Sáng sớm tân hôn đã bị tiếng gõ cửa đánh thức, Ngụy Vô Tiện thực sự ngốc một trận, lại nghe Miên Miên ở bên ngoài còn dùng sức gõ cửa, Lam Vong Cơ cũng bị đánh thức nhìn nhau một cái nhanh đứng dậy. Bất chấp các loại không khỏe từ phần eo trở xuống, vội vàng mặc y phục liền ra mở cửa, lại bị Lam Vong Cơ giữ lại sửa sang vạt áo hỗn độn.
Miên Miên nghe được trong phòng có động tĩnh, biết hai người vừa mới thức dậy, có vài phần chột dạ, sáng sớm tân hôn liền đem Đại sư huynh từ trong ôn nhu hương túm ra có phải không tốt lắm hay không? Nhưng mà nàng cũng không có biện pháp! Nhân mệnh quan thiên!
"Làm sao vậy sư muội? Mới sáng sớm mà." Vội vàng tới mở cửa, Ngụy Vô Tiện còn đang dùng dây cột tóc lên, vừa rồi hình như hắn nghe được Giang Trừng và Kim Tử Hiên xảy ra chuyện gì đó.
Miên Miên thấy hắn ra tới, bất chấp khí thế lạnh băng của Lam Vong Cơ ở phía sau mà nắm ống tay áo Ngụy Vô Tiện kéo đi, "Đại sư huynh nhanh lên! Mau đi cùng ta! Nhị sư huynh muốn giết Kim Tử Hiên!"
"Cái gì?" Ngụy Vô Tiện kinh hãi, Giang Trừng muốn giết Kim Tử Hiên? Tối hôm qua không phải bọn họ còn tốt sao? Hơn nữa Giang Trừng uống nhiều sớm đã được đệ tử đưa về phòng nghỉ sớm, cho nên đây là sáng sớm đã xảy ra chuyện gì? Có thể làm cho Giang Trừng xúc động muốn giết người, Kim Tử Hiên rốt cuộc đã làm gì? Chẳng lẽ có liên quan đến sư tỷ?
Nghĩ đến Giang Yếm Ly, Ngụy Vô Tiện còn đau nhức eo vẫn cố gắng chạy theo Miên Miên. Lam Vong Cơ xoay người lấy bội kiếm của hai người cùng Trần Tình, cũng theo sát.
Miên Miên càng đi càng nhanh, cơ hồ đều là chạy, trong lòng Ngụy Vô Tiện càng bất an, đây là hướng đi đến khuê phòng của sư tỷ! Còn chưa tới gần khuê phòng của Giang Yếm Ly, xa xa đã nghe được tiếng Giang Trừng phẫn nộ rít gào, "Kim Tử Hiên ngươi con mẹ nó còn là người sao? Ta giết ngươi!"
Ngụy Vô Tiện nhìn cửa phòng chưa đóng, thấy Kim Tử Hiên mặt đầy hổ thẹn, y phục không chỉnh tề đứng trong phòng, trên ngực còn có dấu vết của Tử Điện. Giang Trừng đang ở tư thế giơ roi đánh người đứng cách đó không xa, đầu và cánh tay còn bị mấy ngân châm ghim vào, Khi Kính đang đứng cạnh hắn. Nghĩ đến nếu không phải Khi Kính dùng ngân châm định trụ hắn, Kim Tử Hiên có thể không còn nguyên vẹn chờ đến khi Ngụy Vô Tiện đến. Mà trong phòng ở một góc khác, Giang Yếm Ly đang ngồi bên người Tàng Sắc, Tàng Sắc đang chiếu cố nàng.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đôi mắt Ngụy Vô Tiện cũng đỏ lên, "Kim Tử Hiên! Ngươi đã làm gì sư tỷ của ta?"
Miên Miên kinh hãi, nàng gọi người tới để khuyên can chứ không phải gọi tới để cùng Giang Trừng giết người a, "Đại sư huynh! Huynh bình tĩnh!"
