Nơi sâu trong đầm lầy Ma Quỷ...
Để đối phó với sự quấy rối từ bốn phương tám hướng, liên tu bất tận của các thành viên Căn Cứ Địa, Bát Thần Chúng đã tụ tập đến hơn một ngàn người! Hơn ngàn tên người chơi bậc bốn... Chiến lực như thế này đã dư sức chọi thẳng với một con BOSS vương giả bậc bốn, thậm chí là BOSS siêu cấp chỉ tồn tại trong truyền thuyết rồi... Nhưng đáng tiếc, cục diện này, lại chắc chắn sẽ trở thành một lần ra tay có nhân số nhiều nhất, cũng là thất bại nhất của chúng!
Không ai có thể dự đoán trước được, rằng một kế hoạch ‘vàng anh canh mồi’ hoàn hảo như thế, lại chỉ vì một sự không nhẫn tâm nhất thời mà tạo thành hiện trạng như bây giờ...
Hơn một ngàn người, lại hoàn toàn không có cách nào ngăn chặn được chừng hai trăm con gà con thi triển chiến thuật quấy rối, và càng không có cách nào rút ra thời gian lẫn sức lực tập trung vây trừ con BOSS Ma Quỷ Cự Ngạc được, bởi vì bắt đầu từ khi trận chiến nơi đây bùng nổ, hai trăm người của Căn Cứ Địa đã bỏ đi dự định giết Ma Quỷ Cự Ngạc, chỉ chú tâm quấy rối khắp nơi mà thôi. Nhưng việc này cũng khiến mấy lần tiến công Ma Quỷ Cự Ngạc của đám Bát Thần Chúng đều bị tan rã một cách nhanh chóng.
Đến khi Bát Thần Chúng nổi hung triệu tập nhiều nhân thủ hơn, thậm chí phái đội chấp pháp ra thì đối phương cũng nổi hung, công bố thông tin Ma Quỷ Cự Ngạc nảy mới cho toàn bộ thị trấn Hắc Huỳnh, thu hút một số lượng lớn người chơi và đoàn đội tới đây.
Mặc dù số lượng này vẫn không thể tạo nên sự đe dọa gì lớn lao đối tới toàn thể Bát Thần Chúng, nhưng có họ ở đây, vẫn khiến đội chấp pháp của Bát Thần Chúng bớt đi sự càn quấy rất nhiều, ít nhất thì chúng cũng không dám ngang nhiên ác ý giết người ngay trước mặt những người ấy. Mặt khác, thậm chí còn có không ít thành viên chấp pháp bị những ‘kẻ ngoại lai’ này giết chết…
Những ‘kẻ ngoại lai’ có ý đồ đen tối này đương nhiên sẽ không ngần ngừ chuyện đổ thêm một thùng dầu vào trong đống lửa chiến, sau đó làm ngư ông đắc lợi rồi. Bởi vậy cứ mỗi khi có một người của Căn Cứ Địa chết trận vì quấy rối, lập tức sẽ có một ‘người hảo tâm’ chỉ huy một mục sư ánh sáng nào đó chạy qua hồi sinh lại cho ngay, thậm chí còn tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, gia tăng đầy trạng thái cho nữa. Người của Bát Thần Chúng nhìn thấy thế, cũng đành làm người câm ăn hoàng liên...
Hơn một ngàn người, cứ như thế bị hai trăm người chơi kéo chân.
Gia tộc Bát Thần Chúng đã thật sự có nỗi khổ mà không dám nói: về phần thực lực, phần lớn thành viên của chúng đều ở mức trung bình yếu thôi, muốn đối phó với một con BOSS vương giả thì phải cẩn thận ngàn vạn lần, nhưng cứ mỗi khi chúng tổ chức nhân mã định vây trừ BOSS, thì lại phải chuẩn bị tâm lý rằng sẽ bị BOSS, bầy quái vật và đám người kia tấn công từ ba hướng.
Mà điều đáng giận nhất chính là, đám quấy rối nọ chỉ xuất hiện mỗi lần một nhóm chứ không hề dồn hết nhân mã ra, cho nên cho dù bị phản kích giết hết đi chăng nữa, thì cũng rất nhanh có thể được hồi sinh (chỉ quấy rối, không giết người)...
Một chiến lược dây dưa điển hình, nhưng không thể không thừa nhận rằng nó rất hữu hiệu được!
Có điều...
Theo đà thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người của Căn Cứ Địa bị tổn thất trang bị hơn, mà viện quân từ thị trấn Hắc Huỳnh chạy qua cũng bị đội chấp pháp của Bát Thần Chúng ngăn chặn lại. Những người còn lưu lại càng ngày càng ít, càng ngày càng ít sự uy hiếp đối với Bát Thần Chúng hơn.
Gia tộc Bát Thần Chúng không bỏ qua cơ hội này!
