Vào khoảnh khắc đó, Rosemary Puropos đã cảm thấy tiếng gầm thét của đất. Xử lí những sức mạnh vô hình là nền tảng của một pháp sư. Có lẽ vậy, kể cả nếu bạn không mạnh mẽ như Rosemary, nếu bạn có dù chỉ một ít tương thích với ma thuật thôi, bản hẳn sẽ cảm nhận được sự hiện diện của sức mạnh này. Sức mạnh đó. Nó khủng khiếp như vậy đấy. Đây là sức mạnh không thể bị kiểm soát bởi con người. Cường độ của nó đã vượt qua ma thuật, và chạm đếm mức thảm họa tự nhiên rồi, ngay cả một level 8 chuyên về ma thuật tấn công cũng không có cửa chống lại nó.
“Tsk… Ngươi thực sự đã gây ra một chuyện rắc rối thật đấy.”Rosemary, người đang khoanh chân trong khi quan sát trận đấu trên khán đài, cầm trượng đứng lên. Bà nghe rằng [Cáo] đang âm mưu gì đó. Bà thậm chí còn hướng dẫn cậu ta gửi tín hiệu. Nhưng quả nhiên, bà không thể ngờ đến chuyển biến này. Tên mặt nạ cáo không hề nói đùa. Thánh tích đó––là một thứ cực kì mạnh mẽ đủ khả năng hủy diệt thế giới. Và giống như Rosemary, những người trên khán đài đủ năng lực để nhận ra điều hắn nói là thật.
Một áp lực vô hình nghiền ép trái đất và mặt đất rung lên. Các tòa kiến trúc lay chuyển dữ dội, và những người bình thường, không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, gào thét. Đây không phải động đất. Đây chỉ là điềm báo diệt vong. Họ không thể thấy những gì đang diễn ra bên trong. Tuy nhiên, Thánh tích đã được kích hoạt. Thằng nhóc … Nó trúng chưởng rồi. Có phải đây là cách một chiến lược gia bị nuốt chửng bởi chính chiến lược của mình? Có vẻ như ngay cả chiến lược gia thần thánh, kẻ được nói là luôn nắm mọi thứ trong tay, cũng chỉ là một con người mà thôi.
Đã chứng kiến vô số ma thuật suốt từng ấy năm, Rosemary biết rằng sức mạnh hủy diệt đang trào dâng trong đấu trường là nguồn năng lượng vô sắc cực kì thuần khiết và đậm đặc. Nó cũng tương tự như thứ kĩ thuật mà tay mặt nạ cáo sử dụng để áp đảo , Kryhi Andrich. Và có lẽ không phải trùng hợp mà hắn sử dụng Thánh tích đó. Giống như cách Kryhi sử dụng cây trượng Thánh tích để tăng cường sức mạnh, Thánh tích đó có lẽ cũng có độ phù hợp cao với hắn. Họ nhận được thông tin rằng chúng sẽ sử dụng vũ khí, nhưng quy mô này lớn hơn dự đoán.
“Có vẻ rào chắn sẽ không kiềm chế được. Đây hoàn toàn vượt quá giới hạn của nó rồi.”
Rào chắn được dựng tại “Lễ hội võ thuật đỉnh cao” làm suy yếu mọi loại tấn công. Tuy nhiên, trước sức hủy diệt cỡ này thì nó hoàn toàn vô nghĩa. Rosemary có thể thấy rõ luồng năng lượng khổng lồ đang lan ra như khe nứt trên mặt đất.
“Tsk…… Ta làm gì đây?”
Gark, người mà, giống như Rosemary, có vẻ đang nắm bắt chính xác tình hình, nhìn chằm chằm vào đấu trường. Vào khoảnh khắc đó, áp lực được giải phóng đã xua tan đống bụi mù. Tất cả đều được nhìn thấy một cách rõ ràng. Thứ hiện ra là––hai cái bóng đang nắm lấy một thanh kiếm được cắm trên mặt đất.
Không cần phải nói, một trong số đó là là nổi tiếng. Kẻ còn lại––là tay mặt nạ cáo. Làn sóng hủy diệt khiến mặt đất rung chuyển. Những vết nứt lan khắp các cột trụ và sàn.
––Tuy nhiên, lượng năng lượng đã suy giảm đáng kể so với cảm nhận ban đầu của Rosemary. Điều đó––chỉ có một ý nghĩa duy nhất. Đó là một tín hiệu. Rosemary đứng dậy và la về phía khán giả, những kẻ sắp bị nuốt chửng bởi sự bối rối.
