Cỗ máy đã bỏ trốn vào khu vực bỏ hoang với những tòa nhà cao tầng xếp cạnh nhau.
-Đây là đâu? – 2B hỏi.
-Trả lời: đây đã từng là nơi cư trú của con người, nay chỉ còn là một đống đổ nát. Họ sống tập trung trong những tòa nhà chọc trời được xây dựng bằng bê tông cốt thép, thường được nhắc tới là “ Khu phức hợp Voi ma mút” – Pod 042 phản hồi.
Voi ma mút? Đối với 2B thì nó chả có ý nghĩa gì cả, nhưng cô vẫn lặng im. Nó không phù hợp với nhiệm vụ hiện tại, và cô cũng chẳng có tính tò mò như Loại S. Thay vào đó, cô chỉ bình luận, “Sao con người lại thích sống chung với nhau nhỉ….”
Tất nhiên, 9S thì lại hứng thú với thông tin này.
-Không biết trong quá khứ nơi này có nguy hiểm không nhỉ? – 9S tự nhủ.
Các pod thì thường ngược lại với mục tiêu mà chúng hỗ trợ. Trừ khi cực kì khẩn cấp, còn thường thì, 042 sẽ phản hồi với 2B, còn 153 là với 9S. Pod 153 trả lời:
-Không: họ sống tập trung là vì lý do kinh tế, phát sinh từ việc thiếu đất.
9S khịt mũi, “Con người thật là kỳ quặc, phải không?”
Con người không chỉ kỳ quặc, đó còn là một khái niệm khó hiểu đối với một android. Thật là tự phụ khi nghĩ rằng một android có thể hiểu tường tận về con người – người sáng tạo ra họ.
Đằng nào đi nữa, Khu phức hợp Voi ma mút, nơi loài người từng sinh sống, giờ trở thành nơi tập hợp của bọn Cỗ máy.
Có rất nhiều Cỗ máy trú ngụ dưới bóng các tòa nhà nghiêng ngả. Cũng giống như các Cỗ máy ở đường ống nước, bọn ở đây cũng phát âm gần giống tiếng người và có xu hướng thù địch.
-Xin chào
-Thời tiết đẹp thật đấy
-Bạn khỏe không?
Như đã đoán, chúng xâu chuỗi các từ ngữ ngẫu nhiên để tạo thành một câu. Chúng nói “xin chào” khi tấn công, và “bạn khỏe không” khi đánh trả. Tất nhiên chúng sẽ không làm như vậy nếu chúng biết rõ ý nghĩa của những từ ngữ đó.
Những kẻ địch đã chạy vắt chân lên cổ từ cuộc chạm trán lần trước, lướt qua bọn Cỗ máy ở đây và chạy vào bên trong khu vực bỏ hoang. Pod đã đánh dấu tín hiệu của bọn chúng.
Có một số lượng đáng kể kẻ thù ở gần nơi dường như là vị trí đóng quân của bọn chúng. Có lẽ đó là nguồn gốc của bọn Cỗ máy đã đột phá ở khu vực đường ống nước. Nếu đúng như vậy, nhiệm vụ sẽ chưa được hoàn thành cho đến khi bọn họ quét sạch khu vực này. Họ tiến lên, tiêu diệt những Cỗ máy nhảy ra từ bóng râm của những tòa nhà. Chúng di chuyển gần hơn tới mục tiêu.
-Bướng thật! Chạy trốn! Mình cần phải chạy trốn!
9S thì thầm, ấn tượng với cách chúng chọn từ. Với tình huống này thì những từ ngữ trên là đúng. Chúng không phải là những từ rời rạc vô nghĩa.
Các Cỗ máy thật sự có một khả năng học hỏi đáng kể. Có cả những báo cáo rằng có trường hợp có Cỗ máy gần như là đang “tiến hóa” vậy. Nhưng chúng có khả năng chọn từ cho phù hợp, tự mình diễn đạt một ý nghĩ, hoặc trò chuyện với nhau không?
Việc học một thứ ngôn ngữ có liên quan mật thiết tới trí thông minh. Nhìn lại thời văn minh của loài người, trí thông minh là chìa khóa để hòa nhập vào xã hội. Nếu nó thật sự khả thi với những Cỗ máy “có đầu óc đơn giản” này…..
