Nguyên tắc của một Triết gia, được viết bởi Kẻ Ngốc Vĩnh Cửu "Asley"

chương 39. hỗn loạn của baladd

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Baladd trong lúc đợi chỉ thị của Rina, hướng trực diện ánh nhìn của mình vào Hornel.

Đôi mắt xanh dương đó khóa vào Hornel, dõi theo từng chuyển động của cậu ta.

Tôi cho rằng đây là hình ảnh của một con rắn khổng lồ nhìn chằm chằm xuống một con ếch.

“Kuh-!”

Hornel dù lo lắng, vẫn đứng vững trước áp lực áp đảo đó.

Cậu ta chậm rãi nâng bàn tay đang run rẩy của mình lên và bắt đầu vẽ một vòng phép.

“Băng Hỏa!”

Đó là một phép trung cấp.

Nó bắn ra một ngọn lửa rất lạnh khi chạm vào, thường hữu dụng đối với họ nhà Rồng. Giờ thì, Baladd sẽ xử lý như thế nào đây?

BAM.

Chà, em ấy chỉ gạt phắt nó đi, giống như đi qua rèm cửa để vào một cửa hàng vậy.

“Trời ạ, nhìn sức mạnh của em ấy kìa.”

“N-nhưng tôi cũng có thể làm được như thế mà!”

“Ngươi biết là mình cấp 100 đấy chứ, nhưng Baladd thì…”

Tôi nhanh chóng thi triển Kính Thẩm Định và phân tích Baladd.

----------

* TÊN: BALADD

* DANH HIỆU: Rồng bốn cánh – Sử Ma Cấp Cao – Hạng B

* LV: 18

* HP: 1,413

* MP: 368

* EXP: 18,020

* KỸ NĂNG ĐẶC BIỆT:

- Hơi Thở Công Kích

- Can Thiệp Không Gian

----------

Khó nhằn đấy.

Thực sự luôn, cái lượng sinh lực đó là sao?

Đó chắc chắn không phải lượng HP của một sinh vật cấp 18. Và tôi giả thiết rằng kỹ năng Can Thiệp Không Gian là một Năng lực Ngoại cảm mà em ấy đã sử dụng khi mở cửa sổ phòng của tôi.

Khả năng của em ấy phù hợp với hạng B, và tôi đoán là em ấy vốn đã có danh hiệu đó vì là một con quái vật. Cái đó không giống với Pochi, là một con thú, và do đó không có danh hiệu về Hạng.

Tôi biết là chỉ với điểm đó cũng đủ để thể hiện một sự khác biệt lớn, nhưng dù sao thì việc em ấy đã là một Sử Ma Cấp Cao cũng rất ấn tượng.

Có lẽ việc này là do trí tuệ bẩm sinh của họ quái vật này. Oh, anh ghen tị với em thật đấy, Rina!

“Ngài vừa mới nghĩ vài thứ thô lỗ về tôi phải không hả?”

“Không phải vừa mới đâu. Lúc nào chả thế!”

“Trùng hợp ghê! Tôi cũng vậy!”

“Cái đồ Sư Ma này!”

“Xem ai đang nói kìa!”

“Bỏ qua chuyện đó, thì chúng ta sẽ đánh bại Baladd vào tháng tới đây? Lúc này em ấy đã rất mạnh mẽ rồi.”

“Tôi chắc chắn rằng cậu trai tên Asley sẽ nghĩ ra gì đó thôi!”

Vậy thì, hãy cứ yên tâm-

“-CÁI CON KHỈ ẤY!”

“Ah, Rina hành động kìa!”

Oh, khổ thân Hornel… Nếu cậu ta bị chèn ép nhiều hơn nữa, tôi nghĩ mình sẽ cảm thấy thương cho cậu ta nhỉ?

Và Rina trông… đáng sợ hơn bình thường ư?

“Tôi sẽ cho cậu nếm thử ít nhất là một phần nhỏ của những gì mà cậu đã làm với Asley-san!”

Tôi hiểu, vậy là em ấy định đáp trả lại cậu ta vì sự bắt nạt mà tôi đã phải chịu à.

Nhưng cực kỳ phù hợp khi em ấy nói ‘ít nhất là một phần nhỏ’.

“Ah, Ajuri-shama! Pochi-shan! Đã nâu không gặp!”

Em ấy vẫy tay một cách đáng yêu trong cơ thể Rồng uy nghiêm như vậy.

Chà, dù sao thì trên lý thuyết em ấy chỉ mới vài tháng tuổi mà.

“Tại sao em ấy chỉ xưng hô với ngài một cách lịch sự vậy, Chủ nhân?!”

“Heh, đó là bởi vì em ấy có thứ tự ưu tiên đấy!”

Nhưng mà, nhờ đó, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào tôi.

Thôi nào mấy người, tập trung vào trận đấu đi chứ.

“Lá Chắn! Lá Chắn Ma Thuật!”

