Nhỏ Cùng Bàn!!! Em Yêu Chị

chương 5

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một đêm trằng trọc mất ngủ vì lo lắng cho cô gái mà với nó ngoài việc giỏi chiêu trò phá mình thì không biết gì cả. Sự kêu ngạo và băng lãnh không thể nào kiềm hãm sự quan tâm nó dành cho cô. Vì thế từ sớm nó đã dậy chuẩn bị hướng theo địa chỉ mà nó ghi nhớ trong đầu ngày hôm qua mà tìm đến

- Á...Muốn dọa chết người sao?..Mới sáng sớm cậu đứng trước cửa nhà tôi làm gì vậy?

Sáng nay vừa mới mở cửa ra định đi học thì nó đứng thù lù trước mặt cô làm cô giật bắn người tim muốn rớt ra ngoài. Hơi thở dồn dập lúc này Hi Chi chỉ còn biết vừa ôm lòng ngực vừa thở mà vừa chửi.

- Đưa cô đi học

- Tôi mới không cần á...tôi có chân tự đi được. Cậu đi đi

- ...

Ôn nhu không chịu vậy thì băng lãnh chắc sẽ ngoan ngoãn hơn. Nó chẳng nói chẳng rằng nắm tay cô kéo đi.

- Này!!!...buông tôi ra...không cần thật mà...này...đồ không não buông ra.

cô bị nó kéo đi liền đi phía sau la lói.Miệng thì la tay thì gỡ tay nó.Nhưng nó thật sự mạnh, cô gỡ cở nào mà vẫn không tháo ra được.Hạ Vi cứ nắm tay cô dắt đi xồng xộc như vậy rồi mở cửa xe quăng cô vào rồi đóng cửa lại vòng qua ngồi vào ghế tay lái.

- Ngồi yên...

Sự ồn ào cứ phát ra từ bên cạnh khiến nó khó chịu nhưng không để lộ ra. Gương mặt cứ băng lạnh cứ thế nó liền lạnh lùng choàng tay gài dây an toàn cho cô.

Khi mặt nó và mặt cô gần nhau một lần nữa tim cô lại đập liên hồi như hồi trống vậy cả lỗ tai đều đỏ hết cả lên

-...( tim mình lại đập liên hồi nữa rồi.có cách nào xích nó lại được không?)

Một lúc sau một chiếc xe BMW series chạy thẳng tới đường hông trường ĐH MK khu A.Ngay khi chiếc xe dừng lại cũng khiến nhiều ánh mắt xung quanh theo bản năng dòm ngó vì độ sang trọng của nó.Nhưng khi hai con người trên xe đồng thời cùng nhau bước xuống thì cả đám sinh viên thi nhau lên lớp cũng phải dừng lại chiêm ngưỡng xe đẹp mà chủ cũng đẹp.Nhưng trong đó ít nhiều ai cũng nhận ra trong hai cô gái đó là Trương Hạ Vi du học sinh mới về trường không lâu. Con gái của gia đình giàu có bậc nhất có biệt hiệu người đẹp băng giá.

- Nhìn kìa ( Nữ )

- Gì đây sao Hạ Vi của tao lại đưa con nhỏ kia đi học chứ. ( Nữ khác ngành)

- Đây là cảnh gì đây? hai thiên thần đi chung với nhau à. ( Nam )

- Sao không phải là tôi chứ ( Nữ )

- Cái gì vậy? Hai oan gia sao có thể đi chúng xe như thế này.xã hội thật loạn rồi. ( Nam chung lớp)

Mặc cho mọi người đang nhìn hai con người kia vẫn thong dong cùng nhau đi vào khu A.PHÒNG A

Gọi điện cả buổi sáng mà không ai nghe máy.Thấy đứa bạn thân mình mặt mày khó chịu an toàn đến lớp.Nên ngay khi cô vừa đặt mông ngồi xuống ghế thì Tiểu Bạch liền chạy lên ngồi kế bên ngay chỗ Hạ Vi mà lo lắng hỏi.

- Hi Chi hôm nay cậu đi học bằng gì á.Sao sáng nay tớ gọi cho cậu mà không được.

