Thứ sáu ngày tháng năm XX, trời nắng.
Hết thảy bệnh hình thức đều là hổ giấy, tối qua một chút hùng tâm tráng chí thúc giục Thịnh tiên sinh đi ngủ sớm bởi vì không dám gõ cửa thư phòng Thịnh tiên sinh mà chết non, trong đầu hai người tí hon cãi như, đứa nhỏ vẫy cánh nói đây là chức trách của ngươi, đứa nhỏ có sừng đen nói không cần xen vào việc của người khác, giãy dụa nửa buổi cuối cùng chọn lựa bỏ cuộc, đứa nhỏ vẫy cánh nổi đùng đùng tức giận bay đi, trước khi bay đi còn bỏ xuống một câu, đáng đời ngươi cả đời làm độc thân cẩu.
Cái này và độc thân cẩu liên quan gì đến nhau, tuy rằng mình thích Thịnh tiên sinh, thế nhưng loại vừa mới gặp vài ngày đã yêu thích đến không thể vãn hồi này thoạt thấy thật nông cạn, hơn nữa, nếu để Thịnh tiên sinh phát hiện bộ vị nào đó của gối ôm trong lòng đối với mình cứng rắn, hẳn sẽ lập tức đem cái gối ôm ném xuống đất.
Còn có Thịnh tiên sinh sau này sẽ kết hôn nha? Mình bổ não một chút hình ảnh khi Thịnh tiên sinh kết hôn chính mình nằm ở giữa Thịnh tiên sinh và cô dâu, cảm thấy rất kinh sợ, nhịn không được phốc cười thành tiếng, sau đó, thư phòng mở cửa.