Never Die Extra

chương 27 : evan d.sherden. học tập (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Xuất sắc, Thiếu gia! Động tác đó thật hoàn hảo!"

Chỉ huy hiệp sĩ rất chào đón người học trò mới 10 tuổi của ông ấy.

"Ngài có muốn tham gia Quân đoàn Hiệp sĩ không? Thật sảng khoái khi có thể được chỉ dạy cho một người tài năng như ngài!"

"Ta mệt quá. Toàn thân ta đau nhức."

Hầu tước đã đưa ra một quyết định đúng đắn. Chỉ huy Hiệp sĩ là người duy nhất có thể huấn luyện cho Evan mà không có bất kỳ nghi ngờ nào về thân phận của cậu ấy. Ông ấy hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của Hầu tước, và Evan phải vật lộn rất nhiều trong quá trình huấn luyện của ông ấy đến mức cậu ấy phải nghỉ huấn luyện slime hai ngày chỉ sau một ngày được huấn luyện bởi Chỉ huy hiệp sĩ.

"Thiếu gia, ngài thật sự chỉ mới 10 tuổi? Bên cạnh đó, cơ thể ngài bị đau ở chỗ nào? Trong khoảng thời gian tôi đi du ngoạn, tôi đã gặp rất nhiều hiệp sĩ, nhưng cơ thể của ngài thật sự..."

"Này, đừng có chạm vào ta."

"Tôi nghĩ ngài vẫn có thể luyện tập thêm vào ngày hôm nay. Bây giờ, chúng ta đã xong phần còn lại. Hãy bắt đầu lại từ tư thế cơ bản."

"Ahhhh!"

Chỉ huy hiệp sĩ có thể đoán được cấp độ đời sống của Evan cao hơn mức bình thường... Ít nhất là cao hơn nhiều so với một đứa trẻ bình thường. Ông ấy hiểu ra rằng không thể so sánh Evan với những đứa trẻ khác, việc này đã khiến ông ấy rất ngạc nhiên.

Evan thì lại không biết được rằng thời điểm hiện tại, cả năm giác quan cũng như khả năng thể chất hiện giờ đã giúp ích rất nhiều cho cậu ấy trong quá trình huấn luyện hiện giờ vì chúng đã phát triển đáng kể.

Khả năng phán đoán tình huống và trực giác của cậu ấy, cùng với khả năng kiểm soát cơ thể của cậu, khiến cho cả người như Chỉ huy hiệp sĩ ngưỡng mộ.

"Tuyệt vời. Thực sự tuyệt vời! Thiếu gia, thể chất của ngài đã vượt trên mức độ của một hiệp sĩ tiêu chuẩn rồi."

"Đừng nói điều lỗ bịch như thế! Ông chỉ đang nói dối để ép ta luyện tập giống với những hiệp sĩ khác!"

"Chà... Tôi nghĩ chúng ta nên tăng mức độ lên một tý."

"Đừng làm như vậy! Đừng!"

Từ lúc đó, Chỉ huy hiệp sĩ đã sử dụng khả năng đặc biệt của mình. Ông ấy nắm rõ cấp độ của Evan và thiết kế ra một bài huấn luyện với độ khó địa ngục dành cho cậu ấy. Kể từ đó, khóa huấn luyện của họ mới thực sự bắt đầu.

"Ngài nên tránh nghỉ ngơi nhiều nhất có thể; nếu không, ngài sẽ không thể trở nên mạnh hơn được."

"Đây không phải là kiếm kỹ, mà là chiến kỹ."

"Cốt lõi của chiến kỹ chính là kết hợp nhiều bước lại với nhau để có thể kết liễu đối thủ hoàn toàn. Đây chính là phương pháp luyện tập mà tôi đã tự đúc kết ra sau 17 năm liên tục thử nghiệm và sai sót. Ngài nên cảm thấy may mắn khi được học toàn bộ những thứ này từ tôi."

'Huh, nếu tiếp tục thế này thì mình sẽ chết mất. Mình sẽ chết trước cả khi cốt chuyện chính bắt đầu!'

Evan cảm thấy hối hận khi xin Hầu tước cho phép cậu ấy học chiến kỹ.