Trước khi Pochi có thể đưa ra lời phản pháo, Hornel hành động, thu hút sự chú ý của chúng tôi trở lại cuộc chơi. Tôi cho rằng, ngay cả khi lượng ma lực của cậu ta đang cạn dần, thì việc giữ an toàn cũng là điều dễ hiểu.

“Tăng Tốc!”

Rina tăng tốc độ cho Baladd bằng ma thuật của mình.

“Ukyah! Trả thù cho Ajuri-shama!”

Chỉ tôi nghe thấy, hay là em ấy vừa nói như thể tôi đã bị giết vậy?

Hornel nhảy đi, rút lui khi Baladd tiến tới, nhưng Baladd tung ra một hơi thở công kích trong khi chạy.

Thứ đó bắt kịp Hornel một cách dễ dàng, cuốn cậu ta vào trong một luồng lửa.

“Dah!”

Cậu ta đối đầu trực diện, quay cây trượng của mình bằng một tay để đỡ đòn. Tuy nhiên, chỉ điều đó thì không thể chịu được ngọn lửa dữ dội. Cậu ta đã có thể xoay sở bằng hai tay… hoặc không.

“Bùng Nổ!”

Tất cả những gì cậu ta cần làm là tăng sức mạnh của cú xoay lên. Cậu trai này khá tốt đấy chứ.

Đầy lùi thành công đòn hơi thở công kích, Hornel cảm thấy nhẹ nhõm trong một khắc, nhưng Rina cũng đã vòng ra phía sau lưng cậu ta.

“-no hoi, Sét!”

“Gah-!”

Một đòn trực diện, khiến Hornel mất thăng bằng.

Mặt dù hết hơi, cậu ta vẫn có thể tung ra một phép Giao Phong ngay khi nhìn thấy Baladd đang đến gần.

Ở khoảng cách gần như vậy, cậu ta chỉ có thể phụ thuộc vào ma thuật Niệm Nhanh mà thôi.

BAM.

…Lần này thì như thể em ấy đang quét nó đi với một chiếc khăn lau bụi bằng lông. Trời ạ, con Rồng này thật không thể tin được.

“Ukyah!”

“Hah!”

“Ugh-!”

Hornel nhắm mắt lại, và ngay lúc đó, thanh liễu kiếm của Rina và móng vuốt ngón trỏ của Baladd chĩa vào đầu cậu.

Và sau đó…

“TRẬN ĐẤU KẾT THÚC!!”

Lời tuyên bố của Billy vang vọng khắp Hội trường Ma thuật.

“””WHOAAA!! THẬT TUYỆT VỜI!!”””

Sau đó lời hoan hô của tất cả các khán giả sinh viên tràn nhập khắp nơi.

Sức mạnh của một Sử Ma là thứ đã tạo nên sự khác biệt ở đây; nếu không có nó, chắc chắn đó đã là chiến thắng của Hornel.

Đối với bản thân Hornel, tôi cho rằng cậu ta sẽ sớm vượt qua các sinh viên năm ba mức độ trung bình nếu như cậu ta giữ vững tốc độ tiến bộ này. Cậu ta có thể làm Trụ Đồ bằng một tay, một chút võ thuật, và có khả năng đánh giá tình hình trong khi chiến đấu. Và cậu ta đã đối phó với Baladd khá tốt sau khi em ấy được triệu hồi ra. Cậu ta là một pháp sư thông minh theo đúng kiểu của bản thân.

Danh dự sinh viên đứng đầu của cậu ta đúng là không chỉ để trưng.

Giờ thì, về Rina.

Em ấy đã gọi ra Baladd để bù đắp lại những khác biệt của mình với cây trượng. Tôi chắc chắn rằng em ấy muốn chiến thắng mà không cần dựa vào sự hỗ trợ lúc sau, nhưng tôi đoán rằng đó là trận chiến mà em ấy thực sự muốn dành chiến thắng.

Em ấy đã nỗ lực hết mình với sự giáo dục phổ thông trong vài tháng quá, vậy nên không thể bỏ qua một số điều khác biệt được. Nhưng khả năng chiến đấu của em ấy đã rất ấn tượng trước cả khi Baladd được triệu hồi.

Tôi đoán là, nếu như Hornel cũng có một Sử Ma cho riêng mình, thì kết quả sẽ không thể đoán được.

Nhắc mới nhớ, có phải Irene va Trace đã nói với tôi rằng ngoài tôi ra, thì có một pháp sư khác có Sử Ma trong số những tân sinh viên năm nay không?

Tôi nghĩ rằng mình chưa từng gặp được bất kỳ sinh viên năm nhất nào phù hợp với lời mô tả đó nhỉ?

“Chủ Nhân, chúng ta sẽ chiến thắng Baladd thế nào đây?”

“Ừ thì, ta sẽ… nghĩ vài phương pháp đối phó lát nữa.”

***

Tối đó, Pochi và tôi đi quá giờ giới nghiêm lần nữa, và hướng tới Hội Mạo Hiểm Giả Beilanea.

Sau khi hoàn thành vài nhiệm vụ đơn giản, chúng tôi tình cờ gặp lại đội của Blazer. Thời điểm không thể nào tốt hơn, vì tôi đã muốn thông báo với họ về những sự kiện hiện tại và về Trận Giao Hữu.

