Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

chương 258: quỷ vương 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cho đến nay, [Strange Grief] đã trải qua muôn vàn khó khăn. Đối thủ đôi khi là quái vật, đôi khi là phantom, đôi khi là con người, và đôi khi là chính bản thân “tình huống”.

Một cơn chấn động mạnh mẽ lan tỏa. Khi đống bụi bị thổi bay, Sytry, người đã xác định được tình hình, nhanh chóng đứng dậy và cất cao giọng.

“ đang kiềm chế sự hủy diệệệệệtttt! Làm ơn hãy giúp đỡ, nếu nó tiếp tục, chuyện này sẽ trở thành một thảm họọọaaa! Nó sẽ trở thành! Một thảm họa!”

“! Này, đi dừng nó đi~! Mấy người, đừng có để Cry làm hết mọi việc chứ~!”

“Niii-san!? Moooh!”

Không chút chậm chễ, chị gái cô, Liz, hùa theo. Pháp sư thuộc [First Step] bắt đầu dùng ma thuật như thể giọng cô đã mang họ quay lại thực tại. Đấu trường, nơi đáng ra phải rất vững chắc, đang vang lên những tiếng nứt vỡ. Làn sóng hủy diệt bắt đầu từ trung tâm rung lên như tiếng tim đập, cứ như thể một con quái vật đang chờ được thức tỉnh vậy.

“Cry-san đang! Kiềm hãm! [Cáo]!”

Đôi đồng tử màu hồng của cô nhìn xuống sân đấu. Một người đàn ông đeo mặt nạ cáo và lãnh đạo bọn cô đang cùng nắm lấy một thanh kiếm được cắm trên mặt đất. Ngay trước khi đám bụi mù che khuất mọi thứ, kẻ đang cầm thanh kiếm là tay mặt nạ cáo. Vậy nên, nhìn qua thì có vẻ hắn là người đã kích hoạt Thánh tích. Tuy nhiên––điều đó là sai lầm. Sytry biết vậy. Quá mạo hiểm khi kích hoạt một Thánh tích như thế ở nơi công cộng. [Cửu vĩ hồ ảnh] chẳng có lí do gì sử dụng nó trong tình huống này cả.

Ngay từ đầu, dù rất khó để phán đoán với khoảng cách này, nhưng cánh tay cầm kiếm thấp hơn là của Cry Andrich.

Sytry lấy ra nhiều Mana potion nhất có thể từ túi và đặt chúng lên ghế. Tóc của Lucia đang tung bay do sử dụng một lượng lớn ma lực. Một nguồn năng lượng khủng bố được giải phóng xuống lòng đất từ bàn tay em ấy, cái được ấn xuống mặt đất, nhằm kìm hãm làn sóng hủy diệt. Mọi khoảnh khắc đều rất quan trọng. Ở đây gần như chẳng có ai, cả kẻ địch lẫn đồng minh, có thể nắm bắt chính xác tình huống. Vậy thì kẻ thắng––là kẻ khơi mào dòng chảy.

Sytry cảm thấy một cơn rùng mình mạnh mẽ chạy khắp cơ thể. Chúng ta không thể, để [Cáo], tùy ý làm bậy!

“Tôi sẽ đi thông báo cho mọi ngườờờờờiiiii!”

“Aaaa, aaaah, em ấy quá phấn khích rồi.”

“Woooooooooooooooooh, mình cũng sẽ đi luôn!”

“Yeah, yeah, Luke-chan, hãy ngăn chặn sự hủy diệt từ chỗ này nào.”

Luke rống lên, nhưng chị gái cô đã nhanh chóng kiềm anh ta lại. Đây là sự phân chia công việc. Sức mạnh đột phá của Luke Syscol rất lợi hại, nhưng ảnh không hề tương thích với loại tình huống này (chà, ngay từ đầu cô còn chẳng biết liệu thanh kiếm của anh ta có thể ngăn chặn được nguồn năng lượng này không nữa). Lucia và Anthem đang dùng sức mạnh của mình để kìm hãm sự hủy diệt nhiều nhất có thể. Các pháp sư thuộc [First Step] đang giới hạn số năng lượng tỏa ra từ trung tâm với khuôn mặt tái nhợt. Nếu là chị gái cô, cô ấy sẽ ép từng tên một trong đám cùi này uống Mana potion để hồi phục.

Giữa cơn chấn động dữ dội, Sytry chạy xung quanh các khán đài và hô rõ to.

“Mọi người, chúng ta đang gặp rắc rốốốốiiii! Là [Cáo]! đang, kiềm hãm sự hủy diệệệệtttt! Làm ơn giúp đỡỡỡỡ! Nếu nó tiếp tục, đây sẽ là một thảm họọọọaaaa!”

