Cả căn phòng trở nên rực nóng vì màn hôn nhau cực nóng của đôi phu thê trẻ, sau hồi kịch liệt thì Nam Cung Dạ Thần mới luyến tiếc rời đôi môi mềm mại ngọt ngào của Âu Dương Nguyệt Anh, gương mặt hơi ửng đỏ ánh mắt trở nên dịu dàng nhìn Âu Dương Nguyệt Anh đầy yêu thương và sủng nịnh.
Âu Dương Nguyệt Anh cũng nhìn chăm chăm Nam Cung Dạ Thần nhưng ánh mắt lại mang tia kinh ngạc không, thể tin được là hắn lại đỏ mặt. Một đại nam nhân mang tiếng lạnh như tảng băng mà lại đỏ mặt, không phải là nụ hôn đầu đó chứ? Lớn như thế này rồi mà lại đỏ mặt vì một nụ hôn... hihi....! Âu Dương Nguyệt Anh bắt đầu cảm thấy hưbsg thú định mở miệng hỏi nhưng lại cảm nhận được sát khí.
Nam Cung Dạ Thần sau khi định thần lại thì trừng mắt với nàng, ánh mắt chứa đầy sát khí, tức giận nói: “Ai dạy nàng mấy cái này? Nàng mới bao nhiêu tuổi mà lại có thể hôn giỏi như vậy hả?”
“Ta.... ta phải thay y phục đến Nhật Nguyệt Cư!” Âu Dương Nguyệt Nah định lãng đi nhưng không được.
“Nàng nói xem là ai dạy nàng, có phải là Nhị Hoàng Huynh không?” Nam Cung Dạ Thần tức giận. Không ngờ là người họ lại tiến triển tới bước này rồi!!!
“Anh đừng có nói bậy được không!!! Thanh Tâm nói với ta Nhị Vương Gia đó là một người giữ lễ nghĩa nên chắc chắn là không thể dạy ta mấy cái này được.” Âu Dương Nguyệt Anh trả lời.
“Nàng còn nói đỡ cho hắn!” Nam Cung Dạ Thần càng tức giận hơn.
“Dạ Thần, anh cem ta và Nhị Vương Gia đó mới gặp nhau được lần từ hôm anh đãi tiệc đến nay chưa từng gặp lại thì làm sao hắn có thể dạy cho ta mấy cái này được! Còn về làm sao ta biết thù sau này nếu có cơ hội thì ta sẽ nói cho anh biết nha! Có được không?” Âu Dương Nguyệt Anh kiễng chân lên ôm ấy cổ của Nam Cung Dạ Thần ngước mặt lên nhìn hắn nói, gương mặt muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu.