Tôi, Shingo Fujishima, có một người bạn thuở nhỏ.
「Fuwa~, Sara-chan kìa, chị ấy vẫn nổi tiếng quá đi mất」
Em gái tôi, Yuu Fujishima, đang xem bản tin sáng cùng tôi, đúng là không thể không thốt lên như vậy.
Chương trình mà chúng tôi đang xem có tên 《Một đặc điểm riêng biệt của Sara Fujishima, một diễn viên kiêm nữ sinh cao trung cực kỳ nổi tiếng》
Cậu ấy có một làn da trắng nhạt lấp lánh tuyệt đẹp.
Một mái tóc đen óng ả.
Một đôi mắt long lanh cùng đôi môi tươi tắn màu hồng nhạt.
Mặc dù chỉ khoác lên mình một lớp trang điểm mỏng, nhưng bạn thuở nhỏ của tôi lại trông vô cùng sáng chói trên màn ảnh.
「Onii-chan, anh cảm nhận như nào khi bạn thuở nhỏ của mình trở thành một ngôi sao không thể tiếp cận?」
「Sara vẫn chỉ là Sara thôi. Việc cô ấy có là diễn viên hay không chẳng quan trọng」
「Vâng, vâng. Em biết anh sẽ nói vậy mà」
Yuu cười.
Sara cùng tôi là bạn thuở nhỏ của nhau, chúng tôi có học chung với nhau từ thời mẫu giáo đến khi lớp 2.
Phụ huynh của hai bên cũng là bạn của nhau, vậy nên tôi đoán rằng bạn có thể gọi nó là tình cảm gia đình.
Đó là lý do mà chúng tôi tự nhiên trở thành bạn của nhau.
Nhưng, vào năm hai tiểu học, Sara đã bất ngờ nói rằng「Mình sẽ trở thành một diễn viên!」 . Rồi cậu ấy đến thử giọng tại một công ty giải trí và được đón nhận.
Cậu ấy là một cô bé rất dễ thương khi còn nhỏ, vậy nên chẳng có gì bất ngờ khi cậu qua được buổi thử giọng đó, nhưng điều bất ngờ hơn là lúc này cậu ấy đang xuất hiện trên TV.
Từng dắt đầu với tư cách là một diễn viên nhí, những dẫu vậy, khả năng diễn xuất của cậu ấy quá ấn tượng với những người lớn xung quanh.
Ở cấp trung học và cao trung, cậu ấy đôi khi còn diễn vai người lớn mặc dù mới chỉ là một cô gái trẻ tuổi.
Cậu ấy từng đạt được rất nhiều giải thưởng từ công việc này.
Giải thưởng của viện hàn lâm Nhật dành cho vai diễn xuất sắc nhất cả phụ và chính đều thuộc về cậu.
Cậu ấy cũng được bổ nhiệm giải thưởng hàn lâm tại Mĩ, nơi mà cậu được biết đến với danh hiệu『Thánh diễn xuất』
Tôi thầm tự hào về sự hiện diện của người bạn thuở nhỏ của mình.
Oops, Tôi phải đi thôi, tôi sẽ trễ giờ mất.
「Oh, đúng rồi, anh phải đi sớm」
Tôi nhìn vào chiếc đồng hồ của bản thân và rằng cũng đã đến giờ.
Yuu và tôi học chung một trường cao trung với nhau, mất khoảng hai mươi phút di chuyển từ nhà đến.
Tôi là một học viên văn hai còn Yuu là năm nhất, ẻm cũng chỉ vừa mới bước vào ngôi trường này trong năm.
「Được rồi, Onii-chan, em sẽ đi đường này」
Tôi chia tay Yuu ở cổng trường và bước tới lớp học.
ーPiccon
Khi tôi bước vào bên trong lớp và ngồi vào chỗ của mình, tôi nhận được một tin nhắn từ điện thoại của mình.
「Cậu có thấy hôm nay có gì đó đặc biệt hay không?」
Chủ nhân của của tin nhắn vừa rồi, như kỳ vọng, chính là Sara, chủ đề của cuộc trò chuyện trong ngôi nhà của chúng tôi vào sáng nay.
Sự thật là cậu ấy đã nói với tôi vào vài ngày trước rằng cậu sẽ xuất hiện trên TV vào show truyền hình vào sáng nay bằng cách nói 「Nhìn mình đi này ❤」 Đó là lý do tại sao tôi đến trường muộn hơn bình thường.
「Mình xem rồi. Cậu đã tiến bộ rất nhanh trong thời gian ngắn nhỉ?」
「Huh, đúng vậy, đúng vậy. Cậu có thể nào cho mình vài lời khen được không?」
「Sara đúng là người bạn thuở nhỏ đáng tự hào」
Không hề có phản hồi lại khi đó.
Nhưng với tôi, tình huống này đã quá đỗi quen thuộc.
「Ha~, điều này sẽ giúp chúng mình vượt qua được cả tuần nay đó. Đã đến giờ rồi đúng không? Gặp cậu sau nha」
Sau vài phút chờ đợi, tôi nhận được một dòng tin nhắn như vậy, và sau đó tiếng chuông reo lên báo hiệu cho tiết học chủ nhiệm của buổi sáng bắt đầu.
ー~ー~ー~ー~ー~ー
Tối tôi up chương 2 nhé, giờ tôi lười vcl (*≧︶≦)
Trans: Shiroko~