Trong ấn tượng của Tôn Dung, đây là lần đầu tiên cô chủ động mở lời với một ai đó.
Thế mà nam sinh lúc nãy hoàn toàn không có chút phản ứng nào với mình!?
Cô luôn cảm thấy thiếu niên mặc sơ mi trắng có mái tóc đen tươi mát này có phong cách hoàn toàn khác biệt với những tên mã ngoài đẹp đẽ nhưng đê tiện mình đã gặp trước đây.
Cậu không hẳn là lạnh lùng hay đẹp trai, nhưng lại có loại khí tức khác biệt và vô cùng thần bí. Đây có thể coi là người đầu tiên thu hút được sự chú ý của Tôn Dung.
"Bạn gì ơi, bạn cũng muốn đến lớp mười ba để phỏng vấn à?"
"Bạn gì ơi, bạn tên gì YAA.A.A..?"
Trên đường đi, Tôn Dung dùng mọi cách để kéo gần khoảng cách của mình và Vương Lệnh, nhưng mà Vương Lệnh trước sau như một trưng ra bộ mặt tê liệt, hoàn toàn không để ý đến cô.
Trường hợp này khá là xấu hổ...
......
Trong ấn tượng của Vương Lệnh, đây là lần đầu cậu chủ động chỉ đường cho người khác. Nếu không phải Tôn Dung tình cờ cũng muốn tới lớp mười ba, thì đến cánh tay Vương Lệnh cũng lười nâng lên.
Cậu thấy rất mệt mỏi trong việc giao tiếp với mọi người. Nhất là sau khi tiến nhập Hoá Thần kỳ năm bảy tuổi, lĩnh ngộ được Tha Tâm thông (đọc suy nghĩ), hầu như lúc nào cậu cũng nghe thấy tiếng lòng của những người xung quanh. Từ đó về sau, tai cậu trằn trọc cả ngày không ngớt. Thực tế buổi tối khi đi ngủ nếu như không đeo nút bịt tai, cậu cảm thấy có lẽ mình sẽ phát điên.
Tựa như cô gái tên Tôn Dung trước mặt, nãy giờ cô luôn biểu hiện muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người bọn họ.
Nhưng suy nghĩ trong tâm cô nàng, Vương Lệnh nghe thấy rõ ràng.
Cô gái này chẳng qua là không cam lòng mà thôi.
Thành thật mà nói Vương Lệnh cảm thấy với điều kiện của Tôn Dung, đến Lục Thập Môn thật sự có chút kém cỏi. Với thực lực này thì dù có đặt vào những trường trọng điểm thành phố kia, tuyệt đối đều có thể trở thành học sinh tinh anh hạng nhất.
Mà lý do tại sao Tôn Dung đến đây hoàn toàn trái ngược so với Vương Lệnh.
Vương Lệnh tới đây nghĩ hết biện pháp để che giấu tung tích, mà Tôn Dung đến đây lại nghĩ hết biện pháp nâng cao cảm giác tồn tại......
Các trường trung học trọng điểm của thành phố có quá nhiều học sinh giỏi, không dễ để có được cảm giác nổi bật. Nhưng ở một nơi bình thường như Lục Thập Môn, Tôn Dung cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.
Nhưng Tôn Dung không ngờ, mình vừa tới trường học đã bị một nam sinh làm lơ? Chậc! Chẳng lẽ là do cá tính lãnh đạm?
Vương Lệnh không nghĩ tới, mình mới vừa tới trường học, thế mà đã bị một cô gái theo dõi? -- thật sự là ngày đen như chó a...!
Giờ phút này, hai người đang đi song song đều bất giác thở dài trong lòng.
......
Phỏng vấn chia lớp của bây giờ cũng giống với hình thức khảo sát nhập học từ mấy trăm năm trước. Chủ yếu là để cho mỗi học sinh có thể xác định được vị trí của bản thân trong môi trường học đường, đồng thời không gây ra cảnh phân biệt đối xử. Tuy nói học sinh có thể vào học tại Lục Thập Môn, cơ bản đều đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng Trúc Cơ kỳ cũng chia ra năm bảy loại.
