Lý Dật dừng lại không đi là bởi vì y nghĩ đến y chưa thu thập Vô Túc kiếm.
Ngay lập tức Lý Dật lấy từ trong không gian ra một cái ngọc giản, đọc thông tin về Vô Túc kiếm này.
Vô Túc Kiếm là do thiên hạ đệ nhất chùy Kim Cốt tiền bối dùng Long Nha loại này xa xỉ hi hữu vật liệu luyện khí để đúc kiếm.
Vô Túc kiếm đúc thành gây ra dị tượng, không chỉ có ở Thải Linh giới người tu luyện gây tiếng vang mà tận tới Kỷ Linh giới các vị đại tiền bối cũng chú ý tới.
Sau đó thảm kịch xảy ra, nhiều người hỏi mua thế nhưng chủ lại không muốn bán.
Đến đây vị tiền bối kia phải trốn chạy khắp nơi.
Cuối cùng là không chịu giao kiếm, vẫn thân, thần hồn không biết, kiếm cũng thất lạc không biết nơi nào.
Theo bản ghi chú thì Vô Túc kiếm khí tức xuất hiện một lần và duy nhất ở hồ Thủ Du.
Hồ Thủ Du này nông thấy đáy, nước chính là đặc sệt nước thuốc, tu sĩ ở đây ngâm nước % sẽ chết!
Nhưng nếu pháp khí hoặc linh thú, linh vật ở đây ngâm nước lâu sẽ rất có lợi, pháp khí sẽ sinh khí linh, linh vật, linh thú sẽ mạnh càng mạnh.
Hơn vạn năm trước nơi này tu sĩ tấp nập nhưng về sau chỉ còn lại thưa thớt.
Đa phần là các vị đại lão.
Nguyên nhân là do có một đàn linh thú siêu cường đại tới nơi này chiếm giữ.
Ai tới đuổi ai.
Nguyên nhân vì thế mà vạn năm nay hồ Thủ Du này không có mấy tu sĩ tới nữa.
Lý Dật nghĩ nghĩ khả năng cao Vô Túc kiếm ở nơi này.
Thế là y liền phi kiếm chuyển hướng tới Thủ Du hồ.
Quả nhiên vừa đến nơi đã thấy ở đó có một đàn thất thải ngưu nằm ngâm nước trên hồ.
Phía trung tâm ngưu quần có một con kim quang sừng ngưu ngồi trên lưng một nho nhỏ tiểu thân ảnh.
Tất cả đều rất ôn hòa, thoải mái ngâm nước.
Khi cả đàn nhận ra sự tồn tại của Lý Dật đều ngước đầu lên nhìn y, vẻ mặt đề phòng cùng e sợ.
Lý Dật cũng không quan tâm lắm.
Chính là y cố ý thả ra khí tức của bản thân. Điều này khiến mọi chuyện dễ dàng hơn một chút.
Dù sao... nơi này chính là cổ đại, ở đây quy tắc chính là cường giả vi tôn.
Áp dụng với tất cả trên thế giới này.
Lý Dật thong thả bến đến, nhưng y chú ý không ở đàn ngưu mà là nho nhỏ thân ảnh ngồi trên ngưu đầu lĩnh. Chính là cái con có kim quang sừng.
Là một cái nam đồng, da trắng, khuôn mặt thiên sứ, đáng yêu, vô tình bán manh loại hình.
Thân chỉ mặc một cái yếm đỏ thiêu phượng chỉ vàng.
Lý Dật đoán đây chính là hóa hình kiếm linh của Vô Túc kiếm đi.
Hình dạng đắc nhỏ bé thế này liền sinh ra chưa được mấy ngàn năm đi.
Để bồi dưỡng Vô Túc kiếm loại này thượng tiên phẩm kiếm cấp bậc. Thủ Du hồ này nho nhỏ khu vực tiên hồ khẳng định tiêu hao không nhỏ năng lượng!
Lý Dật lại gần hồ đưa tay vào nhúng thử.
Một trận tê tê như có nho nhỏ dòng điện truyền tới, thoải mái cực kì.
