Nghe Hạo Nam hỏi, thì Liễu Phi Yến cũng bắt đầu giảng giải, thành phần của Ngọc Linh Tửu.
"Ngọc Linh Tửu gồm những nguyên liệu như, Bàn Đào Quả, Tử Sắc Nho và Ngọc Linh Dịch. Trong đó Ngọc Linh Dịch là nữ nhân lúc lên đỉnh, bên trong cô bé xuất ra. Ngọc Linh Tửu, trộn lẫn càng nhiều Ngọc Linh Dịch có nguồn gốc khác nhau, thì vị đạo càng kém. Ngược lại, Ngọc Linh Tửu có càng ít trộn lẫn Ngọc Linh Dịch, thì vị đạo càng tốt. Vị đạo như thế nào thì ta không có biết, chỉ nghe tu sĩ khác nói, mười phần hấp dẫn, uống một ngụm Ngọc Linh Tửu còn hơn dùng mười viên Xuân Dược Đan." Liễu Phi Yến, kể ra thành phần của Ngọc Linh Tửu, mười phần rỏ ràng.
Hạo Nam nghe vậy, thì nuốt một ngụm nước miếng. Cái này rỏ ràng là xuân tửu, hắn nhìn Liễu Phi Yến, với đôi mắt đầy mong chờ, hắn mở miệng hỏi. "Vậy, nàng có từ mình đều chế, loại tinh khiết Ngọc Linh Tử đó không?"
"Có thì có, muỗi lần người ta hứng tình, đều tự sướng. Đã hơn năm, Ngọc Linh Dịch cũng không ít, người ta cũng có ủ riêng Ngọc Linh Tửu, chuyên để dành cho nam nhân của người ta uống, chàng hỏi ta làm gì?"
Hạo Nam nghe vậy thì càng cao hứng, hắn mở miệng hối thúc. "Sau lần này, nàng đã là nữ nhân của ta rồi, nhanh lấy độc môn Ngọc Linh Tửu, có vị đạo của nàng ra, cho ta thử nhanh đi."
"Hừ xem như chàng may mắn, nhặt được tiện nghi. Ngọc Linh Tửu phần tinh khiết, một bầu có giá hơn vạn mai thượng phẩm linh thạch, một chung nhỏ liền có gia mai thượng phẩn linh thạch. Hàng hiếm, người ta cầu, còn không có để mua."
"Hắc hắc. Không ngờ lần này, ta đến Ngọc Nữ Thành, lại có vận may như vậy, ta tưởng là vận rủi đâu. Hoa đào lại nỡ, ta thật có vận đạo hoa à. Chiếm được tiện nghi, chơi một vị cao tầng Hợp Hoan Tông, chỉ tốn vạn thượng phẩm linh thạch. Hiện tại lại có, Ngọc Linh Tửu tinh khiết, để uống. Cuộc đời, liên tục gặp được may mắn như vậy, thì còn gì bằng. Nàng, nhanh lấy Ngọc Linh Tửu ra, để ta nếm thử."
Hết cách với Hạo Nam, Liễu Phi Yến đành lấy, một bầu Ngọc Linh Tửu ra. Bầu rượu vừa lấy ra, liền lan tỏa một mùi thơm của rượu và một mùi vị của nữ nhân.
"Nghe mùi liền biết rượu ngon, nghe mùi liền biết, đây là mùi vị của một tuyệt thế mỹ nữ, xinh đẹp như hoa, sắc nước hương trời, điên đảo thần tiên à." Nghe được mùi vị của rượu, dù chưa uống vào nhưng Hạo Nam cũng không keo kiệt, mở miệng khen không dứt.
Không thể chờ đợi, Hạo Nam liền hối thúc Liễu Phi Yến, rót ra một ly. Rượu đã có, liền đưa vào miệng uống thử. Mùi vị rất tương tự Mỹ Hầu Tửu, lại có thêm vị đạo của nữ nhân phát ra từ Ngọc Linh Dịch. Mùi thơm của rượu tỏa ra không ngừng, khi rượu vào người liền co tác dụng, Ngọc Linh Dịch thấm vào trong máu, làm khơi dậy thú tính, nguyên thủy của nhân loại. Trường thương của Hạo Nam đã phá tan quần mà ra, từng đường gân hiện rỏ, cứng như sắt thép, dựng thẳng đứng, nằm giữa khe mông của Liễu Phi Yến.
