Shota Nhân Yêu đứng trước một ngôi nhà tranh ở Tân Thủ Thôn, gương mặt đầy phẫn nộ.
“Lâm Quân, anh chờ đó.”
Gió nhè nhẹ từ đôi cánh lớn của Đạp Vân khiến bộ trang phục tân thủ của cậu nhẹ nhàng bồng bềnh theo.
Bất chợt cả hai nghe thấy giọng của Lâm Quân: “Yên tâm đi, chức nghiệp bây giờ không còn bắt buộc giới tính nữa, Hoa Thần, em vẫn có thể làm.”
Vân Lăng chia thành chức nghiệp, Pháp Sư, Ma Nhân, Chiến Thần, Hoa Thần, Xạ Thủ, mỗi cái đều đa dạng và có khả năng riêng. Chức nghiệp mà cậu yêu thích là Hoa Thần, sát thương có, cũng có khả năng hỗ trợ đồng đội cực mạnh.
Tiểu shota vẫn còn khó chịu, nhưng nhìn người đứng trước mặt đang che miệng cười thì càng phình má: “Hoàn Phong, anh cũng cười sao.”
Nhân vật Đạp Vân liền rút tay lại, gương mặt tỏ vẻ nghiêm túc: “Sao em lại đặt tên như thế ?”
“Lúc trước vì chơi Hoa Thần nên em toàn chọn nhân vật nữ, khi tổ đội đánh ải, em không cần trang bị thì toàn bị bảo là nhân yêu, giờ thì hay rồi, tạo hình nhân vật bây giờ lại là một đứa nhóc.”
“Ừm. Kết hảo hữu rồi đi làm nhiệm vụ, anh giúp em.”
“Được. Khoan...không cần như vậy đâu.” An Tư vừa gật đầu bảo được thì Đạp Vân đập mạnh đôi cánh bay thẳng đến chỗ cậu, ôm lấy cậu bay thẳng lên.
Cả hai bay lên thật cao, bao hết cả Tân Thủ Thôn trong tầm mắt, tiểu shota ngoan ngoãn nằm trong vòng tay Đạp Vân, đôi mắt nhìn xuống trông rất thích thú.
Đạp Vân bất chợt lao thẳng xuống phía dưới, hướng về phía cây bồ đề lớn ở trung tâm thôn mà phi người lao xuống.
An Tư nhìn đôi cánh màu trắng ở phía sau thắc mắc: “Anh dùng cánh tân thủ sao lại bay nhanh như thế ?”
Quả thật, đôi cánh Đạp Vân đang đeo rõ ràng là màu trắng, mà màu trắng chỉ có cánh tân thủ mà thôi.
“Chỉnh ngoại hình. Dùng cánh thật, rất gây chú ý.”
“Ở đây có hai người thôi mà.”
“Em muốn xem ?”
“Ừm.”
“Đi giao nhiệm vụ đi.”
Vừa dứt lời thì Đạp Vân đã đáp tới nơi, trước mặt là cây bồ đề, tán lá xanh mướt, thân cây vô cùng to lớn, đứng trước cái cây là một ông lão, là Thôn Trưởng.
“Tiên nhân bị người ám hại, công lực tiêu tán, bây giờ chỉ có thể tu luyện lại từ đầu, nơi đây sẽ là nơi bắt đầu của ngài, hy vọng ngài có thể lấy lại được địa vị của mình. Còn bây giờ, hãy cố gắng làm nhiệm vụ.”
Nhân vật Nhân Yêu vừa tới trước mặt thì ông lão liền lên tiếng khiến cậu có chút giật mình, NPC còn có thể nói chuyện, rất chân thực.
Mỉm cười xoay lại nhìn Đạp Vân thì gương mặt cậu chợt cứng đờ.
Đạp Vân, một thân hắc y, bạch kiếm bên hông, đôi cánh bây giờ khác hẳn, một bên trắng, một bên đen, trông như thiên thần bị đày đọa.
“Hắc Bạch Song Dực ?”
“Ừm.”
“Anh lúc này rất giống Lucifer nha.”
“Ừm. Đi làm nhiệm vụ.”
An Tư còn chưa kịp đồng ý thì Nhân Yêu đã bị Đạp Vân ôm bay lên.
Hắc Bạch Song Dực, một trong ba đôi cánh mạnh và nhanh nhất trò chơi, với tốc độ của nó, cả hai nhanh chóng làm xong các nhiệm vụ tân thủ.
Nhiệm vụ tân thủ vốn dĩ rất dễ dàng, chỉ cần đi trò chuyện với vài người, diệt vài con quái là xong, dĩ nhiên đều có Hoàn Phong giúp cậu.
Đến chỗ boss cuối của Tân Thủ Thôn, một con ngựa lớn màu nâu, nếu diệt được nó thì có thể bắt nó làm tọa kỵ.
“Anh đứng yên đó.”