Tuy nói Trúc Cơ hậu kỳ cùng Trúc Cơ sơ kỳ chỉ khác nhau một cảnh giới, nhưng tổng hợp thực lực lại khác biệt rất nhiều, nhất định không thể phân vào chung một lớp để cùng học tập.
Trong phòng học không quá lớn có ba giám khảo phỏng vấn đang ngồi nối tiếp nhau.
Lúc này, căn phòng vốn thưa thớt đã có không ít nam nữ sinh cùng nhau đến phỏng vấn.
Vương Lệnh đi vào sau, yên lặng tìm một vị trí... kín đáo nhất ngồi xuống.
Về phần Tôn Dung, người có khuôn mặt đẹp như minh tinh, thì ngay khi bước vào cô đã lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của tất cả nam nữ sinh cùng với ba vị giám khảo.
Trong phòng học dù là thiếu niên hay trung niên, chỉ cần là nam giới, vừa nhìn thấy Tôn Dung, sắc mặt liền không tự chủ được đỏ ửng lên. Thậm chí một vài nữ sinh, cũng ngượng ngùng cúi đầu.
"Mình tên Tôn Dung, về sau đều là bạn cùng trường, mong mọi người chỉ giáo nhiều hơn."
Như mọi khi, Tôn Dung rất thích quá trình giết cả nam và nữ, cô nàng nở một nụ cười tự tin.
Điều duy nhất khiến Tôn Dung cảm thấy bất mãn chính là Vương Lệnh vẫn mang vẻ mặt tê liệt như người chết.
Dưới gầm trời này làm sao có thể có người đàn ông mà Tôn Dung cô không cưa đổ chứ?
Trong lòng cô lúc này đang nghĩ tới kế hoạch để tiến công cưa đổ Vương Lệnh.
Ở phía bên kia, ba vị giám khảo đã nghe Tôn Dung tự giới thiệu, cảm thấy trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
"Tôn...... Tôn Tôn Dung?" Một nam giám khảo lộ vẻ kinh ngạc.
"Tôn Dung nào? Không phải là Tôn Dung kia đó chứ?"
Người kia vội vàng lật xem tài liệu phỏng vấn của những ứng viên có mặt hôm nay, không khỏi thốt ra một câu ngoạ tào!!? (*)
(*) Ngoạ tào: Dịch thô ra tiếng Việt là ĐM
"Người thừa kế của tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm...... Tôn Dung? "
Đây chính là tập đoàn chuyên sản xuất tiên đan đứng thứ 500 trên thế giới nha!
Ngồi ở bên kia, dù im lặng không nói nhưng Vương Lệnh cũng đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa ba người, nhất thời nhíu mày. Tuy đã sớm lường trước rằng thân phận của Tôn Dung sẽ không đơn giản, nhưng Vương Lệnh không nghĩ tới xuất thân của nàng lại lớn như vậy. Cậu vì muốn ẩn giấu nên mới chọn một trường cấp 3 tầm thường, không ngờ còn chưa chính thức khai giảng đã gặp được một cái phiền toái lớn......
Vương Lệnh trơ mắt nhìn Tôn Dung vẻ mặt cười dịu dàng đi về phía mình, trực tiếp nhấc cái ghế bên cạnh ra ngồi xuống.
Trong nội tâm cậu thật cạn lời.
Trưởng nữ của tập đoàn đứng thứ 500 trên thế giới, tới trường cấp 3 rách nát này tìm cái gì cảm giác tồn tại a...?
Hay là phú nhị đại bây giờ đều thích chơi...... cải trang vi hành?!
Vương Lệnh nhắm mắt lại, trực tiếp phớt lờ những cái nháy mắt mà Tôn Dung ném cho mình.
Dù sao, chỉ cần mình chú ý một chút, trong lúc kiểm tra phạm vài lỗi nhỏ thì có thể thuận lợi thoát khỏi cô nàng phiền phức này rồi nha?
Vương Lệnh cũng không hy vọng bên cạnh có một nữ thần nhìn chằm chằm cậu cả ngày.
Một lát sau, trên bục giảng truyền đến giọng nói của giám khảo. "Phỏng vấn sắp bắt đầu, mời mọi người chuẩn bị sẵn sàng."
