Một thứ mùi xộc thẳng vào mũi của Walm. Đó là mùi của nội tạng và chất thải – những thứ đã quá đỗi quen thuộc với anh.
Dù hai bên vẫn chưa hoàn toàn giáp mặt nhau nhưng chiến trường đã bắt đầu rực lửa rồi.
Nội tạng của những binh sĩ xấu số cứ thế văng ra khi những mũi tên và ma pháp bắn ra từ khoảng cách xa đáp trúng họ. Đây quả đúng là nơi sinh ra chỉ để chà đạp và giết chóc.
Và trái tim của Walm cũng đang đập liên hồi nhưng anh vẫn từng bước tiến lên khiến tấm giáp ngực rung lên với những âm thanh cành cạch như thể muốn khẳng định sự tồn tại của bản thân mình.
Anh đã có thể chịu đựng được thứ mùi đó để thở một cách dễ dàng hơn nhưng giờ đây thử thách tiếp theo chính là khung cảnh đang trải ra trước mắt.
Nhưng Walm hét lên bởi nó đã vượt quá sức chịu đựng.
“Uwooooooo, wooooooOOOO!!!”
Những từ ngữ vốn chẳng mang ý nghĩa nào, mà nếu có thì chẳng qua cũng chỉ là một sự tự khích lệ bản thân cũng như đe dọa đối thủ mà thôi.
Trên tay Walm là một thanh giáo dài 2,5m trong khi đầu và thân của anh lại đang được bảo vệ bởi những mảnh giáp.
Và những người xung quanh anh cũng như vậy. Ở một nơi như thế này thì đây chính là “trang phục” chính thống với những vết đỏ đen không thể nào làm mờ đi được chính là “thời trang”. Tuy nhiên, chính những thứ đó lại như là bằng chứng về bi kịch của người chủ cũ và như thể những vết ố đó đang hung hồn kể lại cho Walm nghe về những gì đã xảy ra.
Takakura Raizou, hay Walm ở cuộc sống mới này, đang ở giữa một trận chiến.
Nhưng nó không phải là một cuộc chiến ở thời hiện đại như Thế chiến I hay Thế chiến II – vốn là lịch sử được tạo nên từ sắt, thuốc súng, khoa học và công nghệ.
Đây là một cuộc chiến thời trung cổ nơi sắt sẽ chống lại sắt, người chống lại sắt hay người chống lại người, Và điều đặc biệt là nơi đây có tồn tại những thứ như Ma pháp, Kĩ năng cũng như ma cụ và cả những sinh huyền bí. Tất cả những điều đó thì Walm đã đều được trải qua.
Takakura Raizou đã được ban cho cuộc đời thứ hai với thân phận là con trai thứ 3 của một gia đình nông dân ở một thế giới khác ngoài Trái Đất.
Nói đúng hơn, Walm - tái sinh cùng với cơ thể và tên gọi mới ở một thế giới hoàn toàn khác, đã dành cả thanh xuân để tận hưởng cuộc sống trên những cánh đồng.
Tuy nhiên, một ngày nọ, lệnh triệu tập được gửi đến Walm và anh không còn cách nào khác ngoài việc lên đường bởi vì gia đình đã nhận được tiền từ trước đó rồi.
Sau một tháng huấn luyện, Walm bị ném thẳng ra tiền tuyến.
Nếu một quốc gia có đủ tiềm lực thì chắc hẳn một người lính thông thường cần phải được huấn luyện nhiều năm mới có thể ra chiến trận.
Tuy nhiên với Đế quốc đầy rẫy chiến sự quanh năm thì đó hoàn toàn là điều viển vông. Để rồi thật bất hạnh khi Walm lại chính là một trong những người rơi vào tình cảnh này.
Một tháng – là khoảng thời gian mà người ta cho rằng là đủ để huấn luyện một lượng lớn bộ binh nên phần còn lại của khóa huấn luyện đã diễn ra ở trên cánh đồng – thứ mà Walm cũng đã có cơ hội trải nghiệm ở tiền kiếp.
Theo ý của anh thì điều tốt nhất họ cần làm lúc này là triển khai OJT – Khóa huấn luyện tại chỗ (On - the – Job Traning) ngay dù cho điều đó đồng nghĩa với việc cái giá của sự thất bại chính là cả mạng sống.