'Nếu mình biết trước việc này, mình sẽ không ngu ngốc mà chọn phương pháp huấn luyện khủng khiếp như này. Mình sẽ tìm mọi cách để trốn tránh việc huấn luyện, và nói rằng sẽ tự khiến bản thân mạnh lên mà không cần ai dạy.'

'Mình còn biết rằng đây không phải là chiến kỹ. Thứ này thậm chí còn không phải là một trong những kỹ thuật chiến đấu mà mình từng thấy trong trò chơi.'

Evan tuyệt vọng. Toàn thân cậu ấy đau nhức và mệt mỏi. Cậu ấy cũng cảm thấy sợ hãi mỗi khi nghe thấy tiếng bộ giáp của chỉ huy hiệp sĩ mỗi khi ông ấy di chuyển. Liệu thứ cậu ấy đang học có thực sự là một kỹ năng chiến đấu?

'Mình nghĩ chỉ cần một tư thế cơ bản cùng với một vài kỹ thuật chiến đấu là đã có thể kết liễu được đối thủ rồi. Mình cũng biết rằng chỉ cần liên tục tấn công mục tiêu bằng tay không, thì mức độ thành thạo kỹ năng cũng sẽ tự động tăng lên.'

"Được rồi, chúng ta vừa trải qua các bước huấn luyện chiến đấu. Bây tôi mong được thấy ngài đã học được những gì trong ngày hôm nay. Hahaha."

'Mình cảm thấy mình có thể chết bất cứ lúc nào bởi vì Chỉ huy hiệp sĩ...'- Evan mệt mỏi than phiền trong lòng.

'Mình chưa từng thấy phương pháp này tồn tại trong trò chơi. Nên mình không biết nó có thật sự hiệu quả hay không!'- Dù nội tâm Evan có kêu gào đến mức nào thì cũng vô ích.

Sau vài ngày, Evan đánh giá rằng cường độ của 'khóa huấn luyện ngu dốt' này đang gia tăng từng ngày và từng giờ.

"Haha, nắm đấm của ngài nhanh hơn hôm qua rồi, Thiếu gia!"

"Đó là vì ta muốn đấm vào khuôn mặt đó của ông...!"

"Nhưng vẫn còn quá sớm để ngài có thể làm được việc đó, Hahaha!"

Nếu là Evan trong game, cậu ấy sẽ bắt đầu la hét, kêu gào chỉ sau ngày đầu tiên của khóa huấn luyện đầy đau đớn và thử thách này. Trên thực tế, đối với Evan hiện tại, người có được ký ức kiếp trước của Yeo Banmin và đã trưởng thành hơn phần nào, cũng cảm thấy khó khăn với khóa huấn luyện này.

Tuy nhiên, Hầu tước sẽ thất vọng nếu Evan ngừng khóa huấn luyện chiến kỹ này. Và Chỉ huy hiệp sĩ cũng không phải một người dễ dãi đến mức để Evan bỏ cuộc dễ dàng như vậy.

Trên hết, Evan nhận ra rằng cậu ấy càng được đào tạo bởi Chỉ huy, tốc độ phát triển của cậu ấy tăng càng nhanh. Bởi vì lý do này, nên miệng cậu ấy không buôn ra bất kỳ lời phản đối nào.

'Đúng vậy, giờ thì mình đã hiểu lý do tại sao hầu hết người chơi Đại chiến Yoma không biết cách luyện tập chiến kỹ sao cho hiệu quả rồi. Cách nhanh và tốt nhất chính là được huấn luyện bởi chính tay Chỉ huy hiệp sĩ, mọi người từng cho rằng chỉ những tên ngốc mới làm vậy. Nhưng bây giờ mình thực sự ghen tỵ với những tên ngốc đó. Nhìn mình hiện giờ xem. Hahaha!'

Ở kiếp trước, cậu ấy không thể làm được nhiều việc như hiện giờ qua một cái màn hình. Luyện tập bằng slime, tập tạ,... mọi thứ đều đáng giá. Ít nhất thì kiếp trước cũng không khó khăn như bây giờ.

