Các đặc điểm trên khuôn mặt của cậu vẫn không thay đổi khi lên 10 tuổi.
Cậu ấy vẫn dễ thương và đáng yêu. Cậu ấy vẫn thực hiện các hành động kỳ lạ, vẫn thích uống những loại trà gớm ghiết, và vẫn cứ thường xuyên nắm và mở bàn tay của mình.
[note32533]
"Nhị thiếu gia, ngài đang đi đâu vậy?"
"Chào Alisha, ta đang đến chỗ lớp học lịch sử."
"Hôm nay ngài cũng thật đẹp trai, Thiếu gia."
"Đôi lúc ngài cũng nên nghỉ ngơi, Thiếu gia!"
Tuy nhiên, cũng có một vài tiến bộ nhỏ so với trước đây. Tốc độ nắm và mở bàn tay của Evan giờ đã nhanh đến mức mọi người bối rối vì không biết chúng đang mở hay đang nắm.
Đã 10 năm trôi qua kể từ khi cậu ấy chào đời. Vậy nên lần này Hầu tước đã tặng cho cậu ấy một món cổ vật cũng như để chúc mừng cho sự thành công của hiệu
thuốc Brotherhood.
Cậu ấy cũng được khen ngợi bởi các giáo viên. Họ nói rằng cậu đã học hành chăm chỉ 5 tiếng mỗi ngày và có thành tích học tập rất tốt.
"Ồ, Thiếu gia Evan hiểu các khái niệm mới rất nhanh."
"Thật ngạc nhiên. Tốc độ tính toán của ngài nhanh như một miếng bọt biển hút nước vậy."
Tất cả giáo viên từng dạy Evan đều ngưỡng mộ khả năng học tập của cậu ấy. Tuy nhiên, Evan, trung tâm của những lời khen đó, luôn chảy mồ hôi lạnh trong nội tâm.
Evan cảm thấy mệt mỏi vì những lời đánh giá như vậy.
'Mình không gặp khó khăn trong việc học lại những thứ đã biết nhờ vào ký ức của Yeo Banmin!'
Việc này thật lạ. Trong kiếp trước, cậu ấy đã từng đọc một cuốn tiểu thuyết giả tưởng, nhân vật chính trong đó cũng bị xuyên không đến thế giới khác cùng với ký ức kiếp trước. Anh ta đã thể hiện khả năng của mình trong mọi lĩnh vực và nhận được vô số lời khen ngợi từ mọi người.
'Nhưng mình lại chẳng thể làm nổi mấy bài toán phân số vì không nhớ nổi phương trình. MÌnh cho rằng chắc chỉ có thiên tài mới có thể nhớ được toàn bộ kiến thức từ tiền kiếp! Mình cũng khá ngạc nhiên khi bản thân lại có thể nhớ toàn bộ thông tin về loạt game Đại chiến Yoma 3!'
Rốt cuộc, không phải ai cũng giống nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết đó.
'Mình vẫn còn rất nhiều thứ mới cần phải học.'
Điều này thật sự khiến cậu ấy ngạc nhiên. Cậu ấy là một trong những người hâm mộ lớn nhất của trò chơi Địa chiến Yoma, và cậu ấy tự tin rằng bản thân đã nắm được toàn bộ lịch sử của tựa game. Nhưng khi cậu ấy bắt đầu học về lịch sử của đất nước mình, nó rất khác so với những gì cậu ấy biết.
Đôi khi, những gì cậu ấy được học lại gần giống với những gì cậu đã biết, nhưng vì người dạy khác nhau nên cậu ấy cũng bị bối rối vì phải nhớ nhiều phiên bản khác nhau.
'Hơn nữa, mình cũng phải học rất nhiều các nghi thức quý tộc khác nhau.'
Cấu trúc của các gia đình quý tộc khá tương tự nhau, và cậu ấy phải ghi nhớ toàn bộ mối liên hệ của gia tộc cậu ấy với những gia tộc của nước khác.