Lam Vong Cơ ở phía sau đương nhiên cũng thấy được tình hình trong phòng, cầm tay Ngụy Vô Tiện, "Ngụy Anh, bình tĩnh. Tình thế không rõ!" Cũng may kiếm và sáo đều không ở trên người Ngụy Vô Tiện, lại được Lam Vong Cơ trấn an kịp thời, lúc này mới không làm thịt Kim Tử Hiên.
Khi Kính thấy Ngụy Vô Tiện được Lam Vong Cơ kéo tay liền thu sát khí, cũng thu ngân châm trong tay. Vì phòng ngừa gia chủ Kim gia không minh bạch chết ở Liên Hoa Ổ, Khi Kính cũng hao tổn tâm huyết.
"Kim Tử Hiên! Ngươi con mẹ nó thành thật nói cho ta! Rốt cuộc sao lại thế này?" Ngụy Vô Tiện tiến lên nắm cổ áo Kim Tử Hiên phẫn nộ quát.
Kim Tử Hiên mặc hắn bắt lấy cổ áo cũng không phản kháng, thần sắc suy sụp, "Ta......"
"Ngươi cái gì mà ngươi." Ngụy Vô Tiện thấy hắn ấp úng, nắm tay đến xương cốt kêu vang, nếu không phải Giang Yếm Ly đột nhiên gọi hắn, một quyền này liền rơi trên mặt Kim Tử Hiên.
"A Tiện......"
Nghe được Giang Yếm Ly gọi mình, Ngụy Vô Tiện bất chấp Kim Tử Hiên, xoay người vào phòng tìm sư tỷ, "Sư tỷ......."
Hốc mắt Giang Yếm Ly còn đỏ, sắc mặt lại nhợt nhạt, "A Tiện, Kim tông chủ hắn đều không phải là...... đều không phải cố ý. Đệ....... Bảo hắn rời đi đi. Vĩnh viễn đừng tới Liên Hoa Ổ." Nói xong lời này, trong mắt Giang Yếm Ly ngậm đầy nước mắt.
"A Ly!" Kim Tử Hiên vừa nghe lời này liền nóng nảy, cũng không hề gọi Giang cô nương nữa, hắn biết hôm nay hắn rời khỏi Liên Hoa Ổ, cả đời này hắn và nàng cũng không thể ở bên nhau.
Hai má Giang Yếm Ly treo nước mắt, nhẹ giọng nói, "Kim tông chủ, ta biết việc đêm qua đều không phải bổn ý của ngươi, cũng không trách ngươi, chỉ mong ngươi mau chóng rời đi." Nàng nói xong, quay đầu hướng Tàng Sắc, "Bá mẫu, có thể làm phiền người dẫn con rời khỏi đây không? Hiện giờ con không muốn ở căn phòng này nữa."
Tàng Sắc mềm nhẹ lau đi nước mắt bên má nàng, nâng Giang Yếm Ly dậy, "Được, bá mẫu dẫn con đi."
"A Ly!" Kim Tử Hiên vừa thấy Giang Yếm Ly rời đi, thật sự vội không chịu nổi, "A Ly! Ta xin nàng đừng đi! Ta là thật tâm yêu nàng! Ta và nàng đã có phu thê chi thật, gả cho ta đi A Ly!"
Giang Yếm Ly nghe vậy cả người run lên, nếu không có Tàng Sắc đỡ thì đã ngã. Nhưng nàng vẫn không quay đầu lại mà rời đi, mặc kệ Kim Tử Hiên ở phía sau bộc bạch nội tâm cũng chưa từng dừng lại nửa bước.
Mắt thấy bóng dáng Giang Yếm Ly biến mất chỗ ngoặt, Ngụy Vô Tiện rốt cuộc không khống chế được, hung hăng nện một quyền trên mặt Kim Tử Hiên.
