Hắn đang nằm hút thuốc, nhìn tôi có vẻ như muốn nói điều gì đó, nhưng lại không nói ra.
"Tên nhóc kia! hồi nãy là "first kiss" của anh à?" tôi cười nói: "Chỉ có vậy thôi mà anh làm như con gái không bằng!"
"Shit! anh quá xem thường tôi rồi." hắn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng hắn cũng chịu lên tiếng, lòng tôi cũng cảm thấy thanh thản hơn. Đúng, cứ như vậy đi, coi như chưa xảy ra chuyện gì hết.
"Nhưng....nhưng..." hắn ấp a ấp úng.
"Nhưng gì...? có phải người đàn ông hôn nhau anh cảm thấy tội lỗi không?". Hình như hắn gật đầu, tim tôi bỗng nhói đau: "Tôi cũng vậy, cũng cảm thấy tội lỗi..."
Hắn im lặng, sắc mặt có chút thay đổi, không muốn tiếp tục đề tài này nữa, tôi đưa cho hắn lon bia: "Thôi! đừng nhắc chuyện đó nữa, uống với tôi đi!". Hắn cầm lấy và Tiểu Thôi cũng đã đến, người chúng tôi vừa uống vừa tán dóc, hắn lại khôi phục lại tâm trạng ban đầu, tỏ ra rất phấn khởi, càng nói càng hăng, cuối cùng Tiểu Thôi có vẻ mệt mỏi, chịu không nỗi nên đề nghị đi ngủ, mọi người ai về giường nấy.
Đợi sau khi tắt đèn, tôi mới nói với hắn: "Ngày mai tôi phải dọn về nhà rồi!"
Nhất thời hắn cũng không biết nói gì, tôi nghĩ chắc hắn không nỡ xa tôi, những ngày sống bên nhau rất vui vẻ, tôi cũng muốn được ở bên hắn, thậm chí tôi từng nghĩ mặc cho hắn là "straight", tôi chỉ muốn như vậy mà được bên cạnh hắn, thương yêu hắn, nhưng ý nghĩ không thể thành hiện thực này chỉ tồn tại trong đầu tôi giây, tôi hồi tỉnh trở lại.
"Gấp vậy à?" rất lâu sau hắn mới nói được từ này.
"Uh! bạn tôi đã về rồi, vẫn thích về nhà mình hơn." tôi trả lời như vậy.
Hắn tiếp lời: "OK! Tôi giúp anh thu dọn đồ đạc, tiện thể ghé nhà anh chơi luôn!"
"Nhưng... thôi! cũng không có đồ đạc gì nhiều!"
"Vậy, thôi..."
Sau đó không ai nói gì cả, tôi nhớ hôm đó khuya lắm, khuya lắm... mới nghe thấy tiếng ngáy uyển chuyển của hắn...