Chức nghiệp của Đạp Vân là Chiến Thần, sát thương cực cao, level của anh rất cao, bọn tiểu quái lúc trước anh giúp cậu tiêu diệt đều chỉ cần chiêu, dĩ nhiên con boss này cũng như vậy, chỉ là đối với boss, cho dù cả hai có trong đội ngũ cũng không được tính, cho nên chỉ đành để tiểu shota cậu chật vật một phen.
Thật ra cậu đánh cũng không khó khăn gì, do sát thương khá ít nên đánh có chút lâu, nhưng máu của cậu vừa rớt đi % thì cậu liền được Hoàn Phong cấp cho một hồi máu bậc cao khiến cậu rất ung dung tiêu diệt con ngựa lớn này.bg-ssp-{height:px}
%
%
Con ngựa lớn đó ngã xuống mặt đất.
Hệ thống vừa thông báo thì Thôn Trưởng xuất hiện trước mặt cậu: “Cảm tạ tiên nhân đã ra tay giúp đỡ, con ngựa này đã ở thôn này hơn đời nhà tôi, phá hoại không ít ruộng đồng, nay bị tiên nhân thu phục, mong người hãy thuần hóa, hướng nó về chính đạo.”
Nhân Yêu tiến lại chỗ Tam Sinh Mã, một thân màu nâu, nó còn to hơn nhân vật cậu gấp mấy lần. Tuy nằm dưới đất nhưng hai mắt nó vẫn mở nhìn cậu, từ trong túi đồ, cậu lấy ra Tiên Thảo lúc nãy đã được cậu đi thu thập đưa đến miệng con ngựa.
Tam Sinh Mã ngậm lấy, nhai vài cái rồi bật dậy. Ngoan ngoãn cúi đầu trước cậu.
“An Tư.”
“Hử ?” An Tư đang vuốt ve chú ngựa lớn bên cạnh mình thì nghe tiếng Hoàn Phong nên xoay người lại đáp.
“Giao dịch với anh.”
Hoàn Phong vừa dứt lời thì giao diện yêu cầu giao dịch liền hiện ra.
Bằng hữu của bạn [ Đạp Vân ] vừa gửi yêu cầu giao dịch
Đồng ý / Từ chối.
An Tư đưa tay nhấn vào ô đồng ý.
Giao diện giao dịch xuất hiện, phía An Tư có vài bình máu nhỏ, một hai nguyên liệu cho nhiệm vụ.
Bất chợt cậu cả kinh, Hoàn Phong chuyển sang cho cậu vàng ( vàng = bạc, bạc = đồng).
“Này, Hoàn Phong, cậu định làm gì em trai tôi ?” Cả hai đồng thời nghe thấy tiếng của Lâm Quân vang lên, An Tư nghe thấy, ánh mắt chỉ thắc mắc nhìn sang nhân vật của anh.
“Nhờ em một chuyện.”
“Chúng ta quen biết không ngắn, không cần phải..”
An Tư vừa định miệng không cần vàng thì Hoàn Phong hai chống khoanh lại: “Kết hôn với anh”.
“Phu Thê Chiến.” Hoàn Phong thấy người trước mặt cứng đờ liền lên tiếng giải thích.
Lâm Quân ngồi trước màn hình máy tính thì không khỏi sặc cười.
Lý do này của cậu xem ra đã được chuẩn bị sẵn.
“Em mới tạo tài khoản, từ đây cách ngày tham gia có hơn tháng, cấp độ để kết hôn là , để tham gia thì không thành vấn đề nhưng để thắng thì không dễ chút nào.” An Tư đưa tay vuốt vuốt cằm suy nghĩ, thật ra cậu có ý định tham gia nhưng mà tài khoản Thiên Vũ bị lấy rồi, tạo tài khoản để chơi thì không sao, nhưng để thi đấu chính thức thì chẳng dễ.
“Yên tâm, có anh.”
Cả người An Tư bất chợt mất hồn, câu nói này, dường như cậu đã thấy ở đâu một lần, không phải, là rất nhiều lần.
“Được.”
“Còn một chuyện, đừng tiết lộ với bọn Minh Thiệu em là Nhân Yêu.”
“Được.”
Vừa đồng ý thì tiểu shota liền bị ôm lấy bay vút lên cao đứng giữa bầu trời rộng lớn, lần này còn cao hơn lần trước, toàn bộ cảnh vật đều như thu vào tầm mắt, mây, núi, sông, biển, đều chân thực cực kỳ.
“KHOAN.” Bất chợt Nhân Yêu đang trong vòng tay của Đạp Vân hét lớn.
“Em tạo là nhân vật shota mà ? Làm sao kết hôn ?” An Tư lúc này mới giật mình nhận ra, chức nghiệp cậu muốn vốn là nữ, tuy không còn quy định giới tính nhưng vẫn là nhân vật nam chính gốc.
“Chẳng lẽ ?” An Tư hai mắt mở to bất ngờ.
“Ừm.” Hoàn Phong như hiểu ý An Tư, gật đầu ừm một cái, hai tay nhẹ nhàng ôm chặt cậu vào sát người, hơi ấm từ anh cũng truyền sang người cậu, chân thực vô cùng, tiến thẳng đến một nơi, Hoa Giới.