Người Thanh Trừng Thế giới

chương 21: trận chiến sinh tử (phần 1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Đã giết thành công tam phẩm dị quái chó địa ngục đầu"

"Nhận được exp"

"Nhận được exo"

"Bạn đã lên level "

"Bạn đã lên level "

"Điểm cộng trạng thái nhận được mỗi khi lên level bây giờ là "

"Bạn đã lên rank E"

"Linh thú đã nhận được exp"

"Linh thú đã lên level "

"Linh thú đã lên level "

"Linh thú đã lên level "

…..

"Linh thú đã lên level "

"Mọi chức năng đã được tối ưu hóa"

"Đã học được kỹ năng mới ánh mắt của kẻ thống trị"

Đầu gối của Vương Lâm gục xuống sàn sau khi chịu quá nhiều tổn thương ở trận chiến, cậu định lấy ra lọ thuốc hồi máu cấp cuối cùng để uống, nhưng cơ thể mách bảo Vương Lâm là không nên.

Thủy Nhi chạy đến và chữa trị cho cậu, Trúc Cơ thì đang kiệt sức vì trận đánh nên cô đã dựa vào cái cột gần đó để hồi sức, sau một khoảng thời gian vết thương bên ngoài của Vương Lâm đã được khép kín, nhưng Thủy Nhi bảo với cậu là những tổn thương bên trong không thể chữa triệt để được, Vương Lâm cười trừ và xoa đầu Thủy Nhi, cậu bảo là không sao vì đằng nào Thủy Nhi cũng đã cố hết sức rồi, lượng mana hiện tại của Thủy Nhi cũng đã sắp đến con số vì ma thuật chữa lành tốn mana mỗi giây.

Chưa được vui mừng vì chiến thắng lâu, thì ở trên trời đang hiện lên một cái cổng to màu đỏ

Hệ thống báo cho Vương Lâm.

"Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm"

"boss level thập tướng quỷ Ablizez đã xuất hiện"

Đi qua cánh cổng đó là hình ảnh của một con quỷ mang hình dáng của một con người, hắn cao hơn mét, cơ thể to lớn nhìn rất cơ bắp, cặp sừng màu đen dài chĩa sang hai bên, hắn còn đang mặc một bộ áo giáp màu đen với những gai nhọn được trang trí rất chi tiết, một chiếc mũ sắt màu đen trùm kín cả khuôn mặt và có một khe hở trên mũ giáp đồng thời đôi mắt bên trong cũng đang lóe lên một ngọn lửa quỷ dị, sau lưng hắn là cái áo choàng đen và một thanh đại kiếm lai rìu, thanh đại kiếm này không có chuôi kiếm mà chỉ có một tay cầm màu đen và lưỡi kiếm rất to lớn có màu trắng đen.Ngoài ra ở gần cuối thanh kiếm còn có hai lưỡi rìu ở hai bên.

Hăn đáp xuống đất, nhìn về phía hội Vương Lâm và nói.

- Các ngươi đã chăm sóc thú cưng của ta rất tốt-

- Ta có lời khen cho các ngươi đấy, hầu hết những kẻ nào đi đến đây đều phải chịu cái chết do sự ngu muội của chúng-

- Vì vậy giờ ta sẽ kết liễu các ngươi bằng thanh hắc quỷ kiếm này, ngươi là người thứ hai trong số chúng được ta rút thanh kiếm này ra đấy hãy coi đây như là một vinh dự đi-

Nói xong thì hắn rút thanh kiếm ra và di chuyển với tốc độ rất nhanh tới chỗ Vương Lâm, trước khi thanh kiếm của hắn chạm được tới cả lũ thì Vương Lâm lại hét to.

- Abraxas!!!-

Chiếc khiên lửa kia lại hiện lên và chắn đòn tấn công của hắn, khiến phần đầu lưỡi kiếm của hắn bị vỡ.

- Cái gì!!!-

Hắn nói rồi lùi ra rất xa, có vẻ bị cái gì đó dọa sợ.

°Không thể nào, vì sao một con người tầm thường như hắn lại có thể đỡ một tấn công của một tướng quỷ như ta°

°Và còn khí tức quen thuộc này nữa, rốt cuộc hắn có liên quan gì đến long thần??°

Hắn chĩa kiếm vào Vương Lâm và nói.