"Hảo tửu. Hảo tửu. Đây là loại rượu, ngon nhất từ trước đến nay, mà ta được uống. mai thượng phẩm linh thạch không đắt chút nào, cho dù có giá vạn mai thượng phẩm linh thạch, ta thấy cũng đáng giá."
Liễu Phi Yến, thì không có phấn khởi như Hạo Nam, khe mông của nàng, bị trường thương của hắn chiếm lĩnh, làm cho nàng thật khó chịu. Lúc đầu nàng có thể cảm nhận được, trường thương của Hạo Nam đang dựng thẳng. Hiện tại cảm nhận này, càng rỏ ràng. Ngọc Linh Tủy từ trường thương nhỉ ra, Ngọc Linh Dịch từ cô bé bài tiết, hai loại kết hợp làm cho tiểu khố và phần váy của nàng đều bị thấm ướt. Đều này, làm cho cặp mông và cô bé của nàng, càng cảm nhận rỏ rệt, sự nóng bỏng của trường thương đang phát ra.
Liễu Phi Yến càng cảm thấy bức rứt khó chịu, trong lòng nàng nghĩ. "Chẳng lẽ đây là cảm giác nữ nhân hứng tình mà các tỷ muội thưởng miêu tả và mình đang trải nghiệm cảm giác đó." Liễu Phi Yến sàng suy nghĩ, nàng càng cảm thấy bức rứt khó chịu. Thế là nàng bạo dạng, dùng tay sờ xuống trường thương của Hạo Nam, khi tay của nàng chạm đến và nắm chặt trường thương của Hạo Nam, trong lòng nàng nghĩ. "Thật dài, thật to. Cái này dài ít nhất cm, đường kính ít nhất cm, cứng rắn như sắt thép. Trước đây, mình thường nghe các tỷ muội nói, nếu có thể cùng giao hoan với một nam tử, có trường thương to dài và cứng cáp, sẽ rất là tuyệt vời. Mình đang ngồi trong lòng và tay đang sờ lấy trường thương, của một nam tử có đày đủ yêu tố kia."
Biết được việc này, càng làm cho Liễu Phi Yến mong chờ và phần khởi, tay nàng không ngừng vuốt ve trường thương của Hạo Nam.
Hạo Nam đang cảm nhận vị đạo của Ngọc Linh Tửu, còn chưa phát hiện trường thương của mình, được linh tửu bút cho mạnh thêm, khi bị tay của Liễu Phi Yến sờ, thì hắn mới phát hiện, tiếp đó trường thương của hắn, được tay của nàng liên tục, tha vuốt. Hạo Nam nào chờ được nữa, không thèm để ý tới việc gọi món ăn, hắn dùng hai tay gọn gàng, bế lên thân hình gợi cảm Liễu Phi Yến, đi lại cái giường duy nhất của căn phòng, đặt nàng nằm lên đó.
Sau khi, đặt Liễu Phi Yến nằm xuống giường, Hạo Nam mở miệng nói. "Nàng thật là hư. Nàng thích sờ, trường thương của ta lắm sao? Nếu là vậy, nàng cứ sờ thoải mái. Sau này, nàng cứ sờ bắt cứ lúc nào, nếu nàng muốn. Ta thì thích, toàn bộ con người của nàng, vị đạo Ngọc Linh Dịch rất tuyệt, ra rất thích nó."
"Hừ nói nhăng nói cuội, có quỷ mới thích ờ trường thương của chàng." Tuy miệng không thừa nhận, nhưng cặp mắt của nàng, luôn nhìn chằm chằm trường thương của Hạo Nam.
"Hắc, hắc. Nàng thật không thích, sờ trường thương của ta sao? Có lẻ, cô bé của nàng, nó lại thích, được trường thương của ta, lấp đầy và ngậm thật chặt đấy."
"Hừ. Ăn nói xằng bầy, người ta mới không có như vây." Tuy đã hơn tuổi, nhưng miệng lưỡi của nàng không đấu lại Hạo Nam, nàng chỉ biết phủ nhận những lời Hạo Nam nói ra.
