Tới trưa Hạ Vi cùng với Hi Chi và Tiểu Bạch đi ăn ở canteen.
- Chị Hạ Vi...chị có sở thích gì không?
Tiểu Bạch ngồi đối diện Hạ Vi liền nhìn nó với ánh mắt tò mò hỏi chuyện. Hạ Vi đang nhay mi nghe tiểu bạch hỏi cũng buông nĩa ngước mắt nhìn cô ta miệng thì vẫn còn nhai nhai. Sau một lúc nhai hết dống mì trong miệng. Hạ Vi mới bình thường trả lời câu hỏi của tiểu Bạch.
- Ờ...chị thích xem phim kịnh dị với vẽ nhất...còn thích nhiều thứ lắm.
Hạ vi thì bình thản trả lời Tiểu Bạch, còn Hi Chi thì đang ngồi một bên căn tai lên nghe. Ngay khi nghe nó nói cô liền nãy ra một ý định.
- hay...chúng ta trốn ca đi xem phim đi.
Hi chi liền ngướt nhìn hai người kia mà đưa ra ý kiến. Hạ Vi nghe cô nói như vậy liền quay sang nhìn cô khó hiểu. Vì dù cô chưa từng nói nhưng theo quan sát nó biết Hi Chi rất sợ ma. Nên khi đưa ra đề nghị đó là một chuyện rất bất thường.
- Hay đó...mình đi luôn đi. Nghe nói rạp mới ra phim " Tiếng khó trong đêm" hay lắm đó.
Tiểu Bạch nhìn Hi Chi thấy Hi Chi nháy mắt cô biết ngay ý đồ của Hi Chi nên liền lên tiếng ủng hộ. Hạ Vi nhìn hai người vậy cũng liền đồng ý ngay.
Một lúc sau ba người cũng tới rạp phim. Hạ Vi nhanh chân đi mua vé cho cả ba. Cũng không quên mua bắp rang cho đứa con nít kia. Nó tay xách nách mang ly nước và bịt bắp rang tới chỗ Hi Chi và tiểu Bạch.
- Của em nè cô gái...
Nó đưa ngay bịt bắp rang tới cho Hi Chi. Hi Chi thấy bánh liền tười cười cầm lấy. Sau đó nó cũng đưa phần còn lại cho Tiểu bạch. Ba người tiếng vào xem phim.
Mọi chuyện vẫn bình thường cho tới khi cảnh một cô bé nhỏ đi từ từ, từ từ tới cái cửa tron gkhi nhà đã tắt đèn. Ngay lúc hé cửa liền một tiếng hét lên một khuôn mặt một cô gái tóc dài bù xù con mắt đen nhìn vào cô bé.
Ngay lúc con ma đó xuất hiện thì Hi Chi ngồi kế bên liền vung tay quay qua choàng lấy tay Hạ Vi mà ôm rít vào lòng nó. Cô vung tay làm cho bắp rang văng tứ tung vào mặt Hạ Vi.Nhưng Hạ Vi không khó chịu mà ngược lại ôn nhu với cô.
- Đừng sợ, chỉ là phim thôi. Nếu có ma thật...tôi sẽ cho nó một trận nhừ tử trước khi kịp xuất hiện trước mặt em.
Hạ Vi nắm lấy tay Hi Chi đang ôm tay trái mình mà vỗ vỗ nhẹ trấn an. Ngay khi câu nói đó của Hạ Vi thì hi chi cũng bớt sợ ngước nhìn nó. Ngay lúc đó cũng có một cặp tình nhân ngồi trước nó và Hi Chi nghe thấy. Hai người liền quay lại nhìn Hạ Vi và Hi Chi chăm chăm với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một lúc sau phim cũng hết rồi cả ba cũng đi ra thì trời cũng chập tối.
- Chị...chị không sợ ma sao?
Đang ngồi trên xe đưa Tiểu Bạch về, Hi Chi ngồi kế bên liền quay qua tò mò hỏi chuyện Hạ Vi.
- Không...Vì vẻ mặt khi không son môi của em.Tôi còn xem được huống hồ gì mấy phim này.