- Tên nhóc kia!!! Ta nhận thấy được rằng ngươi sẽ là một mối họa cho địa ngục sau này-

- Nên giờ, nhân danh thập tướng quỷ ta sẽ dùng toàn bộ sức mạnh để trừ khử ngươi-

- Trước khi chết, ngươi có lời trăn trối gì không??-

Vương Lâm đứng dậy tỏ vẻ mặt khiêu khích và nói.

- Ngươi có biết người nào tên là Isamaila không??-

- Cái gì, tại sao ngươi lại biết cái tên đó??-

Có vẻ gương mặt đằng sau bộ giáp kia của hắn đang rất ngạc nhiên, Vương Lâm nói.

- Chuyện ta biết hay không biết, không quan trọng điều quan trọng bây giờ là nếu ngươi không chịu trả lời thì ta sẽ đập ngươi ra bã cho đến khi ngươi cho ta câu trả lời thì thôi-

Hắn cười lớn và nói.

- Được lắm lên đi, nếu ngươi thắng ta thì ta sẽ cho ngươi câu trả lời-

- Hãy cho ta thấy, rằng ngươi không chỉ có cái to mồm là giỏi thôi-

- Được ta đồng ý, nhưng với một điều kiện-

- Vì đấy đằng nào cũng là kết thúc của ngươi nên ta sẽ chấp nhận điều kiện đó nói đi-

- Ta không thể dùng được % sức mạnh khi có họ ở xung quanh, ngươi hãy để họ đi và chúng ta sẽ chiến đấu tới chết-

- Được ta đồng ý-

Vương Lâm quay lưng lại và nói.

- Hai người hãy đi trước đi, hãy để chuyện này cho tôi lo liệu-

Sau câu nói đó những giọt nước mắt đang chảy trên hai má của Thủy Nhi, cô bé ra sức chống đối.

- Không đâu, Thủy Nhi muốn ở lại và chiến đấu với chủ nhân cơ-

- Nếu như Thủy Nhi đi bây giờ thì ngài thì n-ngài sẽ chết mất-

Vương Lâm vòng ra sau Thủy Nhi và đánh cô bé vào gáy khiến cô bé bất tỉnh, cậu dùng hai tay và bế Thủy Nhi nhi dậy và đưa cho Trúc Cơ

°Thủy Nhi cho ta xin lỗi vì sự ích kỷ mình, nếu như kiếp sau chúng ta có gặp lại thì ta hi vọng ta sẽ là vẫn là chủ nhân của em°

Vương Lâm đưa Thủy Nhi và lọ thuốc hồi máu cấp cuối cùng cho Trúc Cơ và nói.

- Hãy đưa Thủy Nhi ra khỏi đây và thay tôi bảo vệ cho con bé, nói với nó rằng tôi xin lỗi vì lúc nào cũng phải khiến nó lo lắng-

Trúc Cơ cầm lọ thuốc hồi máu rồi cõng Thủy Nhi trên lưng, cô cúi gằm mặt xuống và nói.

- Cậu không sợ chết à??-

- Tôi biết chết là một khái niệm không ai muốn đối mặt, nhưng mà tôi thà chết còn hơn phải mất đi ai đó tôi yêu thương-

Trúc Cơ ngẩng mặt dậy và nở một nụ cười, thật là hiếm hoi khi thấy một sát thủ máu lạnh như cô ấy lại cười, Trúc Cơ nói.

- Cậu đúng là ngốc thật đấy Vương Lâm-

- Ước gì tôi cũng đủ dũng khí để đối mặt với mọi thách thức như cậu, nếu như cậu sống sót trở về sau lần này thì tôi hi vọng chúng ta có thể là bạn-

Vương Lâm cười trên môi và nói.

- Không đâu, cô đã là một người bạn của tôi rồi-

Trúc Cơ tỏ vẻ mặt ngạc nhiên, dù cô ấy lại cúi gằm mặt xuống, nhưng điều đó không thể che dấu đi những giọt lệ đang chảy trên má cô, Trúc Cơ nói với câu cuối với Vương Lâm.

- Cảm ơn cậu-

Cô biến mất sau câu nói đó.