Từng đội từng đội người được phái đến bên trong đầm lầy bắt đầu lục tục tụ tập lại ở gần hang ổ của Ma Quỷ Cự Ngạc. Hành động này của Bát Thần Chúng lập tức khiến những ‘kẻ ngoại lai’ ở đây bắt đầu khẩn trương lên.
Ngay cả khoảng trăm người còn lại của Căn Cứ Địa cũng vậy.
Gần hang ổ của Ma Quỷ Cự Ngạc, nhân số Bát Thần Chúng càng lúc càng tụ tập nhiều hơn, đồng thời cũng bắt đầu chia thành mấy nhánh quân.
Các nghề nghiệp sắp xếp phù hợp, có thể nói là công thủ toàn diện, một hướng chia thành hình cung ngăn cản sự tấn công từ bốn phương tám hướng của đám cá sấu, hướng khác thì tập trung vào Ma Quỷ Cự Ngạc ở cách đó ngoài trăm mét...
Nhất thời, bầu không khí nặng nề trước trận chiến lan tràn khắp cả đầm lầy.
Cuối cùng, cũng bắt đầu rồi!
Sau từng lượt từng lượt tấn công thăm dò, gia tộc Bát Thần Chúng rốt cục cũng bung ra cuộc tổng tiến công mãnh liệt nhất!
Gần một ngàn thành viên cùng ra trận, chia làm mười đội, hơn nữa mỗi đội đều có năng lực công thủ cực mạnh... Tình hình này, khiến sắc mặt của các thành viên Căn Cứ Địa đang rải rác khắp nơi trở nên tồi tệ vô cùng...
Hiện giờ, số người của Căn Cứ Địa còn thủ vững trong đầm lầy đã không còn đủ trăm, trong đó có một phần còn bị rớt mất mấy món trang bị, khiến chiến lực tụt giảm nữa. Bây giờ đối mặt với cuộc tổng tiến công của Bát Thần Chúng, nhìn thấy thành viên bên ấy đông ngập mắt, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, rằng chỉ với mấy người như thế này, đã không còn có thể làm gì được thêm.
Các thành viên của Bát Thần Chúng đều rất hài lòng với điều này, nhưng có điều trên mặt chúng lại không dễ xem cho lắm.
Đặc biệt là tộc trưởng của gia tộc Bát Thần Chúng - Bát Thần.
Sắc mặt y âm u nặng nề, trong cặp mắt lạnh lẽo tàn khốc lại thỉnh thoảng lóe lên một thần sắc khiến người ta khiếp hãi; mấy thành viên bên cạnh y không ai dám lên tiếng cả...
Cũng không lạ gì khi tâm tình của y tệ như thế này. Chỉ vẻn vẹn có hai trăm con người, vậy mà ép được gia tộc của y phải rơi vào tình cảnh hiện nay - nhất định phải xuất động cả ngàn người đi đối phó với một con BOSS vương giả bậc ba mới ổn!
Mà trước đây không lâu, bên ngoài còn truyền đến thông tin rằng đã liên tục xuất hiện thương vong nghiêm trọng nữa...
Trưởng lão Thần Sát, một cao thủ có kinh nghiệm và năng lực ám sát rất mạnh, lại bị một tên khống nước bậc ba xử lý, không những bị giam vào trong địa lao, mà còn bị rớt mất ba món trang bị tốt nữa.
Tin thứ hai là một tiểu đội chấp pháp tuần tra ở vành ngoài đầm lầy Ma Quỷ đã đụng độ với một tiểu đội nhỏ yếu của phía đối phương, nhưng kết quả lại là tám tên chấp pháp toàn bộ chết trận, mà nguyên nhân của sự cố này chính là họ không phát hiện được có mấy tên khống nước đang ẩn nấp gần đó.
Thông tin cuối cùng, cũng tức là thông tin vừa mới được truyền đến, khiến Bát Thần suýt chút nữa đã tức điên lên:
Có năm tên thành viên, sau khi truy tung đám khống nước đó không thành công đã hội hợp với hai tiểu đội chấp pháp, tiếp đó hai mươi sáu người cùng đuổi theo đám người vừa nãy, kết quả là... Toàn quân bị diệt!
Mặc dù đội chấp pháp của Bát Thần Chúng bàn về thực lực lẫn trang bị đều kém xa đội chấp pháp của chiến minh, nhưng giữa hàng ngũ những gia tộc bình thường thì đã là khá lắm rồi, vậy mà hơn hai mươi tên, cứ như vậy bị lật thuyền, hơn nữa còn là lật thuyền một cách mù mờ nữa. Lúc nhận được tin, Bát Thần đã nảy sinh một sự xung động kịch liệt trước giờ chưa từng có!
Hết ngày hôm nay, phải một lần nữa lựa chọn một đám chấp pháp có năng lực xuất sắc thôi... Có điều chuyện khẩn yếu trước mắt vẫn là tiêu diệt cho được Ma Quỷ Cự Ngạc, nếu không hôm nay Bát Thần Chúng tổn thất lớn quá!