Hạ Vi lí lắc ngồi một bên vừa lái xe tươi cười trêu ghẹo Hi Chi. Tiểu bạch ngồi phía sao nghe câu trả lời của Hạ Vi mà cười hô hố không ngặm được miệng. Còn Hi Chi thì tức đến nghẹn cả họng.
- chị...đáng ghét...còn cậu còn cười là tôi mai miệng cậu đó
Hi Chi tức tối liếc nhìn Tiểu Bạch đang ngồi cười thả ga phái sau mà trợn mắt hăm he.khoanh tay đan vào nhau để trước mặt bĩu môi giận dỗi.
- hihi...mẫu người tôi yêu là không sơn môi mà. tự nhiên đẹp hơn.
Hạ Vi nhìn dáng vẻ giận dỗi đáng yêu như con nít của Hi Chi mà lòng vui vẻ ra. Nó đưa tay sang xoa sau đầu cô. Nghe như vậy Hi Chi liền xoay sang cửa kính cười để nó không thấy. Còn Tiểu Bạch thì nhìn hai người mà cười đểu. Vì cô không nghĩ Hạ Vi có thể nói như vậy luôn.
Sau khi đưa Tiểu bạch về nó và cô cũng về nhà. Tắm dùng cơm xong liền đi ra sofa ngồi trò chuyện. Trong lúc Hạ Vi đang ngồi xem Tv thì Hi Chi đi từ trong bếp ra cầm theo ly sữa.
- Chị...em mới mua hộp sữa loại mới ra..chị uống thử đi, xem có ngon không.
Hi Chi vui vẻ đưa ly sữa cho Hạ Vi rồi ngồi xuống. Hạ Vi cũng không chút nghi ngờ cảm thấy vui khi Hi Chi tốt với mình nữa. Nó nhanh tay cầm ly sữa đưa lên miệng.
- (Sau sữa có vị lạ lạ vậy ta...sao có mùi kem đánh răng vậy nhỉ.)
Nó uống ngụm đầu tiên cảm giác hương vị sữa rất khác so với sữa bình thường. Nên liền đưa ra trước mặt nghiên đầu nheo mày nhìn.bg-ssp-{height:px}
- (Chắc tại loại mới ra hương kem đánh răng.)
Nó xua đi suy nghĩ vì nó cho rằng do loại sữa mới ra. Nên liền lại đưa lên miệng uống tiếp. Nó ực ực một hơi hết ly sữa. Nhưng cảnh tượng kinh hoàng xảy ra. Ngay khi ly sữa hết thì phần thân dưới của ly cũng hiện ra những vết trắng trắng. Nó đưa tay sờ rồi đưa lên mũi ngửi.
Sau khi phát hiện chấc đó là gì, nó liền chân cẳng toilet thẳng tiến. Hi Chi ngồi bên xem thành quả mà ôm bụng cười hả hê. Phía trong kia Hạ Vi đang đau khổ móc họng cho ói sữa ra.
- ( Xem chị còn dám chọc em nữa không? huk)haha
Hi Chi ngồi nhớ lại cảnh cô pha sữa rồi bỏ kem đánh răng vô rồi khoáy lên. Nghĩ tới đâu Hi Chi ôm bụng cười tới đó.
- (Khúc Hi Chi..em được lắm.).
Sau một hồi đau khổ nước mắt giàn dụa vì móc họng thì Hạ Vi cũng đi ra. Nó nhìn cô mà giận đỏ mặt. Cô thì giả bộ nhìn nó ngây ngô như không có gì.Nhìn giận dữ nhưng thật ra nó làm sao mà giận cho được.
Hạ Vi đi nhanh đến chỗ Hi Chi đang ngồi rồi hai tay chống xuống sofa. Một tay chống xuống thành sofa một tay chống xuồng mặt ngồi của sofa ép Hi Chi ngaa ra phái sau. Hi Chi bất ngờ với hành động đó của nó cô liền ngã người ra phía sau chống hai tay ra phái sau mở to mắt nhìn nó.