Mọi người nói với Evan rằng cậu chỉ có thể bước vào thế giới xã hội sau khi đã thuộc lòng các gia đình hoàng gia và gia phả các quý tộc cao tầng của ba quốc gia lớn: Quốc gia ma thuật Mado, Quốc gia Thương mại Baypeka, và Quốc gia Nông nghiệp Houmi. Đó là những quốc gia có mối quan hệ thân thiết với quốc gia mà cậu ấy đang sống.
'Mình muốn tránh khỏi những người đó càng xa càng tốt, nhưng mình không thể. Mình không muốn là một quý tộc, vì mỗi lần mình bước chân ra ngoài, tỷ lệ tử vong của mình lại càng tăng lên...'
Trong đại chiến Yoma 3, cái chết của Evan do rất nhiều nguyên nhân gây ra. Tất nhiên, cũng có nhiều trường hợp cậu ấy vướng vào các vấn đề với Hoàng gia, các quý tộc cao tầng của nước mình hoặc nước khác. Để dễ hiểu thì hơn một nửa cái chết của cậu ấy là do vướng vào các vấn đề với chính phủ.
"Haizz, mình thật sự muốn lột bỏ khuôn mặt vô dụng này."
"Sao ngài lại nói một điều kinh khủng như vậy, Thiếu gia! Khuôn mặt của ngài chính là kho báu quý giá nhất trên thế giới!"
Lúc Evan đang lẩm bẩm khi nhìn khuôn mặt đang ngày càng quyến rũ hơn của mình trong gương,thì Maybell, người hầu gái nhận nhiệm vụ chăm sóc cậu ấy đã nghe những lời đó và hét lên.
"Đừng làm như vậy, Thiếu gia! Cậu sẽ bị thương mất!"
"Cô quan tâm tới ta như vậy chỉ vì khuôn mặt này của ta sao, Maybell? Điều này khiến trái tim của ta bị tổn thương đấy."
"Tôi thích toàn bộ các yếu tố khác của Thiếu gia, nhưng tôi vẫn thích khuôn mặt của ngài nhất."
"Cô quả là một người thành thật."
Cậu ấy hoàn toàn không có ý định làm như vậy. Và cậu ấy cũng không muốn bị Maybell đâm sau khi làm hỏng khuôn mặt của mình không vì lý do gì cả.
Trong thời gian này, cuộc huấn luyên slime vẫn diễn ra với hiệu quả tối đa và Evan cũng đã làm quen với kỹ thuật 'kết liễu'. Cậu ấy đã có thể giết những con slime mà không gây ra bất kỳ tiếng động hay để lại dấu hiệu nào về sự tồn tại của chúng.
Vài lúc cậu ấy vẫn thất bại, do đó đôi khi sẽ có những âm thanh kỳ lạ vang lên.
"Nhân tiện, Chủ nhân, ngài thật sự định đeo đôi bông tai đó sao?"
"À, thứ này? Đúng vậy."
Theo lời Shine, Evan liếc nhìn vào gương thêm lần nữa.
Cậu ấy đang đeo đôi bông tai màu xanh ở cả hai tai. Vì khuôn mặt đáng yêu của cậu ấy vẫn còn nhỏ nên các đường nét trên khuôn mặt chưa phát triển kết hợp với đôi bông tai khiến cậu ấy trông như một bé gái xinh đẹp.
"Thực ra, ta chỉ hỏi cha ta về thứ này, không ngờ ông ấy thật sự đem chúng tặng cho ta."
"Ngài Hầu tước sẽ tặng cho ngài bất cứ cổ vật nào mà ngài muốn, dù cho có phải trộm thứ đó từ kho bạc."
'Nhưng đây là điều tốt nhất đối với mình. Mình thật sự biết ơn vì được sinh ra trong gia đình Sherden.'
Cổ vật mà cậu ấy nhận được như món quà sinh nhật 10 tuổi chính là đôi bông tai hình chữ thập có nạm viên ngọc màu xanh lam này, còn được gọi là [Bông tai của Linh hồn núi tuyết]
Thực tế là, cậu ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài cặp bông tai này. Trong số các cổ vật trong kho của gia tộc Sherden, đôi bông tai này tăng khả năng hồi phục mana tốt nhất.
Số lượng slime cậu có thể bóp nát mỗi lần cũng đã tăng lên.