"Hắc, hắc. Vậy sao? Cái đó thì ta không tin, ta phải tự mình kiểm tra mới được." Nói xong, hắn dùng tay xé tan, y phục của Liễu Phi Yến. Tiếp theo, hắn nhẹ nhàng tỷ mỹ, cởi bỏ tiểu khố ra, nơi đấy là vị trí, phần quan trọng, không thể làm ẩu làm tả được.
Y phục của nàng đã bị cưỡi ra sạch sẽ, thân hình trần trụi của Liễu Phi Yến, đã hiện ra trước mặt của Hạo Nam. Ngực to vừa phải, vừa đủ kích thước, để một bàn tay sờ, hai gò hồng đào đã cương cứng vì hứng tình. Cặp eo thì thon gọn, không có mỡ thừa, hiện rỏ các múi thịt. Xuống tới bụng dưới, thì có một đám lông được cắt tia gòn gàng. Tiến xuống nừa là tới cô bé, hắn thấy được, có Ngọc Linh Dịch tiết ra. Cơ bụng và cơ mông, đôi khi co lại, làm cho cô bé cũng co theo. Phía sau, thì có một cặp mông săn chắc, to tròn và vểnh cao. Hai chân, hai tay thì thon dài, các ngón chân và ngón tay, nhìn rất út nút xinh đẹp.
Ngắm nghía toàn bộ, Hạo Nam đưa ra kết luận, đây là loại hàng cực phẩm, có điểm, là hàng hiếm có trong hiếm có, cần được giấu kính, khi cần thì lấy ra xem, xem xong thì mang đi cất, không thể để cho người khác xem.
"Thân thể nàng rất hoàn mỹ, rất đẹp. Ta, thật là có phúc. Chẳng lẻ, kiếp trước, ta là chúa cứu thế, nên kiếp này, được lão thiên bồi thường."
"Hừ. Được tiện nghi, mà còn khoe mẻ." Hiện tại nàng rất hồi hộp, tim đập nhanh, đầu óc trống rổng, không thế nghĩ tới chuyện gì khác, chỉ có thể mở miệng phản bát, những lời của Hạo Nam nói ra.
"Hắc, hắc. Bản đại gia được tiện khi, nhất định phải khoe ra cho người ta biết chứ."
Nói xong Hạo Nam cuối xuống hôn ngực của nàng.
"Ưm." "Đây là cảm giác của nữ nhân, khi được nam nhân hôn sao? Thật là nhột, nhưng lại rất thích." Liễu Phi Yến rên nhẹ, nàng mở miệng hỏi Hạo Nam.
"Ta là nam nhân, làm sao biết được. Nếu nàng thích, ta sẽ tận tình, mà phục vụ chu đáo." Nói xong Hạo Nam tiếp tục cuối xuống hôn và mút ngực, tay hắn liên tục, nắn bóp bên còn lại.
"Ưm. Cảm giác thật tuyệt, thật thoải mái. Thoải mái giống như đang ngâm trông một bồn, đầy nước ấm."
Hôn ngực một lúc, thì Hạo Nam tiến sâu xuống, hôn cô bé, Ngọc Linh Dịch tiết ra thật nhiều, Hạo Nam nuốt hết toàn bộ.
"Ưm. Cảm giác cô bé, bị hôn thật đặc biệt. Linh hồn bị kích thích mãnh liệt, toàn thân thì cảm thấy tê dại, nhưng rất sung sướng. A chàng nhanh tới nữa đi, nhanh thêm đi nào." Liễu Phi Yên đã bị Hạo Nam chinh phục, nàng bắt đầu chủ động kêu gọi và đáp trả.
Hạo Nam nghe thấy, nhưng hắn không trả lời, mà dùng hành động để đáp lại. Liễu Phi Yến sướng quá, cuối cùng không thể chịu đựng, nàng liền lên đỉnh. Ngọc Linh Dịch tuông trào ra, Hạo Nam dùng miệng hứng, hắn nuốt sạch hết số Ngọc Linh Dịch vào trong bụng.
Vừa lên đỉnh, khiến cho ý thức của Liễu Phi Yến, càng mơ hồ. Hạo Nằm trên người nàng, trường thương của hắn, nằm đè lên cô bé của nàng. Lúc này Hạo Nam mới cẩn thận quan sát, ở phía dưới cằm của Liễu Phi Yến đường ngấn, mười phần mờ nhạt, nếu không quan sát kỹ, thì sẽ không phát hiện được.