"Kim Tử Hiên! Ngươi là tên khốn kiếp! Ngươi con mẹ nó làm cái gì với sư tỷ của ta? Cái gì gọi là phu thê chi thật?! Ngươi nói rõ ràng cho ta!"
Lam Vong Cơ nhíu nhíu mày, thấy Ngụy Vô Tiện không hạ thủ quá mạnh tay cũng không ngăn cản. Kim Tử Hiên nếu thật sự làm chuyện hạ lưu kia, một quyền này cũng không tính là quá đáng.
Kim Tử Hiên tùy ý để Ngụy Vô Tiện đánh, không phản kháng chút nào.
"Tử Hiên!" Kim phu nhân được Tàng Sắc phái người tìm tới, nhìn thấy Kim Tử Hiên không chút phản kháng tùy ý để Ngụy Vô Tiện đánh, kinh hô một tiếng liền đi tới. Ngụy Vô Tiện vừa thấy người che chở Kim Tử Hiên là một nữ nhân, thật ra không thể đánh nổi nữa.
Lúc này đã qua giờ Thìn, khách khứa đêm qua chưa đi nghe được động tĩnh cũng thò qua xem náo nhiệt, Miên Miên vừa thấy không tốt, nhanh chóng chạy đi sơ tán đám người kia.
Kim Tử Hiên thấy Kim phu nhân đã tới, xấu hổ cúi đầu, đem sự việc đêm qua chậm rãi nói ra.
Thì ra đêm qua trong yến hội, có một vài gia chủ tiểu gia tộc mang theo nữ nhi đến kính rượu Kim Tử Hiên. Kim Tử Hiên bởi vì Giang Yếm Ly trước sau vẫn không để ý tới hắn có chút phiền muộn, liền trực tiếp nhận rượu uống cạn. Chỉ là lúc hắn uống ly rượu kia không chú ý tới ánh mắt trần trụi của nữ tử đi theo gia chủ kia. Không bao lâu Kim Tử Hiên liền cảm thấy có chút khô nóng, hắn chỉ nghĩ mình uống rượu nhiều quá, liền rời khỏi yến hội đến hồ sen hóng gió.
Nhưng ai biết nữ tử kia lén đi theo hắn, lúc đầu hắn chưa phát hiện, đợi đến khi phát hiện thì nữ tử kia đã không màng tất cả mà ôm chặt hắn. Kim Tử Hiên kinh hãi, trong lòng hắn đương nhiên không nguyện ý thân cận cùng nữ tử khác, vì thế dùng hết toàn lực giãy giụa. Nữ tử kia không nghĩ tới Kim Tử Hiên sẽ giãy giụa như vậy, thấy sự tình không thành chỉ có thể thừa dịp bóng đêm mà trốn đi, chỉ để lại một Kim Tử Hiên bị hạ dược nằm lẻ loi bên bờ hồ.
Không nghĩ tới Giang Yếm Ly uống chút rượu khó chịu đi ngang qua, thấy một người nằm bên bờ hồ thì hoảng sợ, đi tới vừa vặn nhìn thấy Kim Tử Hiên, còn nghĩ là hắn uống say nên ngủ ven đường, liền đỡ người đem đến phòng mình. Vốn định đem phòng mình nhường cho Kim Tử Hiên, để hắn nghỉ ngơi trước sau khi tỉnh rượu thì rời đi, lại không nghĩ rằng Kim Tử Hiên không say lắm, mà là do bị hạ dược. Kim Tử Hiên vốn là uống rượu lại bị hạ dược, người trước mặt là người trong lòng, không kiềm nén được dụ hoặc này, đến lúc phục hồi tinh thần lại thì Giang Yếm Ly đã ngất đi rồi.
