Kỷ Ninh nhìn thử quần áo trên người thì mới từ từ nhận ra chuyện gì đó, vội vàng đưa lưng về phía anh cài áo lại.
… Nhưng thật ra cũng chẳng có gì, bên trong chỉ có quần áo giữ ấm thôi.
Kỷ Thời Diễn nhìn sang bên cạnh, may mà nhân viên nghiệp vụ đều bận việc của mình, không chú ý tới bọn họ.
Thiếu nữ buộc chặt thắt lưng rồi mới bình tĩnh đứng dậy, mang giày vào rồi nói với anh: “Đi thôi, đến cảnh tiếp theo.”
Anh liếc thấy dái tai của cô vẫn chưa hết ửng đỏ, giơ tay lên sờ thử sau tai của mình, cũng nóng như vậy.
Có lẽ ở bên nhau lâu dài sẽ giống nhau, anh tự an ủi mình như vậy.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Hơn nửa tháng tiếp theo, Kỷ Ninh gần như cống hiến hết mình cho đoàn làm phim, đã quay xong / quyển kịch bản, chỉ còn lại một quyển.
Hôm đó trở về khách sạn, cô mở cửa ra thì phát hiện một sinh vật lạ nằm trên giường, suýt nữa muốn báo cảnh sát.
Sinh vật lạ đang đắp mặt nạ màu đen trở mình, vẫy tay với cô, chào hỏi qua loa: “Mang cho cậu bánh đậu đỏ trứng muối ở trường, không cần cảm động.”
Kỷ Ninh im lặng một lúc, nhìn chằm chằm vào vali trong góc, “Sao cậu đột nhiên lại tới?”
Tống Du lột mặt nạ xuống, “Mama nhớ con, tới thăm con yêu.”
“…”
Cô thản nhiên đón nhận lần đánh úp thứ hai của Tống Du, thay giày ngay cửa, “Cậu có thẻ phòng của mình sao?”
“Ừ, đi hỏi xin Nặc Nặc. Mình nói muốn cho cậu một bất ngờ, không cho em ấy nói cho cậu biết.”
Kỷ Ninh gật đầu, “Khu nhà lại bắt đầu sửa đường hả?”
“Không, lần này là tầng trên sửa sang lại. Đệch bà nó, sáu giờ rưỡi sáng đã cầm máy khoan điện bắt đầu khoan rầm rầm. Mình chỉ ước gì xông lên đó khoan rầm rầm vào đầu bọn họ…” Nói đến phân nửa, Tống Du nhận ra không đúng, kịp thời im miệng, “À không, mình nhớ cậu nên tới thăm cậu, thực sự không phải do không ở trong nhà được.”
Người này chẳng có câu nào đáng tin. Mặc dù ăn nhờ ở đậu, nhưng dù gì cũng có thể giúp đỡ cô.
Cô không đôi co lý do với Tống Du nữa, soạn quần áo rồi nói: “Mình đi tắm trước, đi ra nói chuyện tiếp.”
“Được.”
Kỷ Ninh vừa mới lấy quần áo ra khỏi tủ, Tống Du bỗng trở mình, cả người cứng đờ, “Má nó!”
“Sao vậy?”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
“Đây là gì đây? Trọng Phi điên rồi hả?” Tống Du chạy chân đất đến bên cạnh Kỷ Ninh, đưa điện thoại cho cô, “Cậu xem cô ta đăng cái gì nè?!”
Để nắm bắt dữ liệu cải chính tin đồn kịp thời, tài khoản phụ của Tống Du đã theo dõi Trọng Phi. Mới vừa làm mới Weibo, cô ấy phát hiện Trọng Phi đăng một bài viết rất kỳ quái.
【Đăng lúc giờ tối này, chú ý đừng đăng vào siêu chủ đề của Hàn Mịch và Đào Tương, có thể chỉnh sửa từ ngữ, phải dùng hình ảnh đi kèm bắt mắt: Hàn Mịch và Đào Tương khoe body trên thảm đỏ tối qua. Chị em gái cùng mặc trang phục hở lưng, dáng người cực đẹp, rất nhiều điểm nổi bật. Kỷ Ninh cũng từng mặc kiểu dáng tương tự nhưng bị đưa ra phán xét. Với tư cách đã từng là bạn thân, đã lâu rồi hai người đó không tương tác với Kỷ Ninh, mặc cùng kiểu dáng nhưng lại né tránh không trả lời vấn đề liên quan tới Kỷ Ninh. Lý do bên trong thật đúng là khiến người ta suy nghĩ sâu xa.】
“Cậu đừng đụng vào, để mình chụp lại màn hình.”
Với khứu giác nhạy bén, Tống Du vội vàng chụp lại màn hình và quay video. Lúc nhấp vào lại, quả nhiên Trọng Phi đã xóa bài đăng.
Hướng đi của công văn này rất rõ ràng, giống như là ê kíp thống nhất nhịp điệu gửi cho blogger.
Giống như một số quảng cáo vậy, trước dấu hai chấm là tiêu đề. Có thể thấy tiêu đề cần được xóa bỏ, bởi vì nhiều điểm quan trọng đều nằm trong đó, ê kíp sẽ dễ dàng bị bại lộ.
Kỷ Ninh mím môi, ngồi bên mép giường.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
“Lượng thông tin quá nhiều.” Tống Du cũng chưa bình tĩnh lại, “Người quản lý Weibo chính thức Trọng Phi không chỉ nuôi một tài khoản anti, mà còn có các blogger khác. Hơn nữa các blogger kia còn là của Hàn Mịch và Đào Tương, bằng không sẽ không cố tình nhắc nhở đừng đăng lên nhầm siêu chủ đề.”
“Các ê kíp khác chắc chắn không chạy tới thổi phồng các cô ấy, chỉ có ê kíp của mình mới có thể giẫm người này khen người kia, bỏ tiền ra thổi phồng mình.”
Ngay lúc này, có một số thứ đứt quãng liên kết trong đầu Kỷ Ninh.
Tài khoản anti bắt đầu có từ 《Hòn Đảo Khói Lửa》. Lúc 《Hòn Đảo Khói Lửa》 phát sóng cũng là giai đoạn tài khoản anti hoạt động mạnh nhất, thậm chí Trọng Phi còn đi tìm lỗi sai trong tất cả phân cảnh của Kỷ Ninh.
Trước đây cô cũng không biết tại sao bộ phim như vậy mà vẫn có người theo dõi mình gắt gao, không buông tha. Nhưng một khi liên kết nó với hai người Hàn-Đào từ chối vai diễn, dường như mọi việc đều đã rõ ràng…
Tống Du cũng nói ra suy đoán khó tin của mình: “Tài khoản anti cậu là do Hàn Mịch và Đào Tương nuôi?”
“Cậu còn nhớ video của Tôn Hà không?” Tống Du bẻ ngón tay tính toán, “Hàn Mịch và Đào Tương —— vừa đúng năm chữ.”
Sao cô không nhớ chứ.
Nhưng làm sao cô có thể ngờ đó sẽ là Hàn Mịch và Đào Tương?
Trong những năm tháng giúp đỡ lẫn nhau lúc mới vào giới, mặc dù tình bạn không đến nỗi khắc cốt ghi tâm, nhưng vẫn có một phần ý nghĩa kỷ niệm.
Đã từng hoạn nạn có nhau, cùng vượt qua khoảng thời gian tối tăm, vậy mà có ngày những thấu hiểu đó lại trở thành công cụ để các cô ấy dễ dàng làm tổn thương người khác. —— Các cô ấy biết cô yêu thích đóng phim, vì vậy nói cô xóa nền, thế thân; các cô ấy biết cô không thích lăng xê, vì vậy nói cô bó buộc độ nổi tiếng, lăng xê bản thân; các cô ấy biết rõ cô ít xuất hiện, còn âm thầm dẫn dắt cô thích khoe khoang.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Thậm chí trong phần thông cáo báo chí hôm nay, hai người đó còn định xa lánh cô, dẫn lửa đốt lên người cô.
Quả nhiên phải hiểu rõ mới biết con dao nào có thể gây chết người.