Nói đến việc học chiến kỹ thì chắc chắn phải cần tới những trận đấu tay đôi. Ngay cả khi Chỉ huy hiệp sĩ đã kiềm chế rất nhiều sức lực, nhưng ông ấy vẫn mạnh hơn Evan rất nhiều. Nắm đấm của người có thể ngăn được bồn nghìn quân của Quỷ Vương là cái gì đó mạnh phi lý đối với Evan. Nó khiến cậu ấy đau đớn cậu ấy đến mức muốn chết.

"Đau quá! Ahh"

"Ngài sẽ được chữa trị bởi linh mục thôi. Chúng sẽ không để lại bất kỳ vết sẹo nào."

"Được rồi."

Cậu ấy không thể phàn nàn nhiều. Sau mỗi trận chiến, một linh mục túc trực sẵn sẽ đến để hồi phục vết thương và sức khỏe của Evan.

Evan nghĩ cậu ấy thà chết chứ không muốn chịu đựng thêm một lần đau đớn như này nữa. Nhưng cái chết của cậu ấy là không thể khi vẫn còn ở đây. Sân tập này có thể được coi là nơi an toàn nhất trên toàn thế giới.

Evan sẽ luôn được chữa trị trước khi cậu ấy kịp chết.

Chỉ huy hiệp sĩ, người vẫn còn nguyên si thể lực, đang cố gắng kéo Evan trở lại. Evan đã giả vở kiệt sức và ngã lăn ra. Nhưng những thủ thuật đơn giản như thế không thể đánh lừa được ông ấy...

"Những giọt mồ hôi trong lúc luyện tập có thể sánh ngang với máu trên chiến trường đấy, Thiếu gia."

"Đây không phải là mồ hôi! Ta thật sự đang chảy máu đấy!"

"Haha, mặc dù ngài nói vậy, ngài vẫn tuân thủ theo quá trình huấn luyện rất tốt, đó là điều khiến tôi ấn tượng về ngài."

Evan nghĩ rằng Chỉ huy hiệp sĩ chỉ đang làm hành động khích lệ cậu, nhưng ông thật sự tự hào về cậu ấy.

Evan chỉ mới 10 tuổi. Hơn nữa, cậu ấy được sinh ra với tư cách là con trai thứ hai của Hầu tước, cậu ấy hẳn là đã được hưởng thụ một cuộc sống sung túc cho đến tận bây giờ. Bản thân việc cậu ấy có thể chịu đựng được mức độ luyện tập như này đã là một kỳ tích rồi.

Chỉ huy hiệp sĩ nghe nói rằng Evan đang luyện tập để sẵn sàng tiến vào hầm ngục, nhưng việc đó hoàn toàn khác với việc này. Ông ấy thực sự vui khi dạy cho Evan. Ông ấy đang cố gắng điều chỉnh mức độ của cuộc huấn luyện sao cho Evan có thể theo kịp.

Ông ấy không thể từ chối yêu cầu của Hầu tước, và Evan là người đệ tử mà ông cần phải chỉ dạy.

'Mình đã không quá mong đợi gì trước khi bắt đầu khóa huấn luyện, nhưng khi bây giờ thì sao?'

Chỉ huy hiệp sĩ phải thừa nhận rằng ông ấy nể phục khi mới lần đầu nhìn thấy cơ thể của Evan. Cơ thể của Evan ở trong một tình trạng đáng ngạc nhiên, cậu ấy còn cứng cáp hơn cả những hiệp sĩ tân binh, đôi khi có thể vượt qua được cả các hiệp sĩ đã được đào tạo bài bản trong 10 năm.

Vì cơ thể của Evan đã hoàn hảo đến mức đó nên Chỉ huy hiệp sĩ dự định day cho cậu ấy một khóa huấn luyện đặc biệt, với suy nghĩ rằng cậu ấy có thể bị tụt lại một tý. Nhưng, đó chỉ là suy nghĩ nông cạn của ông ấy.

Mặc dù Evan không thể được coi là thiên tài, nhưng cậu ấy vẫn đủ xuất sắc để tự mình thực hiện lại được những kỹ năng chỉ sau một lần dạy. Rõ ràng là cơ thể của của cậu thông minh hơn là bộ não của cậu.