§

§

§

Tình huống đã trở nên nguy hiểm. Đó là tất cả những gì tôi biết.

mà tôi đang nắm sáng lên rực rỡ. Nó còn mạnh hơn bất cứ Thánh tích vũ khí nào mà tôi đã từng nghịch trước đây. Kể cả tôi, người có khả năng cảm nhận cùi bắp, cũng có thể cảm nhận được, nên tôi chắc rằng tất cả mọi người trong đấu trường đều cảm nhận thấy điều tương tự. Chẳng lẽ tôi…bị chiếu tướng rồi sao?

Cho đến giờ tôi đã phạm rất nhiều sai lầm, nhưng về căn bản, sức mạnh của tôi chỉ ở mức tiểu tốt. Tôi chưa bao giờ kích hoạt một Thánh tích có sức hủy diệt lớn đến mức này.

Trước mặt tôi, người đeo mặt nạ cáo vươn tay ra và nắm lấy cán kiếm. Tôi không thể thấy ánh mắt anh ta bởi chiếc mặt nạ, nhưng tôi có thể thấy ảnh đang nghiến răng. Có vẻ như anh ta đang rất tức giận. Tôi nhanh chóng hít sâu một hơi.

“Chà, bình tĩnh lại nào. Vào những lúc như thế này, anh phải bình tĩnh.”

“Kuh…………”

Tôi nhìn lên và thấy đấu trường đang rung chuyển dữ dội. Tôi không cảm thấy sự rung động, nhưng nó không phải là động đất thông thường. Thêm vào đó, áp lực tỏa ra từ chìa khóa không có vẻ gì là sẽ dịu đi. Tôi làm gì bây giờ? Tôi nên làm gì đây? Cứ thế này thì Cleat sẽ bị hủy diệt mất. Nghiêm túc đấy, đây là lí do tôi bảo họ đừng để tôi giữ chìa khóa mà…

“………Tôi tự hỏi liệu chìa khóa này có sớm biến thành đậu phụ rán luôn không nhỉ.”

“Agh…… Tsu…Nuuuuuh………”

“Này? Tôi nghiêm túc hỏi đấy, nhưng mà… Làm thế nào anh biến Thánh tích đó thành đậu rán được vậy?”

“Kuh… Guh… Gah…… Ah…Aaaaaaaaaaaaaaah…”

Khi tôi hỏi với ánh mắt đầy hi vọng, tay mặt nạ cáo rên rỉ bằng giọng như thể vang lên từ đáy địa ngục. Tôi thực sự không hiểu lắm, nhưng có vẻ như anh ta không còn sức để mà nói. Uuuun… Nếu là cùng một Thánh tích, chiếc chìa khóa này hẳn có thể biến thành đậu phụ rán nếu bạn làm gì đó với nó––.

Tôi muốn bỏ tay ra và thử mấy thứ, nhưng tay tôi cứ bị dính chặt lấy chìa khóa và không buông ra được. Tôi còn không thể đứng lên bởi ông mặt nạ cáo đang ấn tôi xuống. Cả tình huống đang chống lại tôi. Thôi nào, tôi đã xui xẻo lắm rồi. Trong khi kiềm nén khao khát muốn khóc, tôi sợ hãi đưa ra đề nghị.

“Tôi thực sự xin lỗi, anh có thể tránh sang bên kia một lúc được không? Tôi muốn thử mấy thứ…”

“!?Cái-gì––Kuh!?”

Tôi không biết sao tên mặt nạ cáo trông đau đớn vậy trong khi tôi vẫn ổn. Và có vẻ như, anh ta sẽ không tránh sang một bên. Tuy nhiên, dù tôi có cùi thì tôi vẫn là một level 8, nên tôi không thể không làm gì trong một tình huống khẩn cấp như thế này được. Tôi đã xử lí rất nhiều Thánh tích cho đến giờ. Trong số đó, tất nhiên, có những Thánh tích loại kiếm. Tôi chỉ vô đối với những người bạn thuở nhỏ của mình về khoản dành thời gian với Thánh tích thôi. Tôi hẳn có thể kiểm soát được cái này.

Hãy tin tưởng vào chính mình. Khoảng thời gian dành ra với các Thánh tích sẽ không phản bội mày đâu. Tôi nhắm mắt lại và tập trung tinh thần. Tôi chuyển ý thức của mình về phía thanh kiếm và kiềm chế sự kích hoạt của nó dựa trên kinh nghiệm và kiến thức bản thân.

––Rồi, vào khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy có gì đó âm ấm trên mặt.

“!?”

