiếc khiên tròn đeo trên lưng. Một chấn động va vào tấm khiên với âm thanh chói tai. Ngoài những mũi tên và những viên đá còn có một thứ gì đó rất cứng đập vào giáp chân nhưng Walm chẳng thể nhận ra đó là gì. gì.
Binh lính đang cố leo lên từ chiếc thang được treo lơ lửng, nhưng ngay khi đám lính bên trong thành luỹ ném nhiều giáo ra hơn, một số chiếc thang đã bị bung ra khỏi bức tường và những người lính ngã nhào xuống.
Vừa dán mắt vào chiếc thang trông có vẻ chắc chắn, Walm vừa bắt đầu leo lên. Một người lính đang leo lên ngay trước anh ta đã bị một mũi tên bắn từ bên hông đâm vào sườn và ngã xuống đất
Một cung thủ của phe địch đã cố gắng bắn một mũi tên vào con mồi tiếp theo của hắn, Walm, nhưng một cây thương bằng băng xuyên qua mặt hắn và găm thẳng vào thành lũy.
“Willart!!”
Walm nhận ra ngay người hỗ trợ là ai.
Trong khi cảm ơn người bạn đồng hành trầm lặng và trọc lóc Willart, Walm tiếp tục leo lên. Có lẽ kẻ thù đã bị phân tâm bởi phép thuật nên anh ta có thể dễ dàng tiến lên mà không bị chú ý.
Khi Walm leo lên tới nơi, anh ta lập tức đâm một thanh trường kiếm vào gáy tên lính trước mặt mình không chút do dự. Vết thương chí mạng làm hắn cứng đờ ra và tắt thở.
Đám còn lại đứng quanh vẫn chưa kịp phản ứng. Walm tiếp tục vung thanh trường kiếm sang một bên và lập tức làm lìa đầu một tên đang mặc áo giáp. Anh ta cảm thấy vô cùng phấn khích khi thanh kiếm cắt đầu tên địch rất ngọt mà không gặp chút khó khăn nào.
Walm, người vừa hạ sát tên địch mà không làm mẻ thanh kiếm của mình, quay sang đối mặt với một tên lính vừa phát giác ra sự xuất hiện của anh.
“Chúng đang leo lên đấy!!”
Hắn lao tới gần Walm và hét lên báo hiệu cho đồng bọn.
Walm biết rằng kiểu lính này có rất nhiều kỹ năng. Tên địch nhào lên chém trước bằng thanh trường kiếm sau đó thu kiếm lại tiếp tục đâm lên. Walm nhanh chóng thu hẹp khoảng cách trước khi hắn kịp ra đòn thứ tư.
Anh đỡ đòn đâm bằng chiếc khiên tròn, rồi đập mạnh vào cổ tay đối thủ bằng một cú đập khiên.
Đối phương cũng rất xuất sắc vì anh ta vẫn nắm chặt cây kiếm, nhưng cánh tay phải của Walm, được bao bọc với tấm khiên tròn, đã hành động nhanh hơn. Thanh trường kiếm, được đâm từ một khoảng cách ngắn từ phía dưới, đã làm vỡ hộp sọ và phá tan não khi xuyên qua nhãn cầu.
Walm lập tức quay đi, tìm kiếm kẻ thù tiếp theo.
Cùng lúc đó, một số đồng đội của anh cũng đang leo lên thang. Một trong số họ là Noor. Cô ấy đã lập tức chiến đấu với một tên lính lao tới ngay vừa leo lên tới nơi, nhưng do thiếu kinh nghiệm và có những lỗ hổng trên áo giáp, cô ấy đã bị thương ở một bên cánh tay.
“Senpaiー!!”
Tiếng khóc của Noor vang đến tai Walm. Kẻ thù khác nhắm vào cô lần này là một kẻ tồi tệ hơn nhiều, một tên được trang bị giáp trụ khắp người… hắn chắc hẳn là một hiệp sĩ. Hai người lính Highserk đã bị hắn giết trên thành lũy, và Noor xấu số sẽ đi theo họ sau vài giây nữa thôi.
“Mày chỉ dám đánh với đám tân binh thôi à? Thằng gà con chết tiệt.”
Walm vội vàng quay lại và ném chiếc khiên tròn của mình về phía tên hiệp sĩ. Hắn nhanh chóng đỡ nó bằng cây kích của mình.
“Vẫn dã man như thường lệ sao, thằng khốn Highserk này!! Tao sẽ không cho mày đặt chân tới Myard đâu
Tên hiệp sĩ ngay lập tức bước vào cuộc đối đầu bằng cách ném đi chiếc khiên tròn. Sàn đấu của hai người lần này là trên tường thành nên không gian rất chất hẹp. Vì vậy, để cứu được Noor, Walm đành đau lòng bỏ chiếc khiên của mình xuống.
