Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Họ cứ vui vẻ yêu thương nhau như vậy một thời gian. Nhưng ai yêu nhau rồi lại không muốn bên nhau cả ngày lẫn đêm chứ. Nên cuối cùng cái gì tới thì cũng tới, điều cần nói cũng phải nói. Nó dọn đến ở cùng cô trong căn nhà trọ của cô.
- Vi ơi!!! dễ thương không...mình mua này nhé.
Hạ Vi đang lựa chọn bàn chảy thì nghe Hi Chi chạy tới hớn hở đưa ra hai đôi dép. Đó là loại dép mang trong nhà màu trắng nâu có hình con chó ở trên. Hạ Vi nhìn đôi dép trên tay Hi Chi rồi nhìn lên vẻ mặt vui vẻ đáng yêu như con nít của cô mà cười rồi gật nhẹ đầu. Hi Chi vui vẻ cầm hai đôi dép bỏ vào xe đẩy rồi đi chọn đồ cùng nó.
Cô cứ tha hồ mua, nào là bàn chảy cặp cái hồng cái xanh, rồi tới ly cặp. Hạ Vi đi cùng cô cũng phải nheo mày vì sợ. Nó không sợ cô mua nhiều mà nó đang sợ độ trẻ con của cô.
- ( Mình đang yêu một đứa trẻ sao?)
Nó cứ mãi mong lung rồi mua đồ. Một lúc cũng xong đến lúc tính tiền cũng đã mua được hai bịt lớn.
- Cám ơn quý khách.
Cô thu nhân của siêu thị nhìn những thứ hai người mua cũng không nhịn được cười. Tính xong cô cũng vui vẻ cúi chào cảm ơn.
- Mấy chuyện này để tôi được rồi.
Hạ Vi thấy Hi Chi định cầm những túi đồ thì liền nhanh tay hơn cầm lấy. Hi Chi nhìn nó rồi mỉm cười vui vẻ đi cùng nó ra khỏi khu thương mại.
Về nhà nó cùng cô trang hoàn cho căn nhà. Cả hai nhìn nó mà mỉm cười vui vẻ dù trên trán đang đầm đìa mồ hôi.
Nhưng ngày đầu tiên sống chung một tình huống vui nhộn đã xảy ra. Nó dậy cùng cô cả hai lơ mơ đi vào nhà tắm đánh răng. Nó đứng phía sau đánh răng rồi nhìn vào gương cười với Hi Chi. Nhưng do đang đánh răng thì tình huống hi hữu xảy ra.
- (Chết rồi...chùn lẹ thôi)
Nó mở to mắt nhìn bọt kem đánh răng của mình vừa rơi xuống tóc Hi Chi. Hi Chi phía trước không biết gì cứ nhìn nó cười. Nó nhón chân vọt chạy ra ngoài.
Hi Chi thấy nó lắm lét chạy ra ngoài thì liền sờ tóc. CÔ vuốt xuống thì trên tay đang là bọt kem đánh răng. Cô hét to lên.
- KHÔNG NÃO!!!
Nhưng nó cũng đi vô lại cười với cô. Cô lườm nó rồi đi gội đầu mình. Nó rửa mặt rồi đi thay đồ chuẩn bị đi học. Nhưng nhìn vô nhà tắm thì cười vui vẻ, rồi đi lấy khăn. Hi Chi gội đầu xong ngồi trên nắp đậy của cái bồn nó đứng trước cô lau khô tóc cho cô. Lau hơi khô nó dùng khăn kéo cổ cô lại hôn lên tóc cô một cách ôn nhu.
- Tôi thích mùi này của em....
Nói rồi nó đi ra cho cô thay đồ đi học.
- ( Thích hả...đợi đó đi...ta sẽ phục thù.)
Hi Chi nhìn nó đi ra ngoài mà ánh mắt có ý cười, vì ngay lúc này trong đầu cô lại lé lên suy nghĩ sẽ trả đũa nó.
Từ ngày có nó về, cô không thèm đi xe bus nữa. Cô tận dụng triệt để công dụng tài xế của nó.ĐH MK
Một lúc sau nó và cô cũng tới được trường học. Nó đang cùng cô đi vào sân trường thì từ phía sau có tiếng kêu với tới.
- Hi Chi...
Nghe ai kêu tên mình Hi Chi liền quay lại thì phát hiện Thiên Nhân đang chạy tới
- Thiên Nhân...có chuyện gì?
Hi Chi khó hiểu nhìn anh ta lên tiếng hỏi. Thiên Nhân thấy Hạ Vi đang đứng cạnh Hi Chi mặt lạnh nhìn mình. Nên anh ta nhìn Hạ Vi rồi nhìn Hi Chi tỏ vẻ khó nói.
- Tớ nói chuyện với cậu một chút được không?
Hi Chi quay sang nhìn Hạ Vi như chờ đợi gì đó. Hạ Vi nhìn Hi Chi liền gật đầu nhẹ với cô như đồng ý. Rồi nó một mình soay lưng đi lên lớp mình. Nó yêu cô cũng biết ghen nhưng nó không bao giờ muốn bó buộc cô. Vì nó hiểu rõ bó buộc là cách nhanh nhất dẫn đến tan vỡ.
Phía Hi Chi sau khi nó quay đi cô và Thiên Nhân cũng tìm một chỗ ngồi nói chuyện.
- Hi Chi...cậu thật sự yêu chị Hạ Vi sao?.
Thiên Nhân ngồi cạnh nhìn Hi Chi gặn hỏi chuyện tình cảm của cô mà vẻ mặt có chút buồn.
bg-ssp-{height:px}
- Phải...rất yêu.
