Naze Boku no Sekai wo Daremo Oboete Inai no ka?

world 3: rinne

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

World 3: Rinne

(1)

Thiếu nữ tóc vàng bị trói ở trên cây cột.

"Cầu xin ngươi... Mau cứu ta..."

Giọng khàn khàn phát ra gần như kêu gào.

Đối với tiếng cầu khẩn này, Kai không có cách nào đáp lại cô ấy —— Bởi vì cậu cũng không nói nên lời.

... Cô gái này...

... Không phải là nhân loại. Rốt cuộc chủng tộc của cô ấy là gì?

Thiếu nữ mọc một đôi cánh trên lưng.

Phần gốc cánh là màu đen thui giống như quạ đen, nhưng khi đôi cánh vươn về phía trước thì dôi cánh cũng dần dần bị nhuộm bởi màu trắng như tuyết.

Sự pha trộn giữa màu trắng và đen.

Tộc Demon (Ác Ma)? Hay là loại Thiên Sứ trong tộc Mythical Beast (Huyễn Thú)?

"Thiên Sứ và Ác Ma..."

"Mara (Thiên Ma)? Rõ ràng là chủng tộc như vậy cũng không tồn tại, nhưng đôi cánh của thiếu nữ trước mặt lại khiến cho người ta liên tưởng đến con lai giữa Thiên Sứ và Ác Ma."————"

'Leng keng'.

Âm thanh của xiếng xích trói buộc thiếu nữ khiến cho Kai lấy lại tinh thần.

"... Cô là... Ai...?"

Có lẽ Kai cho rằng đối phương không đáp lại, bởi vì nó liên quan đến việc không nghe hiểu được ngôn ngữ. Thiếu nữ ra sức mấp máy môi lần nữa và thốt ra âm thanh gần như tan vào hư không.

"Ngươi hỏi ta là ai sao...?"

Kai cố gắng thốt ra với cổ họng khô.

Tôi chỉ muốn hỏi cô là ai thôi. Rốt cuộc cô là ai? Tại sao lại ở trong không gian như vậy, bị giam cầm với phương thức tàn khốc như vậy?

"—— Rinne."

"Rinne, đó là tên cô sao?"

"..."

Thiếu nữ ra sức gật đầu.

"Cầu xin ngươi... Cứu... Cứu ta..."

"Này... Này?"

Trước khi nói xong, thiếu nữ đã bất tỉnh và gục đầu xuống.

... Cô ấy bảo mình cứu cổ là ám chỉ giải thoát khỏi đồng xiềng xích kia sao?

... Làm gì có ai lại 'nhờ' nhân loại giống 'mình' như vậy chứ.

Không chỉ có khả năng sẽ bị tập kích ngược lại vào lúc đến gần mà cũng có khả năng toàn bộ tình huống này là một cái bẫy.

Thế nhưng, thời gian Kai do dự cũng chỉ có vài giây ngắn ngửi mà thôi.

"—— Tôi biết rồi."

Vào lúc đối mặt với Ác Ma ở trạm ga số 9, cậu cảm nhận được áp lực mạnh mẽ khiến cho tóc gáy dựng đứng hết cả lên.

Thế nhưng trên người thiếu nữ này không hề tỏa ra khí tức tà ác này. Điều quan trọng hơn, đây là manh mối mà Kai vất vả tìm được ở trong không gian cổ quái này và nói không chừng thiếu nữ có thể giải thích được nguồn gốc của không gian này.

"Nếu như cứu cô lại bị cô cắn ngược lại, vậy thì chúng ta không nói chuyện được rồi."

Cậu ngước nhìn về thiếu nữ tự xưng là Rinne, giơ Vuốt Rồng lên và nhắm vào ngay xiềng xích đang trói buộc thiếu nữ ở trên cây cột rồi dùng toàn lực vung xuống.

—— Leng keng!

Kai nghe âm thanh giòn giã vang vọng khắp bốn phía và mở to đôi mắt.

"Nó quá cứng! ... Rốt cuộc đống xiền xích này cứng đến mức nào vậy?"

Xiềng xích khiến cho kiếm của Kai bắn ngược về. Rõ ràng là xiềng xích to cỡ ngón út của Kai, nhưng sau khi bị Vuốt Rồng chém thì nó không chỉ không vỡ vụn mà đến ngay cả chút sứt mẻ cũng không có.

"Nếu đã như vậy ——"

Cậu đặt ngón tay lên cò súng của Gunblade.

Trong khi Vuốt Rồng vung xuống, đốm lửa màu đỏ thẫm lan rộng khi lấy xiềng xích làm khởi điểm.

Long Đạn Mô Phỏng nổ 'ầm ầm'.

Để không làm cho thiếu nữ bị thương, Kai nhắm ngay vào phần hư hại của xiềng xích sau cây cột —— Không ngờ là sau khi khói súng mịt mù tan đi, xiềng xích vẫn không bị sứt mẻ chút nào.

"... Vẫn không xi nhê chút nào sao?"

Cho dù dùng đến viên đạn nổ mạnh đến mức có thể đánh bại Ác Ma, nhưng nó vẫn không gây ra chút sứt mẻ trên đó.

Xiềng xích vô cùng mảnh, cảm giác rằng đến ngay cả với sức mạnh của con người cũng có thể miễn cưỡng kéo đứt, nhưng nó lại vô cùng cứng chắc giống như được yểm ma pháp lên vậy.