Bỗng nhiên, 2B ngã về phía trước. Nghĩ lung tung đã làm cô lơ là cảnh giác, và cô đã không để ý thấy một vật thể kỳ lạ khi đi qua. Cô vấp phải nó. Nó mềm một cách kỳ lạ khi chạm tay vào. Nhìn xuống một cách bối rối, ánh mắt cô chững lại.
-Đây là….
Đó là xác của một android. Trước khi kịp đặt câu hỏi sao cái xác lại nằm ở đây, 9S đã kêu lên:
-2B! Nhìn kìa!
Có rất nhiều xác ở đây. Mặc dù quang cảnh nhìn khá là lờ mờ từ những tòa nhà đổ nghiêng và những ánh đèn từ những chiếc lồng bằng sắt, có cơ man nào là xác các android năm rải rác ở đây. Tuy vậy, không có dấu hiệu của giao tranh xảy ra. Nói cách khác, sau khi tử trận, xác của họ được mang về đây.
-Có vẻ như xác của họ được tập trung ở đây – 9S nói.
Hơn nữa, ngoài những cái xác ra, còn có một cái hang động với một lối vào rất rộng. Mỉa mai thay, lối vào duy nhất là bước qua mấy cái xác.
-Đây rồi – 9S thốt lên.
Mục tiêu nhảy vào trong hang và biến mất, chạy theo con đường này.
-Có rất nhiều tín hiệu kẻ địch ở phía trước. – 9S nói.
-Hãy cẩn thận. – 2B trả lời.
Có vài cái xác rải rác dọc đường đi. Lần này, 2B cảnh giác cao độ. Nhưng thế này là chưa đủ.
Có tiếng răng cưa gần chân của họ. Khoảnh khắc tiếp theo, họ bị lún xuống. 9S rú lên. Họ chỉ mới nhận ra mình bị ngã khi rơi sập xuống đất.
Thứ đầu tiên mà 2B thấy là bầu trời. Nơi này thực ra là đáy của một cái hố khổng lồ. Trên các bức tường của cái hố có một vài cửa sổ, cửa ra vào, và vài tàn dư của một tòa nhà cao tầng. Có thể đất đã được đào lên để làm tầng hầm, và mái của nó bị sập, hoặc có lẽ nền và toàn bộ kiến trúc trên mái của nó đã sập xuống.
2B gượng dậy với vẻ mặt nhăn nhó. Cô bị thương vài chỗ, nhưng không cản trở lắm tới khả năng chiến đấu. Trong khi đứng dậy, cô nhanh chóng quan sát xung quanh, cố gắng nắm bắt tình hình- và cô không thể tin vào mắt mình.
Có rất nhiều Cỗ máy.
-Đây…đây là gì vậy? – Cô lẩm bẩm.
Lúc đầu cô tưởng chúng đang nhảy nhót. Các Cỗ máy chắc chắn sẽ không bao giờ nhảy, nhưng những gì đang diễn ra trước mắt cô thật là không thể tin được.
Các Cỗ máy đang đứng thành các cặp đôi, và chúng đang xoay tròn. Những tiếng “trẻ em” liên tục đã cho họ biết cái gì đang xảy ra. Chúng đang thực hiện hành động ghép đôi của con người.
Một cảm giác ghê tởm trong 2B trỗi dậy. Nói ghê tởm là còn nhẹ chán.
-Phá hủy chúng nào. – 9S nói.
2B gật đầu đồng ý. Có thất vọng đôi chút khi bọn chúng chưa tấn công họ. Chúng quá mải mê đến độ không biết kẻ địch đang ở ngay trước mặt.
- Pod! Hỏa lực tầm xa! Khai hỏa với toàn lực!
2B ra lệnh trong khi vung thanh kiếm xuống. Cô “chăm sóc” một cặp đôi trong khi lao vào, và đá chúng ra xa. Cuối cùng thì chúng cũng đánh trả.
-Yêu.Yêu.Yêu
-Mãi bên nhau em nhe.
Tôi yêu bạn.Tôi yêu bạn.
Chúng đánh trả trong khi tuôn ra một thác từ ngữ chả phù hợp gì cả. Có lẽ là vì sự ghê tởm đến cùng cực của 2B, nhưng cô không hề mệt trong khi vung kiếm liên tục không ngừng. Sự khẩn cấp trong việc tiêu diệt toàn bộ Cỗ máy nhanh nhất có thể đã xóa đi toàn bộ sự mệt mỏi. Đây có lẽ là lần đầu tiên cô có lý do mạnh mẽ để phá hủy thứ gì đó.
