Lời của A Sơ đã thức tỉnh Mễ Lộ, hiện tại cô chỉ cần nấu những món đơn giản, nhanh tay, ngon miệng, tốt cho sức khỏe cùng đẹp mắt.
Thức ăn nhẹ ngày mai cô đã suy nghĩ xong-- bánh sữa dừa.
Ba hộp thủy tinh dạng vuông, chịu được nhiệt cao, không dính. Sau khi lau rửa sạch sẽ, một hộp rắc bột dừa, một hộp rắc bột matcha, hộp còn lại rắc bột cacao.
Sữa trong nồi sôi ùng ục, sủi bọt, bốc lên hương thơm ngào ngạt bay vào mũi. Mễ Lộ lần lượt cho bột và bơ kem vào theo trình tự, sau đó một hiện tượng kỳ diệu xảy ra, hỗn hợp trong nồi nhanh chóng đông đặc lại.
Cô lập tức bắc nồi ra khỏi lửa, tay vẫn như cũ không ngừng khuấy. Vừa khuấy vừa rót vào ba hộp thủy tinh rải bột.
Cho vào tủ lạnh để qua đêm, ngày mai thời điểm giao cơm hộp là có thể lấy ra cắt đem bán. Cô nhìn đồng hồ, mất cả thảy phút, không có món nhẹ nào đơn giản hơn.
Mễ Lộ hiện tại cảm thấy mình đã đi một con đường vô cùng phù hợp cho Gạo Thật Thơm.
Cá chình đem bỏ vào máy xay thịt, xay cho đến khi nhuyễn ra thành vụn mịn trắng tinh. Dùng tay trộn đều gia vị, sau đó gọi A Sơ lại, anh dùng lực mạnh để tán cho tới khi cá hơi dinh dính lại.
Sau khi anh tán xong, Mễ Lộ cũng đã đun nóng nước, dùng tốc độ nhanh đến hoa cả mắt, cô vắt những viên chả cá, thả vào trong nồi, chỉ chốc lát, trên mặt nước tràn đầy những viên tròn.
Một nồi cá viên trắng mịn, chen chúc lẫn nhau, viên nào viên nấy tròn xoe, tinh xảo đáng yêu, vừa nhìn đã cảm thấy vui vẻ.
Vớt ra để ráo nước, bật chảo lên bếp, để nóng, cho dầu vào chờ tới mức % (khoảng độ C), cho chả cá đã chín vào đảo nhanh. Lửa lớn liếm láp thành chảo, đem hương cá viên hòa tan vào không khí. Màu trắng chả cá dần chuyển sắc, vàng nhạt rồi dần chuyển sang màu hoàng kim, lấy ra khỏi chảo.
Bắc nồi đất lên bếp, làm nóng, cho gừng tỏi. Thêm nước, rồi cho bột cà ri vào, bột tan từ từ trong nước ấm, hòa thành một mảnh vàng cam mờ nhạt. Sau đó thêm nước cốt dừa vào, tiếp tục hầm. Vị ngọt thanh của nước cốt dừa quyện lẫn vị cà ri cay nồng, tràn ngập mùi hương đậm đà sâu thẳm.
Từng viên chả cá tròn được ném vào trong nồi, đậy nắp lại, để lửa nhỏ trong phút, sau đó cho ra khỏi nồi. Múc vào các hộp thức ăn, rưới nước sốt cay ngọt lên, vậy là đã xong.
Chả cá tự tay Mễ Lộ cùng A Sơ làm, so với mấy loại bán ngoài thị trường, đương nhiên chất lượng hơn nhiều. Thịt cá sử dụng toàn những mẻ tươi nhất, bột chỉ dùng lượng vừa đủ. Cá dai hoàn toàn nhờ tán bằng tay, không hề thêm bất luận loại phụ gia nào.
Từng viên cá bóng bẩy đàn hồi, giòn mà không ngấy, vừa tươi vừa mềm, đậm hương cá thơm nồng. Vốn được nấu trong cà ri, thẩm thấu mùi cà ri, lại rưới lên lớp sốt cay ngọt, ăn siêu bắt cơm.