“Bình tĩnh lại! đang kiềm chế nó, vẫn còn chưa quá muộn!”
Năng lượng hủy diệt tràn ra từ Thánh tích quả thực rất lớn. Nếu nó được giải phóng đúng cách, không chỉ Cleat mà cả Zebrudia cách xa đây cũng sẽ đi đời luôn. Nó sẽ vượt xa khỏi mức thiệt hại bị gây ra bởi một tổ chức tội phạm, nó thực sự sẽ khiến mọi thứ bị hủy diệt. Tuy nhiên, vẫn chưa quá trễ. Năng lượng của Thánh tích đó rất khổng lồ, nó ở mức mà ngay cả Rosemary cũng không thể ngăn lại. Tuy nhiên, đây là “Lễ hội võ thuật đỉnh cao”––Có trên trăm pháp sư tài năng đang hiện diện ở đây. Kể cả sự hủy diệt không thể bị ngăn lại hoàn toàn, nó có thể bị giảm thiểu. Không––Thực tế, đang làm điều đó[note48260].
Các thợ săn những người đã thách thức đền kho báu đều có khả năng xử lí tình huống xuất sắc. Những người cảm nhận được ý đồ của Rosemary ngay lập tức đặt tay lên đất và trấn áp áp lực hủy diệt bằng sức mạnh của họ. Với đầu ra thế này thì hiệu quả của Thánh tích có lẽ sẽ không kéo dài lâu.
“Tôi sẽ di tản mọi người ra khỏi đây.”
“Phải, từ bây giờ là công việc của pháp sư. Nghiêm túc đấy, bắt nạt một người già thế này––Thằng nhóc đó.”
Gark bắt đầu chạy đi để thực hiện di tản. Bảo vệ không phải nhiệm vụ chính của bà, nhưng giờ bà không thể nói thế. thở dài nặng nề, và lần đầu tiên sau một thời gian dài, bà sử dụng toàn bộ ma lực của mình.
§
§
§
“Làm theo !! Các ngươi phải kiềm chế sự hủy diệt bằng mọi giá! Ta không cần vệ sĩ! Đi đi!”
Ta đã ngây thơ. Radrick Atrum Zebrudia nghiến răng trước sự chuyển biến đột ngột của tình huống.
“Bệ hạ, ít nhất hãy rời đi––”
“Không cần thiết! Ta có nghĩa vụ phải chứng kiến điều này đến cùng!”
Phía dưới ông, một lượng lớn khán giả đang bỏ chạy. Ông có thể thấy rõ vài người đang chạy như thể sinh mạng họ đặt cả vào nó, những người khác đang di tản, và pháp sư đang quỳ xuống mặt đất, cố gắng kiềm hãm sức mạnh của Thánh tích. Theo tài liệu, sức mạnh của là hủy diệt quy mô lớn thông qua sức mạnh của địa mạch trên trung tâm của nơi kích hoạt. Cơn chấn động đang rung chuyển đấu trường lúc này không gì hơn một mảnh nhỏ sức mạnh của nó.
Ông đứng dậy, nắm lấy thanh ban công, và nhìn chằm chằm vào cảnh tượng phía trước. mà và tên mặt nạ cáo cùng nắm lấy đang tỏa sáng mãnh liệt. Là Hoàng đế của một đại quốc, ông phải luôn tỏ ra bình tĩnh. Cho đến nay, ông đã cố hành xử như một Hoàng đế mà không bị lấn át bởi cảm xúc. Tuy nhiên, hiện tại, lần đầu tiên trong đời, Radrick cảm thấy máu nóng bốc lên đầu.
“Grr…………Khốn kiếp ngươi………[Cáo]. Để nghĩ rằng, ngươi sẽ đi xa đến thế––Grr.”
Chút tỉnh táo cuối cùng đang thì thầm với ông. Đây là––giận dữ. Nhiều âm mưu đen tối được thực hiện tại Zebrudia và một cuộc ám sát nhắm vào ông. Những cảm xúc mà ông đã xoay sở để kiềm chế ngay cả khi một bản sao của con gái ông được tạo nên, giờ đã hoàn toàn vượt quá giới hạn của ông.
