Ngày đầu tiên của năm mới, trong quốc yến của hoàng thất đế quốc, Linh Diên, à không, là Long Thanh Ca mới đúng, ở trước mặt mọi người tuyên bố từ ngày mười lăm tháng giêng hủy bỏ tổ chế của Mặc tộc, từ nay về sau sửa thành chế độ kẻ mạnh là vua.
Nói cách khác, Mặc tộc tương lai do kẻ mạnh khống chế, bất kể người đó là nam hay là, là dòng chính hay chi thứ, chỉ cần ngươi có năng lực đều có thể trở thành người thừa kế cuối cùng.
Mà Thần Nữ tộc từ đó về sau cũng không còn tồn tại, sau này nữ nhi của Mặc gia chào đời cũng giống với gia tộc bình thường, bàn chuyện cưới gả bình thường, không cần phải gánh vác trách nhiệm của Mặc tộc nữa.
Trong hơn một tháng, tuy rằng Mặc tộc rơi vào trạng thái phong bế gia tộc nhưng trước sau truyền ra tin tức trưởng phòng bị đuổi khỏi gia tộc, bên trong Mặc tộc rung chuyển hỗn loạn, cho tới tứ phòng Mặc gia ra tay bá đạo, khống chế Mặc tộc toàn diện cũng tầng tầng lớp lớp, tất nhiên khiến toàn bộ đế quốc cũng rung chuyển theo.
Không ai từng nghĩ tới thế gia đại tộc kéo dài mười mấy đời như vậy lại có một ngày huênh hoang thay đổi tổ chế như thế, cho dù là ai cũng không thể tưởng tượng nổi.
Huống chi người đưa ra ý kiến đó còn là người cầm lái Mặc gia Mặc Thanh Ca, một thiếu nữ chỉ mới mười tám tuổi.
Quyết đoán như thế, cho dù là đám người cầm lái gia tộc như bọn họ cũng không khỏi đưa mắt nhìn nàng.
“Ngày mười lăm tháng giêng Mặc tộc sẽ cử hành đại điển tế tố, hi vọng đến lúc đó các vị sẽ tham gia.”
Cuối cùng Linh Diên tuyên bố trước mặt mọi người ngày đại điển kế nhiệm của Mặc tộc, người đang có mặt rõ ràng có một bụng lời muốn nói, nhưng sau khi thấy dung nhan tuyệt sắc lạnh lùng của thiếu nữ thì người nào người này đều nhịn xuống
Thiếu nữ này đã từng cứu vớt đại lục Tứ phương, nhưng bất luận là ai cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày thiếu niên bị đưa lên đài tế ở cấm địa Mặc gia này lại vì cứu vớt toàn bộ Long đế quốc mà đến.
Lúc mọi người biết nàng vì vậy mà hôn mê nửa năm còn từng cầu nguyện cho nàng, nhưng làm sao bọn họ cũng không ngờ rằng chuyện đầu tiên nàng làm sau khi tỉnh lại là từ bỏ quyền thừa kế Mặc tộc, giao ra toàn quyền, thậm chí không tiếc thay đổi tổ chế Mặc tộc.
Cách làm như thế khiến bọn họ càng ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Quyền lực tối cao dễ như trở bàn tay, tại sao lại từ bỏ chứ?
Đặc biệt dưới tình huống cha ruột của nàng còn là tộc trưởng Long tộc, chỉ cần nàng còn sống một ngày thì tứ phòng Măc gia có thể hoành hành trên đại lục đế quốc một ngày.
Cố tình nàng lại chẳng thèm ngó tới mà từ bỏ, thậm chí còn cả gan làm loạn thanh lý Mặc tộc từ trên xuống dưới một lần.
Thường nói quan mới đến đốt ba đống lửa (ý nói quan mới nhậm chức nên làm vài chuyện có sức ảnh hưởng trước để thể hiện tài năng và sự sáng suốt của mình), nhưng ba đống lửa này của nàng lại thay đổi toàn bộ thế cục Mặc tộc, ngay cả tình hình của những gia tộc khác ở đế quốc cũng bị ảnh hưởng.
Ví dụ như hoàng tộc bị thiệt hại nghiêm trọng nhất.
Không phải ư, sau khi Linh Diên tuyên bố quyết định trọng đại của Mặc tộc, nhị hoàng tử đã trầm mặc chừng một chén trà không nhịn được đứng dậy.
Thấy hắn ta, Linh Diên theo bản năng nhíu mày.
Nhị hoàng tử mấp máy môi, lông mày nhíu chặt đến méo mó nhìn Linh Diên.
“Tổ chế Mặc tộc sao có thể nói sửa là sửa, chẳng lẽ thần nữ đại nhân không biết Mặc tộc hôm nay không phải một cá thể độc lập hay sao? Chế độ liên hôn của các ngươi với hoàng thất đế quốc đã truyền xuống hàng trăm năm, các ngươi bên kia nói hủy là hủy, có từng cân nhắc tới lập trường của hoàng tộc bọn ta không?”
Lời vừa nói ra, Linh Diên còn chưa lên tiếng, lão hoàng đế đã lập tức thay đổi sắc mặt, vỗ xuống long án một cái bộp.
“Láo xược, lão nhị, đây là lời ngươi có thể nói sao? Còn không mau ngồi xuống?”
Dứt lời, ông ta không quên khách sáo và ngang hàng nhìn Linh Diên: “Xin thần nữ thứ lỗi, đứa nhỏ này có chút không thích ứng với thay đổi đột ngột mà thôi, từ từ là được rồi.”
