Mặt đất bắt đầu rung chuyển, cả cơ thể hắn bốc cháy dữ dội, Vương Lâm cảm nhận được nguồn năng lượng cực đại đang phát tán ra khắp nơi, mồ hôi bắt đầu chảy trên khuôn mặt cậu, Vương Lâm giơ tay lên và vào thế thủ.
Trong chốc lát, một nắm đấm di chuyển với một vận tốc rất nhanh được ngắm vào thẳng vào mặt cậu, Vương Lâm giơ cả hai tay lên đỡ, một tiếng động phát lên sau khi cú va chạm xảy ra.
- Crack….-
Vương Lâm bị đánh bay thẳng vào tường khiến bức tường xuất hiện một vết nứt chằng chịt như mạng nhện, cánh tay phải của cậu đã bị gãy vì cú va chạm, không dừng lại ở đó, hắn ta tiếp tục lao tới và đấm cậu vào bụng, dù cú này nhẹ hơn cú trước, nhưng nó vẫn đủ để khiến Vương Lâm phải kêu lên, hắn tiếp tục bằng một đòn đá chân sang phải.
Cậu bị bay sang bên phải và nằm đo sàn, hắn nhảy lên cao, giơ nắm đấm vào lao xuống để đấm Vương Lâm, nhưng trước khi cú đấm chạm đến cậu thì Vương Lâm gọi Abraxas dù với giọng rất nhỏ, tấm khiên lửa hiện ra lần cuối và chặn đòn tấn công của hắn.
Tên boss trở nên tức giận, hắn liên tục đấm đá liên tiếp vào tấm khiên lửa để phá hủy nó, khi đang ở trong tấm khiên lửa, Vương Lâm đã nghĩ lại cuộc đời mình.
°Mình sẽ chết ở đây ưu??°
°Liệu đây đây có phải là số phận của mình không??°
°Số phận quả đúng thật là không công bằng tí nào°
Trong tiềm thức của mình, Vương Lâm đã tưởng tượng từng hình ảnh của những người mình yêu quý, cậu nói.
- Thủy Nhi, có vẻ ta không thể giữ được lời hứa với em rồi-
- Trúc Cơ gương mặt lạnh lùng và đáng ghét của cô, chắc tôi sẽ không thể nhìn nó được một lần nào nữa rồi-
- Lâm toàn, Trúc Mã, Mục Bạch, Lý Mai, các em hãy trở nên mạnh và chiến đấu thay anh vì tương lai của thế giới này-
- Và..cả....em nữa Vi, chắc anh sẽ không thực hiện lời hứa của mình nữa rồi cho anh xin lỗi, nhưng nếu em bây giờ đang sống một cuộc sống tốt đẹp hơn cuộc sống cũ thì anh hi vọng nếu sau này chúng ta bằng cách nào đó gặp lại nhau thì dù ngoại hình của anh có gì thay đổi đi nữa thì em sẽ vẫn nhận ra anh-
Tấm khiên lửa đã hết hiệu lực tên boss túm lấy cổ áo của Vương Lâm bằng tay trái và nhấc cậu lên, hắn tích tụ một lượng lửa vào lòng bàn tay phải rồi chụm lại thành nắm đấm lại và nói.
- Ngươi, đã chiến đấu rất kiên cường-
- Tạm biệt, người chiến binh dũng cảm-
°Những khoảnh khắc bên mọi người là những ký ức tôi sẽ không bao giờ quên, hẹn mọi người kiếp sau gặp lại°
Vương Lâm nhắm mắt lại như lần cậu chiến đấu với con linh cẩu trắng, nắm đấm đã được tung ra, nhưng trước khi nó chạm được đến Vương Lâm thì hắn ta đã bị bất động hoàn toàn, cậu mở mắt ra và nhìn trên cao thì thấy một cái bóng đang chuyển động, cậu hét lên.
- Trúc Cơ vì sao cô lại quay lại đây!!!-
- Cậu hỏi gì kỳ vậy??, dĩ nhiên là để cứu cậu rồi-
- Cái gì, nhưng tôi tưởng cô ghét tôi mà??-
- Tôi đã từng như vậy, nhưng mà bây giờ tôi cảm thấy hối hận vì tôi biết một người bạn của mình đang sắp chết mà không làm được gì cả-
Tên boss tốn không lấu để thoát ra khỏi ngục giam thái dương, Trúc Cơ ném một quả bom khói xuống và xông vào làn khói, cô tấn công hắn liên tục bằng những đòn chết chóc, sau một hồi bị làm phiền không cần thiết, hắn ta giơ hai tay lên trời và đập xuống đất khiến mặt đất nứt vỡ, làn khói của Trúc Cơ bị dập tắt hoàn toàn, nhưng đòn tấn công của cô vẫn không dừng lại, cuối cùng sau một hồi chiến đấu, hắn không hề mất một tí máu nào, Trúc Cơ chống hai tay xuống đùi và thở dốc, cùng lúc đó Vương Lâm đã đứng dậy và nói.
- cô đúng là cứng đầu mà-
Trúc Cơ lùi lại về phía Vương Lâm, không hiểu sao tên boss vẫn không hề làm gì khi Trúc Cơ tấn công hắn, hắn vỗ tay và nói.
- Được lắm, ta coi trọng tình đồng đội của các ngươi-
Hắn chỉ ngón tay vào Trúc Cơ rồi nói.
- Ngươi-
- Ngươi sẵn sàng chọn cái chết còn hơn cơ hội sống sót của mình vì hắn, nên ta sẽ coi đây là ngoại lệ-
- Nhưng mà có ngoại lệ của ngươi thì dĩ nhiên sẽ có ngoại lệ của ta, giờ đây ta sẽ cho các ngươi giây để tấn công ta thoải mái-
- và nếu như giây kết thúc mà các ngươi chưa đánh bại được ta-
- Thì ta sẽ lấy đi mạng sống của cả hai, thấy thế nào??-
Cả người đều im lặng và không nói gì.
- Ta sẽ coi sự im lặng của các ngươi là có vậy-
Hắn quét tay trái của mình sang một bên, tạo thành một vạch lửa rất dài, sau khi vạch lửa biến mất thì một vạch đen trên đất được hình thành, hắn nói.
- Nếu các ngươi đi qua vạch này thì sau giây ta sẽ giết cả hai-
- Miễn là các ngươi không qua vạch và tấn công ta từ xa, còn lại việc gì thì ta cũng chấp nhận-
Trúc Cơ đưa cho Vương Lâm lọ thuốc hồi máu cấp cuối cùng, cậu uống nó và những vết thương từ nặng tới nhẹ của cậu đã lành hẳn, Vương Lâm bảo trúc cơ ngồi đây chờ cậu và chạy thẳng đến bên một bức tường mà thanh hỏa vương kiếm bị cắm trên đó, cậu rút nó ra rồi quay về chỗ Trúc Cơ để bàn chiến thuật, trong lúc đang bàn luận thù Vương Lâm chợt nhớ ra mình đang có một hộp quà may mắn chưa
mở, cậu mở cửa sổ kho đồ lên và mở nó.
"Nhận được một thanh đại kiếm Iners"
Tên: đại kiếm Iners
Số lượng:
Thể loại: vũ khí
Cấp bậc: super rare
Khi trang bị: + strength - speed
Cường hóa: none
Level cường hóa: none
Yêu cầu trang bị: strength
Phần mô tả: là một thanh đại kiếm màu đen được làm từ loại kim loại thép đen rehti chỉ được tìm thấy ở địa ngục, thanh kiếm này rất nặng, nhưng nó lại đem lại một lượng sát thương vô cùng khủng bố.
Đặc biệt: trường lực suy yếu
Hao tổn: mana
Thời gian hồi: phút
Phần mô tả: tạo một trường lực hình tròn vô hình tồn tại trong phút, với phạm vi phạm vi mét có tác dụng gây ra hiệu ứng suy yếu % lên tất cả mọi thứ trong phạm vi ấy trừ người sử dụng.
Nội tại kỹ năng: khía cạnh suy yếu
Phần mô tả: mỗi một cú chém gây ra cho mục tiêu bởi thứ vũ khí này đều sẽ bị nhận hiệu ứng suy yếu % trong vòng giây có thể cộng dồn tối đa là lên .
Vương Lâm không tin vào mắt mình, cứ như cậu vừa thắng xổ số vậy, Trúc Cơ thì vẫn ngồi đấy và nhìn cậu với cái đầu nghiêng sang một bên góc °, Vương Lâm nói cho cô kế hoạch để hạ tên này, nghe xong Trúc Cơ gật đầu.
Vương Lâm lấy ra thanh đại kiếm iners và kiểm tra lại bảng trạng thái, giờ đây đã được tối ưu hóa và cộng điểm điểm vào speed điểm vài strength.
Tên: Vương Lâm
Level:
Giới tính: nam
Nghề nghiệp: none
Nghề nghiệp phụ: none
Dị năng: none
Strength: +
Speed: +
Intelligent: +
Weapons: đại kiếm iners
Trang bị: none
Phụ kiện: bộ quần áo màu đen,
đôi găng tay màu đen, áo choàng trắng, dây chuyền máu, nhẫn có in hoa văn rồng.
Danh Hiệu: chiến binh buất khuất
Pet: Cáo nguyên tố (thủy)
Rank: F
Stats point:
Vương Lâm và Trúc Cơ chờ vài phút rồi tiến đến trước vạch.
....…
Vương Lâm sông pha lên trước, đánh thật mạnh hắn bằng một cú chém ngang sang bên, khiến hắn bay đến vĩ trí ở giữa cái cốt, cậu lao đến hắn thật nhanh và kích hoạt chém nhanh lên thanh đại kiếm, chém hắn liên tục để cộng dồn hiệu ứng suy yếu.
.........
Trúc cơ phun liên tục nhảy từ cột này sang cột khác và găm ám lên cột kèm ném ám khí để tấn công hắn, sau khi chuyển sang giai đoạn thì hắn có lượng máu rất lớn nên đòn tấn công kia chỉ khiến hắn mất đi % máu.
......…
Vương Lâm bỏ kích hoạt chém nhanh và kích hoạt kỹ năng từ trường suy yếu, giờ đây hắn đang có cộng dồn suy yếu tương đương với % mọi thứ của hắn từ phòng thủ, tấn công, hồi máu….đều bị suy yếu, kèm theo việc nhận thêm % nữa từ kỹ năng từ trường suy yếu.
..........
Vương Lâm kích hoạt huyết chiến vừa mới hồi, cậu dùng thanh đại kiếm để tấn công hắn liên tục bằng những cú chém và đâm, nhờ tác dụng + strength và + speed của huyết chiến và nội tại cuồng huyết của chiếc áo choàng bạch nêm Vương Lâm đã có một lực tấn công rất lớn, mỗi một cú chém của cậu khiến hắn mất đi % máu.
............
Ở giây phút cuối cùng Trúc Cơ dùng tơ kéo hắn lên không trung bằng cách dùng cái cột kia làm điểm tựa, hắn cố thoát ra nhưng mà không được do hiệu ứng suy yếu %, Vương Lâm nhảy lên một cái cột phía sau hắn tiện thể chém hắn trên đường đi, cậu liên tục lặp đi lặp lại như thế cho đến khi máu hắn đã đỏ.
Từ trường của Vương Lâm chỉ còn giây nữa là kết thúc, cậu bảo Trúc Cơ thả hắn xuống, Vương Lâm đến trước cơ thể đang nằm đất của hắn và nói.
- Tôi nghĩ ông đã tự đào hố chôn mình rồi, giờ đây tôi sẽ cho ông một cơ hội để đào lên-
- Trong vòng giây nữa tôi sẽ chỉ đứng im cho ông đánh-
Tên ngẩng mặt nhìn lên gương mặt nghiêm túc của Vương Lâm, ông ta nói.
.....
- Thật không ngờ lại có một con người dồn ép ta được đến mức này-
......
- Ta đã tìm cậu rất lâu rồi đó-
......
- Ta đã thua rồi, thua thâm phục khẩu phục-
Vương Lâm nói.
- Trong suốt cả trận chiến ông đã dễ dãi với tôi phải không??-
Hắn ta cười lớn và nói
......
- Kể cả việc này cũng bị cậu đoán được, chắc số phận vốn đã định cho ta thua từ đâu rồi-
......
- Giờ ta chỉ còn một đòn tấn công cuối cùng, nhưng ta đoán rằng chắc cậu cũng đã lường trước được việc này-
......
- Sao ông không thử xem vẫn còn thời gian mà-
Hắn ta đưa một tay lên và tích tụ hết lượng hỏa đang có trong cơ thể vào lòng bàn tay và phóng vào Vương Lâm, nhưng ngọn lửa đó lại không làm tổn hại gì đến cậu mà nó đã bị hút hoàn toàn vào chiếc nhẫn hoa văn rồng trên tay Vương Lâm, hắn nói.
….
- Đúng như ta nghĩ cậu còn dấu bí mật gì nữa vậy??-
Vương Lâm nở nụ cười, và đưa chiếc nhẫn trên tay đến trước mặt hắn và nói
- Sao ông không tự tìm hiểu đi-
Hắn ta nhìn chằm chằm vào cái nhẫn một chút sau đó hắn hốt hoảng, Vương Lâm thu chiếc nhẫn lại và nói.
- Giờ ông đã hiểu chưa, tôi thực sự nghĩ mình đã chết đấy, nhưng ông lại tự đào hố chôn mìn vì sao vậy??-
Hắn lấy lại bình tĩnh và nói.
- Không đâu, ta đã nhận ra là cậu vẫn luôn là người thắng từ đầu-
- Còn giờ thì ta đã thua rồi, giờ ta sẽ giữ lời hứa của mình, hãy cho ta dựa vào một cái cột để nghỉ ngơi và ta sẽ nói cho cậu về chuyện người con gái mang tên Ismaila hay người tình của ta.