Xung quanh vương vãi đầy phế liệu kim loại từ các Cỗ máy. Sắt vụn cứ rơi đầy xuống sau mỗi phát bắn. Ngay lúc đó thì biểu hiện của bọn Cỗ máy thay đổi. Mỗi người bọn nó cứ đưa 2 tay ôm lấy đầu, sau đó chạy theo vòng tròn. Chúng thay đổi câu chữ.
-Thế này không tốt chút nào.
-Tệ quá.
Nếu như bọn Cỗ máy đang nghĩ cách để thoát khỏi tình huống bất lợi này. Đáng chú ý là chúng đã dùng cách diễn đạt “Thế này không tốt chút nào.”
Những Cỗ máy đã ngừng tấn công - đây chính là cơ hội. 2B không thể hiểu tại sao, nhưng bọn chúng đang bối rối. Khi cô chuẩn bị tiếp tục tấn công, bọn Cỗ máy lại thay đổi cách di chuyển. Chúng đồng loạt bước, và tạo khoảng cách với 2B và 9S. Chúng di chuyển còn nhanh hơn cả bọn Cỗ máy đã ‘vắt chân lên cổ mà chạy”.
-Cái gì đây…?
Các Cỗ máy bắt đầu leo lên những cây cột và bức tường gần đó. Khả năng là chúng đang né tránh 2B và 9S khi chúng đồng loạt leo cả lên. Giống như một đám côn trùng đang ăn tươi nuốt sống một cái cây vậy, và theo một vài cách nó gợi lên sự ghê tởm giống như cái cảnh tượng trước đó vậy. Cuối cùng, chúng tạo thành một hình cầu khổng lồ. 2B nghĩ rằng mình đã thấy cái này trước đây, hình như đâu đó trong cơ sở dữ liệu.
Cái hình cầu đó lớn dần, lớn dần. Và rồi chúng trở nên to hơn trước đó rất nhiều. Ngay khi một vết nứt xuất hiện trên bề mặt hình cầu đó, 2B sực nhớ ra đây là thứ gì.
Đây là một cái kén. Của côn trùng. Cô đã xem một đoạn băng miêu tả một ấu trùng thoát ra khỏi cái kén của nó trong cơ sở dữ liệu về Trái đất.
Một loại chất lỏng trong suốt, nhớp nháp nhỏ ra từ trong kẽ nứt. Ngay khi 2B lùi lại theo bản năng, cái kén nở ra. Một vật dính đầy nhớt trồi ra.
-Là một android? – 2B kêu lên
Nó có hình dạng giống con người, và theo như vẻ ngoài thì đó là một người đàn ông. Tóc nó có tông màu giống với màu tóc của 2B và 9S. Nó cố gắng đứng dậy. Không chút ngại ngùng trong tình trạng không mảnh vải che thân, nó ngẩng đầu và mở mắt.
-Không….đây là một Cỗ máy! – 9S hét lên.
2B cũng nhận ra dấu hiệu đặc trưng của một Cỗ máy. Nhưng tại sao vẻ ngoài của nó lại giống một android như vậy?
Mắt nó đột nhiên hóa đỏ. Đây là dấu hiệu mà một Cỗ máy xác nhận đó là kẻ địch.
2B ngừng suy nghĩ, và bắt đầu ra đòn. Bỏ qua cái chuyện vẻ ngoài một bên, sau cùng thì nó cũng chỉ là Cỗ máy. Tốt nhất là nên giết nó nhanh chóng.
Một thứ chất lỏng giống như máu phun ra. Thứ đó khác hẳn so với loại dầu từ Cỗ máy. Nó rút lui, bị thương nhưng chưa đến mức nguy kịch. Nó rên rỉ một hồi.
2B không ngừng tấn công, nhưng không thể ra đòn chí mạng. Tốc độ di chuyển của kẻ địch lại trở nên nhanh bất ngờ.
2B đổi sang thanh kiếm nhỏ. Nếu sử dụng thanh kiếm to thì tốc độ vung kiếm của cô chắc chắn sẽ bị chậm. Dù nhát chém có mạnh tới mức nào, nếu không trúng mục tiêu thì cũng coi như phí sức vô ích.
-And…r01d.