Nửa năm sau khi sau nhập ngũ, Walm đã sống sót qua trận chiến đầu tiên và rất nhiều trận chiến khác, và để chính xác thì bây giờ đã là lần thứ 11 anh đứng trên chiến trường.
Những người từng ở cùng nhóm với anh phần lớn đều đã không còn. Một số thì phơi thây để lộ ra cả nội tạng, một số thì bị nghiền nát phần đầu trong khi một số khác đã hoàn toàn bốc hơi vì bị đốt cháy bởi Ma pháp. Quả thực có rất nhiều cách để một ai đó có thể chết… rất nhiều cách để chết.
Rất may khi đối phương là người thực hiện việc hỏa táng và chôn cất hay nói cách khác thì chuyện này cũng như việc đến một công viên giải trí đầy chết chóc – dù không mấy dễ chịu nhưng cũng không đến nỗi nhàm chán.
Walm, người thích một thế giới yên bình, đáng lẽ không thể sống sót qua trận chiến đầu tiên, thế nhưng đến giờ vẫn toàn mạng một cách thần kỳ. Ở một nơi mà mỗi khoảnh khắc đều là “ngàn cân treo sợi tóc” thì anh lại sống sót trở về. Đến chính Walm cũng phải bật cười bởi dù gì đó cũng là việc duy nhất mà anh có thể làm.
Số lượng người bỏ mạng dưới tay Walm không hề ít mà là hàng tá. Kẻ thù sẽ không bao giờ khoan nhượng, dù cho anh đã lê lết trên mặt đất hay đôi tay đã run lẩy bẩy hoặc là đôi chân đã không còn chút sức mạnh nào để di chuyển. Thậm chí ngay cả khi anh nôn mửa sau khi lần đầu tước đi mạng sống của ai đó cũng chẳng hề có bất cứ một ai chờ đợi cả.
Nếu như có cơ hội thì hẳn đồng đội của anh đã tiêu diệt kẻ thù từ bên hông nhưng Walm dù đã kinh qua nhiều trận chiến cũng chẳng thể ngờ được.
Không phải là Đế quốc Highserk – quê nhà của anh hay Thánh thần nào đã cứu anh cả mà chính là ngọn giáo 2,5m và thanh kiếm 90 cm mà anh nhặt được trên chiến trường.
Ở nơi đây thì chúng sinh bình đẳng. Walm hoàn toàn tin tưởng điều này tự tận đáy lòng mình và quả thực như vậy, cái chết sẽ ập đến với bất cứ ai dù nam hay nữ, già hay trẻ.
Và với đầy những suy nghĩ lộn xộn ấy trong đầu, Walm đã đi đến nơi có thể nhìn thấy quân địch.
Đó là một bộ binh hạng nhẹ từ Liên bang Thương mại Liberitoa – thứ mà đã lâu lắm rồi không xuất hiện trước mặt anh. Mặc dù đó là binh lính của nước đối phương nhưng có lẽ người này cũng đang trong tình cảnh tương tự Walm.
Anh đoán rằng khuôn mặt tái nhợt kia là kết quả của sự lo lắng kết hợp với nỗi sợ hãi do thiếu kinh nghiệm.
Và ngay khi khoảng cách đôi bên thu hẹp đến ngưỡng tử thì hai mũi giáo đã chạm nhau mà chẳng hề báo trước. Đối phương chĩa giáo vào cơ thể Walm nhưng chỉ trúng vào phần giáp ngực khiến nó trầy xước và rồi anh dùng nửa thân trên làm nó chệch hướng đi.
Walm tránh được việc đồng quy vô tận và nhanh chóng nhắm mũi giáo đang giữ ở hông của mình vào và cổ đối phương. Kẻ đối đầu cũng đã cố cản đòn bằng mũi giáo mà hắn vừa kéo lại nhưng mục tiêu thực sự của anh lại là phần hạ bộ không được bảo vệ.
Hắn vặn vẹo khi cảm nhận được ngọn giáo đâm vào đùi mình. Vết thương hẳn đã sâu vào đến tận phần xương, gây ra cơn đau khủng khiếp cũng như lấy đi một lượng lớn máu.