Đồng đội của trước đây đã sớm bị móp méo bởi lợi ích và đố kị, thế nhưng vẫn đứng trên bục cao rạng rỡ, định mượn tay người khác để kéo cô xuống hố.
Mọi thứ đều rất đẹp trên sân khấu. Ngoài mặt các cô ấy trang điểm lộng lẫy để đóng phim, vẫn giữ được hình tượng hoàn mỹ, không tỳ vết trong ống kính. Fan lại đâu biết rằng đằng sau sự ủng hộ và tiếng hoan hô của mình lại ẩn giấu một tâm hồn như vậy.
Hình như bài đăng mà Trọng Phi đã xóa được lên hot search, nhưng cô không rảnh để ý tới.
Kỷ Ninh nhìn vào ảnh chụp màn hình và đọc tới đọc lui, lúc xem đến lần thứ ba thì có người gõ cửa.
“Kỷ Thời Diễn tới hả?” Tống Du lách mình trốn vào nhà vệ sinh, “Hai người cứ trò chuyện, mình tạm lánh mặt.”
Kỷ Ninh mở cửa. Tống Du đoán không sai, quả nhiên là Kỷ Thời Diễn.
Người đàn ông nhìn cô một hồi, “Đã biết chưa?”
Cô đoán chắc anh nói đến chuyện của Trọng Phi nên gật đầu.
Suy nghĩ một chút, Kỷ Ninh hỏi anh: “Anh cảm thấy… chắc chắn không?”
“Chắc chắn.”
“Lúc quay Hòn Đảo Khói Lửa là lúc tài khoản anti em vừa xuất hiện. Khi đó dư luận đều chỉa mũi dùi về phía hai người đó chuẩn bị hủy bỏ hợp đồng. Đúng lúc các cô ấy lại đóng phim ‘bẫy tiền’ vì thù lao. Nếu có người phân tán sự chú ý, những người qua đường xem tin tức giải trí sẽ quên đi tin trước đó. Nếu so sánh đen trắng, em đã là đen, các cô ấy sẽ theo trắng.”
Khía cạnh động cơ được thành lập.
“Trước đây anh cũng luôn tìm kiếm ê kíp nuôi tài khoản, nhưng tin tức luôn luôn không khớp nhau.” Người đàn ông nói: “Nếu hai ê kíp làm việc chung với nhau sẽ có thể đối chiếu.”
Kỷ Ninh nhắm mắt lại, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ tích tụ thành một tiếng thở dài.
Chỉ là cảm thấy hoang đường, quá hoang đường.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Người đàn ông giơ tay ra ôm cô vào lòng, áp sát vào người cô, khẽ trấn an.
“Không sao, vụ kiện về tài khoản anti sẽ đưa ra xét xử ngay thôi.”
“Sau này em không còn liên quan tới các cô ấy nữa, các cô ấy cũng không thể động vào em.”
Kỷ Ninh đặt trán lên vai anh, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người anh, tâm trạng vốn dĩ không ổn định bỗng bình yên hơn nhiều.
Thì ra cảm giác có người có thể dựa vào, có thể ỷ vào là như vậy.
Cho dù có sóng gió phía trước, bạn cũng tin chắc anh ấy có thể che chở cho mình đến nơi an toàn.
Bầu không khí chuẩn bị sôi sục thì bỗng nhiên vang lên tiếng cửa nhà vệ sinh. Tống Du nhào ra ngoài, còn phụ họa một tiếng “Đệch bà” lanh lảnh.
Kỷ Thời Diễn quay đầu lại, “…”
“Xin lỗi. “Tống Du cười gượng, “Mình quên là mình không khóa cửa, dựa vào đó thành ra bị trượt té.”
“Hay là mình vào lại nhé?” Tống Du rất thành khẩn, “Lần này mình sẽ nhớ khóa cửa.”
…
Cuối cùng cũng không để Tống Du đi vào lại, bởi vì Kỷ Thời Diễn phát hiện trong phòng có người, chẳng bao lâu đã trở về phòng mình.
Kỷ Ninh tắm rất lâu, cũng đã nghĩ thông suốt.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Thế giới nhốn nháo đều là vì lợi ích.