'Mình từng nghe nói rằng nếu cơ thể ở trong tình trạng tồi tệ thì bộ não sẽ phải chịu đựng nó. Nhưng nếu cơ thể khỏe mạnh thì ngay cả khi não đang ngủ thì cũng sẽ không gặp vấn đề gì.'

[note32534]

Đặc biệt là khi bạn học những kiến thức cơ bản về chiến đấu, bạn sẽ dễ dàng áp dụng chúng hơn. Trong số đó, tốc độ học những kỹ năng chiến đấu của Evan rất nhanh nhờ vào việc cậu ấy có một giác quan tuyệt vời có thể ngay lập tức phát hiện ra những thứ đang tiếp cận mình.. Ngay cả một tên trộm bị truy đuổi suốt 24 giờ cũng khó mà có được khả năng như thế.

'Kế hoạch mà mình hình dung ban đầu đã được hoàn thành.'

Kế hoạch ban đầu của ông ấy chỉ là đào tạo sao cho Evan có sức mạnh ngang bằng với một hiệp sĩ, nhưng kế hoạch này đã được chỉnh sửa thành đào tạo tạo cậu ấy trở thành người kế nhiệm của ông. May mắn thay, Evan vẫn chưa biết về việc này, nếu không thì cậu ấy sẽ phát điên lên mất.

Evan cảm thấy rằng độ khó cảu khóa huấn luyện đang tăng lên từng chút một, nhưng cậu ấy vẫn có thể bắt kịp với nó trong khi suy nghĩ về cái chết của mình.

"Tôi chắc rằng Thiếu gia có tài năng để trở thành một chiến binh. Ngài cũng có trình độ kỹ năng thể chất tốt hơn bất cứ ai tôi từng gặp. Nếu cứ như thế này thì sau này sẽ không một ai có thể đánh bại được ngài."-Chỉ huy hiệp sĩ nói về thành tích của Evan.

Chỉ mới còn nhỏ mà Evan đã có thể đạt được đến mức độ này. Evan chỉ gật đầu với vẻ mặt như một con cá chết.

"Chỉ huy hiệp sĩ, ông cũng có thể huấn luyện cho một hầu cận của ta chứ? Cậu ấy đã tự học kỹ thuật song kiếm. Vì chỉ là tự học nên vẫn có giới hạn trong những gì cậu ấy có thể học được."

"Hầu cận của Thiếu gia... Ồ! Ngài đang nói về cậu bé da ngâm đó."

Evan đã rút ra được qua quá trình huấn luyện rằng, kỹ năng chiến đấu sẽ không tăng lên nếu chỉ đấm hoặc đâm mục tiêu như vậy. Kỹ năng đó vẫn sẽ tự lên cấp, nhưng nếu áp dụng vào thực tế thì chắc chắn nó sẽ không đem lại hiệu quả.

Khi Shine bước vào hầm ngục với kỹ năng nửa vời như vậy, sẽ rất khó khăn để cậu ấy có thể đối mặt với lũ quái vật và sống sót. Vì vậy, Evan rất lo lắng cho cậu ấy.

Chỉ huy hiệp sĩ nhẹ nhàng gật đầu. "Cách đây không lâu, tôi có nói chuyện với quản gia trưởng. Tôi nghe ông ấy nói rằng thằng bé đang luyện tập để có thể tiến vào hầm ngục cùng với Thiếu gia. Cậu bé đó chắc chắn là một người tài năng vì có thể tự học song kiếm pháp. Tôi sẽ rèn luyện cho cậu bé trong thời gian ngài nghỉ ngơi."

"...Nếu vậy, ông không cảm thấy mệt mỏi sao, Chỉ huy hiệp sĩ?"

"Tôi không bao giờ mệt. Đó chính là lợi thế của việc không ngừng rèn luyện."

Chỉ huy hiệp sĩ khoe bắp tay và cười lớn. Evan bây giờ chỉ muốn uống trà độc và nghỉ ngơi, nhưng cậu ấy vẫn hài lòng với thành quả hiện tại của bản thân.

Ngày hôm sau, có thêm một tiếng hét thất thanh vang lên giữa sân tập.

"Huh."

"Cậu vẫn nhanh và khéo léo như vậy, nhưng cậu vẫn còn quá yếu. Đây sẽ là bài tập giúp cậu có thể tự bảo vệ bản thân."