Để rồi hắn cũng chẳng còn đủ sức để cầm vũ khí chống lại những cú đâm liên tục của Walm và ngã rạp xuống mặt đất. Mặc dù còn thở nhưng có lẽ hắn bất tỉnh rồi, tuy nhiên khi đã nằm xuống như thế này thì thứ đang chờ đợi hắn ở phía trước chính là những bước giẫm đạp đầy chết chóc của đoàn quân.
Đáng tiếc…
Walm quay đi khỏi tên lính đang bị cả hai bên giày xéo kia.
Một tên lính khác ngay lập tức trám vào chỗ trống. Có thể khuôn mặt hắn cũng đang tái đi như tên kia nhưng anh có thể cảm nhận được tên này mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hai mũi giáo đã chạm nhau nhưng như thế là không đủ để định đoạt cuộc chiến. Walm cứ ngỡ rằng tên lính kia là kẻ bị ruồng bỏ khi bị ném đến tiền tuyến như thế này nhưng thật không may khi hắn trông chẳng có vẻ là một tên tân binh.
Mũi giáo của hai bên lại kịch liệt va vào nhau. Tên lính Liberitoa vẩy mũi giáo từ phía dưới bước lên và mỉm cười như thể chiến thắng đã được quyết định.
Thế nhưng Walm cúi đầu và đón nhất đòn tấn công đó bằng chính phần đầu của mình.
Trên đầu anh lúc này là một chiếc mũ cervelliere. Nó bao gồm một cái nồi sắt che từ phần xương trán đến xương đỉnh đầu và cổ được bảo vệ bằng dây xích trong khi phần thái dương lại được bao phủ bằng một tấm sắt phẳng kéo dài từ phần nồi xuống đến tận má.
Ngọn giáo trúng vào thái dương trái nhưng bị trượt lên phía trên.
Walm nghiến răng và chịu đựng cơn đau rồi đâm thẳng hai nhát giáo thẳng mặt tên lính Liberitoa – nơi mà đã chẳng còn xuất hiện một nụ cười nữa rồi.
Đòn đầu tiên là vào má và đòn thứ hai nhắm thẳng vào mắt. Ngọn giáo xuyên thẳng qua nhãn cầu dẫn đến chấn thương não bộ. Ngay khi Walm rút giáo về thì kẻ thù ngay lập tức ngả xuống như một con rối vô hồn bị cắt hết chỉ.
“Đ*t **”
Anh thấp giọng chửi thề. Dù đã giết hai mạng nhưng dĩ nhiên trận chiến sẽ không vì thế mà kết thúc ở đây khi một kẻ địch khác ngay lập tức lao vào.
Walm rút giáo ra chặn đòn như thể muốn từ chối kết giao với một kẻ lạ mặt đột nhiên xuất hiện và lao vào mặt anh như một con sói khát máu, tuy nhiên mũi giáo đã bị bộ giáp của hắn làm chệch hướng.
Kẻ địch được giáp trụ từ đầu cho đến chân. Dựa vào số trang bị này thì có lẽ đây là một tên Tiểu đội trưởng hoặc Trung đội trưởng.
Sau khi anh bị đẩy lùi, một cặp song thủ kiếm lao đến cổ họng của Walm.
Anh vứt bỏ ngọn giáo vào chặn đòn bằng chiếc khiên tròn mà bản thân đeo trên lưng. Và khác với những đòn tấn công từ nãy đến giờ thì lực lần này quả thực rất nặng nề khiến anh nhận ra được kĩ năng của đối thủ mình cao đến mức nào.
Một vết trầy chéo xuất hiện trên bề mặt khiên và hậu quả để lại cũng khiến long bàn tay của Walm tê dại đi.
Kinh nghiệm của anh cho biết rằng nếu lơi lỏng lúc này và để đối phương nắm quyền chủ động thì mọi chuyện sẽ trở nên rất tồi tệ. Thế nên anh rút thanh trường kiếm ra và chém từ phía dưới nhắm vào họng nhưng để rồi cũng bị đánh bật lại bởi tay của đối phương,
Walm nghiêng khiên về phía bên trái để đỡ đòn vung từ phía trên.
Anh đỡ đòn bằng khiên Ảo ảnh.Tấm khiên lại tiếp tục trầy xước hết bởi vết chém lúc này cũng đi vào vị trí của đòn trước đó.