Walm nghiến răng đầy quyết tâm. Anh ta đưa lưng và vai ra để chặn cú ném khiên không chút do dự rồi dùng sức trụ từ chân để dừng nó lại.
Khuôn mặt anh vô thức méo xệch vì lực tác động của cú ném mạnh hơn tưởng tượng nhiều. Cánh tay trái của Walm nhói lên vì đau, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến việc chiến đấu cho lắm. Cây kích lao đến từ bên cạnh. Walm đưa cây trường kiếm ra đỡ đòn. Âm thanh ken két của kim loại cọ xát vào nhau vang lên ghê sợ.
Không may thay, Walm còn không có thời gian để mà giải lao. Đòn tấn công tiếp theo đã tới ngay trước mắt rồi.
Gã Hiệp sĩ tấn công Walm bằng chiếc khiên.
Walm đổi chân trụ và nghiêng người sang trái để tránh tấm khiên đang lao tới.
Đối thủ lập tức giáng cây kích xuống tiếp tục tấn công.
Walm không mang theo tấm khiên tròn nên buộc phải đưa thanh trường kiếm lên bằng cả hai tay để chặn đòn tấn công. Nhưng áp lực là quá lớn.
Gã kia đè mạnh cây kích rồi thu nó lại để lại một vết cắt mới toanh tại phần vai trên áo giáp của Walm.
Quân địch đã tập hợp lại và đang liên tiếp tấn công những người lính Highserk trên thành lũy, bao gồm cả Noor. Trong những tình huống như này, Walm vô thức tìm kiếm Đội trưởng Duwei. Nhưng đúng như dự đoán, vì sự náo loạn anh ấy gây ra từ lúc ban đầu, có quá nhiều tên địch ra sức ngăn cản khi anh ấy cố gắng leo lên thang. Như một lẽ thường, kiểu địch thủ đầy sức mạnh này vốn được định sẵn sẽ là bạn nhảy trên chiến trường của anh ấy.
Walm sau đó than thở về sự xui xẻo của mình, nhưng anh không thể bỏ rơi Noor, đàn em đầu tiên của mình.
Cuộc giao tranh vẫn tiếp tục. Áo giáp của kẻ thù bị trầy xước, nhưng áo giáp của Walm cũng chẳng khá hơn chút nào. Anh ta gặp bất lợi hơn vì khả năng phòng thủ ở các khớp của anh ta yếu hơn hẳn so với tay hiệp sĩ kia.
Tiếp theo, Walm cố gắng tấn công vào phần thân, nhưng cũng chẳng ích gì vì giáp thân của tên kia quá dày. Ở chiều ngược lại, cây kích của hắn đã cứa vào má anh.
Mí mắt và trán của Walm cũng bị trầy trụa làm tầm nhìn của anh trở nên rối loạn. Đôi môi cũng khô rang.
Ngay cả khi Walm tập trung đến quên cả chớp mắt và cố gắng đoán trước chuyển động của kẻ thù đi nữa thì áo giáp của anh ta vẫn bị dính đòn và trầy xước hết lần này đến lần khác. Cuối cùng, cây kích đâm trúng vào vai Walm và phá vỡ một phần giáp vai.
"Vô dụng thôi. Mày chỉ là đồ tép riu yếu ớt thôi!!”
Gã hiệp sĩ hét lên.
Walm tấn công vào phần thân hắn thêm phát nữa, nhưng lần này có vẻ sâu hơn trước.
Tình hình không có lợi cho anh ấy nên buộc phải làm vậy.
Walm vung nhẹ cây kiếm bằng cánh tay đẫm máu và chuẩn bị cho một đòn tấn công khác. Nhưng vì lý do nào đó, anh có linh cảm rằng điều gì đó sắp xảy ra.
Lạ nhỉ, có gì đó khang khác.
Walm đột nhiên cảm nhận được chuyển động của mình không còn động tác thừa và trở nên trơn tru, hiệu quả khác thường.
Anh ta chém mạnh miếng bảo vệ ống chân của tay hiệp sĩ kia và thanh trường kiếm bật sang một bên kéo theo Walm lùi lại một chút. Một phần của miếng giáp đã vỡ tan. Có lẽ gã hiệp sĩ đã cảm nhận được điều này, bởi vì hắn hét vào mặt Walm đầy tức giận.
“Mày cứ việc cút xuống địa ngục đi!!”
Thanh kiếm và cây kích lại va vào nhau.
Walm nương theo phản lực từ vụ va chạm mà lùi lại thủ thế.Walm vác thanh trường kiếm trên vai nhưng tự anh cảm thấy thế là chưa đủ. Ngay lập tức anh thi triển một tư thế quen thuộc mà anh ta chưa từng thực hiện trong chiến đấu hay huấn luyện. Tư thế mà cánh tay của anh đưa lên trên đầu. Có thể nói rằng tư thế này không phù hợp trong cận chiến.