Cho đến giờ, lí do Zebrudia vẫn chưa nghiền nát tổ chức này là vì chúng hành động quá âm thầm. Để điều động một lực lượng lớn, cần có lí do xác đáng đằng sau. Zebrudia là một nước quân chủ tuyệt đối, nhưng dù vậy, vẫn luôn có những người phản đối dùng vũ lực để xử lí một kẻ địch chưa gây thiệt hại rõ rệt nào. Đôi khi việc cân đo thiệt hơn và chọn phương án ngồi-yên-và-quan-sát là cần thiết. Tuy nhiên, lần này––hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Một đang tỏa sáng. Theo cuốn sách, nó––là dấu hiệu cho thấy đã hoàn toàn được giải phóng. Nó nói rằng , khi được giải phóng hoàn toàn, sẽ hấp thụ năng lượng địa mạch và gây ảnh hưởng đến mọi ngóc ngách trên thế giới, khiến núi lở, các đại lục chìm xuống, và thậm chí còn thay đổi địa hình trái đất.
Theo cuốn sách được tìm thấy trong đền kho báu, kể cả vào thời cổ đại lúc tồn tại, nó cũng chưa từng được giải phóng. Và theo Sở nghiên cứu Thánh tích của Đế chế, khả năng cao lí do mà nền văn minh đó bị diệt vong là bởi được giải phóng. Ông biết mục đích của tổ chức ngầm [Cửu vĩ hồ ảnh] là sự hủy diệt của nền văn minh. Tuy nhiên, bỏ qua chuyện hủy diệt một đất nước, khi nói đến việc giải phóng một sức mạnh có thể thổi bay cả hành tinh, chúng đã là––kẻ địch của thế giới.
Đó là một điều không bao giờ nên được thực hiện. Bởi vì ẩn phía sau nó, là một sát ý vô song đến độ hủy diệt mọi tổ chức, bao gồm cả thế giới. Nếu biết mọi chuyện đến mức này, Radrick sẽ không ra tay nhẹ nhàng đến thế. Kể cả nếu Cleat có trở thành một vùng đất hoang, hay dù ông bị các nước khác chỉ trích, ông sẽ dùng mọi cách có thể để hủy diệt [Cáo]. Ông hít sâu một hơi. Cơn giận bùng cháy đang dịu dần. Tuy nhiên, nó vẫn chưa biến mất. Thứ duy nhất còn lại––là một sát ý lạnh lẽo. Nheo mắt, ông nhìn xuống tay mặt nạ cáo đang nắm lấy cán chìa. Radrick siết chặt nắm đấm. Móng tay ông bấu chặt vào da thịt đến nỗi chảy máu. Tuy nhiên, sự đau đớn, cơn chấn động hay tiếng la hét cũng không thể ảnh hưởng đến Radrick Atrum Zebrudia bây giờ.
“Ta sẽ nghiền nát ngươi––Ta sẽ giết ngươi, đồ [Cáo] chết tiệt. Kể cả khi vạn người bên ta ngã xuống, kể cả khi chúng ta phải đào từng gốc rễ lên, không một con cáo nào sẽ thoát khỏi tầm mắt của bọn ta và sẽ bị hủy diệt.”
[Cáo] không phải những kẻ duy nhất có thể làm những gì chúng muốn.
§
§
§
Vậy ra đây là––. Đúng là một kẻ điên.
Khi vị Boss ráng hết sức để tránh khỏi áp lực từ cú kích hoạt, hắn nhanh chóng chụp lấy chiếc chìa khóa được giữ bởi . Cùng lúc, hắn đổ ma lực của mình vào chìa khóa và dùng sức mạnh của chính mình để áp chế số ma lực hủy diệt được giải phóng từ , dù chỉ một chút. Một cơn chấn động kinh khủng, không giống như bất cứ thứ gì hắn từng cảm nhận, chạy khắp cơ thể hắn.
, người cũng đang nắm lấy thanh kiếm, nháy mắt liên tục nhưng cậu ta không có vẻ gì là đang kiềm chế nó cả (người có ma lực đâu mà kiềm với chả chế :V). Quả thực là phép màu khi hắn có thể tránh được cú xung kích. Nếu hắn bị thổi bay đi, cả đất nước sẽ đi đời trong nháy mắt trước cả khi hắn kịp quay lại. Hắn không có thời gian để để ý xung quanh. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào kẻ trước mặt, tuyệt vọng cố gắng kìm hãm sự hủy diệt.
