Thứ năm ngày tháng năm XX, trời âm u.
Mình hôm nay rất tùy hứng xin nghỉ với giáo viên lớp đầu bếp, bởi vì mình không thể nào ôm một bụng tâm sự đi tỉa hoa củ cải.
Mình đến tiệm cà phê trước kia thường đến ngồi một buổi sáng, ngẫm lại một chút ngôn hành của mình khoảng thời gian này, kết quả ngẫm lại là ngôn hành của mình nghiêm trọng vượt qua giới hạn và chức trách của một gối ôm.
Mình thành một cái gối ôm đi quá giới hạn.
Có thể học nấu ăn là một sai lầm, mát xa cũng là một sai lầm, mình đáng lẽ phải giữ khuôn phép sắm vai một cái gối ôm tốt, mà không phải có niệm tưởng kỳ lạ muốn dung nhập sinh hoạt của Thịnh tiên sinh.
Khi mình hàng ngày tỉnh tỉnh mê mê, hồ bằng cẩu hữu ngày xưa Tống Nhất Ninh xuất hiện trong tầm nhìn của ta, nhìn thấy vẻ mặt y mắt chữ A miệng chữ O mình ngược lại là đầy mặt bình tĩnh, không biết Tô gia giải thích với bên ngoài thế nào, tóm lại cũng chẳng phải lời gì hay ho.
Nhưng mà mình hãy còn xem nhẹ ác ý của Tô gia với mình và đánh giá quá cao chỉ số thông minh của quần chúng, “Nghe nói, cậu leo lên giường Thịnh Thù Hoành?” “Phụt” lãng phí một ngụm Latte của mình.
Mình suy ngẫm nửa giây, cảm thấy không có gì là không đúng, vì thế gật đầu, “Hắn làm tốt a?” “Chỗ đó của hắn lớn sao?” “Nghe nói hắn tính thú rất lãnh đạm?”
Vấn đề thứ ba lại lãng phí một ngụm Latte nữa của mình, thế nhưng làm một cái gối ôm tận trung với cương vị công tác, mình quyết định trước hết phải bảo vệ tôn nghiêm của Thịnh tiên sinh, “Ngày hôm sau mình đều eo đau lưng mỏi không dậy được” mình liếc mắt nhìn đũng quần Tống Nhất Ninh, tiếp theo hồi đáp vẫn đề thứ hai “Hai tay mình đều cầm không nổi.” Tống Nhất Ninh đầy mặt không thể tin “Đó là chày gỗ đi.”
Bị Thịnh tiên sinh ôm ngủ một đêm ngày hôm sau chắc chắn eo mỏi lưng đau, bởi vì mình căn bản không dám trở mình, hai tai đều không cầm nổi là đùi Thịnh tiên sinh, bởi vì lúc mát xa phải mát xa cơ bắp.
Mình không để ý đến Tống Nhất Ninh nghi ngờ, dù sao mình đã có giác ngộ tùy lúc sẽ bị xa thải, mình hiện tại muốn tự mình đi kiểm chứng vấn đề thứ ba, tốt xấu để mình chết minh bạch.
Alo, bệnh viện tâm thần sao? Ở đây có một cái gối ôm bị điên rồi.