Thời gian nghỉ giữa mỗi lần luyện tập cũng được rút ngắn đáng kể từ khi câu ấy nhận được cổ vật này. Cậu ấy cũng có thể luyện tập lâu hơn trước. Nên rất đáng khi lựa chọn thứ này.
'Có một loại trang bị tốt đến mức bạn có thể trang bị chúng cho đến khi bạn chết. Những cổ vật này được gọi là 'Trang bị cuối cùng'.
Khả năng hồi phục mana của thứ này quá xuất sắc, chỉ cần nhiêu đó đã đủ khiến chúng được xếp vào hàng 'trang bị cuối cùng'.
Cả pháp sư và chiến binh đều tiêu tốn mana khi sử dụng các kỹ năng của họ.
Khả năng hồi phục mana đáng kể của Linh hồn núi tuyết chính khiến nó trở thành cổ vật mà bất cứ nghề nào cũng thèm muốn.
Nếu không nhờ sự thành công của hiệu thuốc Brotherhood, thì ngay cả khi Hầu tước yêu quý Evan đến mức nào thì ông ấy cũng sẽ không dễ dàng đưa nó cho cậu. Vì vậy, có thể thấy rằng đôi bông tai này còn quý giá hơn cả vòng cổ của Miraseul.
"Tôi nghĩ sẽ ổn thôi vì ngài đang làm rất tốt. Tôi rất mong chờ xem ngài sẽ nhận được món quà nào cho lần sinh nhật thứ 11, thưa Chủ nhân."
"Ta cũng không chắc nữa. Đến giờ thì ta đã có đủ đồ trang sức."
Evan có thể trang bị tổng cộng 5 món cổ vật, và cậu ấy đã đeo 2 trong số đó. Nếu bạn có thể trang bị ba món, bạn sẽ thuộc vào nhóm những người chơi tự hào rằng mình có thể càn quét toàn bộ trò chỉ bằng trang bị. Evan từ chối đi theo hướng đó.
"Ngài đã mười tuổi rồi, thưa Chủ nhân, Ngài nên bắt đầu luyện tập với vũ khí."
"Ta vẫn chưa tìm được loại vũ khí phù hợp với năng khiếu của bản thân, và sẽ chẳng có ít gì khi ta sử dụng vũ khí mà vẫn đeo đôi găng tay này."
"Vậy đó là lý do mà ngài từ chối một giáo viên dạy kiếm thuật?"
Rõ ràng là một thanh kiếm không hề phù hợp với với năng khiếu của cậu ấy. Cậu ấy đã biết rõ về việc này, vậy thì cậu cần học kiếm thuật để làm gì?
Evan kiên quyết từ chối quyết định của Hầu tước, dù chấp nhận những thứ khác nhưng lại không chấp nhận học kiếm thuật. Hầu tước cũng biết rằng đứa con trai thứ hai của mình không còn ở độ tuổi cởi chuồng tắm mưa, nên ông ấy không ép buộc cậu nữa.
Và Mado, giáo viên dạy kiếm thuật, cũng nói rằng Evan không có tài năng với kiếm thuật.
"Vậy những gì còn lại..."
"Ồ đã đến giờ rồi. Ta phải đi đây. Cậu cũng nên trở lại với công việc của mình."
"Nhưng, thưa Chủ nhân..."
Lớp học của Evan là lớp dành cho quý tộc được chia thành hai ca sáng và chiều. Vào ca sáng, học sinh chủ yếu học các lớp trong nhà như toán học, lịch sử và chính trị. Vào buổi chiều, họ luyện tập để chuẩn bị bước vào hầm ngục trong tương lai.
Cậu ấy đã từ chối học kiếm thuật, và Mado cũng từ chối dạy vì cậu ấy quá thiếu tài năng. Sau nhiều lần cân nhắc, Hầu tước đã hỏi thẳng cậu ấy.
Dù cho Evan có không muốn tiến vào hầm ngục đến đâu, cậu ấy cũng không thể thoát được vì đó là một nhiệm vụ của quý tộc. Vì vậy, Hầu tước đã nói rằng muốn Evan cải thiện khả chiến đấu để có thể sống sót được trong hầm ngục.