- Không não đưa đi

Hi Chi ngồi bệt xuống ghế tay thì lục cặp lôi giáo trình ra miệng thì vẫn cử động trả lời Tiểu Bạch kế bên mà mặt thì không vui chút nào.

- Chị Hạ Vi??? cậu nói Chị ấy rướt cậu đi học sao?

Tiểu Bạch trố mắt bất ngờ khi biết người thay mình đưa con ngốc bạn thân đi học là cái người mà tối ngày bị cái đứa ngốc đó chọc tức còn hại cho phải ăn cả tô phở với mù tạt.Oan gia kiểu nào mà lại tốt như thế chứ.

- ừm...Mới sáng sớm cậu ta đã đứng trước cửa nhà tớ rồi. nhém chút còn hù tớ lên cơn đau tim luôn đó.

- Haha.Tớ thật không tưởng tượng ra nổi cái cảnh mà oan gia đứng đợi trước cửa để đưa nhau đi học. Rồi cảnh oan gia ngồi chung xe như thế nào nha.

Vẻ mặt khó chịu của Hi Chi làm cho tiểu Bạch không nhịn được mà đập tay xuống bàn cười sằn sặc.

- cậu còn cười được sao.

Hi chi thấy Tiểu Bạch cười lớn có ý chọc quê cô, cô liền quay qua lườm nó như muốn nhai đầu đứa khốn kiếp đang cười trước mặt mình vậy.

- ...Nhưng mà cũng phải nói, cậu có biết trong cái trường này rất nhiều nam sinh lẫn nữ sinh muốn được như cậu mà không được không? nội trong cái lớp mình cũng hơn nữa lớp rồi đó.

Tiểu Bạch thấy ánh mắt Hi Chi như muốn nuốt sống mình liền "Két" tắt ngay nụ cười trên mặt mình lại.Rồi tiếp tục kê sát gần vào Hi Chi thì thầm to nhỏ.

Hi Chi ngồi bên mặt lộ vẻ giận trong khi đứa kế bên cứ nhắc đến cái tên cô không muốn nghe nhất. Tâm tình giận dữ liền nhìn đối phương mà quát.

- Cậu thích thì đi mà bảo cậu ta chở cậu.Tôi mới là không cần.

- Khoan...khi nãy cậu kêu cậu ta bằng chị sao?

- Ừm...Hạ Vi lớn hơn chúng ta tuổi đó.Tôi chỉ mới biết thông tin này từ đám bà tám kia kìa.Giờ trong lớp ai cũng biết hết rồi.

Độ tuổi và trình độ không hợp lí không khiến người khác nghi ngờ mà chế giễu nha. Khuôn mặt ai đó liền cười khẩy nhìn lên bục giảng mà tâm tìmh khó đoán nói.bg-ssp-{height:px}

- tuổi mới năm nhất.Thông minh gê.

- ....

Đôi khi không cần đợi đến khi nghe câu "Tớ bệnh" mới chạy nhanh đi mua thuốc. Mà khi thật tâm quan tâm đến người, chỉ cần quan sát một chút ta cũng sẽ có được câu trả lời.

Hạ Vi mất tích nãy giờ cũng đột nhiên xuất hiện. Vừa ngồi xuống đã mang theo hộp sữa và hộp sandwich kẹp thịt đặt trước mặt kẻ kế bên.

Bên kia sau khi thấy nó đã vào Tiểu Bạch cũng rời chỗ về lại chỗ mình phía sau Hi Chi.

- ...

Sự quan tâm không rõ nguyên nhân cũng khiến người khác khó hiểu. Tâm tình dao động Hi Chi chỉ giương đôi mắt hai mí khó hiểu nhìn người kia

- Tôi mua dư.

Bắt gặp ánh mắt trông chờ đầy khó hiểu của Hi Chi nó đảo đảo mắt nhìn chỗ khác trả lời.

-( hôm qua vừa nấu cho mình ăn. hôm nay mua đồ ăn sáng cho mình.Chị ta đang định giỡ trò gì vậy không biết.)...Không thèm

Vừa dọn nhà vừa mua đồ ăn sáng. Sự quan tâm dồn dập khiến cho cô không khỏi lo sợ. Nên bằng cách nào đó liền khướt từ đẩy vật về phía chủ

- tôi cho em thì ăn đi.

