- Chị tới rồi à...Woa đi chơi thôi có cần lái xe sang rồi mặt đẹp vậy không?
Nó nay không lái BMW series nửa mà lái ngay chiếc BMW i bản Convertible màu trắng. mới giờ sáng nó đã tới nhà trọ cô. Chiếc xe vừa đậu làm cho cả khu vực người đi đường ai cũng trố mắt trầm trồ khi một chiếc xe mui trần màu trắng cực đẹp đang đậu dưới khu nhà trọ bình thường như vậy.Cô từ trên nhà đi xuống cũng phen trố mắt khi hôm nay nó mặt đồ trong cực ngầu với quần jean áo thun trắng một phần trên là xanh dương thêm đôi giàu Gucci.
- Đi chơi với em mà, phải mặt đẹp một chút nếu không em chê cười sao?
- huk.Được rồi đi thôi.
Nói rồi nó cũng chạy đến mở xe cho cô.Khi cả hai yên vị cô mới ra hiệu cho nó lái đi.Một lúc sau chiếc cả hai cũng đến được điểm cần đến.Trước mặt hai người bây giờ là khu vui chơi với người người ra vào ai nấy đều cười tích mắt
- Woa....Mình mau vào nhanh đi.
Cô vừa thấy mọi thứ liền cười tích cả mắt như một đứa con nít vậy.Liền nắm tay nó kéo đi.Nó bị cô nắm như vậy liền ngơ người để mặt cô kéo. Vì đây cũng được xem là lần đầu tiên cô chủ động nắm tay nó.Nó nhìn cô nhìn nụ cười của cô bây giờ đột nhiên nó chỉ biết cười ôn nhu mặc cho cô kéo nó đi đến tận cùng thế giới nào.
- Ế...mình chơi cái này đi.
Hi Chi kéo nó hồi ngừng lại trước một cái khu vực lớn toàn những đường ray cong cong quẹo quẹo nhìn nó rồi đưa tay chỉ về hướng những đường ray đó.
- Cái này hả???
Nó vừa nhìn thấy thứ cô chỉ mặt liền từ đỏ chuyển sang màu xanh khi ý thức được đó là trò nó không thể chơi được đó là Tàu lượn Time Machine
- Sao vậy?
Thấy nó đứng ngơ người chần chừ mặt thì khó coi nên cô khó hiểu.
- Không gì.
- Vậy đi thôi.
Nhưng mà nó nghỉ lại hôm nay là sinh nhật cô muốn cô vui nên nó đành cắn răng đi mua vé rồi cùng đi với cô.Lúc lên tàu nó chỉ biết nhắm mắt tay cuộn lại thành nấm đấm.Hi Chi kế bên nhìn thấy cũng chỉ biết cười ( Kì này tôi cho chị chết không chỗ chôn. Dám cướp nụ hôn đầu của tôi hả.).cô thì đắt ý vui vẻ vừa được chơi vừa có thể chọc gẹo nó. Còn nó thì giờ như một con cún con đang phó mặt cho chúa.
- Người gì mà yếu như sên...Này chị ổn không?
Đi một vòng xong vừa xuống khỏi tàu nó liền chạy lại gốc cây nôn ra.Hi Chi từ phía sau vuốt lưng nó hỏi thăm.
- Không sao? Mình đi chơi trò khác đi.
- ( CÒn chơi...được...Chưa thấy quan tài chưa sợ nhỉ )cái này ha
Cô liền dắt nó tới khu vực chơi trò Đu quay cảm giác mạnh.Cười cười chỉ vào một cái đu cực lớn phía trước.
- CÁI NÀY Á HẢ???
Nó nhìn thấy thứ kia mặt giờ không xanh mà đen lại khi thấy chiếc đu lớn trước mặt la lớn.
- sao?
- Không sao...chết thì chết.
Nó một phen sợ hãi nhưng vì cô nó đành quyết tâm bất cần liều chết nắm tay cô đi mua vé chơi.
- Này uống đi... sao rồi.
Chơi xong nó ngồi ì xuống băng đá lắc lắc cái đầu vì quá chóng mặt.Cô thấy vậy cũng tội nên liền đi mua nước cho nó uống.
- Không sao....không sao.
Nó cầm chai nước xua xua tay nói rồi mở nắp uống ực ực như một thằng đàn ông.
- Hay là thôi đi
- Tôi không sao thật mà
- ờ...giờ mình chơi nhẹ nhẹ đi.Mình chơi boling đi
- được đó.bg-ssp-{height:px}
- WOA...chị giỏi thật đấy. trái hết trái đổ hết luôn.
Cô khá bất ngờ khi môt kẻ cô xem là không não mà lại có thể chơi bộ môn khó như vậy mà chơi lại rất giỏi nữa.Nên lúc nào nó vô banh thì cô đều khen tắm tắt lần đó.
- Để tôi chỉ em....Này em sỏ ba ngón này vào đây cằm cho chắc. Rồi giờ canh giữa nha...Như thế này.Tôi đếm em thảy nha.... ...