Linh Diên cười ha ha, “E rằng nhị hoàng tử cảm thấy một khi Mặc tộc ta hủy bỏ quy định này thì từ này về sau liền không có chút xíu dính dáng gì với Long gia các ngươi đúng không? Sao nào? Từ bao giờ Long gia đã ỷ lại Mặc tộc ta như vậy? Theo ta được biết, sở dĩ hai nhà chúng ta bình an chung sống đến giờ không chỉ dựa vào chế độ liên hôn mà nhiều hơn là tới từ Long tộc…”
Lần này sắc mặt lão hoàng đế càng trở nên khó coi, ông ta gần như không thể chờ được, thậm chí có chút bối rối ngắt lời Linh Diên.
“Thần nữ, xin cẩn trọng lời nói.
Bây giờ Mặc tộc mới trải qua cơn rối ren lớn, trẫm nghĩ thần nữ cũng không muốn Mặc tộc lại chịu nhiều mưa gió hơn đúng không?”
Linh Diên lại lơ đễnh cười châm biếm một tiếng: “Hoàng thượng sợ sao? Sợ có một ngày thân phận thật sự của các ngươi bị phơi bày với thiên hạ, hay là sợ Long tộc bọn ta thu hồi họ Long này của các ngươi, thậm chí đuổi ngươi xuống khỏi ngôi vị hoàng đế?”
“Ngươi, to gan!” Sắc mặt lão hoàng đế lập tức trở nên đỏ bừng, gần như theo bản năng hét lên với Linh Diên.
Ông ta vừa la lên như vậy, một bóng người cao lớn màu xanh ngọc đột nhiên xuất hiện bên cạnh Linh Diên, cao ngạo nhìn lão hoàng đế.
“To gan? Tên cẩu nô tài nhà ngươi, mở to hai mắt xem xem người đứng trước mặt ngươi là ai! Đây là con gái của bổn vương, sắp đi theo bổn vương trở về Long tộc, là chủ tử của nô bộc họ Vương các ngươi.
Các ngươi thật sự cho rằng mình mang họ Long thì chính là người Long tộc ta sao? Có thể phát ngôn bừa bãi trên địa bàn Long tộc ta hả? Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì?”
Long Diệc vừa xuất hiện, toàn bộ khí tràng bùng nổ, tiện tay tung ra một kích về phía lão hoàng đế.
Lão hoàng đế còn không thấy rõ hắn ra tay thế nào thì người đã bị một luồng trọng lực cưỡng ép kéo xuống khỏi đài, dùng tư thế cực kỳ chật vật nằm úp sấp dưới đất.
Trên dung nhan tuyệt thế của hai cha con nàng tràn đầy khinh thường và trào phúng với ông ta.
Lão hoàng đế hơi sững sờ, đến khi phản ứng lại mình vừa làm gì thì sắc mặt nháy mắt trắng bệch, “Bệ, bệ hạ.”
“Ha ha, thì ra ngươi còn biết bổn vương à.
Vậy sắc mặt vừa rồi của ngươi là định bày cho ai xem đây?”
“Không không, trẫm, à không, là nô tài không dám, nô tài chỉ, chỉ…”
Lão hoàng đế bị uy áp mạnh mẽ của Long Diệc ép tới có chút không thở nổi, trán không ngừng toát mồ hôi lạnh, lơ đãng nhìn lướt qua, vậy mà chứng kiến cả đám con của mình vẫn đứng đó như bị sét đánh, lập tức giận mà không có chỗ trút.
“Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau qua đây, quỳ xuống hết cho ta, quỳ xuống, bái kiến chủ tử của chúng ta.”
“Phụ, phụ hoàng…” Đầu ngài không bị gì chứ? Ngài chính là hoàng đế của Long đế quốc, sao lại bị người ta dọa tới nằm sát xuống đất hả?
Thế này cũng quá mất mặt xấu hổ rồi.
Đám nhi tử không rõ lắm, người trong hoàng thất càng mặt mày ngơ ngác, chỉ có những người quan trọng trong Lăng gia và Hoa gia của tứ đại gia tộc thấy cảnh tượng như vậy thì nở một nụ cười khinh như có như không.
“Xem ra lời đồn không sai, Long gia này quả nhiên là nô bộc của Long tộc, còn là nô bộc được ban cho ho Long.
Thật không biết mấy năm qua bọn họ lấy tự tin ở đâu ra, càn rỡ ở đâu ra!”
Tuyết gia và Lận gia luôn ủng hộ hoàng thất thấy cảnh tượng như vậy có chút không bình tĩnh nổi.
Trên tổ chế viết thế nào không phải bọn họ không biết, nhưng dù sao chuyện này đã qua hơn trăm năm, đặc biệt là Long tộc trăm năm trước và Long tộc bây giờ quả thực không cùng một trục hoành nữa, cho dù tương lai người Long tộc tới đòi vị trí này thì sao chứ?
Thế nhưng làm sao bọn họ cũng không ngờ rằng thiếu niên năm đó bị đánh tới chật vật chạy trốn hôn mê nhiều năm mười sáu năm sau lại trưởng thành tới tình trạng đáng sợ như vậy.
Chuyện xưa vốn cho là hắn đã quên, bây giờ lại bị hắn không chút nể nang nhắc lại, điều này có nghĩa là gì, dường như bọn họ rõ hơn ai hết.