"Đến ngay cả chiêu này cũng không xài được, mình còn có cách nào chứ..."

Trong tay Kai cũng chỉ có thanh Gunblade này làm vũ khí.

Nếu như công kích của Vuốt Rồng đều không hề hiệu quả, cậu có thể dựa vào cách gì mới có thể phá được xiềng xích chứ?

"... Không đúng, nhân tiện, âm thanh ban nãy có nhắc đến..."

Cậu nghe được âm thanh ở trong Phần Mộ.

Cậu nhớ âm thanh đó khác với âm thanh của Rinne và đó là giọng khàn khàn của một ông già. Âm thanh đó muốn hắn đừng buông thanh kiếm kia ra, mà tên của thanh kiếm đó chính là ——

"Chìa khóa sắp xếp thế giới sao?"

Trong phút chốc.

Tay trái đang cầm thanh Gunblade đen kịt của Kai phát ra ánh sáng chói mắt giống như của mặt trời vậy.

"Nóng quá!... A, đây rốt cuộc là gì?"

Là ánh sáng phát ra từ Vuốt Rồng.

Lưỡi kiếm màu đen chuyển hóa thành lưỡi kiếm nửa trong suốt, các bộ phận ban đầu vốn là thân súng lẫn báng súng cũng dần dần trở nên càng ngày càng giống như thanh kiếm của Sid mà Kai từng nhìn thấy trong Phần Mộ.

—— Gọi lên tên thanh kiếm đã kích hoạt hiệu ứng biến đổi đi kèm.

Nhiệt tỏa ra một lúc mới dịu lại...

Trong tay Kai cầm một thanh trường kiếm phát ra ánh mặt trời nhàn nhạt.

Thân kiếm hơi trong suốt tựa như một viên đá quý cao cấp hoàn toàn tự nhiên và trông vô cùng mỹ lệ.

Mặc dù là một thanh trường kiếm, nhưng nó cũng giống như một 'chìa khóa' khổng lồ.

Thân kiếm tỏa ra Aura trang nghiêm và thần thánh.

Mặc dù Vuốt Rồng không có cách nào đống khóa này suy chuyển chút nào, nhưng đổi sang thanh kiếm của Anh Hùng này thì sao...?

"Làm ơn!"

Cậu vung 'chìa khóa sắp xếp thế giới' xuống.

—— Leng keng.

Cùng với âm thanh giống như tiếng chuông reo, mảnh khóa rơi lả tả trên mặt đất. Quỹ đạo chém chói mắt chặt đứt xiếng xích trói thiếu nữ rơi xuống.

Thiếu nữ có cánh ngã tê liệt xuống đất.

"..."

"Này... Này... Rốt cuộc là sao vậy, nơi này là nơi nào, cô gái này là ai?"

Kai ôm lấy thiếu nữ rơi xuống trong trạng thái bất tỉnh.

Cơ thể thiếu nữ nhẹ đến mức khó tin. Mặc dù chạm vào làn da mềm mại khiến cho Kai xấu hổ trong nháy mắt, nhưng cậu vẫn đặt thiếu nữ nằm trên mặt đất.

"Thế nhưng, lỗ tai cô ấy..."

Sau khi nhìn kỹ càng cẩn thận đối phương một lần nữa, Kai nhận ra được một chuyện khác.

"Là Tinh Linh sao?"

Dựa vào lỗ tai nhìn thoáng thấy dưới mái tóc màu vàng nhạt, hình dáng hình như nhọn hơn so với của con người.

... Tai của Tinh Linh. Không đúng, dựa theo ghi chép thì tai của Tinh Linh còn dài hơn một chút.

... Hình dạng có lẽ là lai giữa nhân loại với Tinh Linh nhỉ?Đôi tai được phân loại theo Tinh Linh của tộc Primal/Bashin (Man Thần) trong khi đôi cánh mọc trên lưng lại theo Thiên Sứ và Ác Ma.

"Mình nhớ Tinh Linh và Thiên Sứ đều thuộc tộc Primal/Bashin (Man Thần) thì phải? Cho nên cô ấy là con lai giữa tộc Demon (Ác Ma) và tộc Primal/Bashin (Man Thần) sao? Ngoại trừ những đặc điểm này ra, cô gái này lại khá giống nhân loại..."

Không sai.

Thiếu nữ có cánh nằm dưới đất, vẻ bề ngoài trông giống thiếu nữ nhân loại một cách đáng kinh ngạc.

Không chỉ có ngũ quan xinh xắn khiến cho người ta thương mến, gò má ửng đỏ lẫn đôi môi xinh xắn cũng tỏa ra vẻ hấp dẫn nhàn nhạt của cô gái tuổi thanh xuân. So với vóc dáng mảnh khảnh, bộ ngực phập phồng lên xuống theo nhịp thở hết lần này đến lần khác trông cực kỳ bổ mắt. Bộ đồ mỏng màu trắng cũng làm lộ ra đường cong của eo.

Nếu như che mất đôi cánh, nói cô ấy là một thiếu nữ khoảng chừng 16 tuổi cũng không phải là nói quá.

Hơn nữa, cô ấy còn là thiếu nữ tỏa ra mị lực mê người và bí ẩn.