Lúc Kim Tử Hiên tỉnh lại ý thức được mình đã làm ra chuyện gì, trong lòng nảy lên một tia vui mừng đáng xấu hổ. Thẳng đến khi Tàng Sắc tới tìm Giang Yếm Ly thương lượng chuyện khách khứa, thấy cửa phòng đóng chặt, mà ngày thường canh giờ này Giang Yếm Ly đã sớm thức giấc nay lại không có động tĩnh gì. Tàng Sắc cảm thấy có chuyện không thích hợp, trực tiếp phá cửa mà vào, lại thấy Kim Tử Hiên ôm Giang Yếm Ly nằm trên giường, dấu vết trên người cùng khí vị chưa tán trong phòng đều tỏ rõ hai người đã làm gì.
"Kim Tử Hiên!" Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đều đỏ mắt, nếu không phải một người còn đang bị định trụ không thể động đậy, một người được Lam Vong Cơ nắm lại, chỉ sợ Kim Tử Hiên đã không còn nguyên vẹn.
Kim phu nhân sau khi nghe xong cũng hận không thể đánh nhi tử không biết cố gắng của mình một cái. Chỉ là chuyện đã xảy ra, đánh hắn thì có thể giải quyết được gì? Chỉ có thể thở dài nói, "Giang tông chủ, Ngụy tiên sinh. Việc đã đến nước này, dù có đánh chết hỗn tiểu tử này cũng không thay đổi được gì. Không bằng chúng ta ngồi xuống hảo hảo thương lượng một chút chuyện này nên xử lý như thế nào. Xin hai vị yên tâm, là do nhi tử ta phạm sai lầm, tất nhiên toàn lực đền bù. Chỉ cần A Ly nói một câu, A Ly muốn phế hỗn tiểu tử này đi ta cũng không dám phản đối câu nào." Lời này của bà cực kỳ có kỹ xảo, đã biểu lộ thái độ, lại làm Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng không thể ra tay với Kim Tử Hiên, muốn ra tay cũng chỉ có thể để Giang Yếm Ly tự mình rat ay. Mà trong lòng Giang Yếm Ly vẫn còn Kim Tử Hiên, sao có thể xuống tay với hắn?
Chỉ là Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng không cam lòng, sự tình liên quan tới chung thân đại sự của Giang Yếm Ly bọn họ cũng không thể khinh suất được. Hiện giờ hai người đã có phu thê chi thật, mà Kim Tử Hiên lại một lòng hướng về Giang Yếm Ly không rời bỏ, xem biểu hiện của Giang Yếm Ly, chỉ sợ tình ý đối với Kim Tử Hiên nửa điểm cũng chưa dứt. Có thể nói là lưỡng tình tương duyệt. Nếu không phải Kim Quang Thiện náo loạn ra nhiều chuyện ác như vậy, hai người đã sớm ở bên nhau. Mà vừa rồi Giang Yếm Ly nói muốn Kim Tử Hiên rời khỏi Liên Hoa Ổ sau này không cần tới nữa, trừ bỏ bên ngoài nhất thời có chút khó tiếp thu thì trong lòng vẫn là không nỡ.
"Kim phu nhân không cần lo lắng." Một giọng nữ trong trẻo truyền đến, Tàng Sắc vừa mới an bài cho Giang Yếm Ly xong liền quay lại, "A Ly của chúng ta thiện tâm, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện phế đi lệnh lang."
Ánh mắt Tàng Sắc dừng trên người Ngụy Vô Tiện sắp bùng nổ, lại đem ngân châm trên người Giang Trừng rút ra, lời nói cũng không chậm trễ, "Chỉ là mặc kệ lệnh lang bị hạ dược cũng được, say rượu thất đức cũng thế. Hiện giờ người chịu thương tổn vẫn là A Ly của chúng ta, vô luận việc hôm nay xử lý như thế nào thì sự trong sạch của A Ly đã bị hủy trong tay lệnh lang."
"Vậy Tàng Sắc Tán Nhân cho rằng nên xử lý việc hôm nay như thế nào?" Kim phu nhân vừa thấy Tàng Sắc, ấn đường nhảy dựng, trong lòng biết việc này xử lý không tốt. Tàng Sắc từ trước đến nay bênh vực người mình, hiện giờ Giang Yếm Ly cũng là tiểu bối được nàng che chở, nếu Kim gia xử lý không tốt chỉ sợ sẽ phải lột ba tầng da.