Vương Lâm quay về phía tên boss nhìn như hắn có vẻ đang rất mất kiên nhẫn, Vương Lâm lấy ra đôi găng tay sắt, cậu vào thế thủ và nói.

- Lên đi!!-

Dứt câu tên boss lao đến chỗ Vương Lâm với một cú chém thẳng, cậu quay người sang một bên và né được, không dừng ở đó hắn tiếp cho cậu thêm một cú chém ngang nữa.

Vương Lâm ngửa người ra sau và né thành công, nhưng do chấn thương nên cậu ngã xuống đất, hắn đưa kiếm lên đầu và chém cậu bằng một cú chém thẳng nữa, cậu lăn người sang trái và né được, hắn rút thanh kiếm lại và liên tục chém cậu bằng những cú chém thẳng, dù không quá nhanh nhưng chúng vẫn rất khỏe.

Vương Lâm biết là mình không thể né hết được hết nên cậu đã cố hứng chịu toàn bộ đòn tấn công, chờ đến khi vạch máu màu đỏ của cậu đến mức đỏ rồi dùng nội tại huyết tích để hồi máu, khi đòn tấn công kết thúc.

Vương Lâm dùng huyết tích và hồi đấy máu, cậu nằm ngửa ra đất ngắm mắt và giả vờ như đang hấp hối để lừa hắn rơi vào bẫy, thấy vậy hắn đưa thanh kiếm ra sau lưng để chuẩn bị cho một cú chém thật mạnh và nói.

- Ta cứ tưởng ngươi bản lĩnh lắm, hóa ra cũng chỉ có cái mồm to thôi chết đi!!!-

Khi hắn đang chuẩn bị đưa thanh kiếm xuống thì Vương Lâm thôi màn kịch này lại, cậu mở mắt ra, quay người lại và đấm một cú mạnh xuống đất làm mặt đất bị nứt vỡ, khiến đòn tấn công của hắn bị dừng lại và hắn bị khóa chuyển động, cậu đứng dậy, và đấm hắn một cú vào bộ áo giáp ở bụng của hắn, khiến hắn kinh ngạc và lùi ra xa.

Vương Lâm kích hoạt huyết chiến, mắt cậu chảy máu và cả cơ thể cậu được bao phủ bởi hào quang đỏ đậm như máu.

Vương Lâm phóng với một tốc độ rất nhanh kèm theo xuất kích tới và đấm thẳng hắn vào mặt, vì không kịp phản ứng nên hắn đã ăn trọn cú

đấm, khiến hắn bay ra xa.

Vương Lâm vòng ra sau lưng hắn khi hắn còn đang bay rồi đấm hắn bay lên cao, cậu nhảy lên cao hơn hắn bằng xuất kích, chụm tay lại như chiếc búa rồi đập hắn xuống đất, chưa kết thúc ở đó, cậu lượn xuống và đấm liên hoàn vào cơ thể đang nằm đất của hắn, khiến hắn rơi xuống tầng dưới.

Tác dụng của huyết chiến kết thúc, Vương Lâm một tay chống đất và ho ra máu, tên boss vẫn chưa bị hạ gục hắn bay lên khỏi tầng dưới, hắn đứng cách xa Vương Lâm và nói.

- Ngươi quả thực rất mạnh mẽ có vẻ ta đã đánh giá thấp ngươi rồi, chưa từng có kẻ nào vào đây mà dồn ép ta đến cỡ này đấy-

Hắn giơ tay ra và cây đại kiếm bay về phía tay hắn, hắn cắm cây kiếm của và nói.

- Cây kiếm này bao nhiêu năm nay đã kìm nén năng lượng quỷ của ta vào trong nó-

- Giờ đây ta sẽ phá vỡ nó và chiến đấu với ngươi bằng toàn bộ sức mạnh của ta, hãy chuẩn bị đi tên nho...à không người chiến binh-

Trong chốc lát thanh đại kiếm của tên boss đã bị phá hủy, hắn quần quại trong đau đớn một thời gian, sau đó những khe hở trên bộ giáp của hắn phát ra một lửa đỏ rực, cả cơ thể hắn tỏa ra một nguồn năng lượng cực đại, hệ thống cảnh báo Vương Lâm.

"Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm!!"

- Boss Ablizez đã chuyển sang giai đoạn hai-

Truyện Chữ Hay