"Con lai giữa Nhân Loại, tộc Primal/Bashin (Man Thần) và tộc Demon (Ác Ma)... Sao? Không, điều này làm sao có thể..."

Điều này là không thể nào. Không thể có con cái giữa các chủng tộc khác nhau mới phải.

Thế nhưng, nếu là như vậy, thiếu nữ được đặt tên là Rinne này rốt cuộc là loại nào?

"...Ư... Ư..."

Thiếu nữ run rẩy.

Bả vai cô ấy run rẩy mấy lần và mí mắt vốn đóng chặt từ từ mở ra sau đó.

Cô ấy có con ngươi màu ngọc phỉ thúy và đôi mắt sáng bóng như đá quý, nhưng nhìn chằm chằm vào lại có cảm giác sâu xa mà đá quý không có.

"Này... Này? Cô tỉnh rồi phải không?"

"————"

Thiếu nữ mở to đôi mắt mà không cảnh báo trước chút nào.

Trong khoảnh khắc kế tiếp, thiếu nữ đứng dậy với vẻ mặt giận dữ không thể kìm nén.

"Vanessa ——————————! Ngươi lại dám nhốt ta ở nơi này! Ta không thua, ta không có nhận thua đâu!"

Thiếu nữ ra sức giang đôi cánh trên lưng và vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Tiếp theo, cô ấy chỉ về phía Kai trước mặt.

"Ngươi cho rằng loại Ác Ma cấp thấp yếu ớt có thể ngăn cản được ta sao? Bớt đùa giỡn đi, đừng trốn trốn tránh tránh nữa, hiện thân cho ta, Vanessa! Ngươi không phải là Anh Hùng của Ác Ma sao!"

"Ế? Cô... Cô đợi chút đã!"

"Sau đó, chúng ta phải phân cao thấp với nhau!"

Thiếu nữ hét lên tên Minh Đế Vanessa.

Chính là tên của Ác Ma đã phá hủy thành phố của Liên Bang Urzhar.

... Bởi vì cô ấy có mối thù đối với Ác Ma, cho nên mới tức giận như vậy.

... Nhưng đối tượng cho sự tức giận của cô ấy... Là tôi sao?

"Đợi một chút, cô hiểu lầm rồi, ta cũng không phải là Ác Ma gì cả. Nhân tiện, cô ——"

"Ồn ào chết đi được, ồn ào chết đi được! Mau mang Vanessa đến cho ta!"

Thiếu nữ lắc đầu liên tục và giơ hai tay lên.

Ngay sau đó, lòng bàn tay cô ấy hiện ra hoa văn hình xoắn ốc tỏa ra tia sáng nhiều màu sắc.

"Là pháp thuật sao?"

Nhưng ánh sáng kia là sao cơ chứ?

Dựa vào chủng tộc khác nhau, màu sắc của pháp thuật cũng có khác biệ. Dựa vào ghi chép liên quan đến cuộc đại chiến giữa năm chủng tộc, pháp thuật của Ác Ma là màu tím hoặc màu đen trong khi của tộc Thiên Sứ hay Tinh Linh lại mang ánh sáng màu trắng.

Thế nhưng ở đây có mấy chục —— Hay thậm chí là đủ loại màu sắc đan xen nhau, rốt cuộc loại pháp thuật này là thứ gì cơ chứ?

"Loại Ác Ma cấp thấp giống như ngươi, không đủ sức làm đối thủ của ta đâu!"

Ánh sáng của pháp thuật đến gần.

"Chậc... Tinh Linh Đạn —— "

Kai miễn cướng giơ Gunblade lên và bỗng dưng động tác đóng băng.

Vuốt Rồng biến thành hình dạng thanh kiếm của Sid và đến ngay cả Tinh Linh Đạn Mô Phỏng chứa trong băng đạn cũng không ngoại lệ. Bây giờ Kai cũng không có cách nào đấu lại với pháp thuật.

Ánh sáng của pháp thuật che mất tầm mắt của Kai.

Vào trong khoảnh khắc này.

"Chìa khóa sắp xếp thế giới có thể chặt đứt 'số mệnh'. Chặt đứt số mệnh của cái chết không cần thiết khỏi thế giới."

Giọng nữ nhã nhặn truyền tời từ trên thân kiếm.

"Ế!"

Kai còn chưa kịp cảm thấy nghi hoặc đối với lần này, cậu cứ như vậy vung xuống 'chìa khóa sắp xếp thế giới'.

Thanh kiếm của Sid —— Thanh kiếm ánh sáng lấp lánh ánh mặt trời, đem pháp thuật đủ loại tia sáng do Rinne phóng ra chém một kiếm làm hai phần.

—— Cùng với tiếng 'Ting'.

Pháp thuật bị triệt tiêu trong giai điệu giống như tiếng chuông reo vậy.

Tựa như sóng nhiệt, ảo ảnh hoặc là giấc mơ giữa ban ngày, pháp thuật không để lại chút đốm lửa nào và cứ như vậy mà dần dần biến mất.

"... Pháp thuật biến mất sao?"

Không khỏi lẩm bẩm như vậy, chính Kai đã vung thanh kiếm của Sid.

Lưỡi kiếm có thể chặt đứt pháp thuật —— Nếu như trực tiếp trúng phải một pháp thuật có đe dọa đến tính mạng, lại có thể triệt tiêu giống như 'chưa bao giờ thi triển'.