Nó đến cạnh cô ôm cô từ phía sau, cằm tay cô dịu dàng cho vào những lỗ nhỏ trên trái bóng. RỒi tay ôm eo tay nắm tay cô chỉnh tư thế.Cô lúc này chỉ biết đỏ mặt khi hai gương mặt nhau gần đến có thể chạm vào nhau, tim cô đập liên hồi chỉ e thẹn làm theo lời nó chỉ
- yeah vào rồi...ahahha
- ...
Trái bóng vừa làm ngã tất cả những trái banh trong khung boling cô vội mừng rở nhảy cẩn lên ôm chầm lấy nó.Nó như chết trân cho cô ôm mình mà la hét.Nhưng ngay khi phát hiện ra nó đang im lặng mà có gì đó không đúng.Lúc nhận ra nguyên do cô mới vội buông nó ra quay mặt chỗ khác để che đi sự ngượng ngùng của mình và gương mặt đang đỏ như trái cà chua của mình.
- Ờ...giờ còn sớm..mình đi ăn gì đi.
Cô e thẹn nó lúng túng, không biết phải như thế nào cho tốt nó liền đánh trống lãng sang chuyện khác để cả hai bớt ngại hơn.
- ờ
Cả hai rong chơi suốt ngày cho đến tối. Nó mới chở cô tối khu vực hội đua thuyền khu vực ca nô ️ của các đại gia được thuê đậu nằm ở gần biển.
- ơ..chị sao đưa tôi lên đây...chủ người ta lên bắt chúng ta bây giờ
Cô biết khu vực này, cũng biết nó dắt giá thế nào.Nên ngay khi Hạ Vi đưa cô lên gần tàu cô liền lo sợ kéo tay Hạ Vi lại ngăn cho nó không lên.
- Đừng lo.Nó là của tôi
- Sao?
- Không cần bất ngờ vậy đâu.Đi theo tôi
Nói rồi nó nắm tay cô dắt ra mui thuyền.
- ....
Vừa đến nơi cô đã phải đứng hình vì trước mặt mình là cả một mui thuyền gắn đầy bong bóng màu trắng với màu hồng.Bên dưới là những ánh đèn led gắn đầy trên những khung sắt.
- TIểu Khúc...Có sao băng kìa
nó vội lên tiếng.Theo quán tính cô bất giác ngước lên.Nhưng ngay khi ngước lên bầu trời đầy sao kia cô không thấy một ngôi sao băng nào cả mà thay vào đó là tràn pháo hoa đủ sắt màu thi nhau bay lên.
-(Cô ấy cười trông rất xinh đẹp) tách
Nó nhìn vẻ mặt ngây thơ của ô đang cười ngắm nhìn những tràng háo hoa kia mà lòng đầy hạnh phúc.Nó vội lấy điện thoại mình ra lưu lại khoảng khắc này.
- WOA....
Pháo hoa càng ngày càng bay lên nhiều hơn làm cho tâm tình ôc càng ngày càng phấn khích hơn.Nhưng sắc mặt cô đột nhiên có chút đỏ lên khi dòng chữ được ghép từ những tia pháo hoa hiện lên tren bầu trời đêm " Hi Chi sinh nhật vui vẻ".
-( Hạ Vi làm mọi thứ vì mình...Tim mình...hi.thì ra là vậy.hihi)
Ngay lúc này cô mới nhận ra rằng mọi thứ xảy ra từ lúc nó rủ cô đi chơi đến việc dắt cô đi khu vui chơi ngay cả mui tàu được trang trí lung linh cộng thêm tràng pháo hoa này đều là do Cái con người lạnh lùng kia chuẩn bị. Và lúc này cô cũng biết lí do vì sao mỏi lần cạnh nó tim cô lại đập nhanh như vậy. Cũng hiểu tại sao câu nói của nó có thể ảnh hưởng tâm trạng của cô. Cô vui mừng vì cuối cùng cũng đã hiểu ra.
- sao vậy? không thích sao?
Thấy vẻ mặt của Hi Chi đột nhiên rất lạ.Cô ấy cứ nhìn xuống nước nhgi gì đó, nụ cười cũng tắt hẳn.Nên nó lo lắng mình đã làm lố làm cô không vui nên đi đến kế bên lo lắng hỏi.
- ....Cám ơn.Bây giờ em biết rồi
Cô vội vòng tay qua eo nó ôm nó.Cô dụi đầu mình vào ngực nó nước mắt vì đâu cũng trực trào ra.Có lẽ có loại nước mắt không phải vì đau mà khóc mà là vì quá hạnh phúc à khóc.Cô ôm nó hai tay nó cứ trơ trơ ra rất muốn nhưng lại rất sợ cứ chần chừng mãi không ôm lại.Một lúc sau thấy cố đột nhiên siết chặc lưng mình nó mới can đảm ôm lại cô.Hai người ôm nhau như thế mặt cho sóng biển đang dập dờn hay gió từ biển thổi vào lạnh hay không?.Họ chỉ biết trong lòng họ bây giờ ấm áp là đủ rồi.