Tiếng rên rỉ chuyển thành tiếng nói. Cũng không có gì lạ cả khi mà họ đã thấy bọn chúng phát ra thứ âm thanh gần như tiếng người. Nhưng….
-Hãy….tránh đòn….đi.
Nhát chém tương đối nhanh của 2B lại chém vào không khí. Nó lại cơ động né đòn của cô. Trên hết là, vết thương lúc trước của nó đã lành miệng. Nghĩa là nó có khả năng tự hồi phục. Có lẽ là nó mới có được khả năng đó.
Bỗng nhiên, nó cúi xuống và vung một chân lên. Nó cố gắng phản công lại một cách vụng về.
-Nó lại đang tiến hóa chăng? – 2B nói.
Khả năng học hỏi của nó còn thậm chí còn cao hơn phần lớn bọn Cỗ máy hạng trung bình. Thật là vô lý khi nghĩ rằng nó đã học cách tấn công và né đòn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Nó sẽ là một đối thủ khó nhằn.
-2B, kết thúc chuyện này nhanh nào.
Trận kịch chiến kéo dài càng lâu thì nó càng học được nhiều thứ hơn. Bản năng tiêu diệt kẻ thù nhanh chóng của họ không bao giờ sai cả.
Tấn công đồng loạt với sự trợ giúp của hỏa lực tầm xa từ cả 2 pod, họ xoay xở vừa đủ để hất ngã nó. Họ có thể ra đòn chí mạng trước khi khả năng tự hồi phục được kích hoạt. 2B từ phía trước và 9S bọc hậu phía sau lưng. Cả 2 thanh kiếm chém xuyên qua phần thân giữa của nó, khiến nó gục xuống mặt đất.
-Đây là…..một Cỗ máy? – 9S lắp bắp trong sự hoang mang và sợ hãi.
2B cũng có nghi ngờ tương tự. Trận chiến này khác hẳn với những trận đánh với các Cỗ máy mà họ đã trải qua trước đó.
Phần mô dẻo dai và độ ấm từ chất lỏng cơ thể chỉ có thể là của các android. Những đặc điểm này giống hệt với những người đồng đội đã ngã xuống của họ. Liệu điều này là sự thật chăng? Nếu đúng như vậy, thì có sai khi cho rằng thứ dầu lạnh đó chảy trong phần thân cứng rắn của bọn Cỗ máy không?
Tuy nhiên, những ý nghĩ trên bị gián đoạn. Vết thương của nó đột ngột phát sáng, giống như thứ ánh sáng phát ra từ cái kén vậy.
-Không thể nào….? – 2B bỏ lửng câu nói.
Cái thứ ánh sáng đó ngày càng mạnh hơn, nối liền phần thân của nó lại. Cũng giống như lúc cái kén nở ra, một vết nứt hiện lên trên lớp da của nó.
Thứ đầu tiên trồi khỏi lớp da là một cánh tay, từ cánh tay xòe ra một bàn tay, giống như muốn vồ lấy thứ gì vậy, sau đó cánh tay còn lại xuất hiện, vết nứt mở rộng hơn. Đầu, cổ và mình lần lượt xuất hiện.
-Gì cơ? – 2B nói.
Một thứ giống hệt bản thể trước đó hiện ra từ vết thương.
-Một con khác….
Không biết khả năng của con thứ hai là gì, nhưng có thể cho rằng nó giống với con đầu tiên. Nếu đúng, thì sẽ cực kỳ rắc rối nếu không giải quyết nó đúng cách.
Nhưng 2B lúc này còn không thể giơ kiếm lên được. Con thứ hai hú lên. Tiếng hú vang dội, và bức tường bắt đầu vỡ vụn dưới tiếng vang. 2B bịt chặt tai lại. Âm thanh đó đủ để phá vỡ màng nhĩ của cô.
Cô thấy rằng 9S đang hét gì đó với cô trong khi bịt tai. Cô đọc được khẩu hình môi của cậu ấy.
-Chúng ta cần phải ra khỏi đây!
Sự nguy hiểm không chỉ đến từ tiếng hú, mà còn từ những bức tường đang sập xuống.
2B nhanh chóng quét địa hình. Cô nhận thấy một đường hầm trên bức tường. Trao đổi nhanh chóng với nhau bằng một cái gật đầu, 2B và 9S bắt đầu chạy. Họ cố gắng né những mảnh tường đang rơi trong khi di chuyển.
Họ chẳng có thì giờ để quay lại xem nữa.