Tôi mở mắt ra. Tên mặt nạ cáo đang nôn ra máu. Một mùi tanh na ná mùi sắt lan tràn trong không khí. Quả nhiên, ngay cả khi tôi đã quen với việc ngửi mùi máu––. Trong khi tôi đứng hình, tay mặt nạ cáo ngày càng phun ra nhiều máu hơn. Tay tôi đang dính lấy thanh kiếm, nên tôi không thể nào tránh được.

“!??”

“Ah……Gagu……….”

“Eh?”

Tên mặt nạ cáo từ từ dịch cánh tay trái lên đỉnh của . Đó là lúc tôi nhận ra. đang tỏa sáng hơn nữa. Màu của nó đang dần chuyển đỏ. Sức mạnh chảy xuống đất cũng tăng lên nhiều hơn so với lúc nãy. Areh? Areh? Kh-Không, tôi đang tính dừng nó mà––.

Tôi cố gắng hơn để kiểm soát nó. chuyển đỏ như thể bị luộc và đấu trường rung chuyển dữ dội hơn. Mọi người bỏ chạy, tiếng rống và tiếng la hét vang khắp nơi. Areh? Sẽ có chuyện gì nếu––tôi không kiểm soát được nó?

…………………Tôi hiểu rồi… Thánh tích này khác hẳn với mọi loại tôi từng dùng trước đây, huh? Anh ta trông có vẻ còn ý thức, nhưng tay mặt nạ cáo đã hoàn toàn choáng váng rồi. Anh muốn này đến thế sao––Chờ tí? Có lẽ nào bởi tay mặt nạ cáo trước mặt này mà tôi không thể kiểm soát nó chăng? Gã này đã cố dùng trước đó. Rồi cái đấy biến thành đậu phụ rán (điều không hợp lí chút nào), nhưng sẽ không kì quái nếu gã vẫn muốn tiếp tục sử dụng nó.

May mắn là gã có vẻ không còn chút sức lực nào nữa rồi. Tay mặt nạ cáo muốn kích hoạt thanh kiếm, còn tôi muốn dừng nó lại. Có vẻ như tôi sẽ không có hỗ trợ rồi. Nên tôi nghiến răng.

“Vậy đây là một cuộc đấu sức. Hãy nghiêm túc nào.”

“!?”

“Wooooooooooooooooh.”

Tôi trút toàn bộ sức mạnh vào thanh kiếm và cố gắng kiểm soát nó. Thanh kiếm tỏa sáng như mặt trời, đấu trường càng rung chuyển hơn nữa, mặt đất nứt ra, và tay mặt nạ cáo phun máu. Đây quả thực là khung cảnh địa ngục.Tôi nhắm tịt mắt lại trước ánh sáng chói lòa. Tất cả những gì có trong tôi là cảm giác không được để thua bằng bất cứ giá nào. Đã không còn nữa. Chẳng còn gì bảo vệ tôi cả. Bỏ chạy cũng không được. Vậy thì, tôi không còn lựa chọn nào ngoài tiến lên phía trước.

Rất nhiều thành viên của [First Step] cũng đang trong đấu trường. Nếu tôi mất kiểm soát Thánh tích, tôi sẽ không thể đối mặt với Martis-san, người đã dạy tôi nhiều điều về Thánh tích, và Tino, người cùng tôi đi mua Thánh tích.

“D-Dừng lại––”

“Guh…… Sức mạnh gì thế này!”

Sức mạnh chảy ra từ thanh kiếm không hề có dấu hiệu suy giảm. Ngược lại, dù tôi nghĩ nó đã đến giới hạn, nó thậm chí còn tăng lên nữa chứ. Không thể tin rằng luồng sức mạnh này lại chảy ra từ một thanh kiếm bé nhỏ. Một Thánh tích vượt quá khả năng điều khiển của tôi, Fan club mặt nạ cáo––Đúng là một nhóm đáng sợ. Tôi nghĩ rằng mình là số một về khoản chơi––xử lí Thánh tích, nhưng thế giới là một nơi rộng lớn. Luôn có ai đó ở trên bạn.

Tay mặt nạ cáo lại thổ huyết thêm lần nữa. Tôi nghĩ anh tốt hơn nên nhanh từ bỏ và kiếm bác sĩ đi. Nếu tôi mà mất từng đó máu thì chắc tạch lâu rồi. Anh vẫn muốn sử dụng Thánh tích kể cả khi thành ra như thế ư! Anh bị cái quái gì vậy!

Rồi, vào thời khắc ấy, tôi nghe được một tiếng “rắc” phát ra từ phía bàn tay.

“!?”

Tôi mở to mắt. Âm thanh đó biến mất trong một khắc. Và ngay trước mắt tôi, mà tôi đang giữ chặt, vỡ vụn thành từng mảnh.

Truyện Chữ Hay