Dịch: Tiểu Băng
“Có đúng không?” Thấy Cố Tiểu Tang cười mà không nói, Mạnh Kỳ gặng hỏi thêm.
Cố Tiểu Tang vẻ sùng bái, vỗ tay:
“Tướng công thật là lợi hại, vậy mà cũng nhìn ra được, tí xíu tâm tư của thiếp thân cũng không qua mắt được chàng!”
“Đừng có nói quá như vậy......” Mạnh Kỳ môi giật giật, thử suy diễn, “Chứng truyền thuyết ở trong Sinh Tử nguyên điểm...... Lợi dụng Phong Đô đại đế...... vừa muốn phá mưu kế của ông ta, vừa muốn toàn thân trở ra...... a, nàng muốn lợi dụng ông ta phá Sinh Tử nguyên điểm, dùng chứng Truyền Thuyết để luyện hóa một phần Sinh Tử nguyên điểm, ví dụ như mặt nào đó của hỗn hợp Sinh Tử chi đạo?”
Truyền thuyết sau khi đạt tới đỉnh phong, muốn tấn chức Tạo Hóa thì phải thỏa mãn ba điều kiện, một là cảm nhận được dòng sông thời gian cọ rửa, hai là thể nghiệm được sự tồn tại của khổ hải, ba là thăng hoa sở học của bản thân theo hướng tiếp cận ‘đạo’.
Tạo Hóa muốn vượt qua khổ hải, đăng lâm Bỉ Ngạn, thì phải qua hai cửa ải lớn. Một là chạm được vào dòng sông thời gian, có khả năng hồi tưởng quá khứ, nhìn trộm tương lai trong phạm vi nhất định, hai là từng bước ngưng tụ “Tự thân chi đạo” về hướng Tạo Hóa, tiếp cận tới “gần đạo”, kết ra “Gần đạo chi quả”, tục gọi là nửa Đạo Quả, giống như bốn lĩnh vực mộc hành, sinh cơ, thời gian và hư không của Thanh Đế đều đã kết ra nửa đạo quả.
Mạnh Kỳ có Bỉ Ngạn đặc thù, sớm đã cảm nhận được sự cọ rửa của dòng sông thời gian, ngoài ấn kí ta khác vẫn còn chưa lan đến vạn giới, theo tân sinh vũ trụ mà đương nhiên diễn sinh, thì chỉ còn thiếu thời gian tích lũy, lắng đọng, thể nghiệm sự tồn tại của khổ hải và thăng hoa sở học lên đến “gần đạo” mà thôi.
Nếu Cố Tiểu Tang khi chứng Truyền Thuyết luyện hóa được một bộ phận nào đó của Sinh Tử nguyên điểm, hỗn hợp Sinh Tử chi đạo, coi đây là cơ sở, thì ngưng luyện những chi đạo khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, chính là một ưu việt rất lớn để sau này tấn chức Tạo Hóa, thậm chí đăng lâm Bỉ Ngạn!
- - một trong những cơ sở lập đạo của Vô Sinh lão mẫu là “Chân Không gia hương”, là nơi cuối cùng trở về sau khi chết, đương nhiên là có liên quan tới Sinh Tử chi đạo.
Vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ “Sinh Tử nguyên điểm” không dễ luyện hóa tí nào, nhất là luyện hóa vào bản thân, chỉ chút vô ý là sẽ bị đạo đồng hóa, rơi vào kết cục giống như Hắc Đế, bị xóa bỏ linh trí của bản thân!
Cố Tiểu Tang lại cười:
“Tướng công, chàng cũng biết mà.”
Cố Tiểu Tang ngẩng cằm:
“Nếu không có Tạo Hóa viên mãn va chạm với nhau, tạo nên ảnh hưởng, thì dù có ‘Chư Thiên Sinh Tử luân’ quấy phá, hai chúng ta muốn luyện hóa một phần Sinh Tử nguyên điểm là không có khả năng, chúng ta không đủ sức.”
“Hai chúng ta?”
Cố Tiểu Tang gật đầu:
“Đúng, hai chúng ta.”
Câu nói tiếp theo của cô trở nên vô cùng nhỏ, Mạnh Kỳ nghiêm mặt lắng nghe, sau đó gật đầu.
Trầm ngâm một lúc, Mạnh Kỳ mới hỏi: “Nói Tạo Hóa viên mãn cảnh giới va chạm với nhau rõ ràng là chỉ Chân Võ đại đế và Phong Đô đại đế, nhưng trước đó chẳng phải nàng đã nói không được đặt hi vọng vào thứ mà bản thân không nắm chắc hay sao? Trạng thái hiện giờ của Chân Võ đại đế rất là quỷ dị, làm sao dám chắc ông ấy sẽ ra tay với Phong Đô đại đế?”
Cố Tiểu Tang cười khúc khích: “Tướng công nhớ rất kĩ lời nói của thiếp nha. Nhưng mà hồi nãy thiếp thân hỏi chàng rằng: Nếu Phong Đô đại đế muốn bỏ qua Chân Võ, hoặc ra tay với chàng ở khoảng cách gần với Chân Võ, thì chàng có chắc là khiến được Chân Võ xuất kiếm mà không ảnh hưởng gì tới bản thân chàng hay không mà!”
“Đối với vấn đề này, tướng công chàng rõ ràng là không hề nắm chắc, nhưng thiếp thân thì có.”
“Cho nên, nhân tố Chân Võ đại đế này không phải chưa biết. Mà là tin chắc.”
Mạnh Kỳ đăm chiêu: “Nắm chắc đó của nàng là từ hiểu biết về trạng thái ‘Bị đạo đồng hóa’ có phải không?”
Đây là do hắn vẫn còn chưa có đủ kiến thức.