Walm ngay lập tức lo lắng khi nghĩ rằng đòn tiếp theo sẽ không dễ dàng để chống đỡ như vậy. Giáp trụ của hai bên cũng quá khác biệt nên nếu anh cố giao chiến thẳng mặt thì thất bại là điều không thể tránh khỏi.
Walm bước lên thủ thế và chuyển trọng lượng vào phần vai rồi đâm thằng vào chiếc khiên tròn. Dù chỉ là một khắc ngắn ngủi nhưng bởi nó diễn ra ngay lập tức sau một cú vung mạnh nên đối phương bị mất thế và phải lùi về phía sau một chút.
Không hề chậm trễ, anh chớp lấy lợi thế về tầm nhìn khi bị chiếc khiên tròn ngăn cản để đâm thanh trường kiếm vào chân của tên lính kia.
Bộ giáp đi từ hông xuống đến tận đùi nên thanh kiếm chỉ xuyên được một cạnh vào da nhưng cũng đủ để tên địch hét lên đau khổ.
Hắn nhảy lên và vung thanh kiếm của mình xuống nhưng như thế đồng nghĩa với việc hắn đang không ở trên mặt đất nên Walm đã không để mất cơ hội.
Đòn này chậm hơn đòn trước rất nhiều khiến Walm hoàn toàn có thể nhìn được phía trước. Anh bước một bước lớn để thu hẹp khoảng cách rồi đâm lên từ phía dưới.
“Uhhhhh, Aarggh?!”
Thanh kiếm ngay lập tức xé tan hàm của kẻ thù, phá vỡ cấu trúc khoang miệng và chạm đến tận não. Đối phương ngay lập tức mất đi sức mạnh và tiếp tục treo lủng lẳng ở đầu lưỡi kiếm do sức nặng cơ thể. Chính vì thế nên Walm còn chẳng buồn kiểm tra xem hắn đã chết chưa.
Để giảm trọng lượng của thanh kiếm, anh quăng cái xác sang một bên. Thế rồi trong khi mọi người đang tập trung vào kẻ thù của mình thì có một tên lính địch đã để ý đến anh.
“Trung đội trưởng?!!”
Tiếng hét đã khiến Walm để ý tới tên lính đang sửng sốt kia.
Và gần như ngay đồng thời với tiếng hết là một đòn tấn công đang tăng tốc về phía anh
“Là một tên Ma pháp sư!!!”
Ngay khi dòng ma lực cuộn xoáy từ phía nhóm kẻ địch, một quả cầu lửa phóng ra từ tay của tên lính. Walm giương khiên lên và cúi xuống theo phản xạ. Nhưng sự hủy diệt chết chóc mà anh sợ hãi đã không trở thành hiện thực khi quả cầu lửa đã đáp xuống ở cách đó một vài feet.
Vụ nổ đã khiến tóc anh tung bay còn da thì trở nên nóng rực. Walm mỉm cười chua chát khi bản thân đã xoay sở tránh được va chạm trực diện với khiên và cơ thể mình. Thế nhưng hai đồng minh của anh dính phải nó thì lại không may mắn như vậy.’
Hiện lên trong đôi mắt vốn đã quen với chiến trường của Walm là hình ảnh thống khổ của những người bạn khi một người thì cánh tay bị xé toạc và bỏng đến một nửa còn người kia thì đã trở thành một con ma không đầu. Những mảnh da thịt tươi vẫn còn kẹt lại ở chiếc mũ mà người đó vừa đội tạo nên những vệt máu khô.
Một vài người ném giáo về phía tên Ma pháp sư khốn kiếp nhưng hắn đã lủi về trong đội hình và đang được bảo vệ bởi những người lính xung quanh. Bọn chúng vây quanh tên Ma pháp sư như thể hắn là đứa con đầu lòng của chúng vậy. Chứng kiến việc này cũng đã khiến Walm không nhịn được mà thốt ra lời ghen tị.
Anh đã học được rằng ở một thế giới nơi tỉ lệ người có năng khiếu sử dụng thuộc tính chỉ là 1/10 nhưng bất cứ ai có thể sử dụng ma pháp thành thạo đều được coi là vật quý hiếm và đáng giá hơn những người lính thông thường rất nhiều.