Tàng Sắc cười cười, "Hảo thuyết, vừa rồi phu nhân cũng nói, chúng ta hẳn là ngồi xuống từ từ nói chuyện. Một khi đã như vậy, liền mời ngồi đi." Nói xong nàng ngồi xuống bàn đá trong viện.
Kim phu nhân theo lời nàng ngồi xuống đối diện, "Tàng Sắc Tán Nhân thỉnh giảng."
Tàng Sắc nhìn thoáng qua Kim Tử Hiên cúi đầu đứng sau Kim phu nhân, "Kim Tử Hiên tông chủ, trước đây ngươi thường tới Liên Hoa Ổ tìm A Ly, không biết có thể nói cho ta biết tình cảm của ngươi đối với A Ly là như thế nào?"
Kim Tử Hiên đột nhiên ngẩng đầu lên, "Tàng Sắc tiền bối! A Ly là người duy nhất trong lòng mà Tử Hiên yêu mến, chỉ muốn dùng đời này kiếp này toàn lực yêu nàng, sủng nàng, bảo vệ nàng!"
"Nhưng ngươi lại là người thương tổn nó." Tàng Sắc không chút lưu tình nói.
Kim Tử Hiên nghe vậy xấu hổ cúi đầu, sự thật là hắn đã thương tổn A Ly.
"Kim phu nhân, hiện giờ sự trong sạch của A Ly đã bị lệnh lang hủy hoại, vì thế chỉ còn cách để bọn họ thành hôn." Tàng Sắc nói.
"Mẹ!" "Bá mẫu!" Còn chưa đợi Kim phu nhân mở miệng, Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đã không nhịn được, a tỷ/sư tỷ của bọn họ tốt như vậy, dựa vào cái gì gả cho tên hỗn đản Kim Tử Hiên này.
Mà Kim Tử Hiên, bị kinh hỉ đột nhiên này chấn động.
Kim phu nhân cũng không nghĩ tới Tàng Sắc sẽ nói như vậy, nhưng với bà đã vốn thích cô nương Giang Yếm Ly này, đã sớm muốn cho con trai cưới nàng về nhà, không nghĩ tới con trai bà niên thiếu khí thịnh một lần đem nhân duyên này đánh tan, hiện giờ đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nếu hai người có thể đi đến cùng, bà là người vui mừng hơn ai hết. Chỉ là, nhớ tới tính tình Tàng Sắc bênh vực người mình, bà cảm thấy sự tình sẽ không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, Tàng Sắc nói tiếp, "Bất quá, nếu muốn cưới A Ly nhà chúng ta, cần có vài chuyện phải làm được."
"Chuyện gì? Tàng Sắc tiền bối thỉnh giảng!" Kim Tử Hiên không đợi Kim phu nhân lên tiếng đã gấp không chờ nổi mà hỏi.
Tàng Sắc đơn giản nhìn về phía hắn, "Thứ nhất, Kim Tử Hiên tông chủ phải đảm bảo cả đời này chỉ có một thê tử là A Ly."
Kim Tử Hiên gật đầu thật mạnh, "Tàng Sắc tiền bối yên tâm, trong lòng Tử Hiên chỉ có A Ly, chỉ cưới A Ly làm thê tử, nhất định hứa với nàng nhất sinh nhất thế nhất song nhân. Nếu có hai lòng, thiên kiếp thêm thân vạn kiếp bất phục!"
Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng không nghĩ tới Kim Tử Hiên có thể nói ra lời này, nhưng thật ra lửa giận đối với hắn đã hơi tiêu tán một chút. Chỉ là Tàng Sắc vẫn chưa hài lòng, "Lời nói qua miệng không thể tin được, nghĩ đến lúc trước Kim Quang Thiện cưới Kim phu nhân về, lời dễ nghe như vậy cũng đã nói không ít."
