Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Tuyết Vi choáng váng một hồi, khi định thần lại thì bản thân đã đứng trong không gian ảo của hệ thống. Thấy hình ảnh núi non trùng điệp quen thuộc, Tử Tuyết Vi thở nhẹ một cái.
[ Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, khen thưởng điểm ]
[ Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, khen thưởng điểm ]
Âm thanh máy móc của hệ thống lần lượt vang lên trong đầu, Tử Tuyết Vi liền nhìn thấy bảng số liệu của cô hiện lên trước mặt
Ký chủ: Tử Tuyết Vi
Giới tính: Nữ
Tuổi:
Điểm số:
Khen thưởng: điểm
Vật phẩm đã mua:
Vật phẩm đã sử dụng:
Kỹ năng:
Cấp bậc:
Vòng quay may mắn:
Tử Tuyết Vi hỏi
[ Cấp bậc có tác dụng gì? Chưng cho nhiều chữ? ]
Hệ thống xì mũi khinh thường, à mà nó không có mũi..
[ Đương nhiên không phải! Mỗi lần cô trải qua một thế giới, còn hoàn thành đủ hai nhiệm vụ chính phụ thì cô sẽ tăng một cấp, mỗi lần tăng một cấp, vật phẩm bị khóa trong cửa hàng thời không của hệ thống sẽ mở ra nhiều hơn ]
[ Nha? Giống như đang chơi game thời trang vậy! Mỗi lần ta tăng cấp, một bộ váy xinh đẹp lung linh vốn bị khóa đen sẽ mở ra và ta sẽ hốt nó! ]
Hệ thống khinh bỉ nói
[ Ký chủ, cô trẻ con quá, chừng này tuổi còn chơi game thời trang của mấy bé gái ]
[ Hừ, hệ thống thối, game này vốn dành cho mọi lứa tuổi, hơn nữa đồ họa tuyệt đỉnh, tất cả trang phục, kiểu tóc, màu da, nền, trang sức,... đều được thiết kế cực kì xinh đẹp và tinh xảo, ta chơi thì có gì mà sai chứ, mi cũng chơi thử một chút đi cho đời bớt nhạt nhẽo! ]
[ Bản hệ thống cũng không có rảnh rang như cô ]
Tử Tuyết Vi cũng không thèm đôi co với hệ thống nữa, trực tiếp hỏi điều mà cô thắc mắc
[ Kỹ năng là thứ gì? Làm sao có được? ]
[ Kỹ năng là tự cô phải học, bản hệ thống không giúp cô học được đâu! ]
Tử Tuyết Vi nhíu mày
[ Học bằng cách nào? ]
[ Đương nhiên là học từ trong thế giới nhiệm vụ rồi. Ví dụ như kỹ năng nấu nướng, kỹ năng cầm, kỳ, thi, họa, vân vân và mây mây ]
[ Hơ? Thế nhưng ta đọc trong tiểu thuyết, nó có nói những kỹ năng đó khi nhập vào xác nguyên chủ nào thì sẽ thừa hưởng kỹ năng của người đó cơ mà?! ]
Hệ thống lại tiếp tục dùng giọng điệu khinh bỉ, trực tiếp phá nát mộng tưởng của Tử Tuyết Vi
[ Ký chủ, cô đang nằm mơ sao? Làm gì có chuyện dễ dàng ăn không như vậy? Ví như cô chỉ học lý thuyết, hơn nữa lại cực kỳ xuất sắc nhưng lại không thực hành, thử hỏi cô có giỏi được không? Có thể thành thạo không? Ông bà xưa có câu, học đi đôi với...]
Hệ thống chưa kịp lải nhải hết, Tử Tuyết Vi đã đưa tay cắt ngang
[ Dừng, dừng, dừng... ]
Trong thế giới nhiệm vụ thì cũng thôi đi, đến ngay cả không gian nghỉ ngơi của cô mà hệ thống cũng không buông tha. Đây có phải là hệ thống bị lỗi không vậy? Con mẹ nó, làm ơn ai đó đổi hệ thống cho cô đi. Cô thấy Nhị Cẩu Tử của Boss Sênh mặc dù thích bị ngược nhưng vẫn tốt hơn cái hệ thống quỷ này nhiều lắm!
Hệ thống của Thời Sênh, biệt danh Nhị Cẩu Tử và thích ăn hành:)) trong "Boss là nữ phụ" - Mặc Linh
[ Cái vòng quay may mắn gì đó, khi nào ta mới được quay? ]
[ Cái này thì tuỳ thuộc thôi, hai chữ "may mắn" hoàn toàn không phải để chưng, khi nào cô được quay và quay được vật phẩm gì thì phải dựa vào may mắn của cô thôi! ] - Hệ thống vô trách nhiệm nói
Tử Tuyết Vi nổi gân xanh, muốn chửi điên lên một trận, nhưng dường như cô nhớ ra cái gì, mắt loé loé hỏi
[ Ta nhớ rõ mình đã học được kỹ năng làm bánh mà, nhưng sao trên bảng số liệu lại không có? Ngươi định quỵt của ta? ]
[ Ký chủ à, cô nghĩ cái trình độ nấu ăn tệ hại ấy của cô thì hệ thống sẽ công nhận đó là một kỹ năng sao? Không thể nào, kỹ năng chính là phải xuất sắc về một lĩnh vực nào đó, xuất sắc đến mức trổ tài nó một cách hoàn hảo, không có bất cứ sai sót nào. Cho nên, với cái trình độ trẻ lên ba nấu ăn của cô, hệ thống tuyệt đối sẽ không, công, nhận! ]
Tử Tuyết Vi thiếu chút nữa là gầm lên. Sao cái hệ thống thối này lại có thể như thế cơ chứ, không an ủi thì thôi, vì cái rắm gì mà chê đến mức tệ hại như thế. Nhưng mà...
[ Này, khoan đã! Ta nấu ăn đã được ba người khen ngon đấy, đặc biệt cái tên kén ăn Tạ Lãnh Chi kia cũng công nhận còn gì, bổn tiểu thư... ]
Tử Tuyết Vi đang nói hăng hái đột nhiên ngừng lại, sau đó cô vỗ vỗ trán, đôi mắt nghi hoặc
Tạ Lãnh Chi là ai vậy?
Sao cô lại biết cái tên này? Và tại sao...khi nhắc đến lại đau lòng như vậy?