Lúc này Hạo Nam mới nhớ được, khi nãy, nữ nhân đang nằm dưới người mình, có nói. "Hiện tại. nàng đang hóa trang, không phải là khuôn mặt thật." Trong lòng, Hạo Nam cũng rất hiếu kỳ, không biết, hắn đang chơi vị cao tầng nào, của Hợp Hoa Tông. Để thỏa mãn lòng tò và mong muốn biết được, người nữ nhân thứ của mình là ai. Hạo Nam quyết định, tháo lớp mặt nạ giả này ra.
Đây là một loại cao cấp mặt nạ, chuyên dùng để thay đổi dung mạo của tu sĩ, lúc này mặt nạ đã được lấy ra, Hạo Nam ngước lên nhìn xem, vị nữ tử này là ai. Không nhìn thì thôi, đã nhìn liền giật mình, lúc này Hạo Nam đã nhận ra, vị nữ tử này là ai. Nàng là Liễu Phi Yến, là tông chủ của Hợp Hoan Tông.
Biết được vị nhất tông chi chủ, đang nằm phía dưới, chờ mình chinh phục, thì Hạo Nam cảm thấy càng thêm cao hứng, càng thêm phấn khởi, trường thương càng thêm cứng rắn. Để bình phục lại tâm tình, Hạo Nam quyết định uống một chút nước, hắn tìm không thấy nước, liền lấy bình Ngọc Linh Tửu, rót vào miệng một ngụm lớn. Cảm giác lạnh của rượu, đã làm cho nội tâm của hắn, bình phục lại mấy phần. Ngay sau đó, là tác dụng của rượu, làm cho trường thương của hắn, càng thêm cứng rắn.
Tránh vỏ dưa, thì gặp vỏ dừa. Hạo Nam không chờ được nữa, trường thường của hắn, muốn được xoa bóp làm dịu, nếu chậm trể, rất có thể sẽ bị nỗ tung. Thế là dùng tay cầm trường thương, nhắm ngay miệng ngọc mà đâm thật mạnh vào.
"Ư. Đau." Liễu Phi Yên rên lên một tiếng, phía dưới có một ít huyết chảy ra. Hạo Nam biết vị tông chủ này vẫn còn xử nữ, và hắn, là người phá đi tấm thân ngọc bích, của nàng. Hao Nam dừng lại nghĩ một lát, hắn cuối xuống hôn môi với nàng.
Ý thức mở màng, chỉ còn lại bản năng. Liễu Phi Yến nhiệt tình đáp trả, tuy cho chút vụn về, nhưng có Hạo Nam là một kẻ chuyên kiếp, tiếp sau đó, hai người hôn nhau bài bản hơn. Hạo Nam phát hiện, Liễu Phi Yến đã hết đau, cơ mông và cơ bụng đang co bóp và duy chuyển, làm cho hai bộ phận ma sát.
"Ư ư ư." Liễu Phi Yến bắt đầu rên đều, mỗi một lần Hạo Nam nhịp, nàng sẽ rên lên một tiếng. Trường thương của Hạo Nam, bị cô bé, của Liễu Phi Yên ngậm thật chặt. Hơn một trăm lần nhịp, Liễu Phi Yến lại tiếp tục, lên đỉnh một lần nữa. Bụng dưới và cơ mông co giật, trường thương của Hạo Nam nằm trong cô bé bị xiết thật chặt. Thời gian lên đỉnh đi qua, Liễu Phi Yến cuối cùng đã nằm im, miệng thì liên tục rên ư ử. Hạo Nam, tiếp tục công việc chinh phạt của mình, tiến ra lui vào. Quá trình lên đỉnh, của Liễu Phi Yên diễn ra, khi trường thương của Hạo Nam vẫn còn nằm bên trong cô bé. Trường thương to rộng của hắn, lắp kính cô bé của nàng, không có một khe hở. Làm cho Ngọc Linh Dịch, không có chổ thoát ra, nên vẫn bị giữ lại bên trong. Hiện tại, Hạo Nam lại tiếp tục chinh phạt, nên có tiếng nhóp nhép phát ra, khi mỗi lần hắn rút ra, hay đâm vào.