Có lẽ thỉnh thoảng sự thật sẽ bị lời nói dối che đậy, nhưng thời gian sẽ chứng minh rốt cuộc ai đúng.
Hôm đó, đã khuya rồi mà Tống Du còn chưa ngủ. Hai giờ sáng, Kỷ Ninh dậy đi vệ sinh vẫn còn thấy cô ấy ôm điện thoại, “Cậu làm gì vậy?”
“Cậu ngủ đi.” Tống Du rất phấn khích, “Mình và các chị gái Chanh Tây, còn có người qua đường đang tàn sát siêu chủ đề của các cô ả. Các cô ả đều thảm hại, thậm chí không thể kiểm soát được bình luận trong siêu chủ đề của mình.”
“…”
///
Vụ kiện của Trọng Phi đúng là sắp được đưa ra xét xử. Kỷ Ninh còn hẹn gặp mặt nói chuyện với luật sư một lần.
Địa điểm hẹn là phòng riêng trong quán cà phê. Kỷ Thời Diễn đưa cô đi, thuận tiện đi vào chung với cô.
Hai người đến sớm hơn nửa tiếng. Kỷ Ninh chưa có sự chuẩn bị đợi người ta, xem đồng hồ, hỏi: “Luật sư này có thường đến sớm không?”
“Không biết, anh ta cũng đi thám thính điểm hẹn.”
“Vậy à.” Kỷ Ninh trầm ngâm, tắt điện thoại, “Vậy bây giờ chúng ta làm gì đây?”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Người đàn ông đứng bên cạnh tủ, cười, “Em muốn thế nào?”
Cô không biết, đứng dậy đi đến bên cạnh tủ điều chỉnh lại máy lạnh. Kết quả là cánh tay đè vào công tắc đèn, vài bóng đèn trong phòng bị tắt.
Hai bóng đèn đều bị cô đè tắt, chỉ còn lại một bóng đèn vàng cũ. Bàn ghế đều cũ kỹ, bỗng dưng cảnh tượng trông hơi mờ ảo, cuốn hút.
Ban đầu Kỷ Ninh hơi luống cuống, quay đầu đi tìm công tắc định bật lên lại, kết quả là nghiêng người qua thì đụng vào cằm anh.
Người đàn ông rên nhẹ, tắt bóng đèn cuối cùng đi.
Hình như cô nghe thấy tiếng cửa bị khóa trái.
“Anh làm… Ưm…”
Còn chưa kịp hỏi, cô bị người ta ôm lên tủ bằng một tay, hai chân lơ lửng, ngẩng mặt lên theo lẽ đương nhiên. Người đàn ông cũng cúi đầu, nhích lại gần.
Cô nằm mơ cũng không ngờ lúc này Kỷ Thời Diễn sẽ hôn cô.
Nhưng đôi môi của người đàn ông đã phủ lên. Lúc hơi thở ấm ấp truyền đến răng cô, cô lại muốn né tránh, nhưng cằm lại bị người ta nâng lên.
Không biết lưng cô áp sát tường từ lúc nào, giọng nói và tiếng nghẹn ngào đều bị anh nuốt vào. Đầu lưỡi của người đàn ông lướt qua môi dưới, rồi triền miên cạy hàm răng đang khép chặt của cô ra. Cô không còn sức lực, để mặc anh càn quét chút không khí cuối cùng, đầu ngón tay mềm nhũn vuốt ve lưng anh.
Hình như bên ngoài có người gõ cửa, hơn nữa không phải xuất hiện ảo giác thính giác do bị hôn đến choáng váng.
Kỷ Ninh nghiêng đầu qua, cuối cùng mở to miệng hít thở, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Cô còn chưa kịp mở miệng khuyên anh, cánh tay lại bị nắm lấy, đặt lại trên vai anh.
Kỷ Thời Diễn chống vào cạnh tủ, lại cúi người ngậm lấy môi cô, trong giọng nói mập mờ có chút khó hiểu.
Người đàn ông véo dái tai của cô, bất mãn cảnh cáo. ——
“Chú tâm chút.”HẾT CHƯƠNG