Mặt khác, thiếu nữ thi triển pháp thuật lại ——

"... Đùa nhau à."

Rinne ngạc nhiên và đứng ngây ra tại chỗ.

Cô ấy nhìn tới nhìn lui Kai và 'chìa khóa sắp xếp thế giới' trong tay cậu.

"Mới vừa... Mới vừa rồi là cái gì vậy? Ta cưa từng nghe đến Ác Ma biết sử dụng loại vũ khí đó!"

"Tôi đã nói với cô rằng mình không phải là Ác Ma rồi mà!"

"Ế?"

"Xem ra cô vội vàng tức giận mà không nghe lời tôi nói nhỉ... Này, tôi là con người, được chứ? Tôi không có cánh của Ác Ma và cũng không có cái đuôi luôn."

Cậu mở hai tay ra.

Bản thân cũng cảm nhận được sự thù địch tỏa ra từ toàn thân trên dưới của thiếu nữ đang dần dần biến mất.

"Bản thân là phe cứu cô, thật sự hy vọng cô ít nhất có thể hiểu tôi không có lòng thù địch."

"... Là ngươi cứu ta sao?"

"Còn ai cứu cô ở đây nữa? Ở đây cũng chỉ có mỗi hai chúng ta thôi mà."

"..."

Đôi cánh giang ra từ từ gấp lại.

Đôi cánh từ từ nhỏ dân và trở nên hoàn toàn không nhìn thấy được từ góc nhìn của Kai. Có lẽ cái này đại biểu cho ý 'không định chiến đấu'.

"Thành thật xin lỗi. Bởi vì tôi từng có kỷ niệm khó quên với Ác Ma, cho nên mới nhất thời kích động..."

Rinne mở miệng nói khi tinh thần lẫn cả người chán nản.

Thế nhưng, ngay sau đó cô ấy lại bực bội hừ một tiếng và hai chân mềm nhũn.

"Chói mắt quá...?"

"Đúng vậy. Cô bất tỉnh mãi cho đến ban nãy, đột nhiên thấy ánh sáng mạnh như vậy, hẳn là không dễ chịu chút nào."

Rinne đặt bàn tay lên trán.

Mặc dù cô ấy rõ ràng là phi nhân loại, nhưng hành động lại giống với nhân loại như đúc.

"Cô vừa mới kêu lên cái tên Vanessa, là đang ám chỉ Anh Hùng của Ác Ma đó sao?"

"..."

Rinne không nói gì và gật đầu.

"Bởi vì cô ta chính là kẻ đầu sỏ giam tôi lại, cho nên tôi mới xuất hiện ở nơi này và chắc chắn là thuộc hạ của cô ta mà."

"Tôi có phần nào trông giống Ác Ma cơ chứ?"

"Tôi... Tôi nào biết chứ! Bởi vì tôi... Chủng tộc không giống nhau... Cho nên cũng không phân biệt được mà..."

Nói đến đây, đôi cánh trên lưng Rinne đã thu nhỏ đến mức được che bởi mái tóc dài và hoàn toàn không bị Kai nhìn thấy.

"Cô nói chủng tộc không giống nhau, cho nên cô cũng không phải là Ác Ma sao?"

"Mara (Thiên Ma) ——"

Là tình cờ sao?

Tên chủng tộc mà Rinne hoàn toàn giống hệt với suy nghĩ lóe lên trong đầu Kai.

"... Tôi cũng từng bị gọi như vậy."

"Nghe nói cũng có ý kiến cho rằng 'nhưng thực ra không phải là chủng tộc này'."

"Không... Chỉ là chủng tộc mà thôi, không thành vấn đề! Vấn đề tầm thường đó vốn không quan trọng chút nào!"

Rinne hét lên với giọng cứng rắn.

—— Đừng nhắc đến chủ đề này.

Cô ấy dường như đang biểu đạt tâm tình như vậy và hai tròng mắt thật to lảo đảo một chút.

"Tôi bày tỏ cảm kích đối với việc anh cứu tôi và cũng xin lỗi vì đã tập kích anh. Nhưng chuyện liên quan đến chủng tộc... Cũng đừng nói đến nó, tôi không thích chủ đề này."

"... Tôi hiểu rồi."

"Cám ơn anh đã nguyện ý thông cảm."

Mặc dù trả lời nghe giống như kiểu hình thức, nhưng nhìn biểu cảm an tâm lẫn dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của cô ấy thì chắc hẳn là lời phát ra từ nội tâm của Rinne.

"Này, nhân loại, ngươi ——"

"Kai."

Kai cố nén xúc động muốn nở nụ cười khổ và trả lời. Mặc dù chủng tộc khác nhau, nhưng tùy tiện bị người khác gọi bằng tên khác thì quả nhiên là vẫn khiến cho cậu hơi khó chấp nhận được.

"Tôi không quen bị gọi là nhân loại."

"... Tôi là Rinne."

Có lẽ là Rinne đang quên phần ký ức nói lên tên họ lúc bị trói trên cột và nói ra tên mình một lần nữa.

"Tôi có một vấn đề muốn hỏi cô —— Bây giờ chúng ta đang ở đâu vậy? Cô nói mình đã từng đánh nhau với Anh Hùng của Ác Ma và sau đó bị nhốt ở nơi này, đúng không?"

"Ừm. Nhưng tôi không biết nơi này là nơi nào đâu."