Cố Tiểu Tang mỉm cười: “Đúng vậy. Tuy rằng Chân Võ có để lại hậu chiêu là Hoàng Tuyền để giúp ông tỉnh lại, thoát khỏi trạng thái ‘Bị đạo đồng hóa’, nhưng nếu muốn khôi phục và thức tỉnh thì hẳn là rất lâu, ít nhất cũng phải mấy chục năm, cho nên trong vòng mấy chục năm tới, Chân Võ cũng vẫn sẽ lấy đạo làm bản năng, thiếu đi linh trí.”
“Phong Đô đại đế đại diện cho Luân Hồi và tử vong, Chân Võ thì có danh xưng Hắc Đế, thượng thủy uấn sinh, hai người vừa vặn là ở hai đầu của Sinh Tử chi đạo, ‘Âm Dương hút nhau’, bình thường thì chuyện này chẳng có vấn đề gì hết, nhưng nếu là ở trong Sinh Tử chi đạo diệu cảnh, chỉ cần chúng ta tạo ra được một gợn sóng nhất định, thì theo bản năng, Chân Võ sẽ xuất kiếm chém vào Phong Đô, giống như quang minh sẽ theo bản năng xua tan hắc ám.”
Mạnh Kỳ hỏi: “Làm sao mới tạo ra gợn sóng? Dùng ‘Chư Thiên Sinh Tử luân’?”
“Đó là hậu chiêu, để phòng bị chuyện ngoài ý muốn.” Cố Tiểu Tang nắm hai bàn tay vào nhau, “Tướng công, mau sưu tập đủ vật có thể chịu tải Âm Dương ấn chân tủy hiện giờ của chàng, sau đó nhờ vị ở Phù Tang cổ thụ ra tay giúp, luyện ra một món đồ giúp chàng có thể xâm nhập trong thời gian ngắn mà không bị đạo đồng hóa sinh tử, chia sẻ mọi chuyện với các Tạo Hóa giả đi, chỉ đừng nói tới phần của thiếp thân là được.”
“A Tu La thủy tổ hẳn cũng đã tiết lộ ra tin tức, nó cũng sẽ khớp với thông tin chàng tung ra này, rằng tướng công xác thật đã tiến vào Sinh Tử nguyên điểm, gặp được Chân Võ đại đế đang trong trạng thái khác thường, mất đi Hoàng Tuyền hài cốt, nên phải sưu tập tài liệu lần nữa thì mới vào được, thỉnh vị ở Phù Tang cổ thụ giúp đỡ cho. Như thế, những người để tâm sẽ không ngờ tới việc Hoàng Tuyền hài cốt vẫn chưa bị hủy diệt, mà ngược lại khả năng trở thành tuyệt thế thần binh.”
“Tương tự, vị ở Phù Tang cổ thụ sau khi biết chuyện, lúc luyện chế bảo vật nhất định sẽ thuận tay tăng thêm khả năng giữ mạng cho chàng, có khi còn dùng nó để làm đạo tiêu cho mình, để bất cứ lúc nào cũng có thể hàng lâm tới đó giúp, đương nhiên, tướng công chàng đừng hi vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy. Dù Phong Đô đại đế bây giờ không hiện ra ác ý gì với chàng, cũng không dám làm gì khiến vị kia ở Phù Tang cổ thụ cùng theo vào, thì Bỉ Ngạn giả sau lưng nó cũng sẽ tìm ra cách ngăn cách mối liên hệ đó.”
“Bảo vật này và kỷ nguyên chi thụ chính là thủ đoạn bên ngoài của chàng, dùng chúng để chống đỡ với Phong Đô đại đế, làm phân tán sự chú ý của ông ta, để tìm thời cơ.”
Mạnh Kỳ khẽ gật đầu: “Những người quan sát sẽ nghĩ vì ta lo ngại Phong Đô đại đế, mà còn muốn nhúng chàm thân thể Chân Võ, nên mới thỉnh vị ở Phù Tang cổ thụ hỗ trợ luyện chế bảo vật hộ thân, đây cũng là chuyện bình thường.”
“Đúng vậy. Tướng công làm việc này quang minh chính đại, Phong Đô đại đế đương nhiên cũng sẽ tìm cách đối phó với món bảo vật kia. Nhưng chúng ta không phải dùng vật bảo mệnh đó để khắc địch, mà là để tạo ra cơ hội mà thôi.” Cố Tiểu Tang đầy ý cười trong mắt, “Chính là muốn tạo cho đối phương cảm giác mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay, chúng ta mới có thể ra ngoài dự kiến, đục nước béo cò.”
Những bảo vật loại này đều là bảo vật chỉ sử dụng một lần, tương đương với Bỉ Ngạn giả phân ra một luồng khí tức, dùng xong là sẽ không còn.
Mạnh Kỳ và Cố Tiểu Tang bàn bạc xong, bắt đầu việc đi tìm tài liệu chịu tải được Âm Dương ấn chân tủy của mình, hắn lầm bầm:
“Phần dương và sinh có thể dùng nước trong Bát Bảo Công Đức trì ở Đông Phương lưu ly thế giới, còn âm và tử thì sao?”
Cố Tiểu Tang lúm đồng tiền như hoa: “Âm tào địa phủ do hai nhà Thượng Cổ Phật Đạo lập ra tuy rằng đã tan vỡ, đa phần đã rơi vào tay Phong Đô đại đế, nhưng những mảnh còn lại cũng đủ để chịu tải.”
Mạnh Kỳ nghĩ xong, theo tin tức Cố Tiểu Tang cung cấp, rời khỏi Côn Luân sơn, đi tìm mảnh vỡ âm tào địa phủ do Thượng Cổ Phật Đạo hai nhà lập ra.
Vật như vậy, sau này sư phụ cũng có chỗ dùng!