Kim phu nhân nghe vậy trầm mặc, nhưng không sao, năm đó thời điểm mới gặp Kim Quang Thiện, ông ta cũng một thân kim tinh tuyết lãng, trán điểm chu sa môi hồng răng trắng thiếu niên phong lưu, khiến Kim phu nhân vừa gặp đã thương. Ai có thể nghĩ đến nhiều năm sau Kim Quang Thiện lại biến thành bộ dáng bất kham như vậy, "Vậy nên làm như thế nào?"
Tàng Sắc nói, "Cần chiêu cáo thiên hạ, Kim Lân Đài ngày sau chỉ có một vị chủ mẫu duy nhất là A Ly nhà chúng ta, người kế thừa của Kim gia sau này cũng chỉ có thể là người do A Ly sinh hạ. Nếu Kim Tử Hiên hắn sau này dám có hai lòng, A Ly nhà chúng ta tùy thời có thể đưa ra hòa ly."
Kim Tử Hiên trịnh trọng đảm bảo, "Tuyệt sẽ không để có một ngày A Ly đưa ra hòa ly. Tử Hiên trở về liền viết khế thư chiêu cáo thiên hạ, vô luận đứa bé đầu tiên của ta và A Ly là nam hay nữ, đều là tông chủ tương lai của Kim thị. Chủ mẫu Kim Lân Đài cũng chỉ có thể là A Ly."
Tàng Sắc vừa lòng gật gật đầu, tiếp tục nói, "Thứ hai, từ nhỏ A Ly đã lớn lên ở Liên Hoa Ổ, chưa bao giờ rời khỏi Liên Hoa Ổ quá lâu. Nếu như gả vào Kim gia, A Ly có thể tùy thời trở về Liên Hoa Ổvậy ngày lễ ngày tết hay là lúc A Ly nhớ nhà, Kim Tử Hiên ngươi phải đưa nó về Liên Hoa Ổ."
Kỳ thật ban đầu Tàng Sắc muốn cho Kim Tử Hiên ở rể, nhưng mà không nói đến việc Kim Tử Hiên có nguyện ý hay không, Kim phu nhân và trên dưới Lan Lăng Kim thị chắc chắn sẽ không đồng ý, căn bản không cần thương lượng. Đương nhiên, Tàng Sắc thực hoài nghi nếu Kim Tử Hiên thật sự muốn cưới Giang Yếm Ly thì cho dù ở rể hắn cũng sẽ gật đầu đáp ứng.
Kim Tử Hiên lại gật đầu lần nữa, "Đương nhiên như thế!"
Kim phu nhân nghĩ nghĩ, lời thề lúc nãy trịnh trọng như vậy cũng đã thề, về Liên Hoa Ổ vài ngày mà thôi, có thể. Vì thế cũng gật đầu đáp ứng. Chỉ là lúc nàng gật đầu liền nghĩ tới tương lai lễ lạc tết nhất Giang Yếm Ly nhớ đệ đệ liền trực tiếp mang chồng con về Liên Hoa Ổ ăn tế, chỉ để lại một Kim Lân Đài lạnh băng.
Tàng Sắc lại cười lần nữa, tiếp tục đề ra điều kiện, "Thứ ba, A Ly nhà chúng ta gả vào Kim gia không quyền không thế, ta sợ A Ly sẽ bị khi dễ. Cho nên, thế lực ở chỗ tối của Kim gia cần phải có một phần giao vào tay A Ly."
Kim Tử Hiên đang định gật đầu đáp ứng, bị Kim phu nhân ngăn cản, "Điểm này có thể cho qua đi."