Đứng giữa đám thành viên hạch tâm, khắp người Bát Thần Chúng chợt phát tán ra một luồng khí màu đen nhạt, luồng khí này cấp tốc trải ra bốn phương.
Đây là một bí kỹ mà y ngẫu nhiên nhận được trong khi làm một nhiệm vụ ẩn nọ, là một kỹ năng bậc bốn của nghề khống bóng tối - Hắc Ám Mê Vụ...
Tuy tên khác, nhưng nó có cùng công hiệu với ‘cảm giác nguyên tố nước’ của Tần Nhược.
Chỉ cần ở những nơi có ánh sáng yếu, y có thể phóng ra kỹ năng này, khiến có thể ‘cảm’ rõ mọi sự vật trong phạm vi năm mươi mét, đồng thời cũng phát hiện ra những đơn vị ẩn hình.
Dưới sự trợ giúp của Hắc Ám Mê Vụ, Bát Thần nhanh chóng biết được tình hình của các đội chung quanh.
“Người đã đến đủ cả chưa?” Tâm tình đang không tốt, nên ngữ khí của Bát Thần cũng lạnh lẽo một cách bất thường!
“Gần như đủ cả rồi!” Có người đáp lại trong kênh gia tộc.
“Nhớ kỹ lời dặn trước kia của tôi... Động thủ!” Sau một tiếng ra lệnh của Bát Thần, lập tức có hai nhánh quân chia thành hai hướng trái phải lao ra khỏi khu vực rừng rậm của đầm lầy, vọt tới nơi hiểm ác nhất, cũng là nơi rộng rãi nhất - khu vực lộ thiên.
Trong khu vực rộng chừng mười ngàn mét vuông này, khắp nơi tràn ngập những hố bẫy, và đám quái vật ẩn nấp trong đó, chờ thời cơ lao ra xé xác con mồi.
Vào ngày thường, đám cá sấu trong này sẽ không dễ gì lộ ra hành tung, chỉ một mực chờ cho người chơi đặt chân đến phạm vi tấn công rồi mới ngoi đầu lên, đột kích.
Cũng chính vì nguyên nhân này, nơi đây đã khiến phần đông những người chơi không muốn đặt chân đến.
Nhưng hôm nay, hai cánh quân của Bát Thần Chúng, tổng cộng là hai trăm người, chia thành hai cánh xông lên, nháy mắt đã giết chết lũ cá sấu dám có gan xuất hiện, chỉ còn lại trơ trọi chừng trăm con ở nơi xa hơn, cùng với những con đang tuần tra ở bên cạnh BOSS cùng ngoi lên, ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn nhìn chằm chằm vào đám người ấy.
Ma Quỷ Cự Ngạc là một con cá sấu khổng lồ có chiều dài chừng mười mét, chiều cao xấp xỉ hai mét. Ở giữa đám cá sấu chung quanh, khí thế của nó vẫn rất nổi bật, ai cũng có thể nhận ra.
Đồng thời với lúc hai cánh quân kia triển khai cuộc tấn công, con cá sấu cũng giơ lên cái cổ đồ sộ của mình, mãnh liệt mở miệng ra, sau đó gào lên một tiếng thật vang dội, thật phẫn nộ...
Một khắc sau.
Trên trăm con cá sấu khổng lồ bậc bốn cùng làm ra một hành động tương tự, đó là cùng ngửa cổ lên, rống giận! Sự chỉnh tề này, khiến đám người chơi vây xem phải kinh động trong lòng.
Ngay chính lúc này, một vầng hào quang thật lớn màu vàng đất chợt từ trên trời hạ xuống.
“Choang!!!”
Hộ Thể Thạch Phu!
Trên trăm con quái vật bậc bốn, cùng dùng phép thuật phòng ngự thuộc tính đất cho mình. Tràng diện vừa chỉnh tề lại vừa đồ sộ này nhất thời đã khiến khí thế của phe quái vật bành trướng lên, thậm chí còn mơ hồ áp chế được đám Bát Thần Chúng nữa!
Chiêu này của Ma Quỷ Cự Ngạc không những làm lộ ra khí thế nên có của một con BOSS vương giả bậc ba, mà còn khiến cho phần lớn những người chơi trong này nảy sinh một tâm trạng vui sướng - ha ha ha, đám Bát Thần Chúng càng bị cản trở, mình càng có cơ hội mà.
Nhưng, cũng có một ít người nhìn thấy cảnh vừa rồi thì lại âm thầm nhíu mày: BOSS vương giả bậc ba mà lại bị rơi vào cảnh phải nhờ đám tiểu đệ để thúc đẩy thanh thế lên như thế này, xem ra Ma Quỷ Cự Ngạc đã hết sạch chiêu thức mất rồi!
Mà Tần Nhược - đã chạy qua đây - cũng khinh thường nó rất nhiều.