Hi Chi biết rõ câu trả lời sẽ khiến người kia không vui nhưng cô vẫn cứng rắn bình thản nhìn Thiên Nhân trả lời.
Thiên Nhân nghe câu trả lời của cô mặt tối xầm lại.
- Hi Chi...nhưng chị ấy là con gái.Hai người con gái thì làm sao hạnh phúc được. Chị ấy cũng không thể bảo vệ cậu được.
- Hạnh phúc có hay không...tôi không biết. Nhưng tớ biết...nơi nào có chị ấy, thì nơi đó...chắc chắn là thiên đường.
Hi Chi càng bộc bạch bày tỏ tình cảm cô dành cho Hạ Vi đến đâu thì sắc mặt Thiên Nhân đen xầm tới đó. Anh ta cũng nhận ra tình cảm Hạ Vi dành cho Hi Chi như thế nào. Nhưng vì tình cảm cá nhân anh ta vẫn quyết làm cuộc trò chuyện hôm nay xảy ra.
- Hi Chi...tớ có gì không tốt...tại sao cậu chấp nhận yêu một người con gái mà không cho tớ cơ hội chứ...Cậu suy nghĩ lại đi. Cậu và chị ấy không có kết quả đâu.
Thiên Nhân kích động dùng hai tay nắm chặc tay Hi Chi. Vẻ mặt cậu ta lo lắng nhìn chăm Hi Chi mà nói chuyện.
- Thiên Nhân...đủ rồi...cậu rất tốt nhưng xin lỗi tôi rất tiếc. Trái tim tôi chỉ có mình Hạ Vi thôi.Còn nữa...cái kết quả mà cậu nói...từ lâu tôi đã không quan tâm rồi...
Hi Chi vung tay thoát khỏi tay Thiên Nhân bực tức đứng dậy nói tràn. Nói xong cô cũng nhanh chân đi lên lớp.
Lên lớp Hi Chi cố tỏ ra bình thường đi xuống ngồi cạnh Hạ Vi. Hạ Vi nhìn thấy cô đi vào cũng bình tĩnh như không lo lắng gì.
- Cậu ta có làm gì em không?
Ngay khi Hi Chi vừa đặt mông ngồi xuống ghế thì Hạ Vi liền mặt nghiêm nghị lên tiếng.
- Cậu ấy chỉ kích động một chút. Nên có...có nắm tay em.
Hi Chi nhìn vẻ mặt của nó biết nó không vui rồi. Cô cũng không muốn dấu nên thú nhận sự thật. Tiểu Bạch ngồi kế Hi Chi chống đầu nằm dài lên bàn nhìn hai người xem trò vui.
Ngay khi câu trả lời dứt điểm, Hạ Vi nắm tay Hi Chi kéo đi ra ngoài. Hi Chi mở to mắt nhìn nó lôi đi. Nó cứ dẫn cô đi như vậy, một lúc liền vào tới nhà vệ sinh. Nó cằm vặn sà bông rữa tay ra tay rồi tạo bọt. Hi Chi đứng nhìn nó nheo mày khó hiểu không biết nó làm gì. Đột nhiên nó nắm tay cô lên xoa cho xà bông kín tay rồi đưa vào vòi nước.
- Tôi có bệnh sạch sẽ nên không thích đồ của tôi người khác động vào.
Hi Chi nghe vậy liền hiểu ra cô chỉ biết mỉm cười nhìn nó. Hạ Vi thì vẫn mặt lạnh rửa tay cho cô. Xong xuôi cả hai mới chịu quay vào lớp.
- Hai người gê quá nha...riết rồi đi vệ sinh cũng đi chung luôn.
Tiểu Bạch ngồi kế bên cười biếи ŧɦái trêu ghẹo Hi Chi ra mặt.
- Cậu đó...tối ngày nghĩ biếи ŧɦái.tớ và chị ấy chỉ đi rửa tay thôi.
Hi Chi quay qua nhìn Tiểu Bạch lườm cái. Nhưng không thấm vào đâu Tiểu Bạch tiếp tục cười biếи ŧɦái trêu ghẹo:
- Hả??? Rửa tay...hai người làm dính cả tay luôn sao....woa...gê thật..
Hi Chi nghe câu đó của Tiểu Bạch mặt đỏ lên. Cô đang viết bài liền quăng viết quay qua la to vào mặt Tiểu Bạch.
- ĐỒ Biếи ŧɦái...
- Hi Chi...trật tự
Lạo sư đang chiếu bài trên máy tính nghe giọng la của Hi Chi liền nghiêm nghị nhắc nhỡ. Hạ Vi ngồi cạnh cũng nhìn cô nhưng không nói gì. Vì nó nghĩ chắc do Tiểu Bạch chọc ghẹo gì vô thôi.
Hi Chi nghe thầy nhắc liền cắn răng cố nén cơn giận xuống bình tỉnh lại nhéo tay Tiểu Bạch cái rồi gằn giọng:
- đầu óc cậu tối ngày chỉ có bọ thôi sao..
- Hihi...giỡn tí mà...đừng giận tổn hại sức khoẻ.
Tiểu Bạch thấy Hi Chi tức đến tím tai rồi nên cười xoa lưng Hi Chi dỗ dành.
- Ai yêu cậu đúng là xấu số.
- yên tâm...người đó sẽ không xấu số bằng chị Hạ Vi đâu...haha.
- Cậu..
- Học đi...học đi..
Nói rồi Tiểu Bạch giả bộ nghiêm túc quay lại chép bài. Nhưng sao tay vừa chép mà miệng không ngớt cười. Hi Chi ngồi bên ấm ức mà dậm chân đấm ngực. Nhưng rồi cũng phải ngoan ngoãn chép bài