“Đừng coi thường tao. Mày nghĩ mấy lời vớ vẩn của mày có thể dọa được tao à?
Tên hiệp sĩ kia lại giương cái khiên tròn lên và tiếp tục lao vào. Toàn bộ tư thế chiến đấu của hắn hiện rõ trong tầm nhìn của Walm, nhưng thực tế Walm chỉ thấy những gì nên thấy và chỉ bước tới vừa đủ mức cần thiết. Sống trên sa trường và vung kiếm mỗi ngày nhưng cảm giác đổi với Walm vừa xa lạ vừa quen thuộc. Lần này anh chuẩn bị bổ nó xuống theo một quỹ đạo quen thuộc như anh vẫn làm khi còn là một nông dân.
Thanh kiếm phát sáng yếu ớt và mana được truyền vào thanh kiếm từ bàn tay đang nắm chặt cán kiếm.
Nếu chiêu này thất bại, nếu kẻ thù phản đòn được, Walm chắc chắn sẽ bị trọng thương. Một rủi ro như vậy thậm chí còn làm Walm mảy may suy nghĩ. Anh chỉ muốn làm theo đúng cảm giác của mình bây giờ.
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh cười bằng cả trái tim trên chiến trường.
Thanh kiếm bổ mạnh xuống, phá tan chiếc khiên tròn và chém từ vai xuống ngực kẻ địch.
Thời gian như ngừng lại. Chính xác hơn, nó dường như chậm lại. Ít nhất là từ góc nhìn của Walm, hoặc đơn giản chỉ là do anh đã hành động nhanh hơn dự tính.
Tên hiệp sĩ đánh rơi cây kích và lẩm bẩm bằng một giọng nói run rẩy.
“Nó..là…, một kỹ năng, 《Strike》? Tại sao…, thứ tép riu …, như mày…, có thể…, bọn tao―― “
Hắn đổ gục một vũng máu trên tường thành mà không nói hết câu.
“K-không thể nào, Chỉ huy!?”
“Hermel-sama đã bị giết…”
Có lẽ hiệp sĩ vừa bị giết bởi Walm là kẻ chỉ huy phòng vệ các thành lũy xung quanh. Những tên lính xung quanh bỗng trở nên hỗn loạn bất thường.
Và như để làm gia tăng sự hỗn loạn, Đội trưởng Duwei cuối cùng đã trèo lên tới nơi và tàn sát tất cả quân địch trong tầm mắt. Mỗi lần anh ta vung kiếm, tay chân của kẻ thù bị nghiền nát.
“Tôi lên tới nơi rồi! Nghe tôi này! Đừng dừng tay lại dù chỉ một giây! Tiêu diệt hết lũ lính ở trên tường thành này đi!!!”
Ngay cả các Đội trưởng khác cũng đáp lại lời của Đội trưởng Duwei. Từ một nơi cách xa bước tường thành, Trung đội trưởng Kozul tỏ ra rất vui sướng vì đã tấn công thành công. Khi Walm nhìn thấy điều này, anh đã tự hỏi tại sao Chỉ huy Đội Duwei không thể trở thành Chỉ huy cả Trung đội, nhưng bây giờ việc đánh dẹp thành lũy quan trọng hơn một vấn đề tầm thường như vậy.
Walm tiếp cận Noor trong khi nhặt khiên lên và kiểm tra tình trạng vết thương.
Noor bị một vết thương ở sườn và cánh tay nhưng không sâu lắm.
“Cẩn thận mất máu. Giờ chưa phải lúc nghỉ ngơi đâu.
“V-Vâng, Walm-san!!”
Tình hình trận chiến đang nghiêng về phía Đế chế Highserk, nhưng vẫn còn nhiều binh lính phe đối diện đang cố chiếm lại thành lũy.
Walm vung kiếm vào những kẻ địch lọt vào tầm mắt trước khi kịp nhận ra là cảm xúc của anh đang dần trở nên mờ nhạt. Như thường lệ, anh cố gắng chém vào phần thân của kẻ thù cùng với bộ giáp trong khi né những đường kiếm hướng về mình. Walm vẫn chưa nhận ra rằng anh ta chỉ còn cách một bước nữa là đến với sức mạnh vượt xa tầm hiểu biết của con người.
Walm không thích giết người, nhưng anh không thể không làm vậy, anh muốn biết mình vừa đạt được thứ sức mạnh như thế nào.
Cả khiên và giáp của kẻ thù đều không thể chống đỡ trước kỹ năng《Strike》. Cứ như thể cú đánh của một thanh trường kiếm thông thường đã biến thành cú đánh đến từ một chiếc rìu chiến khổng lồ.