Nhiệt tình quan tâm mà lại bị từ chối thẳng thừng. Khiến tâm tình nó bắt đầu khó chịu. Nhưng mặt vẫn trơ trơ như không gì đẩy ngược lại.

- Không

- Có chết cũng không?

- Ừ.

Hạ Vi liền móc trong túi ra bấm bấm gì đó rồi đưa cho cô. Ánh mắt biếи ŧɦái nhìn cô nói.

- Vậy em xem cái này đi....và đừng dại dột xoá nó...Tôi còn rất nhiều

- ĐỒ Biếи ŧɦái

Cú sốc quá lớn khiến cho con người ta thường hành động không kiểm soát. Vì thế ngay khi ánh mắt Hi Chi nhìn thấy hình ảnh chiếc áo ngực đen đang được bàn tay cầm lên không trung đằng sau là cô gái đang ngủ. Thì liền đứng phắt dậy nhìn người bên kia đang nén cười mà giận dữ quát lớn vào mặt.

Mọi người trong lớp giật bắn người khi nghe tiếng quát chói tay. Liền đổ dồn mọi ánh mắt về cô.

- Giờ...em ăn cũng không muộn đâu.

Cô hừ tiếng mạnh rồi ngồi xuống nhìn nó bốc hoả. Nhưng suy nghĩ cô thật không nghĩ ra mình sẽ thê thảm đến thế nào khi hình đó bị lộ ra. Dù gì cũng đang đói ăn miếng bánh cũng không chết được. Cô đành bấm bụng liền cầm bánh mì lên nhìn Hạ Vi bực dọc ăn ngấu nghiến.

Hạ Vi thấy cô như vậy ngồi bên cạnh chỉ biết cố nén cười mà lòng đầy thoả mãn khi ác chủ bài cuối cùng cũng có ngày dùng được.

- tức chết đi được mà...Hôm nay Chị Hạ Vi còn đưa con nhỏ đó đi học nữa chứ.

Ôn Nhị nhận được tin Hi Chi cùng Hạ Vi đến trường liền bực tức đi ra nhà vệ sinh đứng trước kính mà tay dánh nhẹ vào bồn rửa mặt.

- Chưa hết đâu nha, hồi nãy chị ấy còn mua đồ ăn sáng cho nó nữa đó.

- Ôn Nhị!!! Tớ nghĩ trò hôm qua còn nhẹ với nó đó.Nên hôm nay nó vẫn còn dám đi chung với chị Hạ Vi đó.

Hai con nhỏ bạn của Ô Nhị cũng theo ra thấy bạn mình bực tức thì liền đồ dầu vào lữa.

- tao đã cảnh cáo mày rồi mà mày không biết lượng sức...thì đừng trách tao ác.Hạ Vi là của tao.

-( Ôn Nhị...thì ra là cô ta giở trò.Tôi là của cô khi nào chứ. Để tôi xem cô còn dám làm gì Hi Chi)

Hạ Vi nãy giờ trong phòng vệ sinh nghe có người bên ngoài đang bực tức chửi rủa ai đó.Đang địn dặn ổ khóa đi ra thì chợt nghe trong những người đó nhắc đến ten mình nên tay cô liền ngưng hành động mở khóa lại đứng lại trong nhà vệ sinh nghe hết câu chuyện.Ngay khi bọn họ rời đi nó mới bước ra, thông qua tấm gương cũng thấy rõ sự tức giận trong ánh mắt của Hạ Vi lúc này.

Lúc nghĩ giữa ca nó phải nghe diện thoại nên ra ngoài.Ngay khi trở vào không thấy Hi Chi đâu liền nhìn Tiểu Bạch tra hỏi.

- Tiểu Bạch...Hi Chi đâu?

- Dạ.Cô ấy mới vừa đi vệ sinh đó.

- chết tiệt.

Ngay khi nhận câu trả lời của tiểu Bạch nó nhận ra gì đó không ổn liền nhìn xuống chỗ Ôn Nhị cũng không thấy cô đâu.Thấy chuyện chẳng lành nó liền tung cửa chạy ngay đến phòng vệ sinh.

Truyện Chữ Hay