Tàng Sắc nhướng mày, "Qua? Qua như thế nào? Nếu ta nhớ không lầm, lúc Kim phu nhân gả vào Kim gia cũng thu được một phần thế lực âm thầm của Kim gia. Bằng không lão đông tây Kim Quang Thiện kia sẽ chịu nghe lời ngươi như vậy sao?" Lời này của Tàng Sắc không chút khách khí, Kim phu nhân vô pháp phản bác. Không sai, thế lực trong tối của Kim gia một nửa đều do nàng khống chế, bằng không nhiều năm như vậy chỉ dựa vào thế lực nhà mẹ đẻ Kim Quang Thiện cũng sẽ không sợ bà như vậy.
"Mẹ!" Kim Tử Hiên nóng nảy, hắn không để bụng thế lực gì của Kim gia, chỉ cần có thể cưới được Giang Yếm Ly, bỏ đi chức vị gia chủ này hắn cũng làm.
Thật lâu sau, Kim phu nhân thở dài, vẫn gật đầu đáp ứng. Chung quy vẫn là hạnh phúc của nhi tử quan trọng, huống hồ với tính tình của A Ly, cũng sẽ không làm nhi tử của bà khó xử.
"Chuyện cuối cùng, hôm qua đến tột cùng là ai tính kế Kim Tử Hiên tông chủ, làm lại đến A Ly nhà chúng ta, cần phải cho chúng ta một công đạo." Nói xong, thần sắc Tàng Sắc chuyển lạnh, ở đại điển hợp tịch của con trai nàng làm ra loại chuyện này, làm tổn hại trong sạch của Giang Yếm Ly, chuyện này tuyệt đối không thể cho qua dễ dàng như vậy. Cũng may Giang Yếm Ly thích Kim Tử Hiên, nếu Giang Yếm Ly không có tình cảm với Kim Tử Hiên, vậy sau này Giang Yếm Ly làm sao sống nổi? Cho nên mặc kệ là Giang gia hay Kim gia, chuyện này không thể tùy tiện cho qua.
"Tàng Sắc tiền bối yên tâm. Tử Hiên nhớ rõ người nọ là ai, nhất định cho A Ly một công đạo." Trong mắt Kim Tử Hiên hiện lên sắc bén, hắn định nếu Tàng Sắc không đề cập tới thì người tính kế hắn hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Tính tình hắn vốn dĩ không tốt, bao nhiêu ôn nhu đều để lại cho Giang Yếm Ly, hiện giờ có người dám mơ ước vị trí bên cạnh hắn, đương nhiên hắn sẽ cho bọn họ trả giá đại giới.
"Được rồi, vậy Kim phu nhân trở về chuẩn bị việc hôn sự đi." Tàng Sắc vừa lòng, nàng vốn không phải người thích xen vào việc của người khác, nhưng mà Giang Yếm Ly không phải người khác, từ lúc Ngụy Vô Tiện được mang về Liên Hoa Ổ, Giang Yếm Ly đã xem tiểu nam hài này như thân đệ đệ của mình, từ đó về sau, vô luận người khác đối xử với Ngụy Vô Tiện như thế nào Giang Yếm Ly vẫn ôn nhu với hắn không đổi.
Mà nay Tàng Sắc trở lại, cha mẹ Giang Yếm Ly không còn nữa, Tàng Sắc tự nhiên cũng coi đứa nhỏ này như nữ nhi của mình mà đối đãi. Cho nên nàng không thể nhìn Giang Yếm Ly chịu ủy khuất, Giang gia không còn trưởng bối, nếu nàng bị người ta chỉ trích cũng chấp nhận, nàng vẫn muốn vì hảo cô nương Giang Yếm Ly này lật tung một mảnh trời.
Kim phu nhân được lời chắc chắn, liền mang Kim Tử Hiên rời đi, chỉ là Kim Tử Hiên không muốn đi. Hắn có chút không buông bỏ Giang Yếm Ly xuống được, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn sợ Giang Yếm Ly sẽ chán ghét hắn.
"Đi đi. Hiện tại A Ly không muốn gặp ngươi. Trở về nghiêm túc chuẩn bị hôn sự đi, năm ngày sau lại tới Liên Hoa Ổ. Đến lúc đó A Ly mới có thể bằng lòng gặp ngươi." Tàng Sắc nói.