Lý Dật trong lòng ám ám.
Quả nhiên là giảm đi, hiện tại Thủ Du hồ năng lượng % cũng không đến.
Lúc sinh ra kiếm linh khẳng định còn ít nữa. Cũng may mấy ngàn năm trở lại đây có Vô Túc kiếm cùng cộng sinh, khả năng kéo về một ít chống đỡ hơi tàn.
Nhưng hiện tại, có lẽ Thủ Du hồ mau chóng biến thành bình thường hồ thôi.
Bởi vì Lý Dật ở đây, nhiệm vụ y có đây.
Mất đi Vô Túc kiếm này thần cộng sinh đối tượng, khẳng định tốc độ khôi phục của Thủ Du hồ khẳng định chậm!
Tuy chậm nhưng khả năng tương lai có lẽ sẽ quay lại đẳng cấp khi xưa.
Thế nhưng còn có tu sĩ đâu, bọn họ mà biết đẳng cấp Thủ Du hồ rớt xuống khẳng định nhân cơ hội này đến đây nhân cơ hội đầu cơ trục lợi!
Tốc độ hấp thụ thì nhanh mà bổ vào thì chậm, chắc chắn chẳng mấy chốc Thủ Du hồ sẽ biến thành phế hồ, lúc đó là đã hoàn toàn chết hồ, không có khả năng trở lại.
Lý Dật thở dài một tiếng đứng dậy tiếp tục đi tới phía trung tâm quần ngưu.
Bước chân y khinh đạm, nhẹ như gió lướt trên nước đi.
Nhìn như chậm rãi tốc độ lại kinh người. Chẳng mất chốc đã xuất hiện trước mặt tiểu kiếm linh.
Tiểu kiếm linh như hài đồng năm tuổi ngơ ngác, nghi hoặc nhìn Lý Dật như đang hỏi 'ai?' 'y vì gì xuất hiện trước mặt bản thân?'
Trong lúc vô tình đã bắn ra một đoàn manh.
Lý Dật thực thích trẻ con, đối với tiểu kiếm linh làm một cái tươi cười nói.
"Ngươi, muốn có cộng sự không?" Ý ở đây là cần một người chủ hay không.
Tiểu nam hài trong mắt càng toát ra thật sâu nghi hoặc. Tiểu kiếm linh dường như không hiểu Lý Dật ý tứ.
Nho nhỏ thân ảnh đầu hơi nghiêng sang một bên. Này động tác lại vô tình bán manh tới rồi.
Ngươi một lúc sau đó tiểu kiếm linh liền hỏi ý đàn ngưu thủ lĩnh.
Thật giống như vô tri đứa bé gặp thứ không hiểu nghi hoặc hỏi gia trưởng.
Lý Dật rất hiểu ý im lặng đứng một bên, đợi tiểu manh manh hỏi xong.
Rất nhanh tiểu manh manh cùng 'gia trưởng' đã trao đổi xong.
Y quay đầu nhòn Lý Dật, dùng đôi mắt to tròn, sáng lấp lánh như ngôi sao xa nhìn y mở miệng.
Giọng nói non nớt, nhu nhu, mềm mại như thiên thần làm tâm Lý Dật nhu thành một đoàn.
"Cộng sự, cộng sự, kim sừng nói muốn cộng sự."
Đắc tiểu manh manh nói không rõ ràng lắm nhưng Lý Dật đã hiểu.
Này ngưu đầu lĩnh khẳng định biết tiểu manh manh cần một tốt chủ nhân, (khẳng định nghĩ là y.)
______________________________________
Một góc phía sau hậu trường:
TieuThanh: "Hoan nghênh tiểu Manh Manh gia nhập kịch tổ. Đại gia đánh cái chúc mừng nào ╰(°▽°)╯"
Lý Dật: "Thật là một đáng yêu tiểu nam hài! (′▽'〃)"
Mộ Dung Huyền: "Ta khi còn nhỏ trường khẳng định đáng yêu hơn y. ヽ('Д´)ノ"
TieuThanh: "Cút, nam chính hôm nay không có diễn phân!"