"Vâng... Tôi sẽ tiếp tục luyện tập, thưa Chủ nhân...!"

"Vậy hãy đứng lên và tiếp tục đi."

Shine đã ngay lập tức chấp nhận lời đề nghị của Evan khi nghe rằng cậu ấy có thể trở nên mạnh hơn. Kết quả là Evan có thêm một khoảng thời gian nghỉ thoải mái.

Ngoại trừ cấp độ kỹ năng cao hơn Evan, Shine còn thiếu hụt tất cả mọi thứ. Vậy nên, ở một khía cạnh nào đó, khóa huấn luyện của cậu ấy còn gian khổ hơn cả Evan. Tuy nhiên, Evan có thể thấy rõ Shine đang dần trở nên mạnh mẽ hơn trong khoảng thời gian này. Cậu ấy có đã có thể chiến đấu một trận với cả Chỉ huy hiệp sĩ.

"Tôi vẫn có thể đứng vững... Xin hãy làm lại thêm lần nữa...!"

"Haha, thật là tuyệt vời. Rất tốt! Hãy cố gắng hết mức có thể."

Khi liên tục thay phiên nhau huấn luyện cho cả hai đứa trẻ tràn đầy đam mê và nhiệt huyết này, một ý nghĩ nảy ra trong đầu Chỉ huy hiệp sĩ.

'Mình muốn tiếp tục đào tạo những đứa trẻ xuất sắc này. Sắp đến lượt mình đi tuần tra hầm ngục rồi, việc này có thể đem lại lợi ích cho tất cả chúng ta...'

Ông ấy vốn là một hiệp sĩ phụ trách hầm ngục, nhưng vì tính cách thuần túy của mình nên ông ấy không thích thú với nó. Mạnh lên chỉ bằng việc tiến vào hầm ngục và lên cấp mà không cần phải luyện tập gì cả, đó là việc mà ông ấy rất coi thường.

Tất nhiên, cũng có những lúc ông ấy phải tiến vào hầm ngục vì lệnh của Hầu tước, nhưng ông ấy chưa bao giờ nhiệt tình với hầm ngục. Ông ấy chưa từng đi sâu vào đó.

'Mình ghét hầm ngục. Mọi người đều nói rằng nếu tiến vào sâu hơn, họ có thể nhận được những vật phẩm và kỹ năng mới... Nhưng trừ khi ngài Hầu tước gặp khủng hoảng, mình sẽ không bao giờ tự nguyện đi vào đó. Nếu mình tiếp tục dạy những đứa trẻ thiên tài này, sớm hay muộn rồi sẽ tới lúc mình thiếu kỹ năng đến mức mình lại phải đi học hỏi từ những đứa trẻ này. Hơn nữa, rồi sẽ tới lúc những đứa trẻ này tiến vào hầm ngục. Nếu như vậy, chúng sẽ sớm vượt qua mình về cả kỹ năng lẫn sức mạnh. Mình không thể cho phép điều đó xảy ra!'

Chỉ huy hiệp sĩ là người đã giữ vị trí có ảnh hưởng nhất trong quân đội trong một thời gian dài. Ông ấy không thể chịu được khi suy nghĩ rằng những đứa học trò sẽ sớm vượt qua mình.

Nhìn Evan và Shine, những cảm xúc mới lại trỗi dậy bên trong ông ấy. Có ích gì khi ông ấy không đủ sức mạnh để hỗ trợ những đứa trẻ này cơ chứ? Ông ấy cũng có thể hỗ trợ Hầu tước tốt hơn, vậy nên đã đến lúc thay đổi suy nghĩ cổ hữu này.

'Mình nên nghĩ lại về việc đi vào hầm ngục.'

Suy nghĩ của ông ấy, vốn không thể bị thay đổi, ngay cả sau nhiều lần nhận được lời khuyên của Hầu tước trong quá khứ, đã bị lay chuyển bởi hai thiên tài trẻ tuổi này.

Tuy nhiên, cả Shine và Evan đều đang nằm trên sân càu nhàu mà không biết rằng họ đã đem đến một sự thay đổi lớn như thế nào.

Truyện Chữ Hay