Có thể nói thịt cá là loại thịt tốt nhất cho sức khỏe. Sau khi chế biến thành cá viên, nó vẫn giữ được vị tươi ngon của cá, lại không phải mắc xương phiền nhiễu. Vị cay ngọt ngào, khiến món ăn càng thêm lạ. Múc một miếng chả cá thấm sốt, ăn cùng một muỗng cơm, tuyệt đối là loại hưởng thụ không nói nên lời.
Mấu chốt là, mấy phần đồ ăn gọn gàng, cộng với nồi chả cá cà ri to xụ, thế nhưng chỉ tốn nửa tiếng đồng hồ.
Sau khi các phần cơm được chuẩn bị thỏa đáng, lấy hộp bánh sữa dừa trong tủ lạnh ra, mở nắp, đặt lên một lớp màng bọc, để trên thớt, cắt thành từng khối nhỏ, bốn phía xông lên mùi dừa tươi mát.
Hộp thứ hai cũng tương tự, chỉ có điều là hương matcha, còn hộp thứ ba thì phủ lớp cacao dày.
Đặt hai khối mỗi loại bánh sữa dừa, matcha, cacao vào phần cơm. Màu trắng thuần, xanh đậm, cùng màu nâu thẫm phối hợp với nhau rất đẹp mắt, rõ ràng chỉ có khối nho nhỏ, nhưng bởi vì màu sắc rực rỡ, trông thập phần phong phú. Một ngụm cắn xuống, dẻo dài đậm đặc, bên ngoài ba vị khác nhau, bên trong tràn đầy vị sữa. Thời điểm giao cơm đến, bánh sữa dừa vẫn mát lạnh như cũ.
Liên tiếp một tuần, cơm hộp Gạo Thật Thơm vừa ấn mở bán, đã lập tức bị tranh mua đến không còn. Hiện tại mọi người trong mấy tòa cao ốc văn phòng xung quanh đã biết đến tiệm cơm này, nhưng lại không gọi tên của nó, mà gọi là tiệm cơm ''nháy mắt liền bán hết''.
Từ đó có thể thấy được sức hấp dẫn của Gạo Thật Thơm.
Tình hình tuần này thuận lợi như vậy, Mễ Lộ cũng tích cóp được một ít tiền tiết kiệm, bắt đầu tìm người xắt rau cùng người giao hàng. Rất nhanh chóng, cô đã tìm được một người thích hợp đến xắt rau, tên là Triệu Bành Bành. Kỹ thuật của Triệu Bành Bành rất vững vàng, dù là cắt nhỏ hay thái hạt lựu, cũng vô cùng đồng đều, chưa từng là dao, quan trọng là cắt nhanh lẹ cực kỳ. Cô đối với tốc độ của anh vô cùng hài lòng.
Mức lương Mễ Lộ trả theo bình quân của người xắt rau, ban đầu Triệu Bành Bành cũng không có cảm giác gì đặc biệt, cho nên anh cũng chỉ coi đây là công việc phổ thông bình thường. Chẳng qua cho tới lúc anh nếm thử đồ ăn do cô làm, trong nháy mắt thái độ liền thay đổi.
Không chỉ xắt rau, múc đồ ăn nhanh lẹ, anh đặc biệt tích cực cần mẫn. Bệ bếp dơ liền nhanh tay lau chùi, bồn nước chỉ cần tồn qua ba món đồ, liền bắt tay vào rửa.
Triệu Bành Bành không chỉ có tay chân cần mẫn, cái miệng cũng vô cùng cần mẫn: ''Chị Lộ, thịt băm chị xào sao lại mềm đến vậy?'' ''Chị Lộ, sao chị có thể cắt đậu hủ không nát chút nào vậy?'' ''Chị Lộ, sao chị khử được mùi tanh cá mà không hề dùng bất cứ gia vị gì như rượu vậy?''
Chị Lộ, chị Lộ, chị Lộ,.....
Tuy rằng tuổi tác Triệu Bành Bành so với cô còn lớn hơn nhiều, nhưng gọi chị vô cùng tự nhiên thân mật. Mễ Lộ cũng không phải người tâm tư kín đáo, chỉ cần anh mở miệng hỏi, cô đều tỉ mỉ trả lời.