- Khúc Hi Chi!!! Em tin là tôi sẽ biến em thành đàn bà luôn không?
Hạ Vi mặt lạnh nhìn Hi Chi đưa ra cảnh cáo. Hi Chi nghe thấy biến cô thành phụ nữ liền sợ hãi mà mặt đỏ bừng lên. Cô nghĩ kế rồi liền nhanh hôn nhẹ vào má nó một cái rồi đưa tay xoa xoa mặt nó tươi cười.
- hihi...moaz...đừng nóng mà.nóng sẽ nổi mụn đó.
Nói rồi cô xô người Hạ Vi ra chạy nhanh tới toilet đóng xầm cửa lại. Hạ Vi nhìn HI Chi chạy đi liền ngồi xuống nheo mày xoa xoa bụng mình mà tự độc thoại.
- Không biết nó vô trong đó rồi có chịu yên mà ngủ không đây.
Phía bên kia sau khi Hi Chi vào toilet đóng cửa lại thì liền đưa lưng vào cửa mà ôm ngực thở hổn hển.Mắt cô cứ đảo đảo hai má thì hồng hồng lên hết vì cảnh tượng và lời ám mụi vừa rồi của nó.
- Sau tim mình lại đập nhanh nữa rồi. Chị ấy muốn biến mình thật phụ nữ thật sao?
Hi Chi đưa tay mình lên sờ vào ngực trái cảm nhận nhịp tim. Rồi tự tự hỏi bản thân mình, ngay khi nhớ ra chuyện biến thành phụ nữ cộ đưa mắt nhìn xuống quần mình mà nuột nước bọt sợ sệt.
- Sao mình phải sợ chứ? Mình yêu chị ấy như vậy, chị ấy cũng yêu mình.Thì cái quý giá nhất của mình trao cho chị ấy thì có gì lạ đâu chứ.
Cô vò đầu bức tóc rồi lại tự thoại với bản thân mình. Nhưng ai mà ngờ Hạ Vi chỉ hâm dọa cô thôi. nhưng cô lại hiểu sai ý là nó muốn chuyện đó.
- Mình làm được.
Hi Chi đi tới phía gương nhìn vào gương nói chuyện với vẻ mặt đầy nghiêm túc và quyết tâm. Nhìn cô như kiểu sắp đi ra trận gϊếŧ giặt vậy. Cô độc thoại xong liền đi tới mở cửa đi ra. Cô nhìn không thấy Hạ Vi ở sofa nữa liền quay qua thì thấy Hạ Vi đang ngồi trên giường chơi điện thoại. Cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra hùng hồn đi tới giường đứng nhìn Hạ Vi
- Em...Em sẵn sàng rồi
Hai tay cô cuộn tròn thành nắm đấm siết chặc lại.Cô đứng hùng hồn nói với giọng nghiêm túc cực độ.
Hạ Vi đang chơi Liên quân nghe cô nói liền ngước nhìn cô. Hạ Vi tay vẫn cằm điện thoại nhưng mắt thì đang nhìn Hi Chi. Nó nheo mày khó hiểu vì nó không hiểu cô đang nói cái gì.
- Em...Em biết chuyện này không phải chuyện có thể đem ra đùa. Nhưng em...em suy nghĩ kĩ...kĩ lắm rồi.
- Em đang nói gì vậy?
- Em chỉ muốn nói. Em yêu chị nên cái quý giá nhất của em trao cho chị cũng không sao cả. Nên em...em SẴN SÀNG RỒI
- ( Ôi trời ơi...Cái tình huống gì đây...hi.đáng yêu thế này..mình chết mất.)
Hạ Vi nghe Hi Chi nói xong liền đưa tay xoa trán mà cười. Nó nhìn cô là lại cười, nó nhìn dáng vẻ đang run cầm cặp của cô mà không nhịn được cười. Nó bỏ điện thoại sang một bên không màn tới dù cho lúc đó là đang đấu hạng.
Nó nhìn cô cười rồi liền nắm tay cô kéo thật mạnh cho cô ngã xuống giường. Nó chồm qua nằm trên cô.