Evan đã trả lời lại rằng: "Vậy thì con muốn học chiến kỹ trước để giúp cơ thể con có thể di chuyển linh hoạt hơn. Sau này cha bảo con học gì thì con cũng sẽ không phản đối."
Chiến kỹ là cái tên để chỉ kỹ năng có thể gây ra sức tấn công tối đa chỉ bằng tay không mà không cần sử dụng đến vũ khí. Nó cũng không mâu thuẫn với các kỹ năng liên quan đến vũ khí khác vì chúng không thuộc cùng một dạng kỹ năn
Tuy nhiên, vì nó thuộc về kỹ năng chiến đấu cơ bản, nên để thành thạo được nó cũng phải mất khá nhiều thời gian. Ngay cả khi bạn có thể luyện tập thuần thục nó đến cấp độ tối đa, sức mạnh của nó vẫn kém hơn đáng kể khi so sánh với việc sử dụng vũ khí. Đó là một kỹ năng không đem lại quá nhiều hiệu quả lắm do lượng thời gian cần phải tiêu tốn vào nó, vậy nên nó không được người chơi ưa thích lắm.
'Tất nhiên vẫn có vài người chơi phá đảo Đại chiến Yoma chỉ bằng tay không."
Tuy nhiên, vì đó là một kỹ năng nên chỉ cần học được nó là sức mạnh chiến đấu tay không và khả năng thể chất của bạn sẽ đều tăng lên.
Evan phải tìm được loại vũ khí thích hợp với bản thân. Cậu ấy chắc chắn sẽ phải tìm được vũ khí phù hợp với năng khiếu của mình, nhưng trong thời gian đó, chiến kỹ không phải là một lựa chọn tồi. Nó vẫn tốt hơn là lãng phí thời gian.
'Nhưng rốt cuộc thì năng khiếu của mình là gì? Mình không thể tìm thấy nó... Có khi nào mình không có năng khiếu nào?'
Vô số người chơi Đại chiến Yoma đã liên tục tạo và xóa nhân vật của họ hàng chục, hàng trăm lần vì nhân vật chính của những tài khoản đó không có năng khiếu về vũ khí nào cả.
Điều duy nhất khiến Evan lo lắng đó chính là cậu ấy không phải là nhân vật chính. Cậu ấy lắc đầu , gạt bỏ ý tưởng cậu ấy không có năng khiếu về vũ khí nào cả.
'Chắc là mình có năng khiếu về một loại vũ khí kỳ quái nào đó. Nếu là như vậy, vậy thì mình sẽ chạm vào mọi vũ khí mà mình nhìn thấy kể từ bây giờ. Haha! Mình sẽ tìm ra nó trong vòng hai năm tới!'
Evan cười và đi đến sân tập dành cho các hiệp sĩ ở gần dinh thự.
"Ngài đây rồi, Thiếu gia Evan."
"Xin chào, chắc ông là Chỉ huy của các hiệp sĩ."
Người đứng đầu của hội hiệp sĩ Ironwall, người đàn ông khổng lồ này là người cứng cáp nhất trong đội quân của Hầu tước. Ông ấy là chỉ huy của các hiệp sĩ, Mikhail D. Airok. Trách nhiệm của ông là sự an toàn của Hầu tước.
"Tôi vui vì ngài trông vẫn khỏe mạnh, Thiếu gia."
"Ông cũng vậy. Wow, đống cơ bắp của ông thật tuyệt vời."
"Thứ này chẳng là gì cả. Tôi chỉ luyện tập không ngừng nghỉ để có thể trở nên có ích bất kỳ lúc nào."
Ông ấy vẫn mặc một bộ giáp dày cộm như thường lệ.
Evan, người chỉ đang mặc một một bộ đồ luyện tập nhẹ, không phải một bộ giáp, cảm thấy ngưỡng mộ ông ấy. Đống cơ bắp của ông ấy thực sự choáng ngợp.
Trong game, ban đầu
Mikhail D. Airok là một nhân vật hỗ trợ tốt hơn Evan một chút. Trong game, có một sự kiện mà bốn nghìn hiệp sĩ của Quỷ Vương xâm lược.
Đây là một sự kiện bắt buộc, và ông ấy là hiệp sĩ đã đứng ra ngăn bọn chúng lại tại Four Havens. Ông ấy đã hy sinh vào giữa sự kiện và không có cách nào để cứu được ông ấy.
'Ông ấy thật sự rất ngầu. Mọi người đều đánh giá rằng ông ấy là một người đàn ông đích thực...'
Thêm nữa, nếu lỡ không may, Evan cũng sẽ chết trong sự kiện này. Các yếu tố ngẫu nhiên khiến tình hình rối rắm đến mức khó có thể thoát ra được. Đó là một sự kiện khủng khiếp đến mức trốn ở một góc nào đó trong hầm ngục còn an toàn hơn nhiều so với sự kiện này.
'Nghĩ lại thì, nếu sự kiện đó xảy ra tại đây thì sao? Dinh thự Hầu tước sẽ bị bọn trộm đột nhập vào thời điểm đó, vì vậy mình cần phải chuẩn bị phương án đối phó khi thời điểm đó đến.'
Không phải chỉ là vấn đề về Hầu tước. Nếu nhìn thấy cảnh chỉ huy của các hiệp sĩ chết trước mắt, cậu ấy sẽ rất đau lòng. Và bởi vì đây là một thế giới thật, nên cho dù bạn có chết một cách lẫm liệt như thế nào, bạn cũng không bao giờ có thể trở về từ cõi chết.
"Bên cạnh đó, chỉ huy, ông đến đây để làm gì vậy? Ta đến để luyện tập chiến kỹ."
"Tôi cũng đến vì lý do đó."
"...Là vậy sao?" -Evan không thể tin vào tai mình.
"Kể từ hôm nay, tôi sẽ dạy cho ngài chiến kỹ, thưa Thiếu gia. Dạo gần đây, có rất ít người trẻ muốn luyện tập và nâng cao khả năng chiến đấu tay không của mình. Tôi không bao giờ nghĩ rằng ngài lại hứng thú với nó."
"Không, chờ một chút. Có vẻ có hiểu lầm gì đó ở đây..."
"Đừng lo lắng. Không cần biết những môn võ thuật hiện nay đang bị coi thường thế nào, tôi đã rèn luyện chiến kỹ của mình trong gần 20 năm để đạt đến sức mạnh thực sự của nó. Tôi sẽ dạy cho ngài chiến kỹ tuyệt vời nhất mà ko ai sánh được trong cả thành phố, hay nói ngạo mạn hơn một chút, là cả quốc gia này."
Cơ bắp của chỉ huy hiệp sĩ co thắt lại.
Chân của Evan run rẩy khi nghe những lời này. Chúng chưa từng run
khi cậu ấy luyện tập cùng lũ slime.
"Nhưng không phải ông còn bận huấn luyện các hiệp sĩ sao...?"
"Cảm ơn vì ngài đã lo lắng, nhưng hiện tại thì việc huấn luyện của ngài mới là quan trọng nhất. Bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu từ những tư thế cơ bản."
"Nhưng ta đã biết những tư thế cơ bản rồi, nên ta sẽ luyện tập một mình..."
"Không thể nào! Ngài đã biết được chúng rồi sao? Vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu các bài tập nhẹ!"
"Không, đợi một chút. Đợi đã! Dừng lại! Đừng có tiến lại đây cùng với đống cơ bắp đó! Khoan! Dừng lại! Dừng lạiiiii!"
'Nếu cứ tiếp tục thế này, thì sẽ lại có thêm một mục mới trong danh sách những cái chết của Evan mất!'
Evan liên tục hét lên và lùi lại, nhưng chỉ huy hiệp sĩ không hề dừng lại. Và ông ấy cũng sẽ không dừng lại trong tương lai.
Do đó, một khóa huấn luyện mới của Evan bắt đầu.
(Trans: Công nhận là thấy tội thg main thiệt. Thử tưởng tượng một ông như the Rock tới chỗ mấy ông và nói sẽ huấn luyện mấy ông trở thành như ổng xem =))))