Kỳ thật Giang Yếm Ly chỉ là nhất thời khó có thể tiếp thu mà thôi, dù sao cũng là nữ nhi, da mặt mỏng, chuyện như vậy sáng sớm còn bị trưởng bối bắt gặp, sao có thể không thẹn quá hóa giận. Chỉ là trong tâm Giang Yếm Ly vốn có Kim Tử Hiên, trước đây trốn tránh như vậy là vì những chuyện Kim Quang Thiện đã làm với Ngụy Vô Tiện, hiện giờ Kim Quang Thiện đã chết, ân oán đều đã qua, cũng nên cho Kim Tử Hiên và nàng một cái kết quả.
Kim Tử Hiên ngẩn người, cung kính hướng Tàng Sắc hành lễ, xoay người đi theo Kim phu nhân về Kim Lân Đài.
Ngày hôm sau, từ Kim Lân Đài truyền ra tin tức Giang gia và Kim gia kết thân. Đối tượng lại còn là Đại tiểu thư Giang gia Giang Yếm Ly và Tông chủ Kim gia Kim Tử Hiên.
Đồng thời, trưởng nữ Tần Lĩnh Nhạc thị mưu hại Kim tông chủ mà bị Kim thị chèn ép, trưởng nữ Nhạc Thanh Loan và một thế gia khác ở Tần Lĩnh là Hồ gia có hôn ước, cũng bởi vậy chịu khổ từ hôn. Kim thị nói rõ, sở dĩ Nhạc thị bị chèn ép chỉ vì trưởng nữ này không biết liêm sỉ, có ý đồ bò lên giường Tông chủ Kim thị, mà Tông chủ Kim thị đã có vị hôn thê, không thể chấp nhận sự việc như vậy. Sau đó, trưởng nữ Nhạc thị kia vì hành động này khiến cho tiên môn bách gia không ai chịu cưới, cuối cùng chỉ có thể gả cho một phàm nhân làm vợ, mỗi ngày củi gạo mắm muối lại không có duyên tu tiên, đây là những chuyện sau này.
"Mẹ! Người như thế nào có thể thay sư tỷ làm chủ như vậy, để sư tỷ gả vào cái Kim gia kia." Kim phu nhân và Kim Tử Hiên vừa đi, Ngụy Vô Tiện liền vội vàng hỏi. Giang Trừng dù chưa lên tiếng cũng cau mày.
Tàng Sắc thở dài lắc đầu, "Tiểu tử ngốc, nếu không phải A Ly nguyện ý, ta như thế nào dám quyết định."
"Sư tỷ nguyện ý?" Ngụy Vô Tiện ngốc lăng.
Tàng Sắc gật đầu, "Con nghĩ xem vừa rồi ta đưa A Ly rời đi vì sao lâu như vậy mới trở lại. Đã xảy ra chuyện như vậy, A Ly cũng phải có quyết đoán của mình." Vừa rồi Tàng Sắc đưa Giang Yếm Ly rời đi cũng đã thương lượng qua chuyện này, chỉ là Giang Yếm Ly không ngờ Tàng Sắc nhân cơ hội này đề ra điều kiện với Kim Tử Hiên. Từ đây về sau, Giang Yếm Ly gả qua Kim gia cũng không ai có thể làm khó được nàng, Kim phu nhân hay Kim Tử Hiên đều không thể.
Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng hoàn toàn im lặng, bọn họ sớm nên nghĩ đến, trong tâm Giang Yếm Ly còn Kim Tử Hiên, mà Kim Tử Hiên bây giờ cũng nhất mực chung tình với Giang Yếm Ly, nếu không có nhiều chuyện xảy ra thì bọn họ sớm đã ở bên nhau. Hiện giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, lại đánh vỡ cục diện bế tắc lúc trước, làm hai người có thể có một kết quả tốt.
Editor: Ngáo
Đã đăng: : - //