“Tên…khốn––Sao…ngươi có thể––”
“Eh? Về cái gì cơ?”
nhìn lại trong ngạc nhiên với cánh tay vẫn còn nắm thanh kiếm. Vẻ mặt cậu không hề thay đổi dù đang trong một cơn lũ hủy diệt kinh hoàng. Đây là thẩm quyền của kẻ kích hoạt. Cậu là mắt bão. Hắn chắc rằng cậu ta chẳng hề cảm thấy làn sóng hủy diệt được gây ra bởi . Hắn muốn bóp cổ chết cậu ta. Tuy nhiên, hắn chẳng có hơi sức đâu mà làm vậy. Nếu hắn buông lỏng dù chỉ một khắc, hắn sẽ bị sự hủy diệt nuốt chửng. Đó là vị thế hiện tại của hắn. Thánh tích đang tỏa sáng rực rỡ. Đó là dấu hiệu cho thấy đã được giải phóng hoàn toàn.
“Kuh––Ngươi…tên khốn––”
Sức mạnh chảy qua bàn tay đang nắm chìa khóa gây ra một cơn đau kinh khủng như thể toàn thân hắn bị xé toạc. Đó là điều mà vị Boss, người đã học hỏi và đạt được một lượng ma lực cũng như sức mạnh khổng lồ, chưa từng cảm thấy suốt thời gian dài. Hắn có thể thấy sức mạnh mình nhỏ bé thế nào trước nguồn năng lượng khổng lồ đang cố đánh bay hắn. Hắn chỉ có thể dùng hết sức mà nắm lấy chìa khóa.
Dù kế hoạch ban đầu đã thành công, nó cũng không định đi xa đến mức này. Mục tiêu tối thượng của [Cáo] là sự hủy diệt của nền văn minh, nhưng nó là khởi đầu của sự kiến tạo. Việc giải phóng hoàn toàn là quá mức đối với mục tiêu ấy. là kiểu bài tẩy không bao giờ nên được sử dụng. Thể hiện một chút sức mạnh là đủ rồi. Giải phóng hoàn toàn nó––Tên này đang cố hủy diệt thế giới hay sao? Gã ta––điên rồi.
“Dogeza… Tôi chỉ đang cố dogeza thôi.”
Nếu cậu ta hành động bây giờ, vị Boss sẽ không thể phản kháng. Tuy nhiên, không có dấu hiệu nào cho thấy cậu sẽ làm thế cả. Cũng không phải cậu ta chủ ý kích hoạt để đánh bại vị Boss. Như thế là làm quá rồi.
“Dogeza…cái…gì!?”
Hắn không biết cậu đang nói cái gì. Hắn không biết làm thế nào cậu có thể hoàn toàn giải phóng một Thánh tích sẽ hủy diệt thế giới. Suy nghĩ của hắn––không thể đọc được. Kryhi mạnh, nhưng tên đó chỉ là một anh hùng. Tuy nhiên, kẻ trước mặt hắn lại hoàn toàn khác.
“Nh-Nhưng mà, anh biết đấy, tôi nghĩ rằng đó cũng là lỗi của anh mà. Đâu phải là tôi đặc biệt có ác ý gì với mấy người, nên là, anh thấy đấy––”
Tại sao!? Tại sao ngươi không cố ngăn việc kích hoạt cơ chứ? Thế giới này sẽ bị hủy diệt, ngươi biết không hả? Zebrudia, Cleat, và ngay cả các quốc gia khác cũng sẽ xong hết.
Bản chất địa mạch từ thời đại này đã rất khác so với ngày xưa, nên hắn không biết nó sẽ lan rộng cỡ nào, nhưng ít nhất, số nạn nhân sẽ không dừng lại ở mức vài triệu thôi đâu. Hắn biết rằng [Strange Grief] là những kẻ nặng tay, nhưng từ “nặng tay” là quá bình thường so với gã này. Kẻ trước mặt hắn là––Quỷ Vương. Gã sẽ quét sạch [Cáo] cùng với toàn bộ đồng minh và cả nền văn minh. Vẻ mặt trống rỗng, ngơ ngác của gã trông ngày càng đáng sợ. Khi nhìn xuống thanh kiếm đang rực sáng, bàn tay đang cầm nó, và khuôn mặt của vị Boss, gã nhăn nhó.
“Vì lí do nào đấy, tôi thực sự xin lỗi vì tất cả.”