Nam Chủ, Ngươi Đừng Đuổi Theo Ta Nữa

chương 72: giao dịch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lý Dật ngồi trong trung tâm truyền thừa, sắc mặt mệt mỏi, đôi mắt thâm đen.

Tuy vậy nhưng vẫn không ảnh hưởng tới dung mạo của y. Thâm quầng đôi mắt chỉ cho người thấy thêm càng sức sống, lại có chút u ám ma mị. Uể oải khí chất càng tôn lên hắn vẻ lười biếng, không giống như bình thường lạnh băng mĩ pho tượng đồng dạng.

Tuy nhiên mĩ cảm thì mĩ cảm, trở thành một tu sĩ tu vi cao mà vẫn bị thâm đen đôi mắt, uể oải tình thần thế này chỉ trong một đêm. Vậy chắc chắn y đã phải đau đầu suy nghĩ một vấn đề gì đó, dùng % công suốt hoạt động vẫn chưa nghĩ ra.

Như vậy mới gây nên hiện tượng thức khuya của trạch nam thế này.

Tình trạng này đối Lý Dật hơn chục năm trước khá là quen thuộc.

Hắn là cú đêm, học ngày, tối làm, đêm làm bài cày tiểu thuyết. Vì vậy ngủ ít là không tránh khỏi, uể oải cũng theo đó mà ra, mắ thâm đen... thì đừng nói.

Nhưng từ sau khi thành tu sĩ, y không còn bị như vậy nữa. Tu sĩ thể chất hơn người thường mà, nhất là những người tu vi cao như y.

Ban đầu thấy không quen, dần dần lại quen thuộc. Bây giờ xuất hiện để Lý Dật cảm giác đến mới lạ, cũng có quen thuộc. Làm y không khỏi nhớ lại hai mấy năm thanh xuân xưa cũ đầy kỉ niệm đó.

'Thời gian không chừa một ai, quả là câu nói đúng sự thật.'

Lý Dật cảm khái.

"Khoan khoan!!!" Lý Dật lắc đầu, trong lòng tiểu nhân nói.

'Bây giờ cần phải nghĩ cách sinh tồn được trong khu rừng này cho đến khi nam chủ hoàn thành truyền thừa! Không thể nghĩ lung tung được!'

Nhớ đến chuyện này, sọ não y ẩn ẩn lại nhói đau.

Lý Dật lấy ra từ trong không gian giới chỉ vài viên đan dược đút vào miệng nhai. Lúc này y mới cảm thấy khá hơn.

Đan dược này là y đích thân luyện chế, tác dụng bồi bổ, xoa dịu nỗi đau thể xác và các mạch thần kinh.

Y từ mấy năm trước đầu thường xuyên tái hiện về những kí ức lạ hoắc.

Lại là đồng thân cảm thụ, làm hắn mỗi lần tỉnh dậy đều đau mỏi cực kì, sọ não phát đau. Về sau mới luyện chế ra thể loại thuốc kia. Cứ mỗi lần đau lại nhai mấy viên. Cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Bây giờ công dụng của nó càng ngày càng tốt. Chữa được con tim mệt mỏi cùng sọ não của y luôn.

Lý Dật thở dài, cách đều nghĩ không ra, vậy đành mặc cho dòng đời đưa đẩy vậy.

Cùng lắm thì trọng thương bế quan vài chục năm, dù sao từng ấy thời gian đối với y cũng không là gì.

Ngay sau khi Lý Dật vừa nghĩ như vậy, hệ thông lại nhảy ra, giọng nói không biểu cảm, nội dung nghe xong y chỉ muốn đập nó một phát.

"Thương thành hệ thống giao dịch mở ra, mời các kí chủ mau chóng vào giao dịch."

"Kí chủ, ngươi nhanh vào nha. Lướt qua vật phẩm, có thể tìm đến đan dược chống ma khí với giá có thể trả được bằng linh thạch hay những thứ khác có thể trao đổi với các kí chủ khác nha. Hệ thống hoạt động ngẫu nhiên mở đó." Hệ thống kích động nói.

Lý Dật nghe xong ẩn ẩn đau đầu, tại sao ngay sau khi y đã trải qua một đêm vô cùng mệt mỏi và phải sử dụng não tối đa công suất đếm bây giờ còn ẩn ẩn đau và khi y đã từ bỏ mới nhô ra?

Ra sớm có phải là y khỏi phải như vậy suy nghĩ nhiều không?

Lý Dật lấy ra lọ đan dược đút một viên vào miệng nhai, mặt không đổi sắc, tâm đau mệt mỏi.

Thấy đỡ hơn rồi, y mới mở bảng hệ thống vào thương thành, gõ đan dược chống ma khí.

Quả thật ra tới loại, toàn là thiên cấp đan dược.

Giá đổi, ân, rất chi là... y còn chẳng biết nó là gì nữa.

Xương của rồng lửa, hỏa kỳ lân, một khúc cây Thái Khúc năm, đôi mắt của thần rừng Har, vảy của ngân ngư thủ lĩnh Ast... vân vân và mây mây. Toàn những thứ y chưa nghe nói bao giờ.

Lý Dật một lần nữa nhận định cuộc đời xui xẻo của bản thân vừa kéo xuống.

Cái cuối cùng cũng là thứ y chưa nghe nói bao giờ.

Một lần nữa nhận mệnh, khi Lý Dật đang định đóng thương thành thì một cái bảng giao dịch đan dược chống ma khí hiện lên, cũng là thiên cấp đan dược.

Giá ra là vạn thượng phẩm linh thạch, ghi chú bên trên là cần giao dịch gấp.

Lý Dật ước lượng một chút linh thạch của bản thân mang theo.

vạn ...

Còn thiếu tận ngàn thượng phẩm linh thạch....

Không biết có hay không có thể giảm giá.

Lý Dật ấn vào nhắn tin giao dịch hình thức.

Thông qua não bộ suy nghĩ viết thành chữ gửi đi.

[Ẩn danh] Người mua: Ngươi hảo, tôi muốn giao dịch vật phẩm. Tuy nhiên trên tay tôi hiện tại chỉ có vạn thượng phẩm linh thạch. Tôi có thể giao dịch trước sau đó trả phần còn lại được không?

[Ẩn danh] Người bán: Có thể, tuy nhiên ngươi cần đưa trước canh giờ sau. Vì đó là thời gian đóng cổng giao dịch.

[Ẩn Danh] Người mua: Hảo, cảm ơn rất nhiều.

[Ẩn danh] Người bán: Bắt đầu giao dịch thôi.

"Bắt đầu giao dịch." Lý Dật nói với hệ thống.

Đồng thời hắn bỏ từ không gian chỉ giới ra vạn thượng phẩm linh thạch. Mỗi lần bỏ ra một vạn đều bụ hệ thống nhanh chóng hấp thu chuyển hóa.

Cuối cùng chuyển xong, Lý Dật ấn vào nút giao dịch. Số lượng tiền quy đổi từ linh thạch nhanh chóng biến mất, y đồng thời cũng nhận được hệ thống thông báo giao dịch hoàn thành, vật phẩm đã chuyển tới.

Chất lượng đúng như theo mô tả không gì khác.

Việc quan trọng tiếp theo là tìm đủ ngàn linh thạch trong canh giờ để chuyển qua cho người ta.

Tuy nhiên y hiện tại cần phải ra khỏi khu rừng, mà đi ra đi vào bất tiện quá.

Do nơi này ma khí nặng, tiểu thiên địa cũng không mở được. Bởi vì nó là thuộc về tiên đồ vật, tại nơi tràn ngập ma khí này mở rất bất lợi tới chất lượng của nó.

Không cách nào khác, y đành phải gọi hệ thống ra bàn chuyện.

"Hệ thống, ta bây giờ cần gấp ngàn linh thạch, nên kiếm thế nào đây?"

"Ngươi cần gấp, vậy chỉ cần lên thương thành giao dịch vật phẩm đưa lên đồ bán báo giá là xong. Có gì đâu." Hệ thống ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn y.

Lý Dật lúc này mới ngớ ra, hiển nhiên không nghĩ đến cái này.

Truyện Chữ Hay