Walm càng giết được nhiều kẻ thù thì lại càng làm chủ kỹ năng 《Strike》hơn.
Khi Walm kịp nhận ra điều đó, anh ta đã đặt chân đến cầu thang dưới bức tường pháo đài. Điều này cũng không hoàn toàn chỉ do sức mạnh của anh. Walm cũng phải cảm ơn Jose, người đã luôn hỗ trợ ở phía sau trước khi Walm kịp nhận ra và khéo léo phong tỏa kẻ thù bằng một ngọn giáo.
Jose đến cạnh anh. Và cùng lúc đó, Walm nhận thấy rằng sự tập trung vốn đã bị đẩy đến giới hạn của anh cuối cùng cũng vụt tắt. Thể chất kiệt quệ làm anh ấy có cảm giác vô cùng khủng khiếp, có lẽ do mana đã cạn kiệt vì sử dụng quá nhiều 《Strike》 mà anh ấy không quen.
May mắn thay, những tên lính bảo vệ cầu thang không cố gắng nhào tới mà chỉ nhìn anh một cách đe dọa, cố gắng để chuyển hướng sự chú ý của Walm. Nhìn sơ qua chắc chỉ còn khoảng 10 người.
Khi Walm hạ quyết tâm và cố gắng bước lên, một giọng nói đáng tin cậy vang lên từ phía sau.
“Walm!! Hình như chú đã đạt được kỹ năng 《Strike》à. Tốt lắm. Giờ thì nghỉ chút đi. Còn lại cứ để anh lo”
Đó là Đội trưởng Duwei, người đã thấm đẫm trong máu quân thù.
Nhìn thấy điều mà cả một tay mơ cũng có thể hiểu được nó có nghĩa là gì, Walm cảm thấy thần kinh đã được thả lỏng. Chắc chắn rằng Đội trưởng Duwei là kiểu người mà anh không muốn đối đầu trên chiến trường.
Khi Đội trưởng Duwei gầm lên đe dọa, quân địch lập tức nhụt chí và dễ dàng bị anh ta hạ gục. Hai người lính bốc hơi khỏi thành lũy chỉ sau một đòn duy nhất. Một sức mạnh mà không ai tin rằng nó đến từ chính kỹ năng mà Walm vừa sử dụng trước đó..
Lính địch dù cố gắng nấp trong khiên và ngăn chặn cuộc tấn công dữ dội nhưng cũng đã bị hất văng ra xa, và khi chúng rơi từ thành lũy xuống đất, máu tươi túa ra từ khắp người như những bông hoa nở tung.
"Ah!? a, AAAArrgh, aaaa——”
"Chết tiệt!! Tại sao lại có loại quái thú này ở đây vậy!!”
“Đừng sợ. Đừng sợ!”
Cầu thang rải đầy xác chết. Nhưng đó không phải chưa phải là kết thúc.
Chỉ huy đội Duwei bổ vào một tên lính địch với khuôn mặt nhợt nhạt bằng một đòn tấn công phá tan chiếc mũ giáp và làm đầu hắn bị chẻ ra làm. Những tên địch còn lại nhìn thấy vậy liền quay lưng bỏ chạy.
“Tôi chưa muốn chết!!!”
“Mẹ kiếp, thà đánh với Orge còn đỡ hơn.”
Các đồng minh dần dần tràn vào bức tường ở giữa và phía cánh trái. Không ai có thể đoán được khi nào cuộc tấn công sẽ dừng lại. Thấy vậy, Walm tin chắc trận chiến đã được định đoạt.
“Tập trung lại với nhau. Trận chiến sắp kết thúc rồi. Trước khi đó, hãy đi và giành lấy phần cho riêng mình nào!!!”
Tiếng hét như lời của tên cướp đầu đàn.
Không lâu sau, tòa nhà trong thành lũy đã nằm dưới sự kiểm soát của đội Duwei. Chẳng có mấy sự kháng cự. Những tên còn lại hoặc tự nhốt mình trong các công sự hai bên trái phải hoặc bỏ chạy.
Cổng lâu đài được mở từ bên trong và trận chiến được định đoạt khi một loạt binh lính tràn vào trong.
Một số tên địch không thể thoát khỏi công sự và bị dồn vào đường cùng nên đã bày thế trận để kháng cự nhưng cũng chẳng được bao lâu.
Cuối cùng, pháo đài bị bao vây đã đầu hàng chỉ trong chốc lát. Đám lính định bỏ chạy thì bị đội kỵ binh đuổi theo và tiêu diệt rất nhiều.
Và thế là trận chiến bắt đầu từ khi sáng sớm đã kết thúc trước khi mặt trời lặn. Tuy nhiên, nó chỉ là một tiền đồn biên giới. Công việc của Walm vẫn còn dài.==========
ăn mừng T1 ăn Đần Kay, siuuuuuuuuuu