Rinne nghiêng đầu.

Cô ấy ngửa mặt nhìn lên cột tròn trói mình ban đầu và tiếp đó liếc nhìn xung quanh với dáng vẻ hơi phòng bị.

"Tôi 1vs1 với Minh Đế và sau đó bị nhốt ở nơi này..."

"Cô nói là 1vs1 sao?"

Rinne hời hợt nói ra nội dung khủng khiếp.

... Đối thủ lại là Anh Hùng của Ác Ma?

... Lại có thể sống sót sau khi đánh nhau với tên đó, cũng đã là khả năng khủng khiếp rồi.

Tuy nhiên, bị phong ấn ở đây cũng đã rất ly kỳ và phản ứng của Rinne đối với việc bị người khác hỏi về chủng tộc lẫn đôi cánh có đặc trưng của Ác Ma và Thiên Sứ đều đang phản ánh rằng cô ấy là một tồn tại khá đặc biệt.

"... Chẳng lẽ cô mạnh đến mức 'rối tinh rối mù' hử?"

"Ừm ừm, tôi rất lợi hại chứ?"

Rinne ưỡn ngực tự hào nói.

"Tôi rất mạnh đó. Cho dù gặp phải nhóm lớn Ác Ma, chỉ cần trong đó không có kẻ đặc biệt mạnh thì cũng sẽ bị tôi đánh cho tan tác."

"... Mạnh thành giống như cô, lại phát động thế công về phía tôi mà không lưu tình chút nào."

"Tôi... Không phải tôi đã xin lỗi vì chuyện này rồi sao! Tôi đã nói đó thực sự chỉ là hiểu lầm thôi mà!"

Thiếu nữ đỏ mặt đến tận mang tai.

Đôi tai trông giống của Tinh Linh co rụp lại và hẳn là đang biểu hiện nội tâm dao động.

"Nhưng mà nó thật sự nguy hiểm lắm đó. Tôi vì cho rằng Kai là thuộc hạ của Minh Đế, cho nên ban nãy hoàn toàn không chút 'hạ thủ lưu tình' và cậu có thể ngăn chặn được đúng là quá tốt rồi."

"Nếu như tôi không đỡ được thì sao?"

"Có lẽ cơ thể cậu sẽ biến thành hàng trăm mảnh vụn và hầu như không còn..."

"Làm gì có ai hạ thủ không lưu tình đến mức đó chứ!"

"Nè, làm sao cậu làm được thế, pháp thuật của tôi lại bị cậu chặn lại?"

"Hử? À, thực ra thì tôi cũng không rõ lắm..."

Kai cúi đầu liếc nhìn kiếm của Anh Hùng.

Nghe nói Nhà Tiên Tri Sid từng dựa vào thanh kiếm này và 'đánh đâu thắng đó' ở trong cuộc đại chiến.

... Mình luôn tự hỏi làm sao ngài ấy có thể đấu lại Tứ Anh Hùng chỉ bằng một thanh kiếm.

... Nhưng tình trạng mới vừa rồi, chẳng lẽ đó chính là đáp án của câu hỏi này sao?

Nếu như tin tưởng âm thanh truyền tới từ trên thân kiếm, thanh kiếm này có năng lực chặt đứt 'số mệnh'.

Ban nãy Kai chính là cắt bỏ 'số mệnh' về bản thân trúng pháp thuật của Rinne mà mang vết thương trí mạng. Mặc dù cậu vẫn hơi khó tin, nhưng cậu đã gặp phai hiện tượng màu sắc sặc sỡ quá nhiều cho đến nay. Ngoại trừ tin tưởng vào sự thật phát sinh trước mắt ra, cậu đã không còn lựa chọn nào khác.

"Có lẽ là do thanh kiếm này ——"

"Ừm ừm, thanh kiếm này sao?"

Rinne gật đầu và muốn Kai nói tiếp. Ở sau lưng cô ấy ——

Không gian vốn trống rỗng, đốm đen dạng vòng xoáy lặng lẽ xuất hiện. Vòng xoáy mở rộng trong chớp mắt và 'thứ nào đó' chui ra từ bên trong sau đó.

"Dị thể mang số mệnh đặc biệt ■■ thức tỉnh, đánh giá về sự can thiệp với thế giới mới là 'vô cùng thấp'."

"Khởi động loại bỏ bộ phận tiến hành phong ấn ————"

Đó là một con rối với cơ thể bị phá hư vô cùng thê thảm.

Thứ xuất hiện là thiếu nữ với chủng tộc kỳ lạ và mang những khuyết điểm ở trên khắp cơ thể.

Mặc dù vẻ bề ngoài cực kỳ trông giống con người, nhưng từ trên vai phải mọc ra cơ quan xúc tu giống như rắn dài dọc theo người và trên lưng là đôi cánh dài bằng xương.

Mà cô ta còn có hai đầu và ở trong mắt Kai thì tướng mạo của cô ta có mấy phần giống Rinne.

Nhưng tính quyết định lại khác nhau.

... Cô ta và Rinne là hai người khác nhau.

... Cái lạnh đáng sợ này là gì vậy?

Cho dù cầm 'chìa khóa sắp xếp thế giới' nhưng tay của cậu vẫn không ngừng run rẩy.

"Chính là ngươi!"

Rinne kêu lên với giọng giật mình và hoảng hốt nhảy về phía sau.