“-Vậy là, việc tôi sẽ chiến đấu với chính người học trò của mình tại Trần Giao Hữu đã được quyết định!”

“””CHÚC MỪNG!”””

Năm cốc bia rung lên cùng một tiếng cạn cốc.

Năm thành viên của Bạc và Duncan ăn mừng như thể đó là thành công của họ vậy.

Tất nhiên là tôi cũng vui, nhưng có bạn bè ăn mừng cùng thì còn hơn cả thế nữa.

Cũng đã khá lâu rồi kể từ lần cuối tôi được trải nghiệm sự kết nối như thế này.

“Nhưng thực sự luôn, chắc chắn là Rina đang rất chăm chỉ trong mọi việc~~ Tôi nghĩ là em ấy sẽ sớm có thể nhận bài kiểm tra thăng hạng B thôi?”

“Nếu như người thầy của em ấy lại tụt đằng sau thì nghe không hay lắm nhỉ?”

“Quả là vậy nhỉ. Tôi chưa bao giờ ngờ được rằng em ấy lại có thể triệu hồi và phối hợp một cách hiệu quả với Sử Ma của mình trong những tình huống thực tế như vậy…”

“Cậu biết là Rina cũng rất nổi tiếng trong Hội đấy. Em ấy là một cô gái quyến rõ… Em ấy sẽ lớn lên và trở thành một người phụ nữ hoàn hảo nhỉ, Asley?”

“Anh trai, anh nói như tên đáng khinh vậy!”

“Chà chà, xin lỗi nhé!”

Bruce và Betty vẫn nói đùa như thường lệ, và thu hút tiếng cười từ mọi người.

“Nhưng thực sự đấy, chúng ta sẽ đối đầu với Baladd như thế nào đây, Chủ nhân? Luật của Trận Giao Hữu cấm chúng ta sử dụng các ma thuật cao hơn trung cấp, và không phải như vậy ngài sẽ khó kiểm soát được Baladd với những phép mà ngài có thể sử dụng sao?”

“Nếu như chúng ta sử dụng chiến thuật “Sự Hy Sinh Cuối Cùng của Pochi’, thì có lẽ sẽ làm được thôi, phải chứ?”

“Không, thay vào đó hãy sử dụng chiến thuật ‘Đường Ngắn Nhất của Asley tới Ngôi Mộ của Ngài ấy’!”

“Đừng có giết ta như vậy chứ!”

“Chà chà, xin lỗi nhé!”

Pochi đưa bàn chân trước lên trán, khiến mọi người một lần nữa bật cười.

Cô chó này hợp tính với tất cả mọi người đang ở đây. Và Duncan cũng không hề có thành kiến gì về Sử Ma, vậy nên Pochi cũng khá thân với anh ta, mặc dù lúc đầu có xu hướng không thích lắm.

“Dù sao thì, ít nhất hai thành viên của Hội Mạo Hiểm Giả này sẽ được lên sân khấu. Chúng tôi sẽ đến xem vào ngày diễn ra nhé.”

“Cảm ơn mọi người rất nhiều.”

“Oh, mọi người sẽ đến để cổ vũ cho chúng tôi đó chứ?”

Pochi vẫy đuôi một cách vui vẻ khi nghe thấy lời của Blazer.

Và đúng, tôi cũng rất vui. Tôi chắc chắn rằng cũng sẽ vẫy đuôi nếu như có một cái.

“Hai người đang nói gì vậy?”

“Huh?”

“Phải đấy, đúng ra cậu phải nhận ra là chúng tôi sẽ cổ vũ cho Rina chứ?”

“Việc người thầy mạnh hơn là hoàn toàn bình thường, nên học trò sẽ cần sự trợ giúp đấy, Asley.”

“Dù sao thì Rina-chan là thần tượng của cơ sở này ~~ Có lẽ tôi cũng nên đi luôn nhỉ?”

…Có vẻ như tôi sẽ sớm bị cô lập và bất lực một lần nữa rồi.

Nhưng lúc này thì, chúng tôi trò chuyện nhiều hơn và chia ra thành vô số chủ đề, và thời gian trôi qua trong nháy mắt.

***

“Thế… chuyện gì vậy Bruce? Anh cần tôi đi với anh à?”

“Ờ thì… Cậu biết đấy…”

Hiếm khi thấy Bruce khó có thể diễn đạt được điều mình muốn nói nhỉ.

Chuyện gì có thể xảy ra đây?

“…N-này, chỉ cần đi với tôi một chút thôi.”

“Đợi một chút đã… Anh định đưa tôi đi đâu vậy?”

“Một nơi nào đó rất tuyệt!”

“Tôi hỏi lại là ở đâu.”

“Một địa điểm hợp pháp…”

“Cái gì hợp pháp cơ?”

“Một địa điểm kinh doanh hợp pháp dành cho người lớn.”

Oh.

------------------------------

Trans: ĐM

Truyện Chữ Hay