Ăn no rồi Đan Cư và Ân Chẩn mỹ mãn lên xe về nhà.
「 Hai vị thiếu gia thấy nhà hàng này có được không?」 tổng quản hỏi,
「 Tốt lắm a! Tốc độ mang đồ ăn lên rất nhanh. Con rất thích.」 Đan Cư trực tiếp trả lời,
「 Ân thiếu gia thì sao?」 tổng quản lại hỏi,
「 Tôi thấy cũng được.」 Ân Chẩn trả lời,
「 Hai vị thiếu gia thích thì tốt rồi, chúng ta về nhà sao?」 tổng quản hỏi hai người,
「 Có thể đến chỗ khác không?」 Đan Cư lập tức thực hưng phấn hỏi,
「 Thiếu gia muốn ăn thức ăn nhanh?」 Tổng quản thực hiểu biết thiếu gia nhà mình.
「 Ân ân! Có thể chứ?」 Đan Cư gật đầu như đảo toán,
「 Vậy được rồi! Nhưng hai vị thiếu gia đừng cho phu nhân biết nha! Bằng không tôi sẽ bị phiền toái!」Tổng quản nói, ông biết Đan phu nhân không thích đứa con đi ăn mấy loại thứa ăn rác rưởi như.
「 Con sẽ không nói!」 Đan Cư lập tức cam đoan,
「 Vậy đi thôi!」 Tổng quản liền lái xe đến một nhà hàng thức ăn nhanh.bg-ssp-{height:px}
Đan Cư bắt đầu thảo luận với Ân Chẩn xem nên ăn cái gì. Đan Cư muốn mua về vừa xem phim vừa ăn, rất nhanh đã đến nhà hàng. Hai người trả tiền món đã chọn xong liền rời đi. Đan Cư cực kỳ vui vẻ, bởi vì mỗi lần cậu ở với ba mẹ thì không được phép ăn mấy thứ lặt vặt này, đương nhiên hễ có cơ hội thì liền tận dụng a! Nhưng cũng không thể xem là ăn vụng được. Đan phu nhân biết đứa con mình sẽ dùng mọi biện pháp luồn lách để ăn mấy loại thức ăn không khỏe mạnh, cho nên vẫn là cứ mắt nhắm mắt mở cho qua, thỉnh thoảng cho con mình ăn cũng không vấn đề gì.
Về nhà, Đan Cư liền vui vẻ chọn phim coi, bắt đầu lôi đồ ra ăn. Ân Chẩn thấy người yêu vui vẻ thì tâm tình cũng tốt theo, cùng người yêu xem hài kịch xong liền đem rác dọn dẹp lại, tới phòng tắm rửa mặt chải đầu xong liền thay áo ngủ, leo lên giường nghỉ ngơi, khổng thể để cho ba mẹ phát hiện bọn họ vừa vụng trộm ăn thức ăn nhanh được. Huống chi chơi bóng rổ xong sẽ rất mệt rất muốn ngủ, lúc nãy là vì đem toàn bộ tâm trí phóng vào đồ ăn cho nên mới không cảm thấy, ăn uống no đủ rồi thì dĩ nhiên da mắt sẽ chùng xuống nha!
「 Chẩn ngủ ngon.」 Đan Cư vui vẻ chui vào lòng người yêu nói ngủ ngon,
「 Cư Nhi ngủ ngon.」 Ân Chẩn ôn nhu sờ sờ đầu người yêu nói, hai người liền cùng nhau tiến vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Đan phu nhân tự mình kêu hai đứa con rời giường.
「 Cư Nhi, A Chẩn, thức dậy đi! Hôm nay đi ngâm suối nước nóng nha!」 Đan phu nhân nói,
「 Ngâm suối nước nóng?!」 Đan Cư lập tức lay tỉnh Ân Chẩn, cùng nhau vào phòng tắm rửa mặt chải đầu, xong xuôi mọi việc thì tỉnh táo hơn nhiều, vui vẻ lôi ba bộ đồ bỏ vào hành lý, rồi tới phòng ăn ăn sáng.
「 Chào buổi sáng, thiếu gia, mời dùng bữa sáng.」 tổng quản rất lễ phép đối hai người nói,
「 Cám ơn.」 Đan Cư cũng rất lễ phép nói,
Cha mẹ đã ăn no rồi, đang uống trà chờ hai đứa ăn xong thì lên xe! Hai người vui vẻ ăn no xong thì leo lên xe xuất phát đi chơi!
Từ tổng quản tự mình lái xe, Đan lão gia thì ngồi ở ghế phó lái, ba trưởng bối khác thì ngồi ở giữa xe, vị trí còn lại thì để hai đứa con ngồi. Đan Cư không e dè dựa vào bả vai Ân Chẩn nghỉ ngơi nghe nhạc, cả bầu không khí đều ngọt như đường! Điều này khiến trưởng bối thực muốn đem xe đến trạm bảo hành gắn thêm vài tấm màn nha, thực muốn nhắm mắt mà làm ngơ ghê! Tuy hai đứa con mình tình cảm tốt thì đúng là chuyện vui….. Nhưng mà…… Cuối cùng, Đan Cư cũng chú ý tới ánh mắt của trưởng bối, thẹn thùng né tránh, không để mình và Ân Chẩn có động tác quá mức thân mật nữa. Ân Chẩn tuy có vẻ bất đắc dĩ nhưng cũng không có cách nào, đợi nhận phòng khách sạn rồi nói sau đi! Nghe nói mỗi phòng đều có một ao nước nóng nhỏ a! Cho nên…… Hắc hắc hắc…… Ân Chẩn vẻ mặt thực tự nhiên lên vài kế hoạch tà ác ở trong đầu!