"Lúc ta đang giao chiến với Minh Đế... Nhà ngươi đột nhiên xuất hiện và nhốt ta ở nơi này!"

"Vậy cô ta là Ác Ma sao?"

Nếu như nghe lệnh của Minh Đế 'Vanessa', có thể đó là kẻ thuộc chủng tộc Demon (Ác Ma).

Nhưng thật sự là như vậy sao? Con quái vật này là thuộc hạ của Minh Đế 'Vanessa' sao? Trong ghi chép về cuộc đại chiến giữa năm chủng tộc, theo lý mà nói thì không hề có báo cáo về loại Ác Ma này xuất hiện mới đúng.

"Mau chạy đi! Đến bên này!"

Rinne nhanh chóng đưa ra quyết định.

Cô ấy vẫy tay về phía Kai và ngay sau đó chạy về phía sau ba cây cột tròn.

"Cô ta kéo tôi vào nơi này từ phía sau tế đàn! Chỉ cần có thể mở cái lỗ ở bên kia ——"

Thế nhưng, bóng mờ đã che phủ từ trên đầu Rinne.

"Rinne! Cẩn thận phía trên!"

"... Ế?"

Một đốm đen khác xuất hiện từ trên không trung, tay phải của quái vật —— Một cái cắp giống như xúc tu đi ra từ trong đó nhanh như chớp và tập kích về phía Rinne. Cô ấy còn chưa kịp phản ứng thì xúc tu kia đã quấn lấy toàn bộ cơ thể cổ.

"Bắt được dị thể mang số mệnh đặc biệt ■■."

Tiếng kêu thảm thiết của thiếu nữ vang vọng bốn phía.

"Bắt đầu tiến hành phân cấp 'Zero'."

Vòng xoáy màu đen mọc thêm vô số. Quái vật dùng đốm đen cực kỳ nhỏ để dịch chuyển tức thời, cũng sinh ra hàng trăm đốm đen trên trời và càng ngày càng nhiều dính ở trên người Rinne.

Tiếp theo, chúng bắt đầu biến mất.

Cơ thể Rinne dần dần xóa đi hình bóng giống như bị cục gôm tẩy đi vậy.

"A... A?... Không... Đừng... Đừng a a a a!"

Rinne vươn tay về phía Kai.

Cô ấy tựa như đang cầu cứu, nhưng đến ngay cả cánh tay đó cũng bị vòng xoáy màu đen bao phủ và dần dần biến mất.

Nhìn cảnh tượng cơ thể thiếu nữ dần dần bị xóa đi ——

"———————— Bớt đùa giỡn đi!"

Tâm tình kích động vượt qua nỗi sợ hại.

... Ở trong thế giới vô lý đến cực điểm này.

... Con quái vật không thể giải thích xuất hiện ở trước mặt... Nhưng vậy thì sao chứ!

Kai cầm kiếm của Anh Hùng trong tay.

Bản thân Kai cũng vì có thể đánh lại kẻ địch cường đại từ bốn chủng tộc mà luyện tập điên cuồng cho đến tận bây giờ.

Bất kể kẻ địch là ai thì cậu cũng có thể chiến đấu với nó —— Cậu phải làm như vậy mới phải.

Cho nên, đối tượng mà Kai tức giận chính là bản thân run rẩy đứng nhìn từ xa.

"Bây giờ cũng không phải là lúc ta dừng bước không tiến lên!"

Cậu dùng toàn lực nắm lấy thanh trường kiếm ánh sáng.

"Sid, tôi mượn kiếm của ngài dùng một chút!"

Kai nhắm ngay vào xúc tu của quái vật bắt Rinne và vung xuống lưỡi kiếm lấp lánh.

—— Buông Rinne ra!

'Xoẹt'.

Cùng với tiếng 'xoẹt', nhiều vòng xoáy màu đen lùi về phía sau giống như xé màn đêm nhìn thấy ánh sáng vậy.

"...?"

Xúc tu bị chặt đứt khiến quái vật sững sờ một chút.

"Chìa khóa sắp xếp thế giới... Ý thức của thế giới... Thanh kiếm cấm kỵ... Tại sao lại ở chỗ này...?"

"Rinne! Đi bên này!"

Kai không để ý đến đối phương kêu lên và kéo cánh tay của thiếu nữ lại.

"Còn có thể chạy được sao?"

"... Còn... Còn có thể!"

"Đi thôi, chúng ta không cần phải chiến đấu dai dẳng với con quái vật kia!"

Kai kéo tay cô ấy và chạy thẳng về phía chỗ sâu của tế đàn.

Cậu chạy gấp về phía ngón tay Rinne chỉ và ở phần cuối đó ——

"Đó là! Chính là cái đó!"

Có một vết nứt phát sáng.

Kai và Rinne đồng thời nhảy vào trong cánh cửa ánh sáng đang trôi lơ lửng trong không trung.

=======

(2)

Phần Mộ của Ác Ma.

Chỉ trong nháy mắt, Kai đã đứng ngẩn ngơ ở trong Phần Mộ mờ tối.

"... Phù... Phù... A... Thoát... Ra được... Rồi sao...?"

Con quái vật quỷ dị kia vẫn đuổi theo ở sau lưng sao?

Kai thở hổn hển nhìn xung quanh, nhưng không thấy dấu hiệu cho sự xuất hiện của đối phương. Ở trong bóng tối lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển của cậu và Rinne.