Đa phần thời gian họ sẽ hỗ trợ bộ binh từ bên cánh hoặc từ phía sau nhưng có lẽ như Liên Bang Thương Mại Liberitoa đã cảm thấy tình hình có chút không ổn nên đã trộn lẫn một vài Ma pháp sư vào đội hình bộ binh.
Họ cảm thấy tình hình bất lợi rồi ư?
Walm nghĩ trong khi đang hòa vào đám đông hối hả. Không lâu sau đó, hàng loạt tiếng nổ vang lên bên tai anh cũng như hàng đống phong ma pháp lao đi. Ngay khi chứng kiến một thanh băng giáo từ phía hậu phương phe mình xuyên thủng qua vai một kẻ địch đang cầm khiên thì anh không hề để lỡ thời cơ để chém ngang một nhát.
Thanh trường kiếm xuyên qua lớp phòng thủ trên tay tên lính và xé toạc cổ họng của hắn.
Máu phun ra từ người hắn chẳng khác gì một cái ống nước bị hỏng cả khiến tên lính ôm lấy cổ đầy đau đớn nhưng như Walm dự đoán thì điều đó cũng chỉ giúp hắn lìa đời muộn thêm mấy giây.
Và ngay đúng lúc mà số người chết dưới tay Walm là ba thì một tiếng thét lớn định đoạt tình hình cả cuộc chiến mà anh luôn chờ đợi vang lên.
“Quân đồng minh đã đẩy lùi kẻ thù bên cánh!!”
Trong khi những người lính giữ vị trí ở tiền tuyến thì bộ binh hạng nhẹ đã vượt qua đối phương từ bên hông và đang tấn công thẳng vào đơn vị chủ lực đối phương từ đó.
Giờ thì dẫu tên chỉ huy của Liberitoa có làm gì trong cái tình hình bất lợi này đi chăng nữa thì cũng đã quá muộn để xoay chuyển đại cục rồi. Quả là một tên chỉ huy yếu kém.
“Đừng ngừng lại!! Tiếp tục gây áp lực!! Đội hình của đội phương đã sụp đổ!!”
Giọng nói của người Đội trưởng vang lên cùng với thanh kiếm đẫm máu được chĩa thẳng lên bầu trời và những người lính cũng đáp lại bằng cách rống lên hết mức.
Trong khi đó kẻ thù dù đã rất cố gắng xây dựng lại đội hình để chống đỡ sự tấn công từ hai hướng nhưng từng đơn vị bắt đầu tan rã và đội hình bị xé ra thành nhiều mảnh.
Chiến thuật đột kích một cánh và bao vây bán phần – thứ mà Walm đã quá đỗi quen thuộc lại một lần nữa chứng minh sự hiệu quả của nó. Đây chính là thứ chiến thuật mà Đế quốc Highserk thực hiện rất tốt.
Cánh trái của kẻ địch lúc này vẫn còn sót lại những người lính đang chiến đấu trên chiến trường nhưng chẳng hề có bất cứ một mệnh lệnh cụ thể nào và họ chứ thế chiến đấu mặc kệ tình hình chung cũng như ưu tiên cho việc trốn chạy.
Chính vì vậy mà binh lính của Đế quốc Highserk bắt đầu tấn công phần còn lại của quân đội Liên bang Thương mại Liberitoa khi chúng đã mất đi động lực cũng như một nửa quân số và chạy tán loạn khắp nơi nhằm tìm kiếm một hy vọng được sống.
Hàng loạt những mũi tên và những ngọn giáo đang nhắm vào những tên lính dù chúng đã vứt bỏ tất vũ khí và khiên của mình để chạy thoát. Với những kẻ bị đuổi kịp thì thứ chờ đợi chúng chính là một cây búa chiến.
Một vài binh lính lão luyện có thể cầm chân được một số lính của Highserk nhưng bây giờ họ đang bị tàn sát từ trên cao hoặc phải cùng lúc đối phó với 5 hoặc 6 mũi giáo chĩa vào người cùng một lúc. Và dù có là trường hợp nào đi chăng nữa thì mọi cố gắng đó đều là sự vô nghĩa.
Trận chiến kéo dài 2 giờ đồng hồ này đã lấy đi mạng sống của 60% binh lính Liên bang Thương mại Liberitoa và xung đột về vấn đề biên giới đã nghiêng hẳn về phía Đế quốc Highserk.