A Sơ cười trêu ghẹo Triệu Bành Bành: ''Cậu đến đây cắt rau thế nhưng lại lời vô cùng đấy, vừa có tiền lương, vừa được sư phụ chỉ giáo. Đừng nói chúng tôi trả cho cậu đồng một tháng, với trình độ của Lộ Lộ, chỉ chừng đó tiền cũng chưa đủ bái sư đâu.''
Triệu Bành Bành cũng không tức giận, ngược lại nhân cơ hội nói: ''Đúng vậy, tôi đặc biệt biết ơn Chị Lộ, tôi ở chỗ này quả thật thu hoạch được rất nhiều. Chị Lộ dù không nhận tôi làm đồ đệ, tôi cũng sẽ tương kính chị như sư phụ của mình. Ân tình của chị, tôi sẽ khắc ghi trong lòng!''
Mễ Lộ cười nói: ''Mau đi thái thức ăn đi! Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa!''
Đối với Triệu Bành Bành, cô vô cùng hài lòng. Tay chân nhanh nhẹn, đi làm rất sớm, vừa tới liền bắt tay vào làm việc, tối trước khi về đều quét dọn sạch sẽ, sắp xếp dụng cụ ngăn nắp rồi mới rời đi.
Một mình anh ôm lấy việc xắt rau, múc cơm, thậm chí còn có thể nêm nếm gia vị theo điều chỉnh của A Sơ. Từ sau khi Triệu Bành Bành tới, cô cảm thấy hai ba phần công việc của mình đã được anh đảm nhận hết, mình chỉ cần lo việc nấu nướng, so với trước đây nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Chuyện Triệu Bành Bành hiếu học trong mắt Mễ Lộ là một chuyện tốt, càng khiến cô đánh giá cao chính là, tâm tư anh đơn giản thuần túy, muốn hỏi cái gì liền trực tiếp mở miệng hỏi. Sư phụ của Mễ Lộ không bao giờ dặn cô phải giấu kín các công thức, cho nên mọi thứ cô học được đều có thể dạy cho người khác. Nấu ăn chính là cùng nhau học hỏi mới có thể tiến bộ được, phương pháp ai ai cũng biết, nhưng để nấu thành thành phẩm, phải xem thiên phú cùng mồ hôi công sức người đó bỏ ra mới biết được.
Có Triệu Bành Bành hỗ trợ, Mễ Lộ làm phần cơm thật dễ dàng.
Cô còn tìm bên ngoài hai người giao cơm, một sáng một tối, bảo đảm khách hàng có thể nhận được đồ ăn nóng, mới mẻ, cam đoan giao đúng hẹn.
Về phần A Sơ, sau khi được giải phóng khỏi vị trí giao cơm, liền phụ trách mua sắm. Ban đầu việc mua sắm này cũng do Mễ Lộ ôm đồm vào người, bây giờ đã giao toàn quyền phụ trách cho A Sơ. Cô cảm thấy nếu mướn người mua nguyên liệu, sẽ luôn phải cảnh giác người ta ăn chặn tiền từ cửa hàng, mấu chốt là chất lượng nguyên liệu cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng nếu để A Sơ đi mua nguyên liệu, cô hoàn toàn không lo lắng chút nào.
Mễ Lộ bỗng nhiên bừng tỉnh, trong vô thức, cô đối với A Sơ đã vô cùng tín nhiệm.
Rõ ràng hai người mới gặp gỡ đây thôi. Nhớ lúc đó, cô còn sợ anh là người xấu, anh đành kéo cô đi một chuyến tới đồn cảnh sát. Mễ Lộ nghĩ lại bỗng thấy thật xa xôi.
Hồi ức khiến cô cảm thấy buồn cười mà ấm áp.
Cô nghĩ thầm, A Sơ cũng thật là thần kỳ, có anh bên cạnh, tựa như mọi chuyện đều sẽ ổn định, cô không cần lo lắng gì nữa.
P/s: giải thích một xíu là chữ ''Gạo'' trong tên quán cũng đồng thời là chữ ''Mễ''trong tên nữ chính nha.