"Rinne?"

Thiếu nữ ngã xuống đất không có động tĩnh gì —— Ngay khi cậu nhận định như vậy.

"———— A!"

Rinne bật cả người lên và ôm lấy Kai đang ngồi xổm trên đất.

"Này... Này?"

"... Tôi... Rất sợ... Ưm... Cơ thể... Vẫn còn nổi da gà..."

Trong giọng nói của cô ấy mang theo nghẹn ngào.

Kai vòng tay qua cổ ôm lấy thiếu nữ đang run lẩy bẩy.

"Tôi... Tôi cũng... Rất... Sợ..."

"————"

"... Tôi... Không lừa cô... Đâu..."

"Ừm, tôi cũng cảm thấy thứ kia rất xấu, cho nên tôi cũng giống như cô vậy."

Kai đưa tay vòng qua ôm lấy phần lưng của thiếu nữ tựa sát vào mình.

Điều này cũng khó trách. Trước sự tập kích của con quái vật kia, nếu Kai cứu chậm mấy giây nữa thôi thì thật đúng là không biết được sẽ có hậu quả gì. Cô ấy rơi vào trạng thái khủng hỏa như vậy cũng không gì lạ cả.

"Tạm thời cứ giữ như vậy trước đi, tôi sẽ chờ cô bình phục lại."

Rinne không đáp lại.

Cô ấy im lặng khẽ gật đầu và cũng tăng cường lực ôm chặt lại coi như đáp lại.

"... Ấm áp quá..."

Không bao lâu sau, Rinne nói khẽ với giọng hơi khách khí.

"Vâng?"

"Đây vẫn là... Lần đầu tiên tôi được người ta đối xử như vậy..."

Lần đầu tiên cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của người khác.

Nhận ra được ý này trong lời của Rinne, Kai không khỏi mở miệng hỏi:

"Đồng đội của cô đâu?"

"Tôi không có bất kỳ đồng đội nào cả."

Câu trả lời của thiếu nữ thật sự quá lãnh đạm.

"Tôi luôn luôn... Một mình như vậy... Tôi không hề có đồng đội... Cũng không có người thân... Bên cạnh không có một ai cả. Bởi vì khi tôi lấy lại tinh thần, tôi chỉ một thân một mình mà thôi."

"————"

Khi lấy lại tinh thần, cô ấy đã một thân một mình ở trong thế giới này.

Lời mà Rinne nói ra khiến cho sắc mặt Kai căng thẳng. Bản thân cảm nhận rất rõ điều này, bởi vì sự đau khổ của thiếu nữ đã truyền đạt vào thật sâu trong trái tim cậu.

... Cái này thật đúng là mỉa mai mà.

... Hóa ra không chỉ có mình tôi như vậy.

Cảm giác cô đơn bị toàn thế giới gạt bỏ.

Không ngờ tới ở đây, lại tìm được đối tượng có thể đồng cảm với phần tâm trạng này.

"Tôi... Không biết chút gì về chủng tộc của mình, cho nên tôi luôn luôn một mình. Tất cả các chủng tộc, cho dù là tộc Primal/Bashin (Man Thần) hay tộc Holy Spirit (Thánh Linh) hay tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) đều nói tôi 'không phải là một phần của họ'. cả."

"Cả tộc Demon (Ác Ma) cũng như vậy sao?"

"Bọn họ là chủng tộc xấu xa nhất, lại còn nói tôi là 'tạp chủng xấu xí'. Vì vậy mà tôi vô cùng tức giận, cho nên tôi đã thật sự có tranh cãi lớn với Ác Ma ngay tại chỗ."

Trận chiến càng ngày càng nghiêm trọng và cuối cùng phát triển thành cuộc đấu 1vs1 với Minh Đế Vanessa.

Đây chính là những gì xảy ra với Rinne cho đến nay.

"... Tôi cũng giống như vậy."

Nghe được câu này.

Rinne vốn ôm Kai thật chặt ngẩng mặt lên.

"Kai cũng giống vậy? Điều đó có nghĩa là gì? Anh là con người mà? Không phải con người có ở khắp mọi nơi sao?"

"Tôi không có bất kỳ người quen nào cả. Bởi vì đến ngay cả một người cũng không có, cho nên tôi cũng hoàn toàn giống như cô."

Đến ngay cả bạn thanh mai trúc mã Jeanne lẫn đồng đội Saki và Ashura đều không nhớ ra được Kai. Chẳng biết tại sao mà ở trên thế giới này, chỉ có một mình cậu được coi như là 'chưa từng tồn tại'.

"... Anh nói đến ngay cả một người cũng không còn, là đã chết rồi sao?"

"Không, bọn họ vẫn sống vui vẻ, nhưng dường như đều quên hết tất cả... Tuy nhiên, nói không chừng người có vấn đế thực ra là tôi."

"Điều đó có nghĩa là gì, Kai trông không có chỗ nào kỳ quái cả mà?"

"Không không, nếu như đem mọi thứ nói hết ra, chắc chắn Rinne sẽ giễu cợt tôi."

"Tôi sẽ không cười anh đâu?"

Rinne duy trì tư thế ôm chặt lấy Kai và nói.

"Tôi sẽ không giễu cợt Kai, bởi vì Kai không giễu cợt tôi."