Đối với tất cả các học sinh cấp 3 Trúc Cơ chân chính mà nói, bài kiểm tra phỏng vấn đầu vào không phức tạp như tưởng tượng, chủ yếu chính là làm một số bài kiểm tra về sức mạnh.
Căn cứ các nghiên cứu khoa học cho thấy, Trúc Cơ kỳ cũng không khó tu hành như trong lời đồn. Chỉ cần bạn được bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng và một chút năng khiếu từ nhỏ thì việc xây dựng nền tảng không khó.
Đương nhiên, cũng có một vài thành phần yêu nghiệt cá biệt, tấn thăng cảnh giới căn bản không cần nhờ vào đan dược trợ giúp, mà là cứ lớn hai tuổi lại tăng lên một cấp.
Hiện tại thế hệ của Vương Lệnh không thể so với thế hệ dinh dưỡng nghèo nàn của ông bà Vương năm xưa, hầu như tất cả trẻ em sống ở thành phố lớn, đều được bổ sung đủ loại sản phẩm trồng trọt và chăm sóc sức khỏe từ khi còn nhỏ. Cái gì kim cương hoàn, não hoàng kim...... Những loại thuốc bồi bổ sức khỏe có thương hiệu nổi tiếng giúp củng cố nền tảng, tăng cường trí thông minh, tăng cường cơ bắp và xương cốt đều do tập đoàn Hoa Quả Thủy Liêm sản xuất.
Nhưng dựa vào thuốc bổ để thăng cấp lâu ngày sẽ tạo ra một vấn đề rất lớn, đó là tình trạng "tốt mã giẻ cùi" như mọi người thường nói.
Ngưỡng cửa bước vào Trúc Cơ tuy đã hạ thấp, nhưng năng lực cụ thể có thật sự đạt đến Trúc Cơ kỳ hay không...... Thật ra các giáo viên căn bản cũng không đủ cơ sở để khẳng định.
Đây mới là mục đích thực sự của việc lập ra kỳ kiểm tra đầu vào. Nó không chỉ tìm ra điểm mấu chốt mà còn dùng "lửa thử vàng" chọn ra những hạt giống xuất sắc.
Đợi đến khi khoá Vương Lệnh tốt nghiệp, cuối cùng bao nhiêu người trong số họ có thể thoát khỏi Trúc Cơ, tiến vào Kim Đan kỳ trở thành cường giả sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến danh dự của nhà trường. Càng sẽ trở thành chỉ tiêu quan trọng để Lục Thập Môn có thể được cân nhắc chọn làm trường trọng điểm trong năm tiếp theo.
Trên bục giảng, một nam giám khảo trung niên với khuôn mặt lạnh như dao chậm rãi nói: "Lục Thập Môn chúng ta, bao năm qua xác suất có thể tấn thăng Kim Đan kỳ là hai phần mười nghìn, tức là trong mười nghìn học sinh vào năm tốt nghiệp chỉ có thể có hai người trong số họ trở thành cao thủ Kim Đan kỳ mà bao người ước mơ. Bọn họ cũng sẽ mang theo giấc mơ tấn thăng Nguyên Anh tiến vào đại học. Hy vọng các bạn đang ngồi ở đây, trong ba năm tới sẽ luôn luôn cố gắng học tập, mỗi ngày phấn đấu để xứng đáng trở thành thế hệ nối nghiệp của xã hội chủ nghĩa tu chân......"
Xác suất hai phần mười nghìn này thoạt nghe có vẻ đáng xấu hổ, dù sao hàng năm Lục Thập Môn cũng chỉ tuyển có 300 học sinh. Nhưng Vương Lệnh lại biết rõ, tính ra thì con số này cũng không quá tệ. Một số ít trường cực kỳ kém xác suất tiến vào Kim Đan kỳ liền hai phần trăm nghìn cũng không tới.
"Vậy bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu kiểm tra thực lực. Mời các bạn lần lượt đi lên bục giảng, đeo kính thực tế ảo vào, tiến hành bài kiểm tra thứ nhất."
Bên kia, một giám khảo cầm trong tay danh sách, hơi hơi hắng giọng một cái, điểm danh: "Người thứ nhất, Tôn Dung."