"... Tôi... Không có cách nào tin tưởng sự thật nhân loại thua trận."

Kai lắc đầu và tiếp tục nói:

"Dựa theo những gì tôi nhớ, người chiến thắng trong cuộc đại chiến giữa năm chủng tộc là nhân loại, thế nhưng lịch sử ở nơi này đảo ngược nhận thức của tôi —— Nhân loại nếm mùi thất bại và thành phố của nhân loại cũng bị Ác Ma chiếm đóng."

"Ế? Kai, đợi chút đã."

Rinne ôm Kai tách ra.

"Cái đó có nghĩa là gì, anh nói Ác Ma mở rộng thế lực sao?"

"Hử?"

"Lúc tôi chiến đấu với Minh Đế, chuyện đó cũng chưa từng xảy ra mà..."

"Cô nói 'chuyện đó' là ám chỉ cái gì?"

"Chính là cái chuyện —— Ác Ma chiếm đóng thành phố của con người mà anh nói đó. Tôi chưa từng nghe đến chuyện đó."

Cô ấy ngây người và ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Sau khi im lặng suy nghĩ một lúc, Rinne bỗng nhiên khẽ kêu 'A'.

"Phần tôi nhớ dường như cũng giống của Kai. Mặc dù đó là trước khi tôi đánh nhau với Vanessa, nhưng con người lúc đó dường như bắt đầu chiếm thế thượng phong ở trong cuộc đại chiến."

"Ế! Tại sao lại biến thành như vậy!"

"Tôi nghĩ nó... Có liên quan đến Anh Hùng của con người. Kai hẳn là biết rõ hơn tôi chứ?"

Kai hoài nghi lỗ tai nghe nhầm.

Cậu không ngờ tới mình sẽ nghe được từ này từ trong miệng một chủng tộc khác, Rinne.

"Ác Ma cũng bàn tán ầm ĩ về nó, nói rằng có một tên vô cùng lợi hại ở trong đám con người và cũng được coi là Anh Hùng của con người..."

"Cô từng nghe nói đến Sid sao!"

"A?"

Kai ôm lấy Rinne theo bản năng và kéo về phía mình.

"Rinne, cô từng nhìn thấy Sid sao?"

"Kai... Kai, anh đợi chút đã... Tôi... Tôi chưa từng nghe đến cái tên này, bởi vì tôi không hề hứng thú với tên của con người."

"À... Vậy sao. Vậy thì nói cũng có lý."

Thế nhưng, Saki và Ashura đều nói 'Anh Hùng của con người không hề tồn tại' ở trên thế giới này.

Nói cách khác, nói ra cái từ 'Anh Hùng của con người' này chính là bằng chứng cho thấy giai đoạn lịch sử mà Rinne và Kai biết đều giống nhau.

"Kai?"

"... Tốt quá rồi..."

Cậu buông tay Rinne ra.

Kai ngửa mặt nhìn lên trần nhà mờ tối và thầm thở phào nhẹ nhõm từ đáy lòng. Trí nhớ của cậu không sai, bởi vì thiếu nữ biết được giai đoạn lịch sử đó ở gần ngay trước mắt.

—— Cuối cùng cũng gặp được.

Dưới tình huống hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, sau khi đến thế giới mà con người thua trận trong cuộc đại chiến và thành phố bị chiếm đóng thì cuối cùng cậu cũng tìm được một người.

Một người bạn có thể hiểu được sự cô đơn một mình.

"Hử? Kai, sao thế, có chuyện gì vui sao?"

"Bởi vì chúng ta là bạn, là những người có trí nhớ giống nhau."

"... Bạn?"

Rinne lộ ra vẻ mặt không hiểu gì cả.

Điều này cũng khó trách. Rõ ràng là cô ấy đã trải qua cuộc sống không gia đình và đồng tộc, lại đột nhiên bị gọi là 'bạn' bởi con người gặp phải. Chắc chắn là cô ấy tạm thời khó mà tiếp nhận được.

"Tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Cảm giác này với tâm tình ban nãy Rinne ôm tôi nói 'được cứu rồi' giống nhau."

"... Thật vậy sao?"

"Đúng vậy. Xem ra hai chúng ta không còn một thân một mình nữa."

Nhà Tiên Tri Sid thật sự tồn tại.

Mà lịch sử nói về Sid chiến thắng trong cuộc đại chiến giữa năm chủng tộc chắc chắn từng tồn tại.

Cho dù mỗi một người trên thế giới cũng quên mất chuyện này, nhưng Kai và Rinna vẫn còn nhớ chính xác lịch sử. Bọn họ có chung trí nhớ.

"... Tôi không còn một thân một mình có nghĩa là gì?"

"Bởi vì còn có cả tôi nữa. Mặc dù không có cách nào đảm bảo với cô rằng tôi rất đáng tin cậy để nương tựa cả."

"..."

Rinne ngước mắt quan sát Kai.

Thiếu nữ có cánh nằm dưới đất và bỗng dưng đưa mặt lại gần.

"... Làm gì thế?"

"Kai là người đầu tiên nói với em lời như vậy."

"Vậy sao..."

Rinne vừa nói vừa khẽ cong khóe miệng lên.

"Vậy chúng ta hãy đi cùng nhau."

Đây là lần đầu tiên cô ấy cho người khác thấy —— Nụ cười cứng ngắc không quen lắm.

Truyện Chữ Hay